Trích đoạn: lá chờ rơi
XƯỚNG
KÍNH MỜI
NHÀN CƯ
(tặng mình)
Bốn vách khuân vô mấy cũng vừa
Có nồi nấu điện bữa cơm trưa
Chiều ăn mì gói đầy ngăn chứa
Tối uống trà hâm buổi sáng thừa
Trở giấc đông hàn nghe đổ nắng
Tàn canh hạ thử đợi rơi mưa
Thư chờ hồi đáp thơ chờ họa
Vẫn hẹn mai kia tật khó chừa.
VNN/LCR
Thấy Bác nhàn thế cua đâm ganh, mà ganh thường đi đôi với ghét nên mới có bài họa vận như sau
Ghẹo Bác Lá
Cua xực bao nhiêu cũng chẳng vừa
Xơi từ mở mắt đến ban trưa
Nhàn cư vi ... thế e hư mất !
Khuyên nhủ vài câu lại sợ ... thừa ???
May có thơ Đường vui đối đáp
Như là nắng hạn gặp cơn mưa
Đưa tay bẻ cái càng to nhất
Nâng chén mồi ngon xỉn chẳng chừa !
Diễn Nôm Nhàn Cư
Nhà rộng bao nhiêu chứa cũng vừa
Đủ đồ gia dụng biếng ăn trưa
Thức ăn thừa thãi quên cơm bữa
Chẳng nấu mồi thôi cũng đủ thừa
Thức uống theo mùa mua trữ đủ
Bạn bè kéo đến mặc mây mưa
Thư thơ cứ hệt như bươm bướm
Nhơ nhởn vây quanh đuổi chẳng chừa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2005 03:18:08 bởi Diep Khai >