Trích đoạn: lá chờ rơi
Trích đoạn: Tran Manh hung
XƯỚNG
KÍNH MỜI
Chặng Cuối Cùng.
Chinh chiến chuyển chuyên chuốc chán chường.
Cơ cùng chồng chất chuộng cầm cương.
Cộc cằn cố chấp cam cầu cạnh.
Cau có chua cay cứ cuống cuồng.
Cá chậu cắn câu còn chạnh chọe
Chim chuồng cành cạnh chỗ cây cong (*)
Cớ chi chen chúc chờ cơm cháo.
Chẳng chịu chôn chân chặng cuối cùng
TMH
(*)
Thương cung chi điểu.
Kiến khúc mộc nhi cao
KIỀU
Thiếp như con én lạc đàn.
Phải cung rày đã sợ làn cây cong
Cảnh Cực Cùng
( Hoạ "Chặng Cuối Cùng" )
Chinh chiến chen chân chốc chán chường
Căn cơ chống chọi cự cường cương
Chẳng chừa cố chấp chu choa cạnh
Cứ chảnh cam chung cạy cục cuồng
Cay cú cúc cu cùng chõm choẹ
Cục cằn cưa cạo cốt cho cong
Cành cao chống chịu cơm chan cháo
Cau có chờ chi cảnh cực cùng.
SM
Bạn Sao Mai thân.
Trước hết tui cảm ơn bạn đã HOẠ bài " Chặng Cuối Cùng ",
Sau khi đọc bài hoạ của bạn, thật lòng tui không hiểu bạn muốn trình bày cái gì trong bài thơ họa, tui không nắm được ý của bạn , mong bạn gỉai thích - và tui thấy một tài năng giỏi, bạn xào, nấu 56 chữ của hai bài thơ XƯỚNG thành một bài thơ HOẠ VẬN quả thật SIÊU ĐẲNG đáng bái phục.
Vài hàng chân tình gởi đến bạn.
Chào thân ái
TMH
Loại thơ các bạn chơi đây thấy Quách Tấn gọi là thơ « độc âm ». Không thấy ai viết được tới 8 câu mà có nghĩa "tốt". Chỉ có hai bài sau đây với 4 câu thôi, nhưng từng câu đã có chút gượng ép rồi. Còn ý thơ trên dưới cũng có phần rời rạc.
Theo tôi thì chỉ có giá trị để nghịch chơi với nhau vậy thôi.
Âm « kờ »
VUI THÚ ÐIỀN VIÊN
Cui cút cùng cây cỏ cận kề
Cung cầm cứng cỏi cũng cò ke
Cuộc cờ cao kém cơn cười cợt
Cái cốc cô ca cứ cặp kè.
Nguyễn Khoa Vy
Âm « chờ »
TRÁCH BẠN ÐA TÌNH
Chạy chữa chai chân chẳng chịu chừa
Chín chìu chua chát chán chê chưa
Cha chài chú chớp chơi chung chạ
Chẳng chính chuyên chi chớ chực chờ.
Nguyễn Khoa Vy
Cụ Nguyễn Khoa Vy phân ra âm "kờ" và âm "chờ" chứ không trộn chung như các bạn.
thân ái, LCR
Sao mai em xin thành thực xin lỗi bác Thấy Mà Ham vì đã hồi âm muộn thắc mắc của bác về bài họa... Mấy ngày bận quá , thỉnh thoảng nhớ... chạy qua mạng rồi ra ngay nên không biết gì về bài bác gửi... Hôm nay, giật mình khi thấy bác LCR copy lại ! Rất mong TMH thông cảm !
Sao mai không biết TMH nghĩ sao... nhưng theo thiển ý họa của SM thì nghĩa của bài HỌA đã đi rất sát với nghĩa của hai bài XƯỚNG ! SM em xin mạo muội giải thích bằng chút vốn mà SM đã trau rồi, học hỏi và ít nhiều đã kinh qua thực tế... nếu có gì sai... mong bác cứ chỉ , nếu đúng , SM xin lĩnh hội sửa sai ( Tất nhiên, không ngoại trừ ngôn từ Địa phương hoặc có thể có đôi chút khác biệt về ngôn từ giữa hai miền Nam , Bắc...- SM vốn là người Bắc ) :
Câu 1 :
Chinh chiến chen chân chốc chán chường : Một cuộc đối đầu kéo dài , hết sức căng thẳng.... ===> Bỗng chốc , người trong cuộc cảm thấy sự nao núng, chán chường...
Câu 2 :
Căn cơ chống chọi cự cường cương : Cả hai bên luôn cẩn thận, giữ thế cầm cự , đều cố giữ thế "cầm trịch"(thế mạnh, chủ động...)
Câu 3 :
Chẳng chừa cố chấp chu choa cạnh : Tuy cả hai đều có mất mát, thiệt thòi nhưng không chịu bỏ, "cố chấp". "Chu choa cạnh" ===> ám chỉ sự lắm lời, lớn tiếng, chua ngoa, cạnh khoé, moi móc , "bới lông - tìm vết" của nhau với mục đích làm giảm uy thế của phía đối đầu...
Câu 4 :
Cứ chảnh cam chung cạy cục cuồng :
- Chảnh : Tự cao, tự đại...==> Coi thường đối phương
- Cam chung : Quyết tâm cùng nhau, không chịu bỏ cuộc , chấp nhận theo tới cùng vô điều kiện...
- Cạy cục cuồng : Bức bối cực độ... tìm mọi cách xoay sở...
Câu 5 :
Cay cú cúc cu cùng chõm choẹ : Giống như hai con chim đánh nhau, giương lông, xoè cánh chực mổ lẫn nhau.... dùng "giọng hót" của mình để hù dọa đối phương...
Câu 6 :
Cục cằn cưa cạo cốt cho cong :
- Cục cằn : Thể hiện của sự khó chịu , nói năng, hành động giật cục, thiếu thẩm mỹ...
- Cưa cạo : Sự cắt xén, gọt giũa...===> nhằm làm biến đổi một vật, một sự việc, một lời nói, bài viết...bằng cách "trích đoạn" , bỏ cái này, lấy cái khác.....
- Cốt cho cong : Chỉ mục đích, ý nguyện về kết quả của hành động... Trong trường hợp là lời nói hay bài văn... thì mục đích là làm sao "bẻ cong" ý nghĩa , biến từ thẳng thành cong, từ đúng thành sai, từ phải thành trái...
Câu 7 :
Cành cao chống chịu cơm chan cháo :
- Cành cao : Từ gần nghĩa với từ "chảnh" nhưng theo SM thì nó có phần cao hơn từ "chảnh"...===> Coi người khác không bằng mình , ra vẻ ta đây hơn người...
Trong ca dao VN có câu :
Chuộng chuối - chuối lại cao tàu
Chuộng em - em lại ra màu làm cao
Xin đừng bắc bậc làm cao
Phèn chua anh đánh - nước nào cũng trong. - Cơm chan cháo : Nói theo chiều thuận là "cháo chan cơm". Trong thưc tế... có thấy ai chan cháo vào cơm để ăn bao giờ

Cháo thì hẳn là cháo, cơm thì hẳn là cơm. Nếu mà có chan cháo vào cơm thật thì... hihi...ngon lắm nhỉ ?!

===> Một điều bất thường, hiếm có...
=======> Bên nào cũng ra vẻ... dù biết rằng không khoái khẩu, khó nuốt... nhưng vẫn cố nuốt cho dù có khi phải nhắm mắt, nín hơi mà nuốt...
Câu 8 :
Cau có chờ chi cảnh cực cùng : Câu này là câu kết... em nhường bác
Trên đây là cách giải nghĩa theo thiển ý của SM ! Thực ra thì ý tứ ở đây không khó như TMH nghĩ... có chăng là có vài từ đơn độc , khiến cho người đọc phải suy luận mà thôi ! Một lối nói hoàn toàn "dân dã" nhưng chứa nhiều ẩn ý sâu xa... Có gì không phải, mong được nhận sự phê bình !
Thân ái ! SM
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2005 06:48:23 bởi Sao mai >