Bài xướng:
GIAO MÙA
Trời đất giao mùa vạn sắc vân
Cỏ cây hoa lá đứng tần ngần
Vừa xanh ngày trước rung đầu ngõ
Đã đỏ hôm nay rụng kín sân
Chú Hạ ra đi miền xứ lạ
Cô Thu tìm đến chốn quê thân
Rộn ràng sương khói tô mờ ảo
Tấp nập vườn thơ cũng bám chân
Bác Từ
Bài họa 1:
ĐỈNH ĐÈO
Chân bước lưng chừng đỉnh HẢI VÂN
Một trời non nước đẹp vô ngần
Lòng nghe xao xuyến chừng mê muội
Dạ bỗng bồi hồi si với sân
Se sắt nỗi lòng nơi viễn xứ
Bùi ngùi tâm động cảnh nhân thân
Chim trời cá nước khôn tìm lại
Sông núi chập chùng ngại bước chân
Nguyens
Bài họa 2:
Ở HAY VỀ ?
Nửa kia nửa nọ hãy phân vân
Chân muốn về nhưng bước ngại ngần
Gió muộn sương đeo oằn chót lá
Canh tàn tuyết trải trắng lòng sân
Về thời hả dạ đàn em dại
Ở ắt vui lòng mấy bạn thân
Ðất lạnh mà tình người chẳng lạnh
Ðôi đường đi ở níu đôi chân.
VNN/LCR
Bài Họa 3:
Thi hữu
Vào đây góp mặt hết phân vân
Xướng họa đôi câu bớt ngại ngần
Trước lạ sau quen cười rỉ rả
Trên nhường dưới nhịn vứt si sân
Mời anh điếu thuốc xin giao hữu
Kính chị ly trà để cận thân
Bốn bể một nhà anh chị cả
Tha hồ hí lộng giả thành chân
Diệp Khai
Bài họa 4:
ĐÔNG VỀ TRÊN XỨ LẠ
Nơi đây mùa chuyển nổi phong vân
Lấp lánh tàng cây tuyết trắng ngần
Mấy nhánh thông già trơ vách núi
Vài nhành liễu úa rũ ngoài sân
Trông về đất Mẹ càng thương phận
Nhớ đến quê Cha lại trách thân
Lối cũ sương mờ che khuất lối
Hỏi đâu là chốn để dừng chân ?
Trần Ai
Bài họa 5 :
ĐÔNG CẢM
Đông về vạt nắng cứ phân vân
Tuyết phủ sườn non sắc trắng ngần
Ríu rít hương băng tràn khắp ngõ
Rì rào lớp lớp ngập đầy sân
Bàng hoàng trước cảnh thiên nhiên lạ
Rạo rực tâm hồn bỗng mến thân
Vũ trụ muôn mầu đâu thực ảo ?
Thơ ơi....vỗ cánh...nhẹ nhàng chân...
Vũ kim Thanh
Bài họa 6:
KIỀU ĐOẠN
Được phúc an phần nhất Thúy Vân
Kiều duyên bạc phận tựa trăng ngần!
Kim Lang ruột đứt lìa trong dạ
Từ Hải say tình chết giữa sân.
Mảnh liễu sương sa vùi xứ lạ
Hồng quần bão tố dập nhừ thân!
Tình đi giã biệt thành hư ảo
Suốt kiếp phong trần lỡ bước chân.
Kim Giang
Bài họa 7:
KIẾP NHÂN SINH
Nhân sinh tự cổ vốn phù vân
Bạn hỡi hèn sang chớ ngại ngần
Dẫu có bần cùng đừng hám, hận
Dù cho khốn khó chớ si, sân
Ăn ngay nói thẳng nhàn tâm dạ
Ở phải làm hay nhẹ xác thân
"Thất thập" bao người qua cửa ải
Mà cam hí lộng giả thành chân!
Trần Ai
12-13-2005