THƠ ĐƯỜNG - XƯỚNG + HỌA - KÍNH MỜI
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 255 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 3819 bài trong đề mục
lá chờ rơi 29.10.2005 15:14:01 (permalink)
0


Trích đoạn: Triều Sương

Hẹn

Ngậm hờn một khối tình muôn kiếp
Trong mong khắc khoải nhuốm thương sầu
Địa ngục ký thác hồn bạc hạnh
Thiên đường bay đến trốn thương đau
Có nhớ, có chờ, có ngóng đợi
Không sầu, không khóc không hờn nhau
Kiếp này chia lẻ đành ly biệt
Hẹn kiếp lai sinh nối nhịp cầu.



Nay mới họa xong đây :

Chớ vậy
Lưu luyến chi nhau điều trắc trở
Mà đem câu hát nhuộm hơi sầu
Ðời vui nằm sẵn trong thơ thẩn
Sống đẹp đâu cần mượn đớn đau
Mong nhớ đợi chờ khi lẻ bạn
Vui mừng sum họp lúc bên nhau
Sáu ngàn ba vạn là bao nả ?
Mà để con tim lở nhịp cầu !
VNN/LCR (HCM 29/10/05)
#76
    lá chờ rơi 29.10.2005 19:21:23 (permalink)
    0
    Những vần thơ Ghẹo

    GHẸO CÔ BÁN CAU
    Hỏi cau ai bán tiếng ai rao
    Tốt vóc mà trong biết thế nào
    Dấu để trên buồng e đóng đục
    Phành ra trước mắt thấy ngon dao
    Giốc mua nên phải coi từ vú
    Có bán thì cho thử chút mào
    Chuốt ngót của mình ai dám chắc
    Biết lòng biết mặt xỉa tiền trao.
    Ðỗ Thanh Tâm


    GHẸO NGƯỜI VU VƠ
    Ðầu ai sao tóc rối lung tung
    Chắc hẳn vì chưng nỗi tưởng chồng
    Cậu ấy đi đâu lâu thế nhỉ
    Phòng riêng nay vẫn hãy còn không
    Chẳng về xếp nếp trong buồng cửi
    Mà đứng bơ phờ ngọn gió đông
    Muốn nói chuyện chơi không có chuyện
    Kìa đàn con sáo nó sang sông*.
    Tản Ðà


    * đây là tác giả muốn kết thúc với câu ca dao : Con sáo bay bỗng sang sông, Hỏi thăm cô Tú có chồng hay chưa ? Giải thích của Quách-Tấn.


    Sau đây là bài Xướng

    MỘT THÂN NHÀN
    Không tiền không nợ một thân nhàn
    Cười kẻ bôn ba tự buộc ràng
    Việc nước vắng tôi còn các bác
    Cơm nhà hết gạo có khoai lang
    Vểnh râu nghe cóc cho thời tiết
    Vỗ bụng thành thơ ghẹo xóm làng
    Trải kiếp nhìn nương dâu hóa bể
    Trong vòng bĩ cực bước nghênh ngang.
    VNN/LCR (Colomiers 26/06/04)


    Xin mời !
    #77
      lá chờ rơi 30.10.2005 02:16:22 (permalink)
      0


      Trích đoạn: nguyens

      U 50

      chiều thu bàng bạc áng mây trôi
      ngọn gió heo may đến lạnh lùng
      thềm vắng lưa thưa vaì giọt nắng
      vườn hoang lác đác lá khô bay
      cùng dăm thằng bạn đời chia sẻ
      vài cốc rượu nồng đối ẩm chơi
      chén tạc chén thù mềm môi tái
      nửa đơì sương gió quá 50


      (baì thơ naỳ không hiểu có chuẩn không xin quý huynh chỉ giaó)


      bạn nguyens thân mến,
      Bài của bạn hay lắm, chỉ lơ đểnh vài vần. Câu 2 thay chữ « rồi » vào chữ « lùng » thì đã đúng vần. Nhưng câu thơ sống động hơn nếu sửa và đảo chữ đôi chút, ví dụ như là : « Theo ngọn heo may lạnh đến rồi ! ».
      Câu 4 « lá khô bay » cũng dùng được. Nhưng tại sao không « lá khô rơi » cho thêm sát vần hơn ?
      Câu chót và tựa bài theo tôi thì nên viết ra nguyên chữ « năm mươi » cho tỏ rõ cái vần.
      Bài này hay lắm nhưng chưa ai họa chắc là tại sai vần ở chữ « lạnh lùng ». Vậy bạn sửa lại các vần cho đúng thì chắc là sẽ có nhiều thơ họa đấy.
      Thân mến
      #78
        Diep Khai 01.11.2005 04:36:51 (permalink)
        0




        Sau đây là bài Xướng

        MỘT THÂN NHÀN
        Không tiền không nợ một thân nhàn
        Cười kẻ bôn ba tự buộc ràng
        Việc nước vắng tôi còn các bác
        Cơm nhà hết gạo có khoai lang
        Vểnh râu nghe cóc cho thời tiết
        Vỗ bụng thành thơ ghẹo xóm làng
        Trải kiếp nhìn nương dâu hóa bể
        Trong vòng bĩ cực bước nghênh ngang.
        VNN/LCR (Colomiers 26/06/04)


        Xin mời !


        vịnh con cua Diệp Khai

        Muốn nhàn mà số chửa cho nhàn
        Cái phận trời ban định rõ ràng
        Tám cẳng hiên ngang y hổ báo
        Hai càng hung tợn hệt sài lang
        Những khi nguy khốn mai che kín
        Đôi lúc nhanh chân vẫn chạy làng
        Công đức tích đầy chưa thắng số
        Bực mình phẩn chí thích bò ngang
        #79
          Trần Mạnh Hùng 01.11.2005 05:55:08 (permalink)
          0
          XƯỚNG


          Giấc mơ hoa

          Đêm dài mơ mộng chốn hoa mơ
          Lối cũ vườn xưa bóng mịt mờ.
          Rải rác lối mòn dăm vách cỏ.
          Đâu đây ngõ vắng mấy lều thơ.
          Đò xuôi con nước – say men rượu.
          Ngựa lỏng tay cương – dệt mối tơ.
          Hội ngộ cố nhân bao nuối tiếc.
          Bàng hoàng chưa tỉnh giấc vu vơ

          TMH

          HỌA VẬN


          Ðòi Mơ
          Có người đang tỉnh lại đòi mơ
          Nương ánh đèn leo lét tỏ mờ
          Ðến đỉnh Nghinh Phong tìm ý nhạc
          Qua miền Vọng Nguyệt ghép lời thơ
          Vui tìm trong gió tình non nước
          Gác bỏ ngoài tai chuyện tóc tơ
          Người cũ mong chi mà gặp lại
          Lòng này giá lạnh vẫn bơ vơ.

          VNN (tp HCM 22/10/05)

          Họa vận

          Đất khách quê người thiếu lá mơ
          Vàng, khoang, mực, đốm khói mù mờ
          Nếp than vài lít say quên nhớ
          Quốc lủi dăm vò xỉn nhả thơ
          Tay lướt phím đàn mơ dáng ngọc
          Thuyền lìa bến đợi lệch đường tơ
          Hôm nay nghe thoáng ai mơ ước
          Quá khứ kéo về đâm vẩn vơ

          DIEP KHAI

          HỌA VẬN

          Giấc Mơ Hoa 1

          Ta tỉnh hay là lạc cõi mơ.
          Đương hè sao tuyết trắng giăng mờ
          Líu lo chim hót hòa cung điệu.
          Réo rắc thông reo trổi nhạc thơ.
          Lất phất mưa rơi muôn hạt ngọc.
          Lung linh sóng lượn vạn dây tơ.
          Bướm hoa dẫn lối vui chân bước.
          Hồn thả theo mây trôi vẩn vơ
          TMH

          HỌA NGƯỢC VẬN

          Giấc Mơ Hoa 2

          Hồn thả theo mây trôi vẩn vơ.
          Nhạc đâu trầm bổng trải lòng tơ.
          Em say từng điệu, từng cung điệu.
          Ta đắm trong thơ, trong cõi thơ.
          Thơ nhạc giao duyên tình diệu vợi.
          Cung đàn khúc cũ đã xa mờ.
          Nhớ thương chỉ biết là mong đợi.
          Chốn ấy... lẽ nào trong giấc mơ
          TMH


          HỌA VẬN

          Giấc Mơ Hoa 3

          Chốn ấy...Lẽ nào trong giấc mơ.
          Dấu chân ai bước nét chưa mờ.
          Mùi hương còn thoảng cùng cây cỏ.
          Giọng hát hòa theo tiếng sáo thơ.
          Nắng sớm trải dài muôn sợi nắng.
          Tơ vương gieo rắc vạn giây tơ.
          Ngẩn ngơ cảnh cũ lòng xao xuyến.
          Chẳng lẽ...phải chăng lại vẩn vơ.
          TMH


          HỌA NGƯỢC VẬN ( tiếp vĩ đầu )

          Giấc Mơ Hoa 4

          Chẳng lễ...phải chăng lại vẩn vơ.
          Tại lòng còn vướng bởi đường tơ,
          Người xưa lưu luyến vào trong mộng.
          Tình cũ thương hoài dáng tiểu thơ.
          Em vẫn mong chờ câu hẹn ước.
          Ta mong trở lại lối sương mờ.
          Trao em lời hứa nghìn năm trước.
          Giải kết cho nhau thoát mộng mơ
          TMH
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2005 11:38:53 bởi Tran Manh hung >
          #80
            Trần Mạnh Hùng 01.11.2005 11:29:11 (permalink)
            0
            Xướng

            Chiều tàn

            Chiều sắp tàn rồi em có hay,

            Đìu hiu dáng liễu vóc mai gầy.

            Đỏ tươi truớc giậu ,hoa vài đoá,

            Vàng rộm ngoài sân, lá rụng đầy ...

            Bờ cỏ chập chờn con bướm lượn,

            Vòm cây lích chích lũ chim bay .

            Gần nhau gang tấc mà muôn dặm,

            Chiều ở nơi kia có thế này ?
            MAI TRẮNG


            H OẠ VẬN
            Tạm hài lòng
            (họa vận Chiều Tàn của Mây Trắng)
            Một mình một động chẳng ai hay
            Biếng ngủ quên ăn vóc ốm gầy
            Lên mạng ba hoa thương ghét đủ
            Dạo làng nhậu nhẹt bướm ong đầy
            Tình xuân đà dứt vương tơ rối
            Tuổi hạc chừng toan cất cánh bay
            Số đỏ số đen mua chẳng trúng
            Ðành cam vui với bấy nhiêu này !
            VNN/LCR (HCM 28/10/05)

            Diệp Khai họa vận Chiều Tàn

            Mai Trắng xướng bài thơ, thấy hay
            Diệp Khai muốn hoạ bí thanh gầy
            Bôi bôi xoá xoá xong ngưng bút
            Viết viết type type chữ lại đầy
            Đọc tới đọc lui nghe chửa thủng
            Suy đi nghĩ lại ý còn bay
            Bức tranh bạn vẽ nên thơ quá
            Kết thúc vì sao ở chổ này ???


            HOẠ VẬN

            Dỗi Hờn

            Em giận anh rồi, anh có hay
            Dỗi hờn ướt sũng, dáng thon gầy.
            Nét buồn giăng mắc dài như tóc
            Giọt nhớ tuôn rơi nối tiếp đầy.
            Thôi kệ má hồng trôi phấn nhạt.
            Mặc cho áo ướt thấm mưa bay.
            Tại anh đã hẹn sao anh không đến.
            Bỏ một mình em nỗi nhớ này
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2005 03:04:25 bởi Tran Manh hung >
            #81
              lá chờ rơi 01.11.2005 13:49:01 (permalink)
              0

              Trích đoạn: Diep Khai




              Sau đây là bài Xướng

              MỘT THÂN NHÀN
              Không tiền không nợ một thân nhàn
              Cười kẻ bôn ba tự buộc ràng
              Việc nước vắng tôi còn các bác
              Cơm nhà hết gạo có khoai lang
              Vểnh râu nghe cóc cho thời tiết
              Vỗ bụng thành thơ ghẹo xóm làng
              Trải kiếp nhìn nương dâu hóa bể
              Trong vòng bĩ cực bước nghênh ngang.
              VNN/LCR (Colomiers 26/06/04)


              Xin mời !


              vịnh con cua Diệp Khai

              Muốn nhàn mà số chửa cho nhàn
              Cái phận trời ban định rõ ràng
              Tám cẳng hiên ngang y hổ báo
              Hai càng hung tợn hệt sài lang
              Những khi nguy khốn mai che kín
              Đôi lúc nhanh chân vẫn chạy làng
              Công đức tích đầy chưa thắng số
              Bực mình phẩn chí thích bò ngang


              họa hay ! với tử vận chữ « lang » mà con cua Diệp Khai vẫn hùng hổ hiên ngang đi tới đích. Từng câu lời lẽ tự nhiên không thiếu không thừa, trên dưới kết nối ý tứ lôi cuốn người muốn đọc tới.

              Thơ hay đâu chỉ thơ buồn
              Thơ vui cũng có riêng phần thơ vui !
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2005 13:50:33 bởi lá chờ rơi >
              #82
                Trần Mạnh Hùng 01.11.2005 14:29:08 (permalink)
                0

                Trích đoạn: lá chờ rơi


                Trích đoạn: nguyens

                U 50

                chiều thu bàng bạc áng mây trôi
                ngọn gió heo may đến lạnh lùng
                thềm vắng lưa thưa vaì giọt nắng
                vườn hoang lác đác lá khô bay
                cùng dăm thằng bạn đời chia sẻ
                vài cốc rượu nồng đối ẩm chơi
                chén tạc chén thù mềm môi tái
                nửa đơì sương gió quá 50


                (baì thơ naỳ không hiểu có chuẩn không xin quý huynh chỉ giaó)


                bạn nguyens thân mến,
                Bài của bạn hay lắm, chỉ lơ đểnh vài vần. Câu 2 thay chữ « rồi » vào chữ « lùng » thì đã đúng vần. Nhưng câu thơ sống động hơn nếu sửa và đảo chữ đôi chút, ví dụ như là : « Theo ngọn heo may lạnh đến rồi ! ».
                Câu 4 « lá khô bay » cũng dùng được. Nhưng tại sao không « lá khô rơi » cho thêm sát vần hơn ?
                Câu chót và tựa bài theo tôi thì nên viết ra nguyên chữ « năm mươi » cho tỏ rõ cái vần.
                Bài này hay lắm nhưng chưa ai họa chắc là tại sai vần ở chữ « lạnh lùng ». Vậy bạn sửa lại các vần cho đúng thì chắc là sẽ có nhiều thơ họa đấy.
                Thân mến


                Bổ sung với Bác Lá Chờ Rơi, luật Bằng, Trắc bị bỏ quên ở câu thứ 7
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2005 14:31:49 bởi Tran Manh hung >
                #83
                  Triều Sương 01.11.2005 19:36:28 (permalink)
                  0

                  Trích đoạn: Diep Khai




                  Sau đây là bài Xướng

                  MỘT THÂN NHÀN
                  Không tiền không nợ một thân nhàn
                  Cười kẻ bôn ba tự buộc ràng
                  Việc nước vắng tôi còn các bác
                  Cơm nhà hết gạo có khoai lang
                  Vểnh râu nghe cóc cho thời tiết
                  Vỗ bụng thành thơ ghẹo xóm làng
                  Trải kiếp nhìn nương dâu hóa bể
                  Trong vòng bĩ cực bước nghênh ngang.
                  VNN/LCR (Colomiers 26/06/04)


                  Xin mời !


                  vịnh con cua Diệp Khai

                  Muốn nhàn mà số chửa cho nhàn
                  Cái phận trời ban định rõ ràng
                  Tám cẳng hiên ngang y hổ báo
                  Hai càng hung tợn hệt sài lang
                  Những khi nguy khốn mai che kín
                  Đôi lúc nhanh chân vẫn chạy làng
                  Công đức tích đầy chưa thắng số
                  Bực mình phẩn chí thích bò ngang


                  Bà hàng xóm than trời than đất về chồng con ..thế là dưng ko TS nảy ý làm thơ hihihi

                  Than thân


                  Hỏi trời cái số tôi không nhàn
                  Cớ lý do đâu phận buộc ràng
                  Những phải ẵm bồng đàn nhóc tử
                  Rày thêm lo lắng chuyện phu lang
                  Sinh thời cơm áo đâu lo tới
                  Nay cứ đa đoan phận lỡ làng
                  Trăm mối một mình đành gánh chịu
                  Mặc chồng đi tắt lại về ngang

                  Í muh câu 8...ko cố ý muh nói bác LCR ơi, muh TS ko tìm được đâu từ nào phù hợp với "nghênh ngang" hay "bò ngang"..nên đành "về ngang" ( ko biết ông chồng bà hàng xóm có đi tắt về ngang ko nữa...hihihi
                  #84
                    lá chờ rơi 01.11.2005 20:50:58 (permalink)
                    0


                    Trích đoạn: Triều Sương


                    Trích đoạn: Diep Khai




                    Sau đây là bài Xướng

                    MỘT THÂN NHÀN
                    Không tiền không nợ một thân nhàn
                    Cười kẻ bôn ba tự buộc ràng
                    Việc nước vắng tôi còn các bác
                    Cơm nhà hết gạo có khoai lang
                    Vểnh râu nghe cóc cho thời tiết
                    Vỗ bụng thành thơ ghẹo xóm làng
                    Trải kiếp nhìn nương dâu hóa bể
                    Trong vòng bĩ cực bước nghênh ngang.
                    VNN/LCR (Colomiers 26/06/04)


                    Xin mời !


                    vịnh con cua Diệp Khai

                    Muốn nhàn mà số chửa cho nhàn
                    Cái phận trời ban định rõ ràng
                    Tám cẳng hiên ngang y hổ báo
                    Hai càng hung tợn hệt sài lang
                    Những khi nguy khốn mai che kín
                    Đôi lúc nhanh chân vẫn chạy làng
                    Công đức tích đầy chưa thắng số
                    Bực mình phẩn chí thích bò ngang


                    Bà hàng xóm than trời than đất về chồng con ..thế là dưng ko TS nảy ý làm thơ hihihi

                    Than thân


                    Hỏi trời cái số tôi không nhàn
                    Cớ lý do đâu phận buộc ràng
                    Những phải ẵm bồng đàn nhóc tử
                    Rày thêm lo lắng chuyện phu lang
                    Sinh thời cơm áo đâu lo tới
                    Nay cứ đa đoan phận lỡ làng
                    Trăm mối một mình đành gánh chịu
                    Mặc chồng đi tắt lại về ngang

                    Í muh câu 8...ko cố ý muh nói bác LCR ơi, muh TS ko tìm được đâu từ nào phù hợp với "nghênh ngang" hay "bò ngang"..nên đành "về ngang" ( ko biết ông chồng bà hàng xóm có đi tắt về ngang ko nữa...hihihi


                    Cũng giải quyết được ổn thỏa chữ "lang". Kết với câu 8 vậy là rất hay vì mọi người đều vui vẻ : bà nói được vậy là bà hả lòng; ông nếu đã thế hay hơn thế thì chẳng oan uổng gì, còn nếu "chưa thế" mà nghe nói thế, thì đó là TS vẽ đường cho hưu chạy, hưu sẽ chạy ngay vào đó với cảm nghĩ hết sức biết ơn TS ! hihi
                    #85
                      Diep Khai 02.11.2005 03:51:30 (permalink)
                      0
                      Kính Bác,
                      Cám ơn những lời khích lệ nồng nhiệt của Bác !

                      Duy chỉ có bài Trốn Lạnh của thi sỹ Nhất Phương quả là một thử thách lớn lao ! Đọc để cảm nhận những dí dỏm biến hóa ở câu đầu từ "lạnh lòng" sang "lạnh lùng" rồi cách nói lái "trốn lạnh" sang "tránh lộn" ở câu thứ hai, rồi những tư tưởng mang mầu sắc Phật pháp như luân hồi, hư vô ... quả là thật tuyệt, nhưng để có một bài họa, thật sự vượt ra ngoài khả năng của những người tập tễnh biết yêu thất ngôn bát cú như cháu !

                      Trích đoạn: lá chờ rơi

                      TRỐN LẠNH
                      (Tặng CA, VNN và CT)
                      Nghe bạn về quê trốn “lạnh lùng”
                      Coi chừng tránh lộn hóa bằng không
                      Đi, về mấy kẻ không sa lưới
                      Sống chết nào ai thoát được vòng
                      Cho dẫu lo nhiều thêm mệt xác
                      Mà dù tính lắm cũng hoài công
                      Chi bằng cứ sống an nhàn vậy
                      Trời có kêu lầm! Dạ, cũng xong.
                      NHẤT PHƯƠNG (ĐAN MẠCH, cuối 2003)

                      họa TRỐN LẠNH
                      (tặng mình)
                      Lạnh quá cho nên phải chạy lùng
                      Kẻo khi chùn lại có như không
                      Mẹ sề hẻm trước chưa ăn mối
                      Thị mẹt nhà bên khó lọt vòng
                      Cứ tưởng dễ chơi nên chọn mặt
                      Nào hay muốn được phải ra công
                      Gừng già càng héo càng cay cú
                      Muốn nhả không đành, nuốt chẳng xong !
                      VNN (Saigon, Xuân Giáp-Thân)


                      Không biết tự lương sức mình, con cua DK cũng cố hết sức để leo, mong nhận được sự cổ vũ của Bác !

                      Nới cũ

                      Qua đến phương xa dẫu bận lùng
                      Hứa về dẫn bậu ... được hay không ?
                      Bà mai tối đến còn thăm viếng
                      Lắm mối ngày đi mấy chục vòng
                      Duyên dáng truy tìm dưng cũng có
                      Tính tình hãi lắm thiếu ngôn công
                      So ra với bậu thua xa lắc
                      Nới cũ phen nầy e chửa xong
                      #86
                        lá chờ rơi 02.11.2005 10:53:17 (permalink)
                        0


                        Trích đoạn: Diep Khai

                        Kính Bác,
                        Cám ơn những lời khích lệ nồng nhiệt của Bác !

                        Duy chỉ có bài Trốn Lạnh của thi sỹ Nhất Phương quả là một thử thách lớn lao ! Đọc để cảm nhận những dí dỏm biến hóa ở câu đầu từ "lạnh lòng" sang "lạnh lùng" rồi cách nói lái "trốn lạnh" sang "tránh lộn" ở câu thứ hai, rồi những tư tưởng mang mầu sắc Phật pháp như luân hồi, hư vô ... quả là thật tuyệt, nhưng để có một bài họa, thật sự vượt ra ngoài khả năng của những người tập tễnh biết yêu thất ngôn bát cú như cháu !

                        Trích đoạn: lá chờ rơi

                        TRỐN LẠNH
                        (Tặng CA, VNN và CT)
                        Nghe bạn về quê trốn “lạnh lùng”
                        Coi chừng tránh lộn hóa bằng không
                        Đi, về mấy kẻ không sa lưới
                        Sống chết nào ai thoát được vòng
                        Cho dẫu lo nhiều thêm mệt xác
                        Mà dù tính lắm cũng hoài công
                        Chi bằng cứ sống an nhàn vậy
                        Trời có kêu lầm! Dạ, cũng xong.
                        NHẤT PHƯƠNG (ĐAN MẠCH, cuối 2003)

                        họa TRỐN LẠNH
                        (tặng mình)
                        Lạnh quá cho nên phải chạy lùng
                        Kẻo khi chùn lại có như không
                        Mẹ sề hẻm trước chưa ăn mối
                        Thị mẹt nhà bên khó lọt vòng
                        Cứ tưởng dễ chơi nên chọn mặt
                        Nào hay muốn được phải ra công
                        Gừng già càng héo càng cay cú
                        Muốn nhả không đành, nuốt chẳng xong !
                        VNN (Saigon, Xuân Giáp-Thân)


                        Không biết tự lương sức mình, con cua DK cũng cố hết sức để leo, mong nhận được sự cổ vũ của Bác !

                        Nới cũ

                        Qua đến phương xa dẫu bận lùng
                        Hứa về dẫn bậu ... được hay không ?
                        Bà mai tối đến còn thăm viếng
                        Lắm mối ngày đi mấy chục vòng
                        Duyên dáng truy tìm dưng cũng có
                        Tính tình hãi lắm thiếu ngôn công
                        So ra với bậu thua xa lắc
                        Nới cũ phen nầy e chửa xong


                        Kể ra thì bài xướng không có chủ ý tìm sự nói láy, mà là gặp dịp nói láy vui nhộn thì nắm lấy cơ hội vậy thôi. Mình họa được với cái láy khác tác giả càng thích, không thì chỉ họa theo lối thường cũng đem lại được sự vui chung. Bộ « vần » nầy khá kén chủ đề. Như bài họa của Chí Trung lấy chủ ý là tánh hay bay bướm nhiều nàng còn bài của tôi thì lấy ý là giả đò kiếm vợ !

                        ĐÀNH
                        (Họa “TRỐN LẠNH” của NP)
                        Ngược xuôi mải miết quyết săn lùng
                        Chấm phá vài đường chắc chẳng không
                        Má đỏ phố phường luôn lẩn quất
                        Môi hồng thôn xóm cũng quanh vòng
                        Thân này còn cứng còn bươn chải
                        Ý ấy chửa chùn chửa quản công
                        Đành phải mỗi nơi liều mỗi mối
                        Đông Đoài sòng phẳng được là xong!
                        CHÍ TRUNG (Saigon, 01/02/04)

                        Còn nếu chủ ý chơi về nói láy thì cụ Nguyễn Khoa Vy có mấy bài rất hay, láy mà lời lẽ rất thông suốt tự nhiên. Tuy vậy chỉ là sự đùa nghịch chơi vậy thôi, chứ không được đa số coi là một kiểu thơ đáng trao dồi luyện tập.

                        ÐÊM KHUYA ÐỢI TÌNH NHÂN
                        Nực cổi chi ra nỗi cực lòng
                        Dòng châu lai láng dỉa dầu chong
                        Khó đi tìm hỏi nhau khi đó
                        Công khó chờ nhau biết có không ?
                        Nguyễn Khoa Vy

                        ÐI CHƠI THUYỀN Ở ÐẬP ÐÁ (Huế)
                        Ðập cũ thuyền đưa đủ cặp rồi
                        Trời cho sức khỏe lắm trò chơi
                        Có đôi khi rảnh lên côi đó
                        Cười ngả nghiêng vui ngất cả người.
                        Nguyễn Khoa Vy

                        thân ái
                        #87
                          Trần Mạnh Hùng 02.11.2005 11:13:25 (permalink)
                          0
                          Sau đây là bài Xướng

                          MỘT THÂN NHÀN
                          Không tiền không nợ một thân nhàn
                          Cười kẻ bôn ba tự buộc ràng
                          Việc nước vắng tôi còn các bác
                          Cơm nhà hết gạo có khoai lang
                          Vểnh râu nghe cóc cho thời tiết
                          Vỗ bụng thành thơ ghẹo xóm làng
                          Trải kiếp nhìn nương dâu hóa bể
                          Trong vòng bĩ cực bước nghênh ngang.
                          VNN/LCR
                          (Colomiers 26/06/04)

                          Xin mời !


                          HOẠ VẬN

                          VỊNH CON CUA

                          Muốn nhàn mà số chửa cho nhàn
                          Cái phận trời ban định rõ ràng
                          Tám cẳng hiên ngang y hổ báo
                          Hai càng hung tợn hệt sài lang
                          Những khi nguy khốn mai che kín
                          Đôi lúc nhanh chân vẫn chạy làng
                          Công đức tích đầy chưa thắng số
                          Bực mình phẩn chí thích bò ngang
                          DIỆP KHAI


                          HOẠ VẬN

                          Than thân


                          Hỏi trời cái số tôi không nhàn
                          Cớ lý do đâu phận buộc ràng
                          Những phải ẵm bồng đàn nhóc tử
                          Rày thêm lo lắng chuyện phu lang
                          Sinh thời cơm áo đâu lo tới
                          Nay cứ đa đoan phận lỡ làng
                          Trăm mối một mình đành gánh chịu
                          Mặc chồng đi tắt lại về ngang
                          TRIỀU SƯƠNG


                          HOẠ VẬN

                          Thanh Nhàn.

                          Trời cho mấy kẻ hưởng thanh nhàn.
                          Sung sướng rong chơi thoát nợ ràng.
                          Khắp chốn, khắp vùng cô bạn mới.
                          Chỗ này, chỗ nọ dáng tân lang.
                          Hang cùng nhẵn mặt nơi đô thị.
                          Ngõ hẹp quen hơi ở xóm làng.
                          Những trận cười đùa vui suốt sáng.
                          Thoảng còn hơi rượu giọng ngang ngang.
                          TMH
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2005 11:21:13 bởi Tran Manh hung >
                          #88
                            Trần Mạnh Hùng 02.11.2005 13:19:06 (permalink)
                            0

                            Trích đoạn: Tran Manh hung



                            Trích đoạn: Diep Khai

                            Tự giới thiệu

                            Ngũ thập niên tiền tớ chửa sanh
                            Nhưng mà nhị thập đã khôn lanh
                            Lăn dưa, đá cá đều chơi láng
                            Lục bát, Đường thi mới tập tành
                            Chữ nghĩa chứa đầy vơi lá mít
                            Tính tình liếng khỉ khoái loanh quanh
                            Ai thương hí họa vài ba nét
                            Ai ghét cười chê chán cũng đành !


                            Thân gởi Diệp Khai.

                            Bài thơ Xướng bạn xài toàn là " TỬ VẬN "khó qúa. Tuy nhiên cũng cố gắng để đáp lại tấm thịnh lòng của bạn.


                            HỌA VẬN



                            Ta hẹn nơi đây kiếp tái sanh.
                            Gặp em trong một giấc mơ lành.
                            Dẫu rằng duyên nợ khôn tìm kiếm.
                            Vị tất đau thương lọ "tập tành" (*)
                            Nhớ thuở tâm đầu lòng luyến ái.
                            Thương hoài ý hiệp dạ lo quanh.
                            Một duyên hai nợ tình son sắt.
                            Kiếp trước xa nhau chẳng đặng đành

                            (*) Chưa tìm được chữ đứng trước chữ " TÀNH " nên phải dùng lại 2 chữ " TẬP TÀNH " mong bạn đừng cười




                            Diệp Khai thân.

                            Đến bây giờ tôi tình cờ đọc lại bài thơ hoạ , và phát hiện một lỗi lầm đã họa sai vận, thành thật xin lỗi bạn. Câu thứ hai vần [b]"LANH " tôi gieo thành vần "LÀNH" thật là đáng tội và xấu hổ. Kể như hỏng một bài thơ

                            Xin sửa lại.

                            Ta hẹn nơi đây kiếp tái sanh.
                            Gặp em phải lập một mưu lanh.
                            Dẫu rằng muốn gặp khôn tìm kiếp.
                            Vị tất mưu sâu phải tập tành.
                            Nhớ thuở tâm đầu lòng luyến ái.
                            Thương hoài ý hợp dạ lo quanh
                            Một duyên hai nợ tình son sắt.
                            Kiếp trước xa nhau dạ chẳng đành


                            Hỏng cả một bài thơ không cach nào sửa được
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2005 16:12:56 bởi Tran Manh hung >
                            #89
                              lá chờ rơi 03.11.2005 11:50:05 (permalink)
                              0

                              Trích đoạn: Tran Manh hung

                              Sau đây là bài Xướng

                              MỘT THÂN NHÀN
                              Không tiền không nợ một thân nhàn
                              Cười kẻ bôn ba tự buộc ràng
                              Việc nước vắng tôi còn các bác
                              Cơm nhà hết gạo có khoai lang
                              Vểnh râu nghe cóc cho thời tiết
                              Vỗ bụng thành thơ ghẹo xóm làng
                              Trải kiếp nhìn nương dâu hóa bể
                              Trong vòng bĩ cực bước nghênh ngang.
                              VNN/LCR
                              (Colomiers 26/06/04)

                              Xin mời !


                              HOẠ VẬN

                              VỊNH CON CUA

                              Muốn nhàn mà số chửa cho nhàn
                              Cái phận trời ban định rõ ràng
                              Tám cẳng hiên ngang y hổ báo
                              Hai càng hung tợn hệt sài lang
                              Những khi nguy khốn mai che kín
                              Đôi lúc nhanh chân vẫn chạy làng
                              Công đức tích đầy chưa thắng số
                              Bực mình phẩn chí thích bò ngang
                              DIỆP KHAI


                              HOẠ VẬN

                              Than thân


                              Hỏi trời cái số tôi không nhàn
                              Cớ lý do đâu phận buộc ràng
                              Những phải ẵm bồng đàn nhóc tử
                              Rày thêm lo lắng chuyện phu lang
                              Sinh thời cơm áo đâu lo tới
                              Nay cứ đa đoan phận lỡ làng
                              Trăm mối một mình đành gánh chịu
                              Mặc chồng đi tắt lại về ngang
                              TRIỀU SƯƠNG


                              HOẠ VẬN

                              Thanh Nhàn.

                              Trời cho mấy kẻ hưởng thanh nhàn.
                              Sung sướng rong chơi thoát nợ ràng.
                              Khắp chốn, khắp vùng cô bạn mới.
                              Chỗ này, chỗ nọ dáng tân lang.
                              Hang cùng nhẵn mặt nơi đô thị.
                              Ngõ hẹp quen hơi ở xóm làng.
                              Những trận cười đùa vui suốt sáng.
                              Thoảng còn hơi rượu giọng ngang ngang.
                              TMH



                              Họa thơ còn được vui ở chỗ là : có lúc mình tưởng là đưa ra vần « bí » để làm khó dễ bạn họa chơi. Không ngờ các bố ấy lại mỗi người một cách đi thoát dễ dàng, khiến mình vừa khâm phục vừa thật là thích thú.
                              Như trường hợp chữ « lang » ở đây, trước kia tôi có gieo một tử vận là chữ « ời ». Bài xướng gốc tôi viết ghẹo ông bạn thầy dạy thơ cho tôi là :

                              « Gieo vần để bác đọc nghe chơi »
                              « hễ ở trên ơi dưới phải ời »
                              ...

                              rồi tiếp theo tôi làm luôn một bài họa để chiếm lấy hai chữ « ạ ời ». Nhưng các bạn vẫn tìm ra cách đi thoát với lời thơ thật là tự nhiên đẹp đẻ :

                              NHỚ MẸ
                              Chiều buồn thơ thẩn bước rong chơi
                              Văng vẳng đâu đây tiếng "ạ ời" ...
                              Ý quyện hương yêu tràn khóe mắt
                              Giọng thơm mùi sửa thoáng trong hơi
                              Ðôi giòng suối ngọt nguồn chưa cạn
                              Một bể thâm tình rót chẳng vơi
                              Chợt bóng mẹ yêu bừng sống dậy
                              Lời thương nhớ lắm cũng câm lời !
                              VNN (Marseille 9-1988)

                              CUỘC THẾ
                              (họa Nhớ Mẹ)
                              Cuộc thế chừng như một cuộc chơi
                              Vua hề trung nịnh dạ, vâng, ời !
                              Rượu chè hát hỏng gào khan giọng
                              Gái ghiết la cà mệt ứ hơi
                              Chân giả luận bàn đâu đã chán
                              Lợi danh bám riết sức nào vơi
                              Dẫu mình bé mọn tình đơn chiếc
                              Mà vẫn ngâm vang, vẫn lắm lời !
                              Châu-Anh 11-1988

                              họa NHỚ MẸ
                              Năm vần xướng họa để mà chơi,
                              Khó dễ nhau chi một chữ "ời" !
                              Mới buổi sơ giao mà cảm mến
                              Dăm câu thù tạc đã quen hơi
                              Thâm tình cốt nhục lòng man mác
                              Tưởng nhớ quê hương dạ khó vơi
                              Món nợ tang bồng vay chữa trả
                              Hồn thiêng sông núi nhắn nhe lời.
                              Trọng Lộc 18-11-88

                              họa NHỚ MẸ
                              Biết bao giờ ghé bác thăm chơi ?
                              Ðừng có nghe kêu chẳng chịu ời !
                              Bác mai phiêu bồng cho thỏa chí
                              Tớ tuy lận đận cố cầm hơi
                              Chén cơm manh áo chưa hề thiếu
                              Nổi khổ niềm đau chẳng chịu vơi
                              Mượn bút đề thơ, thơ mất hứng
                              Viết sao viết mãi chẳng nên lời.
                              Nhất Phương 28-1-89
                              (lúc nầy Nhất Phương còn ở Việt)


                              Nêu lại để chia sẻ sự vui thích với các bạn còn quanh quẩn với thơ Ðường.
                              thân ái. LCR
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2005 11:54:11 bởi lá chờ rơi >
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 255 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 3819 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9