Xướng
Trân Trọng Kính Mời
Muôn Thuở
Người yêu ơi! Nhớ nhung muôn thuở
Thuở học trò chân sáo thấp cao
Thuở dại khờ hương thơm má phấn
Thuở trinh nguyên ngọt lịm môi đào
Thuở hồn nhiên đắm say chưa trọn...
Thuở mộng mơ ngây ngất ước ao...
Thuở hẹn hò tình yêu chợt đến
Thuở thương em cuống quýt xanh xao
Trần Mạnh Hùng
1-2007
MUÔN THUỞ 1
"Người yêu ơi ! Nhớ nhung muôn thuở."
Ánh mắt nào đưa đón, đón đưa.
Làn tóc nào đan dài nỗi nhớ.
Bờ môi nào kết nụ ươm mơ.
Vòng tay nào chắt chiu ân ái.
Lời nói nào chia xẻ lẳng lơ.
Anh nhớ em xoay tròn khép kín.
Anh yêu em quay quắt bơ phờ.
TMH
1-2007
MUÔN THUỞ 2
" Thuở hoc trò chân sáo thấp cao."
Tung tăng đuổi bắt lá vàng chao.
Vờn quanh gót ngọc vương màu nắng.
Bám nhẹ tóc mây óng ánh sao.
Trong vắt bầu trời - trong mắt biếc.
Mộng còn bỏ ngõ - mộng chưa trao
Giọng cười rạng vỡ không vương vấn.
Sảng khoái lòng riêng vị ngọt ngào
TMH
1-2007
MUÔN THUỞ 3
“Thuở dại khờ hương thơm má phấn”
Thuở trăng tròn mới chớm mười ba
Áo dài ngượng nghịu theo ô nhảy.
Sách vở hồn nhiên với bướm hoa
Tóc búp bê bay mùi mực tím
Mắt bồ câu đậm nhớ hàng qùa
Tan trường những buổi chiều bên phố
Có kẻ nối theo, nối thiết tha
TMH
1-2007
MUÔN THUỞ 4
"Thuở trinh nguyên ngọt lịm môi đào."
Từng bước ngượng ngùng với guốc cao.
Duyên dáng nụ cười e ấp gởi.
Mơ màng ánh mắt vụng về trao.
Phấn son trang điểm còn xa lạ.
Sách vở miệt mài những ước ao.
Áo trắng học trò thơm phấn trắng.
Sân trường tíu tít chuyện mai sau
TMH
1-2007
MUÔN THUỞ 5
" Thuở hồn nhiên đắm say chưa trọn.”
Đương độ trăng thề tuổi nhớ thương
Ngơ ngác mắt nai phơn phớt phấn.
Thướt tha dáng liễu mượt mà hương.
Thơ tình viết vội không ngày gởi.
Sách vở lạnh tênh nhớ lớp trường.
Những buổi chiều về từng bước chậm.
Như chờ ai đó đợi bên đường.
TMH
1-2007
MUÔN THUỞ 6
”Thuở mộng mơ ngây ngất ước ao.”
Tan trường người ấy vẫn theo sau.
Nắng nghiêng soi bóng song song bước.
Mắt chớp mơ màng liếc liếc sâu.
Bước ngắn, đường dài thêm nỗi nhớ.
Kẻ sau, người trước nối chờ nhau.
Tóc bay từng sợi vờn trong gió.
Như nhắn người dưng nhớ dạt dào
TMH
1-2007
Muôn Thuở 7
"Thuở hẹn hò tình yêu chợt đến" .
Để đêm về thôi thúc chiêm bao.
Gọi tên anh ngập tràn thương mến
Nghĩ đến anh đầm ấm dạt dào
Em nhớ anh nhạt nhòa nỗi nhớ.
Em yêu anh thăm thẳm nghìn sâu.
Những ngày đi học anh đưa đón.
Gió lộng hương thơm tỏa ngạt ngào (*)
TMH
(*) Quen dáng thân thương vẫn nối sau
Muôn Thuở 8
"Thuở yêu em cuống quýt xanh xao".
E thẹn em cười má đỏ au.
Bỗng thấy em xinh, duyên dáng lạ,
Hay là mình đã luỵ tình sao.
Để rồi thương nhớ đôi chân sáo.
Từ đó đắm say cặp má đào.
Những buổi tan trường - chiều tiếp nối.
Bước chân hai đứa gắn liền nhau
TMH
2-2007
_________________________________________________
HỌA
TỪ THUỞ ĐÓ
Yêu em vẫn biết tình oan trái
Vẫn biết khổ đau chất ngất cao
Vẫn biết nhớ thương là mộng ảo
Vẫn trong đắm đuối tựa ba đào
Vẫn mơ vẫn tưởng luôn mong mỏi
Vẫn đắm vẫn say những ước ao
Vẫn biết yêu em là khổ luỵ
Vẫn như lạc mộng chốn lao xao
TMH
______________________________________________________
TỪ THUỞ ĐÓ 1
Yêu em anh biết là oan trái
Em mãi là thương nhớ đậm sâu
Em vẫn thế tràn đầy nỗi nhớ
Anh như trong mộng tưởng say mơ
Em giòng sông sóng triều cuồng nộ
Em khoảng trời giông bão lửng lơ
Em vẫn là tình nhân quyến rũ
Lấp bồi cơn xói lở bơ phờ
TMH
TỪ THUỞ ĐÓ 2
Vẫn biết khổ đau chất ngất cao
Xoáy buồn sơ xác ngả nghiêng chao
Tràn dâng không bến bờ- ngăn cách
Dậy sóng ngâm giông bão - biết sao
Muốn buộc em ngàn lần oán ghét
Muốn nhìn em triệu nét buồn trao
Chẳng nào giận nổi dù giây lát
Sao thế tim ơi!có nghẹn ngào
TMH
6 tháng 6 năm 2007
TỪ Thuở Đó 3
Vẫn biết nhớ thương là mộng ảo.
Mà sao hụt hẫng đến hư hao.
Bao giờ...cho đến... bao giờ nhỉ.
Chẳng lẽ...giờ đây...chẳng lẽ nào
Để giận hờn dày vò nỗi nhớ.
Để chờ mong níu kéo thương đau.
Để cho thương nhớ thành cay đắng.
Em có cho lòng nhớ đến nhau.
Trần Mạnh Hùng
8-2007
Từ Thuở Đó 4.
Vẫn trong đắm đuối nổi ba đào
Anh vẫn yêu em như thuở nào.
Nhớ buổi tan trường nhiều quyến luyến.
Nhớ ngày trốn học lắm nôn nao.
Tình trong sáng ngập tràn hoa mộng.
Tình thủy chung đậm nét tự hào.
Ta đã trao nhau lòng quý mến.
Tình trong tim đẹp mãi nghìn sau.
Trần Mạnh Hùng
8-2007
Từ Thuở Đó 5
Vẫn mơ vẫn tưởng luôn mong mỏi.
Về một người xa cách một phương.
Đường đất em đi nhiều nắng bạc
Khung trời em ở có mây hồng
Có hoa trải thảm theo chân bước.
Có bướm tiễn đưa đón giữa đường.
Có nhớ anh không khi trống vắng.
Có ai tâm sự lúc chiều buông
Trần Mạnh Hùng
8-2007
Từ Thuở Đó 6
Vẵn đắm mơ say, những ước ao
Tình ta vẫn đẹp đến nghìn sau
Em yêu - có phải là trong mộng.
Em mến - hình như giấc mộng đào.
Em lộng lẫy trong ngày lễ cưới.
Anh nghiêm trang đứng cạnh cô dâu
Trao em một nụ hôn tình tứ.
Trói buộc đời nhau đến bạc đầu.
Trần Mạnh Hùng
8-2007
Từ Thuở Đó 7
Vẫn biết yêu em là khổ lụy.
Nhưng anh vẫn thích được thương đau.
Mênh mông nhung nhớ đan vào mộng.
Cô động tình si dệt mối sầu.
Nợ đã thắm tình - tình phải trả.
Tình là oan nợ - nợ nên trao.
Yêu em mãi mãi là xa cách.
Cái thú đau thương vị ngọt ngào.
Trần Mạnh Hùng
6-2007
Từ thuở đó 8
Vẵn như trong mộng chốn lao xao.
Là ngẩn ngơ say chốn mộng đào
Là lóng ngóng mai chờ mốt đợi.
Là mơ màng sáng ước chiều ao.
Là Ngây ngất đắm trong hờn giận.
Là xót xa trăn trở nghẹn ngào.
Là mỏi mòn những đêm đợi sáng.
Là bao nỗi nhớ chất lên cao
Trần Mạnh Hùng
2007