01. Mùa thu và em Em không nói mùa thu đầy nắng
để cuối đường chẳng thấy cô đơn
Em không nói dòng sông vắng
để những còn đò còn trở nặng yêu thương
Mùa thu về mang theo đầy ánh mắt
Gió thu về mang theo những bước chân
Ngọn cỏ lau lỗi nhịp trong vướng vấn
Em vội vàng một câu hát chưa quen
Một khoảng trời lạ, một bờ vai lạ
Giò thu buồn, mùa thu cũng buồn….
Khi tôi đưa em qua mùa thu
Những bản nhạc trôi dần theo gió
Khi con tim vẫn chưa định nghĩa được mùa thu
Thì những nỗi nhớ đã đong đầy ký ức
Có một lần em nói với tôi
Rằng mùa thu chưa bao giờ trở lại
Thì những cơn gió vẫn đong đầy khoảng lặng
Thì bầu trời kia vẫn là của riêng em....
Trần Văn Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2013 20:02:57 bởi tranvansonkm2 >