THIÊN BIẾN
Tình cờ coi bộ phim cũ có đề tài về thần tiên mình rất thích là BẢO LIÊN ĐĂNG( cả hai phần) nên mình có suy nghĩ hay là viết tiếp phần 3 để mình tự kỉ 1 chút vì hết phim hay coi rùi. cái này mình viết chẳng để làm gì chỉ để giải trí ai coi không hiểu thì thôi đừng nói mình khùng. Truyện mình viết có tựa là
BIẾN THIÊN
Truyện là sau khi Trầm Hương cùng Nhị Lang Thần giải cứu Tam Thánh Mẫu buộc Thiên Đình sửa đổi Thiên qui tam giới ai cũng vui mừng nhưng sửa thế nào thì chúng tiên phải hội ở Linh Tiêu Bảo Điện Mới quyết định được.
-tuy bây giờ tiên phàm có thể yêu nhau nhưng cũng không thể tùy tiện được- Ngọc Đế phán
-theo thần thấy nên có 1 giới luật để nghiêm trị những kẻ lợi dụng tình yêu để mưu đồ bất chính- Nhị Lang thần tiếp lời
-nhưng làm thế nào để biết là tình yêu chân chính- Thác Tháp Thiên Vương hỏi
- những kẻ không thực long trong tình yêu thường ích kỉ và không chung thủy. yêu là cho đi dục là nhận lấy chúng ta ủng hộ tình yêu chứ không đồng tình dục vọng- Nhị Lang trả lời
-vậy làm sao phân biệt được đâu là yêu đâu là dục- Na Tra hỏi vặn
- việc này, việc này…
-hay là chúng ta đặt ra thử thách cho các đôi yêu nhau, để họ chứng minh tình yêu của mình- Thái Thượng Lão Quân đề nghị
- hay,hay lắm, vậy chúng ta nên đặt ra thử thách như thế nào để chúng tiên có thể chứng minh được?- Thái Bạch Kim Tinh đồng tình Theo tôi ta nên đặt ra ba thử thách, ải thứ nhất thử thách lòng chung thủy, ải thứ hai thử đức hy sinh, ải thứ ba thử lòng tin tưởng nhau trong tình yêu, chỉ khi nào vượt qua ba ải này thì người đó mới xứng đáng được tình yêu viên mãn- Nhị Lang Thần nói
- hay, hay lắm…
Chúng tiên đồng thanh nói vẻ mặt vui mừng
-này, các khanh bàn nãy giờ nhưng các khanh chưa bàn đến vấn đề quan trọng là những đứa con của các cặp tiên-tiên, người phàm với tiên thì sao đây? Khi mới sinh ra chúng đã có một sức mạnh khó ai đoán được nếu chúng tạo phản hậu quả sẽ khôn lường- Ngọc Đế vừa nói vừa nhìn Nhị Lang với ý thăm dò
chúng tiên lao xao nhìn nhau bàn tán. Nhị Lang Thần trầm ngâm suy nghĩ rồi thở dài đề nghị
-hay là sau khi đứa trẻ ra đời cha hoặc mẹ chúng phải phong ấn sức mạnh của chúng
- đến khi chúng lớn thì sao trong toàn cõi tam giới thì ta xếp chúng thuộc thần tiên hay phàm nhân- Ngọc Đế hỏi
- thì hỏi chúng thích ở đâu thì cho chúng ở đó- Cự Linh thần lên tiếng
- hứ! làm thần tiên thì có pháp lực, có thể sống lâu trường thọ có ngu mới chọn làm người phàm- Lôi công đáp lời
Cả thiên đình xôn xao tranh luận Nhị Lang thần nhíu mày nhăn mặt không biết sử trí ra sao. Bỗng cả thiên đình chao đảo chúng tiên nghiên ngả, Ngọc Đế thất sắc la lớn
- có chuyện gì vậy, có chuyện gì vậy…
Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ chay vào bẩm báo:
- dạ bẩm Ngọc Đế, dưới hạ giới có một chấn động lớn nhưng chúng thần không xác định được nó xuất phát từ đâu
- hazz.. hai ngươi thật vô dụng, Thác Tháp Thiên Vương đâu khanh đi xem chấn động đó ở đâu
- tuân chỉ
Thác Tháp bay đi. Ngọc Đế thở dài nghĩ không biết đây là điềm báo gì? Chợt trên thinh không 1 giọng nói vang lên
-mời Ngọc Đế đến Tây phương cùng Phật Tổ Như Lai, Nguyên Thủy Thiên Tôn nghị bàn về đại họa tam giới
Ngọc Đế giật mình mặt lộ vẻ kinh sợ. vừa lúc đó Thác Tháp Thiên Vương trở về bẩm báo
-dạ bẩm chấn động dưới hạ giới xuất phát từ núi Vô Thiên phía đông Thần Châu, ngọn núi ấy bốc lên cột yêu khí cao ngất mùi hôi xông ra nồng nặc thần thử xông vào nhưng dường như có thứ gì đó cản lại làm thần không vào được
Ngọc Đế thở dài lẩm bẩm:
- hắn đã trở lại, hắn đã trở lại
Nhị Lang Thần mặt căng thẳng không hiểu chuyện gì xảy ra.
-hôm nay bãi triều ở đây có gì hôm sau bàn tiếp
Ngọc Đế ban lệnh xong vội vàng lên xa giá đi về phía Tây Thiên.Quần tiên ngơ ngác bàn tán xôn xao. Nhị Lang Thần vội bay về Chân Quân Thần Điện lòng thầm nghĩ chuyện này chắc có liên quan đến việc sửa Thiên Qui. Hạo Thiên Khuyển đi bên cạnh Hỏi:
-có chuyện gì vậy chủ nhân
- ta không biết
Phía trước họ có hai vị đại tiên bay ngang qua, là Nguyên Thủy Thiên Tôn và Xích Cước Đại Tiên nét mặt hai vị đầy vẻ căng thăng, lo lắng như có điều gì nghiêm trọng sắp xảy ra. Nhị Lang đang băn khoăng thì lại có 1 chấn động khác dưới hạ giới vang lên. Hạo Thiên Khuyển bị chấn động làm đau váng cả đầu, la lên một tiếng ôm đầu lăn lộn đột nhiên mắt hắn long lên sòng sọc đỏ như máu, răng nanh mọc dài ra, nước dãi chảy thành dòng, toàn thân hắn bốc lên mùi yêu khí nồng nặc
- Hạo Thiên Khuyển, Hạo Thiên Khuyển ngươi sao vậy..
Nhị Lang Thần thất kinh nhìn Hạo Thiên Khuyển
- ngươi, ngươi… có sao không?
Nhị Lang Thần lo lắng hỏi rồi đưa tay nắm lấy tay hắn
-GRỪ…HUUUU…
Hạo Thiên Khuyển tru lên một tiếng dài hất tay chủ nhân rồi biến thành con chó đen khổng lồ bay về hướng đông. Nhị Lang hốt hoảng đuổi theo, không biết Hạo Thiên Khuyển bị gì mà pháp lực đại tăng bay nhanh hơn cả ngài. Khi ngài đuổi kịp hắn thì thấy hắn đang tấn công Tiểu Kim Ô, bên cạnh còn có thêm một con chó trắng khổng lồ nữa. Con này cũng to cỡ Hạo Thiên Khuyển màu lông trắng muốt, mắt đỏ rực, răng nanh dài nhọn hoắc,móng vuốt sắcnhọn toàn thân nó tỏa ra luồng khí âm hàn cực mạnh làm cho Nhị Lang giật mình
-nó là yêu quái gì vậy?
Hai con yêu vây đánh Tiểu Kim Ô. Tiểu Kim Ô chống trả quyết liệt chiếc khiên trên tay y xoay tròn tạo thành luồn sáng có độ nóng cực lớn có thể thiêu cháy đối phương trong vài trượng, nhưng con chó trắng còn lợi hại hơn nhảy tới miệng phun ra 1 tia hàn quang cực lạnh đối đầu với dương quang . Hạo Thiên Khuyển thừa cơ xông tới , Nhị Lang Thần thấy nguy liền xuất Tam Tiêm Lưỡng Nhãn ra cứu giúp nhưng vừa xuất ra,Tam Tiêm Lưỡng Nhãn liền biến thành con giao long lớn, mắt đỏ như máu rống lớn 1 tiếng rồi bay đi mất. Nhị Lang Thần ngơ ngác nhìn theo
-A..
Nhị Lang quay lại thấy 2 con yêu quái sắp cắn lấy tay và chân của Tiểu Kim Ô. Ngài vội dùng thiên nhãn đánh vào 2 con yêu, bị đòn bất ngờ chúng kêu lên rồi bỏ chạy.
-chuyện gì vậy? Tại sao lại xuất hiện 2 con yêu quái lợi hại như vậy?" Tiểu Kim Ô nhăn nhó hỏi.
-ta cũng không biết. 1 trong 2 con yêu quái là Hạo Thiên Khuyển
nói rồi Nhị Lang vội bay theo hướng Hao Thiên Khuyển chạy.
- hả! Nè..
Tiểu Kim Ô gọi với theo rồi cũng bay theo Nhị Lang.Sau chấn động lớn ấy cả thiên đình náo loạn, tất cả các tiên thú (thú cưỡi của các vị thần) như nổi cơn điên lồng lộn gầm rú giật tung các sợi xích trói đồng loạt trốn xuống trần. Trên đường đi chúng thi triển sức mạnh con phun nước, con phun lửa, con tạo gió... Làm cho trời long đất lở. Các vị tiên Phải vất vả dùng hết sức để thu phục chúng lại. Nhưng dường như chúng bị sức mạnh nào đó khống chế, pháp lực đại tăng, chống lại chủ nhân rồi bỏ chạy tán loạn. Các vị tiên hốt hoảng đuổi theo.
Trong khi đó dưới hạ giới dân chúng thấy mặt trời tối dần lại thấy hình của 2 con đại cẩu đang nuốt dần mặt trời. hốt hoảng la lớn
-thiên cẩu nhật thực rồi!!Thiên cẩu nhật thực rồi!!!Chạy, chạy mau…
cả trần gian hỗn loạn. Mọi người sợ hãi chạy trốn, khắp nơi vang tiếng khóc la…
Tại núi Vô Thiên cột yêu khí vẫn bốc cao từng đợt, từng đợt sức mạnh yêu tà tỏa ra xung quanh làm cho toàn ngọn núi nhuốm màu đen tối. Chợt 1 tiếng nổ lớn vang lên 1 luồng khí đen len khe nứt vách núi thoát ra, khí đen kết tụ đông đặc lại tạo nên 1 hình người. Hình người ấy tỏa ra ánh sáng âm tà làm người ta ớn lạnh. Hắn quay lại mắt ánh lên sắc lạnh ghê người,
CHƯƠNG 2: Trần gian hỗn loạn, thủy hỏa khắp nơi, yêu quái hoành hành, nhân gian kêu khóc. Tình cảnh thật bi ai.. Giữa lúc ấy 1 bóng người từ trên cao từ từ hạ xuống, người đó hét lớn 1 tiếng tức thì hoả hoạn bị dập tắt, nước lũ được đẩy lui, lũ yêu quái hoảng sợ chạy mất. Người đó cất giọng nói nghe thanh âm như từ cõi diêm la:
- hỡi nhân giới Ngọc Đế và các vị thần đã từ bỏ các người.., bọn thần tiên chỉ biết hưởng lạc mà không biết đến sự đau khổ, khó khăn của các người. Bọn chúng đã thả lũ quái thú để tàn hại các người, vậy thì cớ gì mà các ngươi còn tin tưởng, thờ bái chúng
. Dân chúng vừa thoát khỏi nguy hiểm bò ra khỏi chổ nấp thấy người mặc áo đen này có quyền năng như vậy liền quì xuống bái lạy như vị cứu thế. Từ trên cao hắn cười lớn:
-phải, phải lắm, các ngươi phải bái lạy Hắc Vân Ma ta quên đi bọn thần tiên khốn kiếp đó,ta sẽ cho các Ngươi sức mạnh, sức mạnh của Tà Ma ha ha..
Tại Linh Tiêu Bảo Điện
- có chuyện gì vậy, có chuyện gì vậy các khanh trần gian đã xảy ra chuyện gì
Ngọc Đế vừa từ Tây Thiên trở về vội thiết triều ngay
-." dạ bẩm bệ hạ! Không biết vì sao các tiên thú đột nhiên nổi điên đồng loạt trốn xuống trần chúng thần đang cố hết sức truy bắt"-Thát Tháp Thiên Vương bẩm tấu.
-"nguy rồi, bọn tiên thú đó xuống trần trở thành yêu quái lại gây hại nhân gian. Nhị Lang Thần đâu mau truy bắt hết bọn chúng sau đó đem đến trảm yêu đài xử trảm toàn bộ" Ngọc Đế ra lệnh
-" xin bệ hạ tam tư”
-hử?
- các tiên thú hàng ngàn năm nay đã phục vụ các vị chư thần góp công cho triều đình không ít nếu xử trảm tất cả vậy thì thật uổng công ngàn năm tu luyện
- khanh có biết tại sao bọn chúng cuồng loạn không, vì chúng đã bị ảnh hưởng bởi yêu khí của Thiên Ma, hắn đã bị ta phong ấn ở núi Vô Thiên nay hắn đã tỉnh dậy và đang cố sức thoát khỏi phong ấn, các tiên thú vì ảnh hưởng yêu khí của hắn sẽ quay lại chống thiên đình
- nhưng, thưa bệ hạ! Nếu đã biết nguyên nhân là do Thiên Ma vậy tại sao không tiêu diệt hắn mà lại tàn sát chúng tiên thú?
- khanh.. khanh biết cái gì, khanh tưởng với pháp lực của khanh có thể thu phục hắn dễ dàng sao?",
-"tâu bệ hạ, vấn đề này xin để sau hãy bàn hiện nay tiên thú đã trốn xuống trần trước tiên hãy thu phục chúng rồi sẽ xử lý sau" -Thái Bạch Kim Tinh bẩm tấu. Suy nghĩ một lúc lâu Ngọc Đế thở dài nói:
-" vậy.. được. Nhị Lang Thần khanh hãy thống lãnh 5 vạn thiên binh, thiên tướng, cùng các vị tiên gia khác thu phục chúng"
-" tuân lệnh"- Nhị Lang Thần phụng chỉ lui ra.
Ngọc Đế thở dài " tên này càng lúc càng ra mặt chống đối ta, e rằng...".
Nhị Lang Thần bay về Chân Quân Thần Điện, vừa đáp xuống bên ngoài cửa Ngài chạnh lòng nhớ Hao Thiên khuyển, "chủ nhân, chủ nhân Ngài mới về" lời nói và hình ảnh của Hao Thiên Khuyển mỗi ngày đón ngài ngay trước cổng. Làm lòng Nhị Lang Thần nhói đau, bất giác thở dài. Chợt Mai Sơn Tứ Quái xuất hiện
-" Nhị Gia về rồi à! Thiên Đình xảy ra chuyện gì vậy? Chúng tôi nghe thấy có rất nhiều chấn động lớn",
-"ừm, Thiên Ma bị giam ở núi Vô Thiên lâu nay, bỗng nhiên thức giấc đang cố gắng phá núi thoát ra, yêu khí của hắn ảnh hưởng đến các tiên thú trên thiên đình làm chúng bộc phát thú tính. Tất cả trốn xuống trần gian làm loạn, cả Hao Thiên Khuyển và Tam Thủ Giao cũng vậy".
-"hả".
Đúng lúc đó Na Tra và các vị thần tiên có tiên thú bị sổng bay đến Na Tra hỏi:
-" Nhị ca bây giờ chúng ta phải làm sao? Hoả Loan, Hỏa Phụng của đệ cũng mất rồi".
-" bây giờ tạm thời đệ cùng các vị đây cố gắng tìm và thu phục các tiên thú dưới trướng ta sẽ hết sức hỗ trợ sau đó chúng ta sẽ thuyết phục Ngọc Đế thay Đổi chủ ý"
-" tạm thời cứ làm vậy đi" -Thái Thượng Lão Quân thở dài nói, con Thanh Ngưu của Lão cũng bị mất,
-"vậy các vị hãy chia nhau ra mà tìm Na Tra trước khi đi tìm Phong Hỏa Luân đệ hãy cùng ta đến núi Vô Thiên một chuyến chấn áp cột yêu khí đó",
-"dạ! Nhị ca" sắp xếp xong Nhị Lang Thần và các vị tiên chia nhau mỗi người 1 hướng, Nhị Lang và Na Tra bay về hướng núi Vô Thiên Tứ quái bay theo sau Tại 1 nơi gọi là U Minh Lâm người thần bí khoác áo đen xuất hiện lúc Núi Vô Thiên bị nứt, đang đi
đến 1 cái động ở giữa rừng, trong động tối om không chút ánh sáng, cửa động mở ra như con quái vật há miệng trông thật đáng sợ, xung quanh 10 trượng của hang không 1 cái cây, ngọn cỏ nào sống sót. Người lạ mặt đến trước cửa động nói lớn
- "Vô Tình Ma, giáo chủ đã tỉnh giấc mau đến núi Vô Thiên nghêng giá"
từ trong động bóng người dần hiện ra, 1 cơn mưa hoa hồng đen từ trên Cao trút xuống, bóng người trong hang bay vút lên rồi từ từ hạ xuống những cánh hoa. Thân hình hắn phiêu phiêu trong gió, người vận bạch y tay cầm phiến trắng, hai mắt tinh quang lấp lánh gương mặt tuấn tú trông hắn chỉ trạc 20 nhưng thực ra đã mấy nghìn năm tuổi.
-" mới tái xuất mà đã lấy hình dạng như vậy ngươi tính dụ hoặc hết nữ nhân hạ giới hay sao ha..ha.." người áo đen cười lớn.
-" Hắc Vân Ma ngươi đừng chế nhạo ta thế chứ đây là hình dạng mà ta thích nhất trong mấy ngàn năm qua tên thư sinh này quả thật đẹp trai" -Vô Tình Ma vừa nói vừa vuốt ve mặt mình trong thật quái đản.
-" thôi đừng nói linh tinh nữa mau theo ta giải cứu giáo chủ",
-"từ từ đã gấp gáp làm gì ta còn chưa xem xem nhân gian đã thay đổi thế nào khi ta buộc phải lẩn trốn ở U Minh cốc này"
- 'ngươi..ngươi..",
-"ha..ha.. Xem ngươi kìa, thôi làm chuyện chính trước sau này du ngoạn cũng không muộn"
hắn vừa nói liền Cưỡi mây bay đi trước. Hắc Vân Ma bay theo sau. Tại Vô Thiên sơn Nhị Lang và Na Tra đáp xuống cách cột yêu khí khoảng vài trượng mùi hôi thối xông lên nồng nặc khiến họ phải bịt mũi, cùng vận pháp lực cả 2 đánh vào cột yêu khí nhằm trấn áp nó nhưng không ngờ cột yêu khí đối kháng kịch liệt, tỏa ra yêu khí dày đặc hơn. Hai người xem ra cầm cự không nổi, bất ngờ từ phía sau một dải hào quang tiến tới hợp lực với luồng sức mạnh của Nhị Lang, Na Tra.
-" cữu cữu, để cháu giúp một tay"
hai người quay lại thì ra là Trầm Hương đã đến.
-" sao cháu lại đến đây?" -Nhị Lang hỏi.
-" cách đây mấy hôm tự dưng có 1 đợt chấn động lớn lan đến nhà cháu làm Tiểu Ngọc ngã bệnh, mẹ bảo cháu đi tìm nguyên do, cháu đã tìm ra nơi đây''
-,"có chuyện gì sau hãy nói, tập trung trấn áp yêu khí" -Na Tra nói lớn.
1 đám mây đen hạ xuống Hắc Vân thấy nhóm người của Nhị Lang định tung chưởng Đánh lén Vô Tình ngăn lại
-" ngươi muốn gì ngươi không thấy sức mạnh ấy là gì sao? ngươi dám đọ sức với Bảo Liên Đăng à!"
- "thằng nhóc đó là chủ nhân của Bảo Liên Đăng sao? nhưng không thấy nó cầm Bảo Liên Đăng? mà sức mạnh nó phát ra lại là của Bảo Liên Đăng" Hắc Vân thắc mắc.
- "nó đã luyện đến mức người đăng hợp nhất hừ mấy vạn năm nay chưa ai đạt đến cảnh giới này cả"
-"ngươi không định cứu giáo chủ sau? Nếu tiếp tục bị chấn áp giáo chủ sẽ không thoát ra được",
- "hừ bọn hắn không đấu lại giáo chủ đâu, xuỵt có người đến" Vô Tình Ma và Hắc Vân Ma nấp sang 1 khe núi bên cạnh, Tứ quái Mai Sơn đáp xuống liền đồng loạt đánh vào cột yêu khí, cột yêu khí vốn đã bị Trầm Hương, Nhị Lang và Na Tra làm cho suy yếu nay lại thêm chưởng lực đánh thêm vào nên dần lụi tàn rút vào khe nứt.
-" Nhị gia dọc đường chúng tôi gặp Ngọc Đỉnh Chân Nhân ông ấy bảo cậu đến gặp ông ấy Ngay"-Lão đại nói lại với Nhị Lang Thần.
-"sư phụ hiện giờ ở đâu?",
-"ở núi Côn Lôn",
-"vậy chúng ta hãy đến đó".
Nói xong cả bọn đều bay đi. Hắc Vân và Vô Tình rời chỗ nấp chạy đến khe nứt
-" giáo chủ, giáo chủ ngài có sau không"- Hắc Vân Ma hỏi.
-" Hắc Vân, Vô Tình 2 ngươi đến rồi ta muốn thoát khỏi nơi chết tiệt này 2 ngươi hãy đi thu thập sức mạnh của sự tức giận, thù hận, ích kỉ...những sức mạnh của tà ác để ta thoát ra thôn tính tam giới ha..ha.." tiếng nói vang ra từ khe nứt mang theo 1 sức mạnh vô hình nào đó khiến người nghe phải rùng mình kinh sợ.
-"dạ"- 2 tên yêu ma tuân lệnh bay đi. Tại Côn Lôn Sơn,
-"đồ nhi, đồ nhi không hay rồi tam giới sắp gặp đại họa rồi" giọng Ngọc Đỉnh Chân Nhân gấp gáp chạy ra nói với bọn người Nhị Lang.
-" chuyện gì vậy? Sư phụ tam giới xảy ra chuyện gì?" Nhị Lang hỏi.
- "hầy..ta vừa nhận được chỉ ý của sư phụ, ông ấy bảo là Thiên Ma Giáo chủ và đội quân của hắn từng bị Ngọc Đế đánh bại và phong ấn ở núi Vô Thiên, nay không biết vì sao phong ấn suy yếu Thiên Ma vùng dậy có ý thoát ra ngoài sư phụ bảo ta dẫn các đệ tử đến hóa giải tai kiếp",
-"vậy sư phụ con có xuất quang không sư bá" NaTra hỏi.
-" đến ta còn phải đi huống hồ sư phụ ngươi" vừa nói Ngọc Đỉnh vừa gõ gõ đầu Na Tra chợt nhìn sang bên cạnh thấy 1 thanh niên tuấn tú đang cười hỏi:
-"thằng nhóc này là con ai vậy"
-"dạ nó là con của tam muội Trầm Hương mau hành lễ với sư tổ đi con"- Nhị Lang lễ Phép trả lời và đưa Trầm Hương đến ra mắt sư phụ. Ngọc Đỉnh mỉm cười gật đầu. Sau đó bọn họ kể cho Ngọc Đỉnh sự tích của Trầm Hương. nghe xong Ngọc Đỉnh toát mồ hôi hột.
-"hầy..Dương Tiễn à..ngươi..sao ngươi lại để cháu mình cho con khỉ đó dạy xém chút dạy hư đồ tôn của ta rồi". Ngọc Đỉnh giọng lắp bắp trách Nhị Lang nhưng trong lòng thầm khen< đồ nhi, đồ tôn ta thật có tài kinh bang tế thế>
- " Ngọc Đỉnh Chân Nhân à! Rốt cuộc tam giới gặp đại họa gì vậy? Tên Thiên Ma ấy có bản lĩnh gì lớn?" Khang Lão Đại hỏi. Ngọc Đỉnh gật gù nói:
-" nghe sư phụ ta kể lại cách đây 26 ngàn năm trước trong 1 trận chiến Ngọc Đế đã chiến thắng Thiên Ma và phong ấn hắn ở núi Vô Thiên, tên này pháp lực cao không thể tưởng tâm địa độc ác thủ đoạn vô cùng thâm độc Ngọc Đế phải vất vả lắm mới phong ấn được hắn"
mọi người nghe mà lộ vẻ nghi ngờ Trầm Hương buột miệng:
-" Ngọc Đế mà có pháp lực cao vậy sao lại còn biết hàng ma phục yêu?"
-" tiểu tử lúc Ngọc Đế ra uy không biết ngươi còn đang ở đâu? Mới thắng vài trận đã ra mặt kiêu ngạo" Ngọc Đỉnh mắng Trầm Hương nhưng ánh mắt lại nhìn đồ tôn trìu mến.
-"à! Các con mau đến núi Vô Thiên trấn áp Thiên Ma nhanh lên trước khi hắn kịp thức giấc"- Ngọc Đỉnh chợt nhớ.
- "chúng con Đã làm chuyện đó rồi"- Na Tra tự tin đáp.
-" hả"
Nhị Lang liền kể những việc xảy ra trên Thiên Đình cho sư phụ nghe. Ngọc Đỉnh trầm ngâm 1 lúc rồi hỏi:
-" lúc các con đến đó ngoài cột khí còn thấy gì khác không"
-"có, có1 khe nứt khá sâu kế bên lỗ khí" -Trầm Hương đáp .
-"Nguy" -Ngọc Đỉnh giật mình
-"thôi các con mau đi thu phục các tiên thú mau đi đi" nói rồi lấy tay xua nhóm người Nhị Lang như đuổi tà. -"sư phụ có chuyện gì vậy?" -Nhị Lang hỏi.
-"mau đi đi, bây giờ không có thời gian giải thích à con bị mất vũ khí phải không xài đỡ cây cung Hạ Nguyệt này đi" Ngọc Đỉnh đưa cho Nhị Lang 1 cây cung bạc có dây cung làm bằng dây kim tuyến 3 mũi tên bằng bạc sáng lóng lánh. Nhị Lang nhận cung tên lòng nghi hoặc rời khỏi Côn Lôn. Rời núi cả nhóm chia ra hành động Na Tra tìm Phong Hỏa Luân, tứ quái Mai Sơn trở lại Vô Thiên xem động tĩnh Trầm Hương về bảo vệ Tam Thánh Mẫu ,Nhị Lang tìm Tam Thủ Giao
Chương 3: Dùng thần chú để cảm nhận Tam Thủ Giao ở đâu. Nhị Lang cảm nhận được hắn đang ở cách Ngài khoảng 6 ngàn dặm, đằng vân để đi tìm nó Ngài vẫn băn khoăn lẽ nào do Ngài ép Ngọc Đế thay đổi Thiên Qui mà xảy ra chuyện lộn xộn này, Nhị Lang đâu biết rằng sắp tới tam giới còn xảy ra nhiều chuyện kinh thiên động địa nữa. Bỗng Ngài thấy 1 nàng tiên xinh đẹp tuyệt trần ,nàng đang lướt đi trên những đám mây khuôn mặt diễm lệ thoáng chút u buồn thân hạc nhẹ nhàng lướt đi uyển chuyển xiêm y trắng thanh thoát bay bay trong gió. Hình dáng này làm cho vị chiến thần bất bại xao động mấy ngàn năm qua. Thoáng do dự ngài bay đến hỏi -" Hằng Nga Tiên Tử nàng đi đâu vậy" nàng quay lại đôi môi nhỏ thoáng mỉm cười - "Nhị Lang Thần tôi đang đi tìm Thỏ Ngọc nó lại trốn xuống trần rồi" - " vậy à" -Nhị Lang lúng túng đáp không biết nói gì - " Nhị Lang Thần có phải ngài đang đi tìm Hạo Thiên Khuyển" -Tiên Tử hỏi thanh âm nhẹ nhàng tựa hồ như tiếng nhạc. -"ừm.. Tôi đang tìm bắt Tam Thủ Giao" - "vậy nếu ngài có gặp Thỏ Ngọc xin hãy bảo nó về Quản Hàn Cung ta sẽ không trách tội" - " ừm! Nếu gặp Tôi sẽ chuyển lời" -"cảm ơn Ngài tôi không phiền ngài nữa" nói xong nàng định bỏ đi nhưng nàng quay lại ánh mắt trìu mến nhìn Nhị Lang Thần -" xin lỗi tôi đã hiểu lầm ngài 20 năm qua" nói rồi nàng cưỡi mây bay đi Nhị Lang nhìn theo mỉm cười. 1 cảm giác khó chịu ập đến< hừ nó lại động dục niệm> Nhị Lang mắng thầm rồi bay về phía trước. Tại 1 hang động Tam Thủ Giao bắt được 2 cô thôn nữ hắn cười dâm dật đuổi theo 2 cô gái đang hoảng loạn khóc lóc xin tha -" SÚC SINH!" Nhị Lang hét lớn bay tới thi ra một chưởng định đánh chết tên dâm tặc, TamThủ Giao lách mình sang bên tránh được liền dùng Long Trảo Thủ đánh trả, cả 2 đối đầu kịch liệt Tam Thủ Giao ra chiêu độc ác mỗi Chiêu điều muốn lấy mạng chủ nhân của mình tuy Nhị Lang giận Tam Thủ Giao nhưng cũng không muốn giết hắn chỉ đỡ chiêu lừa thế thu phục hắn 2 người đánh đến cửa động, Tam Thủ Giao hiện nguyên hình là con giao long 3 đầu phun ra lửa,khói mù và khí độc chặn đường Nhị Lang hòng trốn thoát. Nhị Lang vận pháp lực thành khối tròn hút tất cả vào trong rồi cho phát nổ. Con giao long gầm lên kinh sợ bay vút lên mây, Nhị Lang đuổi theo tung ra chưởng lực mạnh mẽ đánh trúng vào 1 trong 3 cái đầu của nó, nó đau qúa quẫy mạnh quét cái đuôi đầy gai độc vào mặt Nhị Lang bị bất ngờ ngài xoay người né tránh thừa cơ hội đó giao long đập đuôi bay mất Nhị Lang tức tốc đuổi theo. Bất chợt ngài nghe tiếng gọi -" Nhị Lang Thần!! Nhị Lang Thần" ngài quay lại thì ra là Đấu Chiến Thắng Phật Tôn Ngộ Không -" ngươi đi đâu mà vội vã quá vậy"- Đấu Chiến Phật cười hì hì hỏi -" ta đang thu Phục yêu quái" Nhị Lang trả lời giọng hơi bực bội thực ra ngài bực vì không bắt đượcTamThủ Giao chứ không phải (con kì đà) trước mặt. -"yêu quái..yêu quái ha…ha hay lắm có cần ta giúp 1 tay không ờ..mà không được ta bận rồi" -Đấu Thắng Phật vui vẻ gợi ý giúp nhưng rồi thôi. -" ngài bận chuyện gì vậy"Nhị Lang hỏi -"hầy.. Không biết chuyện gì mà Phật Tổ Như Lai triệu tập hết thảy các đệ tử Bồ Tát A La Hán các vị Phật ở tam giới về hết Đại Lôi Âm Tự thật kì lạ đâu đã tới kì đại hội phật điển đâu"- Đấu Thắng
Phật trả lời rồi gãi gãi đầu thắc mắc. Nhị Lang suy nghĩ một lát rồi nói: - "gần đây tam giới xảy ra nhiều chuyện lạ cả Ngọc Đế cũng lo lắng không yên chắc Phật Tổ cũng vì việc này mà triệu tập mấy vị" -"đúng rồi mấy ngày nay liên tiếp mấy chấn động lớn vang đến chổ ta làm ta nhức cả đầu"- Đấu Thắng Phật vừa nói vừa gãi đầu nhăn nhó. Nhị Lang giật Mình nghĩ sức ảnh hưởng của yêu khí Thiên Ma thật lợi hại. -" thôi ta đi đây hẹn gặp lại"-Đấu Thắng phật nói lớn rồi cưỡi Cân Đẩu Vân bay về phía Tây bỏ lại Nhị Lang đang ngẩn ngơ suy nghĩ. Tại Lôi Âm Tự Phật Tổ Như Lai uy nghi ngự trên toà sen lớn mắt hiền từ nhìn xuống đại chúng. Hai bên là 2 Vị tôn giả A Nan Ca Diếp đứng hầu, phía dưới Đại Thế Chí Bồ Tát và Quán Âm Bồ Tát đứng trang nghiêm hai bên trái phải đón chào các vị phật bồ tát khắp nơi trở về câu hội. 18 Vị La Hán oai nghi lẫm liệt người thì cưỡi long người thì cưỡi hổ từ từ tiến vào cửa Lôi Âm. Đấu Thắng Phật vừa đến thì thấy sư phụ và 2 sư đệ cũng vừa đến -"Sư Phụ, Bát Giới, Sa sư đệ". Đấu Thắng Phật cười hì hì bước tới hành lễ với Sư Phụ rồi cùng tiến vào Lôi Âm Tự. Trong tự không khí trang nghiêm Phật Tổ Như Lai bắt đầu buổi thuyết giảng: -"pháp do tâm sanh pháp tùy tâm diệt từ vô thỉ tâm chúng sinh đồng với tâm phật nhưng tâm chúng sinh thường bị tham sân si vây bủa trói chặt nên không thể hằng chiếu tâm phật với tâm mình làm cho thân khó thành đạo. Nay ta thấy tương lai phật giáo ta đang sắp gặp nạn kiếp lớn an nguy đến chánh pháp Như Lai" nói đến đây tất cả đại chúng thảy điều chau mày lo lắng Phật Công Đức bước đến trước qùi xuống lạy Đức Như Lai rồi nói: -" bạch Thế Tôn tai kiếp này là gì làm sao hoá giải xin Thế Tôn chỉ dạy" Phật Tổ tay bắt ấn nhẹ nhàng nói: -" Phật Giáo ta khởi nguồn từ Thiên Trúc như cây kia nảy nở phát triển rồi đơm hoa kết quả nay cội cây gìa đã đến hồi hoại diệt đó là phù hợp với luật vô thường nhưng chánh pháp vẫn mãi trường tồn ta và các ngài hãy giúp những chủng tử phật pháp hữu duyên tránh khỏi tai kiếp này để chánh pháp Như Lai được soi sáng khắp ta bà đâylà phật sự rất lớn và quan trọng bậc nhất Đối với phật giáo ta và các ngài hãy cùng nhau làm việc này" La Hán Giáng Long từ chổ ngồi bước ra vái chào Phật Tổ rồi hỏi: -" Bạch Thế Tôn tại sao chúng ta không vun trồng hạt giống chánh pháp ở nơi mà trước đây Như Lai đã từng gieo nhân lành" - " này La Hán Giáng Long Thiên Trúc xưa kia là mảnh đất tốt hữu duyên với đạo nay duyên đã tận như mảnh đất kia bị phong hóa khô cằn thì làm sao gieo trồng gì được,huống hồ Phật Giáo ta đang ở trong thời mạt pháp cần phải hoằng pháp nhiều hơn chọn nhiều nơi để duy trì phật pháp chờ đón vị Như Lai kế Tiếp ta chấn hưng phật giáo" sau khi Phật Tổ giảng xong tăng chúng điều tỏ vẻ lo âu Quan Âm Bồ Tát cúi đầu đảnh lễ Phật Tổ rồi
hỏi : -" bạch Như Lai bao giờ phật sự này bắt đầu" - " ngay bây giờ" nãy giờ có 1 người ngồi nghe mà hình như không hiểu được gì bèn lay nhẹ Phật Công Đức -"sư phụ Phật Tổ nói như vậy là sao" Phật Công Đức thở dài đáp: -" Ngộ Tịnh con biết không phật giáo ta sắp gặp đại kiếp lớn có thể khiến phật giáo bị hủy diệt hoàn toàn" -"nhưng thầy dạy con chánh pháp mãi trường tồn mà" Ngộ Tịnh thắc mắc giọng ngạc nhiên -"suỵt đừng nói lớn mà đại kiếp gì lớn dữ vậy không biết có dính tới Tịnh Đàn Sứ Giả ta không chưa kịp nghỉ ngơi đã.."- Bát Giới ngáp dài ra vẻ uể oải lắm -"hắc..hắc..hay lắm có chuyện cho lão Tôn làm rồi Bát Giới ngươi cũng nên vận động 1 chút đi"-Ngộ
Không cười khoái chí nghĩ đến việc sắp được giao chiến với yêu quái và không quên buôn lời chọc ghẹo Bát Giới. Giọng Phật Tổ lại vang lên: -" chuyến nhập thế cứu đạo lần này tất cả các đệ tử phật môn điều đi theo ta nhưng cũng phải có người trông coi tháp Phước Duyên Đấu Chiến Thắng Phật con hãy đến đó giữ tháp" - "hả con đi" Ngộ Không giật mình ngạc nhiên - " đừng vội không hài lòng trong tháp Phước Duyên có những pháp bảo của nhà phật nếu rơi vào tay Thiên Ma thì tam giới sẽ bị hủy diệt" -"vậy thì..vậy thì"- Ngộ Không thoáng do dự -"đệ tử cẩn tuân pháp chỉ" Ngộ Không quỳ xuống nhận chỉ. -"Tịnh Đàn Sứ Giả đại kiếp lần này không chỉ Phật Giáo gặp nạn mà cả Thiên Đình cũng bị nguy hiểm con hãy giúp Thiên Đình 1 tay" - "đệ tử cẩn tuân pháp chỉ"- Bát Giới nhanh nhảu lãnh chỉ nghĩ rằng chỉ cần không phải đi canh tháp gì đó thì sao cũng được. Ngộ Tịnh nãy giờ không lên tiếng giờ bước tới nói: -" Bẩm Phật Tổ từ lúc con vào phật môn đã theo Sư Phụ nhiều năm con xin Phật Tổ cho con đi theo Thầy để nghe lời chỉ dạy" -"Kim Thân La Hán đương nhiên con sẽ đi theo Ta và tăng đoàn Tịnh Đàn Sứ Giả với Đấu Chiến Thắng Phật nếu 2 con vượt qua kiếp nạn này sẽ lấy lại chân thân của mình" <chân thân của ta chẳng phải là Thạch Hầu sao> Ngộ Không gãi đầu thắc mắc trong lòngBát Giới thì mừng ra mặt nhớ tới diện mạo lúc làm Thiên Bồng Nguyên Soái ý của Phật Tổ thật thâm thúy. mọi việc đã định Phật Tổ cùng Tăng đoàn nhằm hướng nước Thiên Trúc hạ phàm Ngộ Không đến Tháp Phước Duyên lòng có hơi bực bội đi lòng vòng quanh tháp 3 vòng thấy cũng không có gì đặc biệt, toà tháp cao 13 tầng có hình bát giác toàn thân tháp điều được làm bằng vàng, các phong linh bằng bạc gắn ở các góc tháp, mỗi tầng điều phát ra hào quang rực rỡ< hừm vàng bạc chói sáng thế này bên trong không biết là pháp bảo loại gì mà trang trọng thế> nghĩ thế Ngài toan bước vào đột nhiên cả toà tháp phát ra hào quang mạnh mẽ hất Ngài ra xa 3 trượng "ha..mạnh dữ vậy thì cần gì ta bảo vệ" Ngộ Không hậm hực định bỏ đi thì cánh cửa tầng thứ 1 từ từ hé mở óc tò mò nổi lên Ngài bước vào. Bên trong chẳng có gì ngoài một cái bục cao trạm trổ hình hoa sen rất Tinh tế đài sen sáng rực vang vang trong tháp tiếng kinh malihum hòa điệu làm lòng người nghe phát khởi thiện tâm tiến gần hơn tới đài sen thì Ngộ Không thấy vật phát ra ánh sáng huyền ảo là mấy hạt nhỏ nằm trong gương sen "thì ra là mấy hạt xá lợi". Ngộ Không nhận ra chúng đi tiếp lên những tầng trên cũng như vậy, chỉ riêng tầng trên cùng lại thấy 1 toà sen vàng bên trên để 1 chiếc casa cũ vải đã bạc màu cùng 1 cái bình bát mẻ cũng đã mòn đáy nhưng 2 vật này điều có phật quang phổ chiếu ấm áp vô cùng làm người nhìn cảm thấy lòng bình an vô hạn bất giác tâm phát nguyện niệm Phật A Di Đà. Ngộ Không tiến tới cầm thử chiếc casa tức thời Phật Tổ hiện ra: -" Đấu Chiến Thắng Phật Ngài đến rồi à"
Ngộ Không giật mình lùi ra cười: - "hắc..hắc.. Phật Tổ Người không tin ta sao phái ta đến coi tháp rồi để lại Thần Thức canh chừng ta"- Ngộ Không xắn tay áo nói 1 cách bất Mãn -" Ngài đừng nói vậy Thần Thức ta ở đây chỉ để nói cho Ngài vì sao phải bảo vệ những thứ này" - "tại sao" - "đây là casa và bình bát của ta lúc còn tại thế hoằng pháp chúng sinh còn xá lợi đó ta để lại khi ta nhập niết bàn trở về đất phật vì vậy chúng huân tập rất nhiều công đức nếu tăng nhân sở hữu thì sẽ là người truyền thừa Như Lai còn nếu Thiên Ma lấy được thì nó sẽ bị nhiễm ô trở thành sức mạnh hủy diệt tam giới Ngài hãy nhớ lấy đừng bao giờ để xá lợi Phật rơi vào tay Thiên Ma hãy nhớ lấy..hãy nhớ lấy.." -giọng Phật Tổ nhỏ dần và Thần Thức biến mất. Ngộ Không thở dài nghĩ ngợi 1 lúc rồi lui ra công việc quá buồn tẻ Ngài bèn vén mây nhìn xuống hạ giới, chúng sinh nhân gian đã không còn tin vào phật pháp họ tháo dỡ chùa chiền, đập phá tượng phật, coi rẻ kinh thư ,tranh giành quyền lợi giết chóc khắp nơi. Ngài thấy mà không kìm lòng được muốn bay xuống giáo huấn chúng một phen. nhìn về phía xa xa nơi có ngọn núi nhốt nhất đại ma vương ngài chỉ thấy mây mù giăng kín thật kì lạ với đôi mắt Kim Tinh Hỏa Nhãn mà ngài cũng không nhìn thấu được nơi ấy sao…
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: