Nơi phương trời xa thẳm …(2)
Thương nhau
Thứ tư tuần này, lại có dịp nói chuyện với người bạn trẻ…nhưng trong tôi, sự bâng khuâng như vẫn còn vương vấn. Tâm trạng đó trong tình cảm trai gái, có thể là dấu hiệu của sự bắt đầu thương nhau ..(rồi yêu nhau). Nhưng, tâm trạng đó xảy ra đối với hai người cùng chiến tuyến sẽ được gọi ra sao..?!
Lần này, khi nói chuyện là lúc tôi thấy được khuôn mặt của người bạn trẻ. Dĩ nhiên đó là khuôn mặt trẻ …và cũng dĩ nhiên là không còn trẻ lắm!. Nhưng, đôi mắt có vẻ lanh lợi. Không lanh lợi sao được khi Huy bị thu giữ chứng minh nhân dân mà không vào tù. Hơn nữa, hồ sơ nộp cho Cao Ủy tị nạn của Huy cũng không cần dịch qua tiếng Anh. Nhưng, không biết tất cả trúc trắc trong sinh hoạt chính trị của cộng đồng người Việt hải ngoại có được đôi mắt ấy tinh lọc tốt không.
- Bác có biết cô Vân nào đó… ở bên bác, thường về VN làm thiện nguyện không?
- Vân à …(tôi hỏi ngần ngừ ..vì những người về VN- nhất là nằm trong các tổ chức đảng phái- thường không dùng tên thật)
- Làm thiện nguyện giúp các trẻ em nghèo hiếu học …Cô này đi khắp nơi, hay qua Mỹ …
Những ai hay theo dõi thời sự chính trị có lẽ chẳng lạ với người này. Vì, sau vài lần về VN, có lần cô này bị yêu cầu quay trở lại, ra khỏi VN. Dĩ nhiên, việc phải rời khỏi VN bị cô này làm ồn ào trên các trang mạng.
Trước khi nói chuyện với Huy vài ngày, tôi cũng được một người hỏi một câu, về tình trạng những người hoạt động trong cộng đồng có bị theo dõi không, khi về VN. Tôi trả lời người ấy một điều mà ai nấy đều có thể hiểu được. Đại khái là, hiện nay có nhiều người ”làm việc” với Toà Đại sứ VN tại nước ngoài. Họ biết khá rõ những tổ chức của người Việt …và ai là những người hoạt động đặc biệt trong các tổ chức đó. Do đó, hoặc họ không cấp visa, hoặc "đuổi cổ” ngay tại cửa phi trường Tân Sơn Nhất (nếu máy bay đáp cánh ở miền Nam) …còn chuyện họ để những nhân vật đấy làm gì đó trong nội địa, sau khi về đến VN…chắc là cũng có bộ phận theo dõi riêng. Đằng này, cô Vân đó đã về VN một vài lần trước rồi. Trong việc ngăn cấm đó, không bên nào thắc mắc về nguyên nhân. Có chăng là chỉ do cô Vân …hay chính xác hơn, do tổ chức của cô ta muốn làm ồn ào!.
- ”Có biết về cô ta…” Tôi trả lời
- Có anh Đỗ Vũ, cũng hay qua Bangkok…
- Có biết Đỗ Vũ này thuộc tổ chức nào không…?
- Cháu không rõ …nhưng cô Vân hình như thuộc Liên Minh Dân chủ.
Nói chuyện theo lối ”chat” -vừa nghe vừa thấy hình- có cái lợi là nói và nghe được nhiều việc, trong một thời gian ngắn, so với lối ”viết-trả lời”. Nhưng, có khi, vì nghe nhiều, nên sự tập trung vào một chủ điểm nào đó không sâu đậm. Vả lại, người nói chuyện cũng không thể hỏi đi hỏi lại một câu hỏi nhiều lần.
Chẳng hạn, khi Huy nói:” Liên minh Dân chủ” …tôi biết có thể Huy đã nói lộn, vì cô Vân này thuộc ”Liên minh Việt Nam tự do”. Người Việt ở nước ngoài, không theo dõi thời sự (hay không thường lên mạng) cũng loạng quạng với hai nhóm tổ chức này, chứ nói chi là một người đang ở trong tình trạng tị nạn, không có nhiều thời gian. Do đó, tôi chỉ nói với Huy là, NẾU ..(nhắc chữ này 2,3 lần) là Liên minh VNTD thì đó là một tổ chức ngoại vi của đảng Việt Tân.
- Có biết vụ ông Nguyễn Công Bằng bị đâm không? Tôi hỏi để xác định việc theo dõi thời sự của Huy.
- Đảng ”Vì Dân …Giết dân”, có phải không?... Mấy người bên này gọi như vậy.
Khi hỏi Huy câu đó, tôi cũng không chắc tin trên có bao nhiêu phần trăm sự thật (các đảng hay có những tin ồn ào, sốt dẻo …để câu khách!).
Chúng tôi đã trao đổi khá lâu sau đó, trước khi hai bên ngưng nói, để mỗi người làm việc riêng của mình. Sau buổi nói chuyện, điều tồn đọng nơi tôi là hai ba thắc mắc, cứ theo đuổi cho đến khi viết bài này. Một là, cứ ”bơm” nhiều việc cho Việt Tân (dù tốt, xấu) có thể gây nên một phản cảm bất lợi nào đó nơi Huy (?) Hai, khi đưa ý kiến đến Huy là, nên cẩn thận khi tiết lộ những điều không nên nói với người khác (Dĩ nhiên, tôi cũng nói thêm với Huy là: trừ khi người đó mình tin cậy)… điều ấy có tạo nên thắc mắc nào đó nơi Huy, đối với liên hệ giữa hai người (khi Huy và tôi chỉ đồng cảm qua trang mạng, chưa qua thực tế làm việc). Ba là, trong lần tới, nếu còn nói chuyện với nhau, tôi có nên nói rõ về một câu chuyện khác mà nội dung cũng có ít, nhiều liên quan đến những gì hai bên đã trao đổi trong lần này (?)…
Câu chuyện sẽ được nói, có dây mơ rễ má từ lâu. Việc hướng dẫn trẻ em Việt học tiếng Việt. Có lần, hội đoàn chúng tôi dán thông báo về việc sẽ mở một khoá hướng dẫn tiếng Việt cho trẻ em Việt. Sau đó không lâu, có người gọi điện thoại, không hỏi về khóa học, mà nói như chất vấn. Người đó hỏi, tại sao không mở lớp đó với hội đoàn ….(mà có lẽ họ là hội viên). Ngoài ra, người này còn hỏi những câu khác, chẳng liên quan gì về khoá dạy tiếng Việt cả. Bây giờ, hội đoàn đó xem chừng tập trung nỗ lực vào khoá dạy tiếng Việt, dù rằng bên nhà chùa và nhà thờ đã làm việc này cả chục năm nay (Trước đây, hội đoàn đó không có thì giờ làm việc này, vì phần bận lo ”diệt” các cá nhân, hội đoàn không theo khuynh hướng của họ …phần vì phải chuyển đổi hoạt động từ danh xưng ”Cộng đồng người Việt tự do” thành một hội mang tính tị nạn của người Việt).
Sau khi nói chuyện với Huy, tôi có dịp đọc kỹ tin về việc ông Tổng Thư Ký đảng Vì Dân Việt Nam -Nguyễn Công Bằng- bị ám sát. Tin có đoạn: ”… đồng thời thực hiện một số công tác từ thiện như trợ giúp kỹ thuật cho các hội thiện nguyện phi chính phủ (NGO), thiết lập chương trình dạy Việt ngữ, Anh ngữ cho trẻ em thuộc các gia đình Việt Kiều nghèo khó trong khu vực và hoàn toàn không có những hoạt động chính trị nào dù âm thầm hay công khai”(1).
Việc ám sát giữa các đảng phái chính trị là chuyện xảy ra từ lâu. Trước năm 1945, các đảng phái Quốc Gia và đảng CS (qua danh xưng khác) đã tranh giành ảnh hưởng nơi quần chúng một cách ráo riết. Nhưng, chỉ có đảng CS là lực lượng triệt để sát hại các đảng phái khác. Tuy nhiên, khi làm thế, lúc nào chúng cũng, hoặc ẩn danh, hoặc giả danh một tổ chức khác, nhằm gây nghi ngờ, chia rẽ giữa các đảng phái Quốc Gia. Trước năm 1975, bọn Việt Cộng giết nhà báo Từ Chung, giết Giáo Sư Nguyễn Văn Bông …v.v..cũng theo phương cách nói trên. Nay, một thủ lãnh của một đảng phái chống Cộng bị ám sát. Việc điều tra đang tiến hành. Nếu đích danh thủ phạm là chính quyền CS, điều đó chẳng gây ngạc nhiên cho mọi người. Nhưng, nếu việc ám sát đó không do CS gây nên …vậy, ai là chánh phạm? Hai ca sĩ không ưa nhau bao giờ là câu nói bình dân dễ hiểu. Nhưng, nếu hai chính đảng chống Cộng mà làm việc này ?!..
Chuyện đó khó hiểu …nhưng lại là câu trả lời dễ dàng, nếu một trong các đảng gọi là chống Cộng đó có phương cách tổ chức và làm việc bắt chước y chang theo đường lối của đảng CS (tôi gọi là đảng "CS ăn theo"). Chuyện này lại càng khó hiểu hơn, đối với một người đi tị nạn chính trị như Huy. Tôi sẽ giải thích ra sao?...Sự bâng khuâng đó tồn đọng đến giờ phút này. Đây có phải là tình cảm của những người cùng chiến tuyến dành cho nhau …và được gọi là tình đồng đội (?).
Đặng Quang Chính Ghi chú:
(1) h**p://truclamyentu.info/tlls_thu-vi...o-cambodia.htm