Nơi phương trời xa thẳm …
Nơi phương trời xa thẳm …
Tuần trước, đọc trên mạng, thấy những người Việt đến Úc gặp phải trở ngại. Hai ghe đến trước, lọt qua. Ghe đến sau, khi Úc đã thay đổi cách thức cứu xét, bị phỏng vấn. Nếu không qua được, họ sẽ bị đưa trả lại Việt Nam. Nghĩ mà xót xa giùm họ!.Thứ ba vừa rồi, chợt thấy qua ”Skype” tên một bạn trẻ tôi quen khá lâu, nên vội vàng bấm máy liên lạc. Anh chàng còn tị nạn bên Thái Lan. Thời gian lưu trú ở đó của anh ta ít ra cũng đã hai năm. Với người bạn này, không chỉ xót xa mà tôi còn nợ một câu trả lời.
Không biết trục trặc kỹ thuật ra sao, một bên nghe…và tiếc thay, tôi chẳng nghe được Huy nói. Hai người đành phải ”viết-nói” qua máy vi tính. Sau vài câu trao đổi, tôi hỏi ngay Huy rằng, đã có nghe nói gì về những vận động để người Việt ở Thái được đi định cư nước thứ ba.
(Tôi chép gần như nguyên văn câu trả lời của Huy. Dạ không, vì cuộc sống ở Thái quá khó khăn nên cháu đi làm suốt ngày. Hơn nữa, vì không tham gia vào các Hội đoàn của người tịnạn, bởi họ đánh phá nhau dữ quá!..)
Đoạn vừa ghi, trên thực tế, do đối đáp qua lại…và do đánh máy –trong khi đánh, người viết suy nghĩ để tìm câu trả lời chính xác- nên thời gian kéo dài.
Từ khi tôi bắt đầu câu hỏi, đến khi nhận được câu trả lời tương đối đầy đủ của Huy, trong đầu tôi đã hiện lên một chuỗi những dữ kiện liên tục, điều này đưa đến điều khác…và dĩ nhiên, chỉ mình tôi biết.
Cũng tuần rồi, lên Facebook, thấy một quảng cáo về một đêm ca nhạc, gây quĩ giúp đồng bào còn kẹt ở Thái. Tình cờ đọc trên mạng, tôi thấy Trịnh Hội cũng (hình như) tổ chức nhạc hội (?) bên Canada, gây quĩ với cùng mục đích trên.
- ”Người tị nạn ở đây khoảng 200 người Việt, không tính người dân tộc thiểu số”. Huy viết.
- Có thể được đi tị nạn hết không?
- Số lượng được cấp qui chế rất ít, vì phần đông sống bất hợp pháp, bởi phải lao động bất hợp pháp để sống.
Từ lâu, tại hải ngoài, có những cá nhân, Hội đoàn, thường tổ chức bằng nhiều cách (bữa cơm thân mật, đêm văn nghệ, đại nhạc hội ..v..v..) để kiếm tiền gây quĩ, giúp cho những thành phần gặp khó khăn ở Việt Nam. Nào là bão, lũ lụt...v..v..rồi ngay cả một đứa nhỏ nào đó bị bệnh nan y, cha mẹ không đủ tiền chữa trị, cũng đăng lời kêu gọi và được giúp đỡ. Gần đây, Đại nhạc hội giúp đỡ Thương phế Binh VNCH đã được tổ chức đến lần thứ 7. Hiệu quả ra sao?. Chỉ có những người tổ chức biết. Nói cho cùng, nếu cần, một biên lai nhận tiền sẽ được trưng ra. Nhưng, gây quĩ giúp cho những nhà Đối kháng trong nước, cách nào để chứng minh?...Không phải có lần, có người Đối kháng đến nhận tiền đã bị công an CS theo dõi …hay ít ra đã có những rắc rối về việc nhận tiền trong những nhân vật đối kháng đó.??. Vụ chim Quốc Quốc (1) (2) (bí danh của một người trong một tổ chức đảng phái) phụ trách trang ”Diễn đàn Hội luận phỏng vấn hiện tình VN” đã bị tố cáo ăn chặn tiền hỗ trợ các nhà tranh đấu …và chính người này đã tiết lộ danh tánh những người thuộc nhóm ”dân oan khiếu kiện”.
Nếu chuyện giúp đỡ tài lực cho những người tranh đấu trong nước là chuyện đương nhiên, việc phân biệt những người vượt biên ai là kẻ đi vì chính trị và kinh tế là việc buồn cười. Một số người Mỹ tôi quen, trước vụ vận động bầu cử Tổng thống của Obama vừa rồi, đều cho rằng, đề tài kinh tế sẽ quyết định ứng cử viên nào đắc cử!... Đó còn là quan điểm của người dân ở đất nước này, theo như những điều tra, thống kê tại nước Mỹ, trong thời gian đó.
- Cháu không tham gia các Hội đoàn tị nạn vì họ đánh phá nhau dữ quá!..Huy tiếp
Rồi như chưa đủ ý, Huy nói: ”Vừa mới qua Thái Lan, cháu đã bị người Việt mình cho ăn đòn rồi. Bài học này không thể quên được!”.
Vụ đó tôi đọc được từ nhiều bài trên mạng. Tôi có viết bài, góp ý. Trong bài viết, đại khái tôi cho là Huy đã nói khá rõ một số vấn đề. Nhưng, vì những tin tức đó được đưa ra không đúng thời điểm nên Huy đã phải chịu ” đòn”. Những người như ông Nguyễn Chính Kết (cũng trong khối 8406 như Huy), qua được Mỹ, theo lời giải thích của ông ấy, đã đáp máy bay từ Campuchia. Một lối giải thích khá ngộ nghĩnh (!) ..nếu không nói là khiến người khác phải cười (buồn). Nhưng, ông ấy không bị chính những người trong nhóm của ông ấy ” đánh phá”!...vì có nhiều sự thật ông ấy chưa (hay không dám) nói ra!...
- Cháu nghĩ người tị nạn có nhiều mục đích riêng…nên không đồng nhất .. đâm ra họ đánh nhau. Qua bên này cháu mới biết.
Huy ơi, ở VN ..hay ở trại tị nạn …và kể cả ở nước ngoài, họ đánh nhau cũng chỉ vì chấp nhận hay không chấp nhận CS thôi. Do đó, nếu vì bị bọn ”nằm vùng” gây chia rẽ, điều này chẳng gì khó hiểu. Điều khổ nạn cho người Việt ở nước ngoài là các Hội đoàn, đảng phái ”giả danh”. Họ nói là chống Cộng …nhưng sách lược, cách làm của họ bắt chước y chang đường lối của CS (Do đó, có người cho rằng, tổ chức đó đã bị người CS thâm nhập). Họ muốn dùng võ lực ngay cả với những người cùng chiến tuyến, chỉ vì những người này muốn nói lên sự thật, muốn chỉnh đốn những sai lầm của họ. Phương thức hành động đã thế …mà những bài viết, bài nói chuyện, những việc làm trên thực tế của họ, rõ ràng phụ họa theo đường lối của nhóm cầm quyền CS hiện tại. Họ muốn ”tiếp cận” để làm đối lập ”cuội” trong một nền dân chủ mới (giả hiệu) …trong đó, họ được chia phần. Tôi gọi họ là Cộng sản ”ăn theo” !...
- Cháu ở đây, hoàn toàn độc hành, một mình đi một con đường. Không theo tổ chức nào cả, vì sợ tổ chức khác đánh phá. Khi qua đất TỰ DO rồi thì có lẽ phải có một tổ chức, để những người đi trước có kinh nghiệm, dẫn dắt người đi sau…và có tổ chức mới thực sự có thực lực, có sức mạnh. Có điều chọn được một tổ chức có CHÍNH DANH và chống Cộng thực sự cũng khó quá bác ơi!!...
- Việc theo tổ chức hay không …lúc được định cư sẽ tính. Cũng chẳng muộn.
Bạn Huy thân mến!. Bạn nói lên suy tư ..không phải đặt câu hỏi đến ai hết. Nhưng, giả dụ đã được định cư rồi …câu hỏi đó sẽ có lúc được Huy đặt ra. Vì chúng ta cùng chiến tuyến nên tôi tự đặt cho mình bổn phận phải trả lời. Riêng tôi, nhưng cũng gần như chắc chắn rằng, không ai có được câu trả lời có tính tổng thể và chính xác hoàn toàn. Do đó, tôi đành lấy bản thân mình, nói qua đôi điều. Mong rằng, qua đấy, bạn sẽ có sự so sánh, đối chiếu sao đó …và biết đâu, có đường hướng hay hơn cho riêng Huy.
Bạn và tôi đã phải vượt biên. Điều này xác nhận rõ là, vào thời gian đó, trong nước đã không có một tổ chức chống Cộng có thực lực.
Ở trại tị nạn Pulau Bidong (Mã Lai), tôi không thể chặt cây, làm củi, bán cho các lò làm bún, làm bánh mì. Tôi cũng không thể phục vụ tại các tiệm giải khát. Tôi làm thầy giáo, một nghề tôi đã làm trước và sau 1975. Tại đó, không biết tôi đã may mắn hay không khi các cuộc kêu gọi của Mặt trận Quốc gia Thống nhất giải phóng Việt Nam đã không vươn tới được, sau một chuỗi thất bại, từ năm 1982-1989. Nhưng tại đó, tôi có một kỷ niệm không thể quên trong cuộc đời. "Câu lạc bộ KHOẺ" do tôi chủ xướng, được một số anh em khác hưởng ứng, đã đóng góp công sức khá nhiều trong các sinh hoạt tại trại tị nạn. Việc cuối cùng làm được là, nhóm đã cùng các nhóm khác trên trại, đi vun quét, sửa chữa các ngôi mộ của những người tị nạn đã đến đảo trước đó, mà vì nhiều nguyên nhân, bỏ thân tại nơi đây. Ít nhất đã có một thành viên trong nhóm đã mổ bụng phản đối chính sách CPA (chương trình thanh lọc thuyền nhân của Liên Hiệp Quốc. Nhóm đã có hoạt động khá tốt, có lẽ nhiều ít cũng do những bài do tôi viết, đã được phòng Phát thanh Cộng đồng (do người Việt phụ trách) phát trên loa, trong trại. Anh em đã gắn bó với nhau đến thế nào, điều đó không thể kiểm chứng, bởi các hình ảnh chụp được đã bị thất lạc lúc trại bị dẹp bỏ; trước khi chiến dịch "Cưỡng ép hồi hương" được thực hiện. Nhưng, tôi còn lưu giữ những lá thư tôi gửi đến Cao Uỷ tị nạn trên đảo, bộ phận phụ trách tị nạn ở Phi...và gửi cả tới bộ phận tuơng tự khi tôi đã đến định cư tại Na Uy, đề nghị để tôi cùng nhóm anh em trong Câu Lạc Bộ này, được trở về VN, trong một cách thế có sự kiểm soát của Cao Uỷ tị nạn, làm những công việc chung, phổ biến tinh thần dân chủ đến mọi người, tại các địa phương mà nơi đó, các anh em trong nhóm, đã phải quay về.
Tôi gọi Huy là bạn, đó không là điều giả vờ trí trá, tỏ ra thân mật. Tôi đến trại tị nạn cũng vào thời gian có tuổi đời tròm trèm như Huy hiện nay. Bạn có khó khăn riêng là vì không sống trong sự trợ giúp của Cao Uỷ tị nạn. Vì lý do kiếm sống, bạn đã mất khá nhiều thời gian, không còn tâm trí viết bài. Bạn biết không, những gì bạn ghi nhận được trong thời gian này (Huy đã viết một vài bài có nhiều độc giả xem) có giá trị nhất định của nó. Nếu thấy không thể công bố, bạn cứ lưu giữ. Hoặc, nếu cần, cứ gửi đến tôi.
- Cháu nghe nói các nước Bắc Âu không nhận người tị nạn nữa, phải bác?. Được đi mấy nước Bắc Âu thì thích thật …vì có điều kiện để viết các bài báo đấu tranh dễ hơn
- Nhưng việc bảo lãnh có thủ tục ra sao …Người bảo lãnh làm cách nào biết được ..?
- Dạ, họ phải chứng minh cho nước sở tại là có thân thuộc kiểu bà con. Nói chung, cũng muôn vàn khó khăn. Dạ ..thôi thì cố gắng và chiến đấu theo sức mình cũng được rồi bác.
Cuộc nói chuyện khoảng hơn 30 phút. Huy phải đi làm nên không thể kéo dài hơn. Cái nợ với Huy, tôi đã giải quyết phần nào, qua những trình bày như trên. Nhưng, nếu cho thật thấu đáo, cả đôi bên còn nhiều điều cần thảo luận. Chẳng hạn, trước đây, có tổ chức đảng phái đã tìm đến các trại tị nạn, tuyển mộ kháng chiến quân. Sau này, có tổ chức tìm cách đưa những người Việt còn sót lại bên Phi, bên Thái qua định cư các nước thứ ba. Một sự giúp đỡ như thế nói chung là tốt. Việc người bảo lãnh phải có hứa hẹn gì với sự giúp đỡ đó, điều này không ai muốn nói ra, kể cả đôi bên. Dù vậy, có lần cùng nói chuyện với một bạn trẻ khác, đã đến Na Uy trong đợt cuối cùng bên Phi, anh ta diễn ý cũng khá rõ. Ý nói là, dù tổ chức đó có xấu gì đi nữa …cái công giúp đỡ, đưa gia đình anh qua đất nước này cũng là việc tốt rồi!...Huy không nhận được sự giúp đỡ trực tiếp tài chánh của những người, Hội đoàn đã quyên tiền nơi người Việt, ở các nước Tây Phương. Huy không ở vào thế kẹt phải trả. Nhưng, đúng như Huy nói, tìm một tổ chức CHÍNH DANH và thực sự chống Cộng không phải dễ.
Nhưng, Huy ạ …giống như câu chúc cuối cùng Huy dành cho tôi ”Kính chúc bác chân cứng đá mềm ..và luôn mạnh khoẻ”, nhân viết bài này, tôi chúc Huy qua câu nói đã được nhiều người biết đến: ”Nếu phỏng đường đời bằng phẳng cả, anh hùng hào kiệt có hơn ai”. Như Huy biết, lòng tin của người Việt tại hải ngoại, đối với các đảng phái, đã thuyên giảm nhiều. Nhưng, lòng tin của họ vào vận hội mới, nơi những con người còn nhiệt tình với sự hưng vong của đất nước vẫn còn. Họ, như những cục than hồng còn nóng bỏng. Tuy rời rạc, nhưng khi có một luồng gió thổi qua, ngọn lửa bùng lên sẽ trở thành ngọn lửa thiêng, tiêu hủy tất cả những xấu xa, độc ác. Họ, như những con chim én, liệng trên bầu trời xanh, báo hiệu mùa xuân sắp đến. Họ đâu cần chim đại bàng hay chim báo bão, để báo trước một sự thay đổi nào.
Vấn đề là, cá nhân nào đã dấn thân vào sự nghiệp chung, cần có một ý chí bền vững, một lập trường rõ ràng. Những người đi trước, chẳng hạn Đoàn Viết Hoạt, không chắc khi ra được nước ngoài, đã đóng góp vào công việc chung giống như người còn ở lại. Ông Nguyễn Đan Quế là thí dụ điển hình. Rõ ràng hơn là, ai trông mong Nguyễn Chí Thiện sẽ có một tác phẩm để đời như ”Hoa địa ngục”, khi ông này đã định cư tại nước ngoài, là một hy vọng không vững chắc!. Thôi thì …Huy hãy ghi lại những gì mà Huy còn cảm nhận được trong cuộc sống lưu vong tại Thái Lan. Đó là việc Huy cũng cần thu xếp để có thời gian làm được trong lúc này. Khi đã định cư được tại nước thứ ba, nếu Huy cảm thấy còn có thể tiếp tục dấn thân …chúng ta sẽ có dịp gặp nhau, sẽ còn lúc hàn huyên nhiều hơn nữa.
Huy ở tận chân trời xa thẳm, đã rời nước vì nhiều lý do bất khả kháng. Những người vượt biển đến Úc, cũng có lý do riêng. Tất cả, dù sao, cũng đã nhận nhiều sót xa, cay đắng cho riêng mình. Người ở lại, chắc cũng khổ không kém. Tại sao ta phải rời bỏ xứ sở của chúng ta?. Điều này, giờ đây, ai cũng rõ. Chỉ khi nào chế độ độc tài toàn trị tại VN bị thay đổi, chỉ khi nào một chính quyền không lệ thuộc kẻ thù phương Bắc, đại diện thật sự tiếng nói của người dân Việt; đến ngày đó, không ai bảo ai, bao cánh chim tha phương sẽ tìm về tổ ấm.
Chào Huy Đặng Quang Chính Oslo 11.08.2013
14:24
Ghi chú: (1)
http://diendanctm.blogspot.no/2012/1...quoc-quoc.html (2) Xem thêm
danchuleaks@gmail.com, bài “Mặt thật của Việt Tân” (phần 1, 2,3)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: