truyện ma quê
kienzenkys 13.08.2013 21:08:30 (permalink)
Tác giả: Kiên zenky

Tên: truyện ma quê

Thể loại: kinh dị-hài hước-tình yêu

Chap1 Nguồn: vozforum Tác giả: Kiên zenky * NGÀY ĐẦY CHUYỂN VỀ EM tên Kiên năm nay mười tám tuổi sống ở Thái Bình. Chuyện là năm nay vào đại học cả nhà đắn đo mãi cuối cùng cũng cho e ra Quảng Ninh học vì có người nhà ở Quảng Ninh (Uông Bí) lên việc ăn ở dễ hơn lại đỡ tốn tiền thuê nhà trọ. Thái Bình ra lúc đó là đường đất lên xe đi sóc,ngồi 4 tiếng trên xe mà ê hiết mông cảm giác như dập mông ý @@ cuối cùng thì cũng đến nhà chú em. Tả thêm về ngôi nhà hai tầng chưa sơn đằng sau là một cánh đồng cỏ, năm đó dân chưa đông như bây giờ nhà cửa thưa thớt ngay cạnh nhà bác e vẫn có một ngôi nhà nữa về sau e sẽ nói. Còn đâu phải đi 200m nữa mới có nhà Đang ngắm khung cảnh cộng với sự bỡ ngỡ khi ở nơi khác thì thím em vợ chú e gọi: - kiên hả con? Vào nhà đi đứng ngoài đó làm chi. -vâng con vào đây. Nói xong thím cũng ra đỡ e mấy túi xách bồng bềnh toàn sách vở với ít quà của ba má gửi lên cho chú thím. Chú thím e là người rất dễ tính cũng có một đứa con gái lúc đấy vừa tròn 16tuổi tên my. Hôm nay chắc chú đi làm lên chỉ có thím với cái my ở nhà. Vừa vào nhà cái my cũng từ trên tâng xuống chào e. E thực sự bỡ ngỡ khi nhìn thấy nó mấy năm trước n về quê nhìn bé tí ăn cơm còn khóc mà h đã là một thiếu nữ. Sau một lúc nói chuyện với thím về ba má ở que thì thím dẫn lên phòng để đồ đạc, căn phòng của e ở tầng hai là phòng cuối cùng có cửa sổ hướng ra phía cánh đồng, châc thím biết e ra lên cũng dọn dẹp sạch sẽ chỉ việc để đồ xuống. Rồi xin phép thím làm một giấc châc do đi xe mệt. Tỉnh dậy nhìn đồng hồ cũng 6h tối rồi. Chạy xuống nhà thì chú cũng đã về. -kiên hả con đi xe có mệt không? - dạ bình thường ạ con làm một giấc hiết mệt r. Vừa nói vừa gãi đầu rồi chui tọt vào trong bếp giúp thím vs cái my nấu ăn. Nói thật vói các bác e biết nấu gì đâu ai nhờ giúp gì thì giúp ^^ . Ăn cơm xong tâm rửa cũng đến 8h tối lên phòng mở máy tính lên chat với bạn bè tí nghịch game (cs f.a) =)). Được một lúc thì bỗng có cơn gió ùa vào mât lạnh sông lưng từ cánh của sổ hướng ra cánh đồng. Tuy không tin về thế giới tâm linh nhưng E cũng là một thằng nhát chết giật mình đóng vội cánh cửa sổ đấy vào. Cũng đã quá 9h đêm rồi Tắt máy tính lên giường chùm chăn(tuy đang là tháng 8 nhưng sợ quá vẫn chùm chăn) quay ngang quay ngửa không tầy nào ngủ được chắc do chiều ngủ nhiều quá lại thêm lạ nước lạ cái. Nhìn đồng hồ hơn mười h rồi cố ngủ được 5' thì có tiếng sáo từ nhà hàng xóm cất lên. -con mẹ nó đêm rồi không cho ai ngủ còn thổi sáo. Em lồm cồm bò dậy ngắm ra cửa sổ đối diện hàng xóm. Một thằng cũng phải bằng tầm tuổi em đang ngồi trên lan can phía sau nhà thổi sáo và bắt đầu từ khi quen nó mọi chuyện mà trước đây e k bao giờ tin có thật xẩy ra Chap2 Nguồn: vozforum Tác giar: kiên zenky *NGƯỜI BẠN MỚI Mấy ngày đầu lên chưa đi học thì cũng chả biết làm gì ngoài việc ngồi đánh game. Ngồi nhiều cũng chán cuối cùng cũng xách đít ra ngoài hóng gió rồi thì cũng quen được cái thằng nhà hàng xóm mà hôm trước nó thổi sáo giữa đêm. Nó tên Thành bằng tuổi e luôn sống ở đây cùng ông nó. Nó là người việt kiều, bố là người hoa mẹ gốc việt. Lần đầu tiên vào nhà nó e có cảm giác giợn gáy ngay phòng khách đã có một ban thờ kiểu giống trong phim ma của Lâm Tránh Anh ý... Em với thằng này hợp nhau ở chỗ thích chơi game. Nó cho e biết thêm về gia đình nó đã là thầy phép đến 3 đời nay để giải thích cái bàn thờ kia. Nó còn nói với e là cánh đồng kia có nhìu mộ bỏ hoang chả ai hương nến. - mia định dọa t hả m tao vừa đến đây đó nha. - mày không tin chiều nay tao dẫn đi xem Cách đồng nhìn phẳng nỳ toàn cỏ đẹp như thế mà n bảo toàn mộ bỏ hoang. Tuy e nhát nhưng không hiểu tại sao lại đồng ý đi xem với nó chắc do e nghĩ nó lừa e vả lại có 2 thằng cùng đi thỳ sợ đếch gì. Chiều hôm đấy đúng 2h e sang nhà nó hai thằng cùng vác mặt ra cánh đồng như hai thằng trẻ trâu. Đi được một đoạn tầm 20m thì nó bảo: - dừng lại đây rồi - đâu tao thấy gì đâu. E ngơ ngác - kia thây rồi n chỉ thẳng vào một hốc lún suống đất tầm 20phân cỏ mọc um tùm - đấy là mộ á tính dọa tao à mộ phải đắp đất lên chứ sao lún xuống thế. -thì tao cũng chả biết được ông tao cũng dậy cho tao ít. Tao thấy chỗ ấy âm khi nặng thì biết thôi. Rồi n chỉ tiếp vài cái nữa Mặt e bắt đầu ngắn lại vậy hôm đấy luồng gió đấy?? Chắc từ h tối mình chả dám mở cửa sổ ra nữa T.T . Tối nào tao cũng thấy ma đi đi đi lại quanh đây. Mày lên cẩn thận không n bắt mày đi đấy. Nó vừa nói vừa cười em. -mia m mày về thôi kinh lắm rồi e chạy về thẳng nhà nó. Nó kể cho em rất nhiều thứ tại đây nào là toàn người hồi xưa bị giặc phát giết hại chết oan lên chưa đầu thai vẫn lang thang trên đây. Đúng lúc có tiếng gõ cửa làm tôi giật mình thì ra là cái my gọi e về có đt của má gọi từ Thái Bình lên. Chuyện đã kết thúc nếu như lúc ra cửa n *** đá em câu nữa là mày không tin tối tao cho mày xem Chính câu nói đó đã thay đổi cách nghĩ của em -em xem với hai anh xem một mình là không tốt đâu. Tôi giật mình với câu nói của cái My giường như truyện này đã quá quen thuộc với nó, chả nhẽ lúc này lại từ chối My n sẽ nghĩ mình như thế nào và bệnh sĩ chết trước bệnh tim tôi lổi lên. - xem thì xem tao sợ chắc. Mày đừng hòng dọa được tao nhé con. Chap3 Nguồn: vozforum Tác giả: kiên zenky *SAI LẦM LỚN NHẤT Tối hôm ấy định ngủ sớm để chốn giả vờ ngủ quên nhưng chưa kịp cái My đã gọi sang. Tầm 8h tối thằng thànnh chuẩn bị một bát bộn có màu xám với ít nước rồi kéo nhau lên tầng dõ dàng ông thằng Thành biết mà k can ngăn gì thôi phát này đúng đời tàn. Nhìn quang cảnh đồng cỏ mênh mông bao chùm bằng một mầu tối đen như mực lạ thay không có tiếng con cào cào hay châu chấu kêu chính sự yên tĩnh này đã khiến e lổi gai ốc mà quay xang nhìn cái My n vẫn tươi cười được không biết nó phải con gái không nữa. Lay hoay một lúc cũng đến mười 10 thằng thành bắt đầu chộn bột xám với nước và dặn - dù mày nhìn thấy gì cũng không được hét lên hay bỏ chạy phải giả vờ bình thường không thấy gì không nó đuổi theo bắt mày đấy. Quả thực lúc ấy em cứ oh oh chứ có nghĩ được gì hơn đâu. Rồi nó thoa bột lên mắt cho em với cái My. Được một lúc e thấy hơi hoa mắt nhưng cố chấn tĩnh chớp chớp. Bóng trắng bắt đầu hiện lên một bóng trắng không đầu với bộ quần áo tả tơi đang lê lết đi trên không rồi dần dần xuất hiện thêm nhiều bóng trắng nữa cái thì không có tay cái thì gẫy chân. Lúc đấy chân tay e như đơ mà quay ra cái My n vẫn bình thường con thằng Thành vẫn cười nói được. Em không hiểu tại sao mình làm sai lời n rặn à mà bỗng có cạ bóng trắng đi gần về hướng e, rồi nó bay bổng lên tiến gần tới e tới lỗi em có thể thấy những con dòi lúc nhúc ở hốc mặt và mồm nó. Cho dù lúc đấy thằng Thành đang ra hiệu cho e phải đứng nguyên giường như e không làm chủ được cơ thể và theo phản xạ e hét lên rồi định chạy vào trong nhà. Chạy được ba bước e cảm giác có cái gì lạnh buốt như đá bám vào vai mình quay lại bóng ma đấy ngay sau e và đang há mồm như định ăn thịt e những con dòi lúc nhúc là lúc e tưởng số mình đã tàn thì ông thằng Thành lên kéo e về phía ông rồi dí thanh kiếm bằng đồng tiền xu vào người nó. Nó hét toáng lên làm e nhói tai rồi lao thẳng đi. Những bóng khã cũng xông đến theo vì lý do e không làm đúng như lời thằng Thành dặn. Cái My vội lùi lại Thành và ông nó rút trong túi quần một lá bùa bằng vải dơ lên em cũng không dõ vì lúc đấy quá hoảng loạn rồi. Khi thấy lá bùa thì mấy bóng trắng kia vội lùi lại một lúc thì biến mất. Thằng Thành thu dọn đồ không ai nói với nhau lời nào thực sự h e như ng mất hồn có nói cũng chả trả lời. Ra đến cổng thì ông thằng Thành có đưa em một lá bùa bảo có cái này con khỏi lo nữa về ngủ đi con. Biết e h đang rất hoảng loạn lên cái My bảo tôi vào nhà trước để. Nó khóa cổng với cửa cho. E chạy vội lên tầng chùm chăn kin mít. Lúc đấy tôi đâu ngờ do e mà mọi truyện mới bắt đầu. Chap4

Nguồn: vozforum Tác giả: Kiên zenky *DẤU HIỆU ĐẦU TIÊN Sau cái truyện tối nay e không thể nào chợp mắt được hình ảnh bong trắng và những con dòi cứ hiện lên. Dù cố gắng *** tai nge bật nhạc to hiết mức vẫn không làm xuôi lỗi sợ. Rồi em cũng thiết đi từ lúc nào không hay. Gâu gâu bị con chó nhà thằng Thành đánh thức vào 2h sáng. Con chó gâu lên từng hồi rồi hú lên tiếng cào mạnh vào bờ tường. -Mẹ chuyện gì nữa đây em nhòm ra cửa sổ thì thấy ngay dưới chân. Sau nhà hướng ra cánh đồng có một bóng đen đứng chắp tay quay mặt về phía nhà em. -Thằng nào giữa đêm hôm mắc tiểu chạy ra đây. Em thầm nghĩ rồi lại quay chở vào giường nhưng không thể nào ngủ được với tiếng con chó cứ hú lên như chó dại từng hồi thế kia, lại nóc cóc bò dậy định quát con chó không cho ai ngủ chắc. Khi em nhòm ra cái bóng đen vẫn ở đấy nhưng lần này nó to hơn.... khoan đã đù mẹ làm gì có nhà nào quanh đây nữa,nhà e và thằng Thành đều có nhà vệ sinh trong nhà không thể rảnh đến lỗi ra đây mà xả nước được vói lại cái bóng to kia nhìn không giống ai trong nhã. E bắt đầu bủn dủn chân tay. - hú hú tiếng con chó chu lên bắt đầu to hơn và dài hơn, cảm giác lạnh sống lưng em lùi lại vài bước nhưng vẫn cố nhìn để vất bỏ cái suy nghĩ không có căn cứ kia ra nhưng em đã nhầm... cái bóng tiến lại gần hơn đến sát chân tường thì dừng lại con chó cũng ngừng sủa thay vào đó là tiếng kêu dên dỉ của nó. Nó ngẩng đầu lên phòng em giường như nó cũng biết em đang nhìn nó bông nó mở trừng đôi mắt lên đôi mắt to và đỏ ngầu như máu. Rồi nó cười phá lên tiếng cười khúc khích làm e thót tim e hiết lên và ngã ngửa về phía sau. -Chuyện gì thế Kiên ơi? Giọng chú e từ dưới nhà rồi cả thím chú và cái My chạy sang phòng em xem e ls - Cái bóng..bóng e ấp úng nói rồi chỉ tay ra cửa sổ. Chú em cầm đèn ra soi mà không thấy gì chú cười và chẫn tĩnh em. -chắc con ngủ mơ rồi làn gì có cái bóng đen nào đâu. Thôi ngủ đi con thím xoa đầu e như thằng con nít rồi đỡ dậy. Chỉ có cái My là mặt có vẻ chút lo sợ chắc nó tin lời nói của em. Đợi chú thím xuống nó hỏi em -anh nhìn thấy bóng đen thật à. -thật cái bóng đen với đôi mắt đỏ ngầu rồi tôi kể lại toàn bộ câu chuyện cho nó cả tiếng chó sủa. Nhưng nó lại bảo không nge thấy tiếng chó sủa nào đâu. Làm tôi càng hoảng hốt hơn. -thôi anh cố ngủ đi em về phòng đây mai còn phải lên trường, anh để cả điện phòng cho đỡ sợ vói lại ông anh Thành đã đưa anh một lá bùa rồi ma quỷ sợ nó lắm không dám đến gần đâu...nó cố chấn tĩnh tôi rồi về phòng nó. Tuy điện phòng để sáng choang nhưng vẫn làm cho tôi có cảm giác giợn giợn. Cắm tai nge vào Bật nhạc sàn to hiết mức rồi tôi lại thiết đi.

Chap5 Nguồn: vozforum Tác giả: Kiên zenky *BẰNG CHỨNG Đang lim dim thì giật mình vì tiếng gọi của thím xuống ăn sáng. Xem đồng hồ cũng 8h sáng rồi...chết cha 9h cũng phải lên trường nhận lớp nữa. E vội chạy xuống đánh răng rửa mặt rồi ăn mỳ thím cũng ngồi chờ em ăn xong rồi rửa bát. -thím ơi cho con hỏi đêm qua thím có nge thấy tiếng chó sủa của nhà ông S không ạ? Tôi hỏi thím -làm gì nge thấy gì đâu con. Chắc chỗ chưa quen lên con hay mơ lung tung ấy mà dân dần rồi quen... -vâng e trả lời thím hơi lo cho mình. Chết mẹ con rồi cuồng dâm sinh hoang tưởng chăng rõ ràng là có tiếng chó sủa mà,e vừa lo vừa mừng vì nếu đúng như thím nói thì không sao rồi. Ngồi một lúc cũng gần 9h thay quần áo rồi xin phép thím đi lên trường. Ngày đầu tiên lên nhận trường như thằng nhà quê hỏi lung tung hiết cả lên cũng đến trường. Lớp *** gì 42 thằng con trai 7đứa con gái nghĩ mà nản. Ngồi nge cô giáo đọc bla bla. E thì ngồi mơ hồ nghĩ về truyện hôm qua nó như một giấc mơ tất cả những thứ mình không tin đều xuất hiện trong một ngày. Cuối cùng cũng được về,đến cổng nhà thì em gặp thằng Thành đang hí hoái làm cái gì ở trước cửa nhà nó. -mày làm cái khỉ gió gì thế. Diều à (vì em thấy tay nó cầm mấy đoạn tre mỏng với ít giấy)...em vỗ vai nó nói. -à tao làm hình lộm để cúng. (Bệnh vãi ra trợ mua thiếu gì) rồi nó đá kháy e một câu sao hôm qua ngủ ngon không? -ngon cmm...làm e chợt nhớ ra truyện hôm qua. À Thành này đêm qua mày có nge thấy tiếng chó sủa không? -không ls à. -oh tao hỏi thế thôi. E không muốn nói ra không n lại bảo mình hoang tưởng :3. Ngồi hí hoáy xem nó làm một lúc thì xong em cũng theo nó vào nhà để xem nó làm gì với cái hình lộm ý. Em chạy vào chỗ vòi nước sau nhà nhà nó rửa mặt luôn tiện thể,tại vừa đạp xe về nóng hiết mặt. Cảm giác thật sảng khoái lấy áo lau mặt xong em dật mình khi nhìn thấy viết cào ở tường đúng những viết này hôm qua con chó nhà nó cào lên mà. E đứng ngơ ngác trong đầu đang cố giải thích những thứ này, thấy e rửa mặt lâu quá thằng Thành cũng chui ra. -mày nhìn gì chăm chú thế? Rồi nó cũng nhìn theo hướng em.... ơ đệch con chó mất dậy không biết nó cào tường ra khi nào? -câu nói của thằng Thành chính tỏ trước đó chưa có vết cào nào,em cảm thấy truyện này không hay rồi. -Thành ơi vào nhà tao bảo. Em kéo vội nó vào -gì đây mày.. thằng Thành ra vẻ khó hiểu. -chuyện là... e kể lại tất cả vụ việc đêm qua cho nó. -há há... chết cha mày đi nó đến bắt mày ý. Thằng Thành vỗ vai e cười đê tiện -đệch mẹ tao *** nói đùa đây thật đấy. E tỏ ra lo lắng thì trong phòng ông thằng Thành vọng ra một tiếng. -theo như con nói thì chúng đã bắt đầu nhằm vào con. Thằng Thanh thôi cười và mặt có vẻ nguyên trọng. ÔNG thằng Thành bước ra.... Nó là ai???? Mình ls nó??? Những câu hỏi điên rồ trong đầu tôi. Chap6 Nguồn: vozforum Tác giả: Kiên zenky *CÚNG BÁI Được nge ông S (ông thằng Thành) giải thích e mới hiểu ra. Nó là những vong hồn hôm e thấy. Lý do là do em mà ông S và thằng Thành đã phá nó. Do ông S và thằng Thành đều là người có dương khí cao lại biết cách trừ tà lên còn mỗi e nó muốn trả thù = (( nhọ vãi. Ông S có rặn chiều nay đi mua ít hoa quả mang sang để ông cúng bái xem sao. Trước kia mà bắt e đi nua hoa quả cúng bái thì đừng hòng mất tiền mà e k thấy đc gì :v nhưng với tưng đấy truyện xẩy ra người e có thể dựa được chỉ có ông cháu nhà thằng Thành lên ông nói cũng phải làm theo thôi. Trưa về phụ cho thím nấu ăn rồi đợi cái My đi học về ăn còn chú e thì làm đến chiều tối mới về. Ăn cơm xong cũng đến 1h chiều xách xe đạp ra đi mua hoa quả. -anh đi đâu đấy. Cái My hỏi tôi - à ông S dặn anh mua ít hoa quả để cúng. -e đi với. Thực sự thì ra chợ e cũng chả biết mua cái gì lên đồng ý cho nó đi cùng để nó hộ, đi khắp chợ cuối cùng cũng mua được ít cam vs tao và một nải chuối hoa quả đắt vãi mua có xíu mà mất hơn 200nghìn sót đứt ruột. Rồi đạp xe thẳng về nhà ông S. -nhanh thế à ông S nói rồi gọi thằng Thành ra hộ cầm vào. Được rồi bây giờ con cứ về nghỉ ngơi đi tầm 9h tối thì qua đây. Em vâng dạ rồi về cái My về cái thì chạy ôm cái tivi còn e thì nghịch game God of War (psp) nghịch chán. Thì chú cũng về xuống tắm rửa rồi lao đầu vào bếp phụ vèo cái cũng gần 9h,cai My cũng đòi đi theo. -em không sợ ma à. Tôi hỏi cái My -có chứ sao k sợ a,nhưng nhìn nhiều cũng quen mà em hay tò mò. -ờ ờ thế đi (tò mò kiểu vãi ....) Sang tới nơi thì đã thấy ông S khác áo vàng dài đến chân như của người trung quốc xưa mặc ý, thằng Thành cũng thế. Mấy hoa quà cũng được bầy lên bàn thờ. Cái My thì ngồi ghế nhìn còn e ông S đưa cho một tờ gấy màu vàng bảo ghi đầy đủ họ tên và ngày tháng năm sinh rồi đặt lên thanh kiếm của ông Đến 10h thỳ bắt đầu cúng ông S bắt đầu đọc 1chàn dài tiếng mà e nge *** hiểu gì luôn, thằng thành thì lấy một tấm gương rồi đặt lên bàn thờ được tầm 5' sau gió thổi mạnh ù vào mà nhà thì đóng kín cửa. ÔNG S bắt đầu đọc nhanh hơn tấm gương đặt trên bàn thờ bắt đầu lung nay. Nhưng e không thấy gì. Em không hiểu chuyện gì hỏi thằng thành thì nó bảo ông đang nói chuyện với nó. Nhưng em càng ngày càng thấy ông S toát lắm mồ hôi rồi bỗng dưng tờ giấy tên e cháy bùng lên. Con đã hoa quả như bị ai lấy tay gạt đổ tung tóe. Ông S vội lấy kiếm nhúng vào mực đỏ e vừa dùng viết dí vào gương và bẩu thằng Thành mang bùa lại ấn vào gương. Thằng Thành làm đúng lời ông S. Xong ông S ngã bệt xuống đắt chắc kiệt sức. -nó không chịu nge rồi con hợp vía nó nếu bắt được con nó sẽ đc đầu thai.. ông S nói vs e với vẻ mặt lo âu. Chưa dứt lời thì tiếng gió rít lên xông thẳng vào nhà lần này còn mạnh hơn trước làm cái gương lung lay mạnh thằng Thành ko kịp dữ để n dơi xuống đất vỡ tan. Môt tiếng cười thé lên sằng sặc. Rồi nhanh chóng biến mất. Không được rồi nó không phải ma thường mà thành tinh rồi h Kiên con đang gặp nguy hiểm hãy ngủ ở đây đêm nay để chúng ta còn giúp,mai ta sẽ gọi thêm người để trị nó. -tôi gật liên hồi vì kinh hãy ở một mình và chuyện vừa rồi. Thằng Thành dẫn cái My về. -anh cẩn thận nhá. Để e về bảo ba má a ngủ nhà anh Thành cho. Cái My cố nói lốt với tôi. Lúc đó tôi chỉ biết ukm ukm. Tôi không nghĩ vì chuyện nhỏ nhặt như kia mà bây giờ mình đang phải đánh cược mạng sống của mình. Chap7 Nguồn: vozforum tác giả: kiên zenky *CAO THỦ XUẤT HIỆN Ngủ với thằng Thành làm e đỡ sợ hơn cảm giác như mình được bve. Nó kể cho e về mấy cách đơn giản để chống ma và cách nhận biết bùa chú... đặc biệt kể về loại ma mà nó đang hãm tài em. -con ma nó theo m không phải bình thường đâu nó vào được nhà tao còn phá được bùa chú loại này trước kia sống làm nhiều điều ác như giết người cướp của chết đi không siêu thoát được nó thường rất ít và ăn ma hoặc bắt ma vè làm nâu lệ phục tùng nó,và khi nó gặp được người hợp với nó để n siêu thoát được thì hiếm ai có thể thoát khỏi nó....may mày có phúc của tao ý nge chưa con. -e bĩu môi.Phúc *** gì mang họa đến cho tao, nhưng thực sự không có ông S và thằng Thành thì em chắc gì đã thoát hôm gặp ma kia. Hai thằng nói chuyện một hồi rồi lăn cu đơ ra ngủ. Tưởng chừng được đem nay ngon giấc nhưng tầm 1-2h đêm em lại bị đánh thức bởi tiếng cười khanh khách từ phía cánh đồng,thấy thằng Thành vẫn đang ngủ say e cũng không muốn gọi nó sợ lại như con chó chả ai nge thấy cả...tiếng cười càng to và dõ hơn. Em bắt đầu run lên vì sướng à vì sợ chân tay ôm chặt với thằng Thành cố nhịn thở để nắng nge dõ tiếng cười hơn. -Cộc. Ui da mày điên à sao cộc đầu tao đau vãi..em chửi thằng Thành -mày hay tao giữa đêm mày ôm lấy tao định dở thói đồ bại à. -đệch tại tao sợ.... -sợ gì tiếng cười đó hả. Không sao đâu ngủ đi nó chỉ dọa mày thôi. Chứ không làm được gì đâu...tao kém nhưng cũng k để nó bắt bạn tao đi thôi ngủ đi. -vãi thế hóa ra nó nge được tiếng cười lâu rồi à mà vẫn ngủ được. Quả thật như lời nó nói tiếng cười kia giần giần biến mất. Sáng sớm đã bị đánh thức bới tiếng nhí nhéo ông S rồi,hình như ông ấy gọi điện thoại mà nói bằng tiếng Trung,e không biết tiếng Trung nhưng xem nhiều phim trưởng lên nge quen quen :)). Rồi rặn em con cứ về nhà đi cho thím đỡ lo. Có truyện gì thì chạy nhanh sang nhà ông. E cũng về để đi học ngày đầu tiên của đời sinh viên. Ngồi năm tiết học chỉ biết ngoái mũi với ngủ gật. Can bản ngày đầu cũng chả quen ai mà nói chuyện =)). Do trường em xa lên về tới nhà thì cũng hơn 12h mẹ rồi đỡ phải phụ nấu cơm chỉ việc ăn. Công nhận học đói hơn đi chơi. Ợ đang ăn thì thằng thành vác mặt sang gọi qua nhà nó,ăn cũng không yên với nó nữa. Lại nhờ cái My dọn hộ rồi phóng sang. -ai đây. Tôi hỏi thần thằng Thành -à ba tao đó may dzai không. -ơ nhìn như người thời xưa ý nhỉ (tóc bện như trong phim trưởng). E chợt thấy một người nữa tuy núp sau người đàn ông mà thằg Thành gọi là bố nhưng e vẫn nhìn thấy một thiếu nữ chạc 15-16 da trắng hồng mặt trái bầu làm em ngây ngất như lúc nhìn thấy viết cào của con chó =)).
Chap8 Nguồn: vozforum Tác giả: kiên zenky *NGƯỜI BẠN MỚI 2 Qua màn chào hỏi thì em được biết là người đàn ông kia tên Shin sống ở Trung Quốc và nhỏ kia tên là Kim Hoa 16 tuổi bằng tuổi cái My. Bác shin cũng là thầy pháp nge thằng Thành kể thì bác là người giỏi nhất trong dòng họ nó. Được ông S gọi qua giúp e. -thế này thì số mình vẫn thọ chưa chết được rồi. Vào vấn đề luôn qua lời kể của ông S thì bác Shin cũng biết dõ về vật đang đeo bám em. Rồi cứ bảo e về nghỉ ngơi vì phải tìm ra nó ở đâu thì mới phong ấn được mà truyện này thì không phải dễ vì trên cánh đồng kia có rất nhiều mộ. Con sẽ ở đây với thằng Thành để xem nó xuất hiện từ đâu mới tìn ra ổ nó được...em nghe thoáng qua câu của bác Shin nói với ông S còn đâu họ sọng một hàng tiếng TQ e chịu luôn. Trước khi về bác Shin có đưa cho 1lá bùa có mùi hắc lồng lặc như mùi dầu gió xanh ý bác ạ...Ngủ ngê một lúc thì dậy làm đồ án đúng là sinh viên mà mệt lòi. Tối thì vẫn như thường lệ xem phim nge nhạc nhưng e k dám lên phòng một mình chỉ lúc ngủ bất đắc dĩ. Quả thật lá bùa rất công dụng e không còn bị quấy dầy nhiêu như trước tuy thỉnh thoảng đêm vẫn nge thấy tiếng lạ. Môt tuần trôi qua mà mọi người nhà thằng Thành vẫn chưa tìm ra theo nó nói thì bong đen kia lúc ẩn lúc hiện thực sự rất khó đoán. Dạo này đi học quen được một thằng chém gió xuyên quốc gia tên Hoàng nó rất hay kể này kể lọ nào là gặp ma rồi đánh nhau với ma. Mà khi em kể câu truyện huyền thoại của đời mình thì mặt nó cười chê em. -phải tao là tao đấm phát chết luôn con ma rồi đấy đâu ăn hại như mày. -ăn hại cái đệch để hôm nào tao dẫn mày đi xem xem mày có đấm nó chết luôn được không. -đừng thách nhà giầu húp tương tao sợ đếch gì. Nó cười khểnh rồi bỏ đi nhìn cái mặt đê tiện hãm tài của nó em chỉ muốn đề vào mõm. Ngồi chán thì cũng tan trường ra đến cổng thì gặp Thành với nhỏ Hoa đang đợi. -ơ ơ lên rước chẫm về đấy hả. Em vẫy vẫy thằng Thành với nhỏ Hoa. Hôm nay có cả Hoa lên rước anh ấy hả? -ai thèm...nhỏ bĩu môi nhin xinh còn càng xinh hơn =)) -tao thèm rước mày. Tao lên là để báo tin cho mày đã tìm ra chỗ giấu quan tài của bóng đen lần trước cứ chuẩn bị đi rồi hai ba ngày nữa đợi ông và bố tao chuẩn bị xong đồ rồi lên đường. - ơ đệch sao bắt tao đi ba vs ông mày thì đủ rồi cho tao zo thêm làm chi. -ba tao chỉ biết nơi nó ra chứ chưa biết chính xác 100% nó ở đâu mày đi còn dụ nó ra. -mẹ thế hóa ra tao là mồi nhử à. Đếu đi đâu chả dại. -tùy mày thôi không đi không tìm ra nó noa cứ theo mày thôi. Bọn tao về đây. Vừa nói nó vừa kéo em Hoa về. Không thể sống dựa dẫm vào bùa hay nhà nó mãi được đành phải đánh liều thôi. -ê ê tao đi mà đợi tao với. Chap9 Nguồn: vozforum Tác giả: kiên zenky *BẮT ĐẦU LÊN ĐƯỜNG Đã qua hai ngày từ khi nhận lời đi với thằng Thành, hôm nay là thứ bẩy đi hoc lốt sáng,chiều là bắt đầu đi chết rồi. -a a Hoàng lại đây tao bảo. E đưa tay vẫy thằng Hoàng -gì thế cu. -trc mày bảo không sợ ma đấm phát chết luôn mà chiều nay đi gặp ma với tao không. E kháy đểu nó -tao sợ chắc mày dở trò gì đc nào chiều nháy tao rồi tao qua. Thằng này đúng bất trị nó vẫn nghĩ em đùa với nó các bác ạ. Chắc lần trước em kể truyện em nó cũng nghĩ em chém gió. Thôi kệ có thêm người đi đỡ sợ cùng lắm là chết trung chứ có gì mà lo :3 Về nhà nghỉ tí rồi em. Sắp xếp mấy lon nước vs đồ ăn không quên nháy cho cu Hoàng sang. -thím ơi nay con hông ăn cơm nhà đâu con phải lên trường kàm giáo án chắc mai mới về. Nói xong rồi em chạy ra cổng đợi cu hoàng đến.... -anh đi chuyến này phải cẩn thận nha em cũng muốn đi nhưng không có lí do qua đêm... cái My nói khẽ với tôi. -anh biết rồi. Em đi làm gì anh do bị ép buộc thôi a sẽ khoig sao đâu(nói thế thôi chứ tôi đâu biết cái gì sẽ đến với mình) -vâng! Này anh cầm lấy đi bùa may mắn của em đấy vừa nói cái My vừa đưa cho tôi một cái vòng bạc. Đang ấp úng thì cu Hoàng phóng đến. -nhà như beep ấy tìm mãi mới ra.....wowwww e xinh quá cho anh làm quen nhá mõm nó chu lên chuyển từ ngu đần xang đê tiện. -quen cmn đi vừa nói e vừa kéo nó theo. -ơ nhưng mà người đẹp ơi... em mày hả xinh thế cho tao sdt đi. -nếu mày đấm chết con ma này thì tao cho. Em keo nó sang cổng nhà thằng Thành. Bên đấy cũng chuẩn bị gần xong rồi cả nhỏ Hoa cũng đi nữa ker. Ai đây vậy mày Thành hỏi em -à thằng bạn cùng lớp tao tên Hoàng nó muốn đấm chết con ma. Vừa nói đến đây nhỏ Hoa cũng tủm tỉm cười còn thằng cờ hó Hoàng thì măt ngơ ra. Chúng em bắt đầu lên đường tiến thẳng ra cánh đồng. Chap 10 Nguồn: vozforum Tác giả: Kiên zenky *BẤT CẨN Từng bước chân chải dài trên đồng cỏ mênh mông. Cứ đi cứ đi h em mới thấy cánh đồng chải rộng như thế nào, có rất nhiều hố bom. Để lại đây như một bãy chiến trường cũ vậy... -ê mày đi đâu vậy xa lắm rồi đấy. Thằng Hoàng hỏi e -đi cho mày đấm chết ma chứ đi đâu. E quay ra cười đểu nó Đi được tầm hai mươi phút sau thì bắt đầu hiện ra một cánh rừng thông (nay là lựng xanh khu tắm ở uông bí Quảng Ninh :)) ) bọn e tiếp tục đi vào thẳng trong rừng mà không ai nói với nhau câu nào,ai cũng lộ vẻ lo lắng trừ thằng Hoàng ra nó vẫn ngơ ngác không hiểu gì. Trời bắt đầu tối dần -cho tao về đi tối lắm rồi. Tao còn chưa đút bột cho mẹ à cho em tao nó lay lay áo em. -sao tao tưởng mày mạnh mồm đấm chết ma mà h đã sợ rồi à. -tao tưởng gần chứ xa như thế này đấm nó xong cũng hiết hơi (đệch thằng này đến chết không bỏ đc týnh chém gió). -thôi ngừng nghỉ ở đây cũng gần tới nơi rồi mai ta tìm sẽ ra ngay. Ông S lên tiếng. Mọi người bắt đầu dải bạt ra căng lên còn em thì cố tìm mấy cây củi để đốt bếp. Xong xuôi mọi việc ông S và bác shin rút ra một tấm vải vàng cuộn một ít máu gà và muối nhỏ Hoa dùng một cây con chộn đều lên cả rồi rắc sung quanh chỗ bọn e chọn làm nơi nghỉ,theo em nhìn thì đúng nó là hình bát quoái cái này thì em biết nhiễm phim ma Lâm Chánh Anh biết ma sợ muối với hình bát quoái chắc để đuổi tà ma. Rồi ông S dặn khoig được làm mất đoạn của đừng máu gà chộn muối rải ở kia. Rút mấy đồ ăn đóng hộp ra ăn tạm bợ rồi đi ngủ sớm ai cũng mệt mỏi vù phải đi một chặng đường khá dài. Em nằm với thằng Thành,Hoàng còn nhỏ Hoa thì năm bên kia cùng ông S và bác Shin. -ê mày ơi tao buồn tiểu quá. Đang lim dim thì bị thằng Hoàng lay người. -mày điên à buồn tiểu thì liên quan gì tới tao chờ tao tụt quần hộ xi tiểu chắc. Em nhăn mặt nhìn nó -tao sợ đi cùng tao đi....đi...mà nhanh tao sắp ra quần rồi từ trưa đến giờ chưa đi tiểu. Nó van xin e -mẹ thế kiêu đấm phát chết con ma, lồm cồm bò dậy cung nó. Lửa cũng đã tắt,trời thì tối đen như mực,mọi người cũng ngủ xay hai thằng thì chả thằng nào biết tí gì về tâm linh => cặp đôi hoàn cảnh. Em soi đèn bin cho nó ko quên đứng trong vòng vẽ (các bác đừng hiểu nhầm em cũng chỉ do hoàn cảnh đưa đẩy em mới như thế) nhanh lên mày e dục nó. -khoái quá xong sướng hẳn người nó kéo khóa quần rồi chạy vào trong lều. Ngủ đi kấm làm phiền tao nữa -ukm biết rồi mà má nó đứa nào vừa ăn SỐT CÀ CHUA đây giẵm toét nhè ra dép tao r.

Chap11 Nguồn: vozforum Tác giả: kiên zenky *TRẢ GIÁ Đang lim dim ngủ thì em giật mình tỉnh dậy,xung quanh vẫn một màu tối bao chùm em có một cảm giác rất kì lạ như ai đang theo dõi mình. Chắc chỉ là mơ thôi em nghĩ bụng,nhưng chỉ vừa nằm xuống em lại có cảm giác lạnh sống lưng thực sự thì em *** thích cảm giác này chút nào chưa kịp định thần lại thì có một luồng gió lạnh toác thổi vào trong kéo theo một cánh tay lạnh ngắt tóm lấy vai áo em... -aaaaaaaa em hét toáng lên. Thằng Thành bật dậy rút trong người một thứ gì(do trời tối lên em cũng không biết) ấn mạnh vào cánh tay kéo em. -xèo xèo tiếng kêu khi vật đấy chạm vào cánh tay. Như nhúng than đỏ vào nước đó. Cánh tay kia vội rụt lại kêu rên lên đau đớn. Mọi người cũng chạy ra thì nó đã biến mất. -không đúng không thể như thế được ma quỷ không thể đi qua vòng kia được chả nhẽ thứ chúng ta đang tìm không phải ma hay quỷ hay là...bác Shin nói Hay là đúng rồi con me thằng Hoàng ăn hại đái khai. Em nhớ dõ hôm nay làm gì có ai ăn sốt cà chua "đứa nào vừa nãy ăn sốt cà chua" cố định thần lại -bác Shin bác xem có chỗ nào bị đứt đoạn ở cái vòng không ạ. Em vừa thở hổn hển vừa nói. - bác Shin soi đèn ra quả thật đúng có một chỗ bị rẵm mất đoạn. Em đang nhầm khi mang theo thằng ăn hại. -ô thế do tao à. Thể nào lúc tao tưởng sốt cà chua cho nhưng không phải nó có vị tanh tanh với mặn mặn. Mọi người đều quay ra nhìn nó với con mắt thù hận. -ơ lsao thế mọi người vừa nãy là con khỉ hả cháu thấy tay nó đen đen lông lá. Thằng này đúng em phải thông não cho nó mất thứ nhất nó cho cái thứ dẵm phải lên liêm thì mới biết mùi vị chứ(dị vãi) thứ 2 nó vẫn không biết mình đối mặt với cái gì tưởng đi cắm trại chắc mà có khỉ (thể nào lúc đấy em vẫn thấy n cười được) -thôi được rồi Hoa con vẽ lại đoạn vòng kia đi. Ông S bảo. Còn thằng Thành không nói gì nằm xuống ngủ tiếp chắc nó giỗi em mang theo của lợ kia. Từ lúc đấy bác shin và ông s cũng tỉnh luôn đến sáng còn em thì cũng chả ngủ lổi vẫn có cảm giác sợ sợ cánh tay kia sẽ quay trở lại với cả thằng Hoàng ngáy to nữa. Tầm 7h sáng thì mọi người cũng dậy hiết. Ăn sáng xong xuôi thì ông S bảo -Được rồi chúng ta lên đường thôi. Sắp đến nơi rồi lên cũng rất nguy hiểm cho con kiên ạ. Con phải cẩn thận luôn luôn đi giữa chúng ta. Và cuộc chiến sinh tử bắt đầu. P/s: tình hình là sau mấy hôm viết liên tiếp em lại phải đâm đầu vào công việc lên sẽ chậm hơn thường thì ra chap mới vào lúc trưa và tối. Nhưng em sẽ cập nhập nhanh nhất để các bác đọc Chap12 Nguồn; vozforum Tác giả: kiên zenky *CÁi BẪy Bọn em bắt đầu lên đường,trời tuy là buổi sáng như vẫn âm u sương mù những tán lá chê hiết những khoảng sáng. Rừng gì mà không có tiếng con gì kêu kả càng tô thêm vẻ rùng rợn của nó.... Đi đươc một đoạn ngó nghiêng lung tung thì chợt em thấy có một bóng trẻ con phía tay trái nó chỉ bé bằng trẻ mới sinh nhưng đang ngồi quay lưng về đây bộ quần áo màu xám rách lát bần thỉu. -chả lẽ lại có đứa trẻ lạc trong rừng à. Em nghĩ bụng -Hoàng ơi tao bảo. Em vẫy thằng Hoàng lại. -gì thế mày? -mày nhìn kia có phải đứa trẻ con không ? -mày bị ảo à làm gì có cái gì. Vừa nói nó vừa vỗ đầu em Thực sự em cũng không dám đến gần xem,đanh làm ngơ nhưng bỗng tiếng khóc nó òa lên lương tâm của mình bỏ mặc một đứa trẻ con lạc em thấy sao sao đấy. -thôi nghỉ chút đã còn lấy sức tí chiến đấu. ÔNG S bảo mọi người.... Đi được một đoạn rồi mà vẫn nge thấy tiếng đứa trẻ lúc nãy khóc. Lương tâm và sự tò mò đã thắng sự nhát gan em quyết định quay lại. -đi đâu thế kiên. Bác Shin hỏi em -dạ con đi vệ sinh tí con quay lại ngay. Thực sự nếu thằng Hoàng bảo không có gì mà bây giờ em bắt mọi người quay lại cùng thì khổ vả lại cũng gần ngay đây có truyện gì thì em cũng chạy lại ngay được Đi lùi lại tầm 20m tiếng khóc càng to và dõ hơn đứa trẻ lúc nãy vẫn ngồi đó. Em tiến lại gần hơn ,đứa trẻ như biết có sự hiện diện của em lên nín dần.... -này em bé ơi mẹ em đâu. Vẫn không có tiếng đáp lại. Em đã nhắc đi nhắc lại câu đó ba lần rồi. Quyết định tiến lại gân hơn để hỏi.. -này em bé.....nó quay phốc người lại trược mặt em là một cái xác sống đang phân hủy nửa mặt máu me chảy khắp mắt em còn thấy dõ tay nó đang cầm con mắt bên kia của mình. Em thót tim hét lên rồi chạy về phía trước..nó nó vẫn đuổi theo tuy là bò nhưng rất nhanh. Em cứ chạy về phía trước ý nhờ mọi người giúp. Nhưng chạy đến chỗ nghỉ mà em nhớ dõ nó lằm ở đây. Hay là trong lúc chạy mình bị hoảng quá chạy nhầm đường. Quay lại thì đứa trẻ ý đã bò ngay sau. Chết mẹ không thể chạy lui về được lúc này trong tâm chí Em chỉ nghĩ tới việc chạy thục mạng.... và cứ thế em chạy chạy đến lúc không còn tí sức nào nữa thì dừng lại em không biết mình đang ở chỗ nào quay lại cũng không thấy đứa trẻ lúc nãy nữa. Ngồi bệt xuống gốc cây thở hổn hển... Tóc tác... đệch trời con mưa nữa chứ... ơ mà dõ dàng sung quanh vẫn có chỗ nắng xuyên qua được tán lá mà mây đen không có thì mưa làm sao được. Em ngẩng cổ đứng họng khi thấy đứa trẻ vừa lúc nẫy đang treo ngược trên cây và há mồm ra nước lúc nãy là nước dãi nó không phải nước mưa... Chưa kịp phản ứng thì nó lao tới chồm thẳng vào mặt em. Cố bò lên mặt em như để cắn xé nhưng theo phải xạ thì em Cố lấy tay che mặt bỗng nó hét lên giật lùi về đằng sau như có một thứ gì làm nó sợ... à đúng nó rồi chiếc vòng của cái My đưa em chính nó đã cứu mạng em. Hehe chết cha m đi chơi ông nội mày à. Em nghĩ thầm Rồi tháo chiếc vòng ra múa máy cứ tiến lên 1 bước thì nó lùi về một bước rồi em lao thẳng vào nó. Bị dính nó phát nó dật lui lại hú lên lấy tay ôm chỗ vừa bị cái vòng chạm vào.chắc nó biết không hại được em nữa lên rút lui bảo toàn tính mạng. Mà theo em nó còn sống đếu đâu. Bắt đầu mới nghĩ ra mình vẫn đang bị lạc. Tầm này cũng phải 9-10h trưa rôi. Bây giờ em không biết mình phải đi đâu để tìm mọi người và truyện gì sẽ xảy ra tiếp. Chap 13 Nguồn: vozforum Tác giả: Kiên zenky *CẶP ĐÔI ĂN HẠI Nghỉ ngơi một lúc em lại tiếp tục đi mong sẽ gặp được mọi người. Nhưng quả thật em cứ đi thôi chứ cũng chả biết đường nào. Tiếp tục đi như thằng vô hồn dần kệt sức rồi em giật mình khi khoang cảnh hiện. Ra trước mắt mình... Cái bếp đấy... em không tin vào mắt mình đến lại gần hơn để xem...đúng nó rồi cái chỗ hôm qua mình nghỉ ở đây mà còn cả máu ga nữa này. Trời cũng đã dân tối những ánh sáng hoang hôn yếu ớt không đủ để xuyên qua những tán lá nữa khung cảnh lúc này rơn rơn làm em bắt đầu thấy thốn thốn. Trong đầu em bây giờ chỉ nghĩ tới việc nếu không tìm được mọi người thì đêm nay mình sẽ ra sao? Nếu cánh tay kia trở lại như hôm qua mình sẽ như thế nào? Những câu hỏi. Ngớ ngẩn hiện lên trong đầu em.... Em bắt đầu lấy hiết sức chạy và gọi nhưng sự đáp trả chỉ là một không gian yên tĩnh cố chạy.... lại cái cây này lại cái bếp và viết máu gà đó. Em bắt đầu có cảm giác như khu rừng này là một mê cung rộng lớn cà mình không thể thoát Ra khỏi nó được. Màn tối bắt đầu buông xuống tiếng kêu rùng rơn của những con cú mèo em không biết mình phải làm gì bây giờ theo phản xạ tự nhiên thì cứ bước cứ bước đi cho đến khi không đi nổi thôi. Bỗng dưng em giật mình khi thấy một bóng trắng trước mặt,em cố hình dung ra xem nó là cái gì. Nó có hình dạng như một con người đang nằm co rúm trên tảng đá trước mặt e... em rút kinh nghiệm sáng nay cũng gọi nhưng không Dám đến gần nữa vẫn không đáp lại. Em nhặt viên đá bé bằng đốt tay lên đáp vào nó xem có phản xạ gì không... Víu.... cốc HEAD SHOTSSS. Bỗng nó bật dậy.em giật mình lùi lại sau -Ui da con mẹ thằng nào đáp ông thế. Nó vừa nói vừa ôm đầu Đúng rồi đúng giọng thằng Hoàng em cảm thấy đỡ sợ khi gặp noa. -Hoàng à tao kiên đây sao mày nằm ở đây còn mọi người đâu. -mọi người á.... nó ấp úng. Sao một lúc trao đổi kinh nghiệm thì nó cũng bị lạc như em. Nhưng đứa nó thấy là một đứa con gái không phải đứa trẻ con như em (thằng bệnh hoạn mê gái) cuối cùng thì nó cũng dần dần hiểu ra vấn đề là nó đang đối mặt với ai. -ê mày cho tao về đi tao nhớ mẹ tao lắm. Mai còn phải đi học nữa. Nó mếu máo bảo với em. -h tao giúp mày kiểu gì khi tao cũng như mày. Mạnh mồm hả chết nha con. Mà cái đệch sao em đen thế gặp đúng thằng mình không cần gặp hai thằng chả biết mô tê gì đúng là CẶP ĐÔI ĂN . Thôi tối rồi h đi nữa chỉ thêm nguy hiểm em và thằng Hoàng quay trở lại chỗ hôm qua nghỉ mong rằng cái vòng bằng máu gà kia còn có tác dụng. P/s: mình là @nh0xl0v3ox người up hộ tác giả không phải tác giả đâu các bạn đừng nhầm nha. Mà mình là cgai k phải Con trai @@ Chap14 Nguồn: vozforum Tác giả: kiên zenky *BẮT ĐẦU TẤN CÔNG Em và thằng Hoàng quay về chỗ nghỉ hôm qua,thằng Hoàng thì đốt lửa lên còn em thì chải tấm vãi mơ tìm thấy trong ba lô ra để ngủ, bây giờ mà mưa thì cũng phải chịu :v. -mày ơi tao đói quá. Nó nhăn mặt xoa bụng nhìn em May mà em mang nhiều đồ ăn còn nó thì chả mang theo một cái gì,không thì chắc em và nó chết trước khi bị ma bắt. Ngồi ăn uống xong thì em với nó cũng nằm nghỉ hai thằng tựa sát vào lưng nhau để quan sát hai bên. Cả em và nó đều không nói với nhau câu gì giường như để cố lắng nghe một thứ gì đó tựa như ai gọi. Trogvtay em cầm chắc chiếc vòng của nhỏ My đưa cho rồi thiết đi lúc nào không hay.... -kiên kiên dậy mau. Thằng Hoàng day người em. -gì thế mày lại mắc tiểu à. Em mắt dắm mắt mở -không mày có nge thấy tiếng chó hú không? -mà cuồng dâm sinh hoang tưởng à tao có nge thấy gì đâu(thực chất thì em ngủ lên có nge thấy gì đâu :)) ) Hú....ú..ú..ú tiếng hú kéo dài và vang lên làm cả em và thằng Hoàng dật mình. Em cố chấn tĩnh lại khung cảnh lặng im hơn bao giờ hiết. -chắc con gì kêu đấy không chó sói hay gì đâu. Rừng thì làm gì có. Em cố chấn tĩnh thằng Hoàng (nhưng thực sự em biết gì đâu :3) -KÌA... thằng Hoàng hoảng hốt dật dật tay áo em em quay sang hướng nó....2đốm đỏ như hai con mắt đang hướng về phía này....4đốm...5đốm...6đốm chả mấy chốc bao quanh em và thằng Hoàng là những đốn đỏ kia. Thằng Hoàng chắc sợ quá không nói lên lời. Còn em thì cố nhìn xem thứ đó là cái gì.... Gruuuuuu. Gruuu hiện ra trước mắt là những con sói với bộ lông trắng buốt với đôi mắt đỏ ngầu và nước dãi đang chảy. em nhìn nó cảm giác có vẻ nó rất đói con nào cũng hung hãm chuẩn bị phóng vào người em và thằng Hoàng. khoan chấn tĩnh lại. Thứ nhất sói không thể mắt đỏ như kia được. Thứ 2 việt nam mình đâu có tuyết mà có sói với bộ lông trắng buốt như thế kia được chắc chắn không phải sói thường. Rút chiếc vòng của cái My đưa cho thì đột nhiên bên em chúng lùi lại. Hehe quả như mình nghĩ.... Hoàng ơi tao có cách rồi em đưa tay về sau cố đập vào lưng cho nó biết nhưng tay em vẫy vẫy mà không động vào người nó. Quay lại thằng bé đã ngất xỉu rồi :3. Phải tự thân vận động thôi nếu bây giờ mà sợ thì chắc em chết luôn vả lại chúng đông như thế này nếu em cố tình lao vào chúng để chiếc vòng chạm vào người chúng thì những con đằng sau sẽ vồ em ngay. Cách tốt nhất bây giờ là bảo toàn tính mạng. Em cầm chiếc vòng quay đều 4hướng Đến đâu thì chúng lùi lại. Nhưng bọn nó nỳ hơn em tưởng nó cứ lùi lại rồi lại lao vào. Mà cứ tình trạng như thế này chắc em đuối sức mất. Quay tròn quay tròn. Chóng mặt quá em liêu siêu vấp vào người thằng Hoàng lăn đùng ra đất lúc đó em cũng tuột tay làm chiếc vòng bắn ra xa. Ôi nhọ Không còn thưa gì để chúng sợ chúng bât đầu tiến lại gần hơn gần tới mức em có thể nge thấy tiếng thở của chúng. Chết mà đời vẫn FA ông trời thật không công bằng với mình đang nghĩ quẩn chỉ còn chờ nước nó xông vào..... Ẳng...ẳng em mở mắt ra từ xa một người đang tay cầm một cái cây. Vừa quật vừa đạp vào người chúng nó...lạ thay quật đến đâu là chúng tan biến đến đó. Giường như chúng sợ người này hoặc thứ gì đó trên người này mà những con ăn mì số đỏ bên chỗ thằng Hoàng phóng vút vào trong rừng. Người cầm cây tiến đến gần hơn đủ để em thấy mặt. Ơ Thành gặp mày ở đây tao mừng quá. Mày vừa cứu một thiên tài của thế giới đấy. Em giỡn chêu nó Nhưng mặt nó vẫn căm căm nhìn vào em với con mắt sát thủ. Em bắt đầu sợ nó(cũng đúng chưa bao giờ em thấy nó bạo lực như lúc nãy đá con chó bay xa mấy met) em lùi lại tí.... và nó vẫn tiến đến CỐC tiếng tay nó cốc thẳng vào đầu em làm em choáng váng. -mẹ thằng điên này tao làm gì mày. Em suýt xoa đầu -sao tao đuổi theo mày mày càng chạy lại còn gọi không thưa. -lúc này mặt em ngệt ra như cái bơm mày gọi tao lúc nào vô lí tao bị lạc bọn mày đi quanh rừng gọi thì gặp được thằng cờ hó Hoàng -tao đuổi theo mày mãi đến gần tối thì mất dấu lẫn mò mãi thì nge có tiếng ai cười (là em lúc cầm chiếc vòng mà em có cười to lắm đâu nhở =.=) lên tao ra đây -vô lí chả nhẽ lại là cái bẫy chính vì tai đuổi theo mày mà mất dấu mọi người. Tại sao lại như thế. Tao không hề biết đấy là cái bẫy quả thực thứ mình đang đuối mặt là thứ gì. Thằng Thành lẩm bẩm. -Hoàng ơi dậy đi học con. Tôi lay người thằng Hoàng. Ơ ơ dậy đây nó bò dậy rồi cười phá lên haha chúng mày thấy tao giỏi không tao biết chó sói không ăn xác chết lên tao giả vờ ngất không mất tý sức nào mà vẫn đuổi được chúng nó đi. Cả em và thằng Thành quay ra nhìn nó.. cốc cốc giỏi này mày thử nằm giả chết gần chỗ nó xem nó xé xác mày không. Nó có phải chó sói bình thường đâu. -à mà mày cầm cái cây gì mà lợi hại thế. Tao xem nào. Em tò mò hỏi thằng Thành. -có gì đâu là câu dâu đi đường tao thấy thì bẻ ma nó rấtsợ bị dâu quật Rồi ba bọn em ngồi xuống cái vải mưa em trải qua câu truyện nó kể thì cả 3 thằng đều bị lừa tất cả là một cái bẫy từ đấy ba thằng kể truyện lung tung đến sáng. Em thoáng nghĩ không biết bác Shin,ông S và nhỏ Hoa làm sao không bác Shin và ông S chắc chả sao. Nhưng còn nhỏ Hoa...Ngay cả thằng Thành còn không biết là nó bị ma lừa thì lsao nhỏ hoa biết được. Tác giả P/S: viết lốt chap này mai em lại phải vù đầu vào làm rồi. Nhờ thằng Thành viết nhưng mặt nó xị ra chả thèm nữa con cái My thì h e nó cũng đi học rồi không có time nên truyện sẽ ra chậm hơn vào buổi trưa và tối e sẽ cố khắc phục.

Chap15 Nguồn: vozforum Tác giả: kiên zenky *BÍ MẬT SAU MÊ CUNG 6h sáng..... ục ục ục tiếng bụng thằng Hoàng đình công. -kiên ơi tao đói quá ăn tí gì đi? -chịu khó đi mày nhịn một bữa không chết được. Với cái số đồ ăn và nước uống của em còn lại thì không nhiều,đã thế vác một ông không mang gì mà một ông mang ba lô to tướng đựng toàn đồ pháp. -lên đường đi tìm mọi người thôi. Thằng Thành lên tiếng. -oh chờ tao tí đã. Em cố tìm chiếc vòng của cái My,cuối cùng thì cũng thấy bọn em bắt đầu lên đường.... Tiến thằng vào sau khu rừng... một tiếng hai tiếng trôi qua cảnh tượng bọn em đi đến lại là bếp củi đấy,truyện này đã lập lại với em hai lần lên em cũng chả có gì ngạc nhiên. Thằng Hoàng thì phát sốt lên vì ngạc nhiên. -Có gì đó không ổn ở đây. Thằng Thành chăm chú. -phải đấy có gì đó ở đây làm tao sợ quá bọn mày ơi tao muốn về với mẹ. Thằng Hoàng bắt đầu mếu máo. Quả thật nếu cố đi tiếp đích đến chỉ là con số không,thằng Thành rút trong ba lô ra một cái kim và một kái khay bằng gỗ nó cắm đầu kim xuống gỗ đầu còn lại nó cắm một cái lá cỏ bên đường vào và bắt đầu sọng... được một hai phút chiếc lá bắt đầu quay tròn rồi chỉ thằng vào hướng nam. Đây rồi đi thôi, nó dục em và thằng Hoàng. Lần này bọn e cố chạy thật nhanh nhưng cảm tưởng đường lần này rất quen thuộc đi được một đoạn nữa cái bếp củi bọn em đốt lại hiện lên. -đm đùa bố à tao *** đi nữa đâu. Thằng Hoàng bực mình. -chả nhẽ thuật của ông tao dậy lại chỉ sai hay là taolàm không đúng cách nhỉ. Thằng Thành lẩm bẩm Bỗng em nhìn thấy chiếc lá trên tay thằng Thành chỉ loạn lên -kìa chúng mày nhìn kìa. Nó cứ quay mãi cuối cùng cũng dừng lạ thay đầu nó chỉ về phiến đá mà hôm qua em gặp thằng Hoàng nằm đấy. Vô lí Hiết đường ở đấy rồi mà. -a tao hiểu rồi,chúng mày đi theo tao. Thằng Thành vừa nói vừa đi về hướng phiến đá. Bọn em cũng chạy theo. Đến bụi cỏ sát phiến đá bụi cỏ lau khủng lồ đấy cũng phải cao hơn đầu em. -sao! Mày định đi tiểu à mà dẫn bọn tao vô bụi làm gì. Thằng Hoàng ra vẻ khó hiểu. Thằng Thành cúi xuống bới bới bụi cây lau ra. Em cũng chả hiểu nó làm gì. A đây rồi tao biết mà rồi nó vạch bụi lau ra Cho bọn em xem. Wow một cảnh tượng thật hùng vĩ trước mặt bọn em là một thác nước cao vút chảy từ núi xuống,những viên đá to đùng trơ trọi cằng làm tăng vẻ hùng vĩ của nó (thác ở lựng xanh uông bí nhá :3). Bọn em bắt đầu tiến vào..... ơ ơ chúng mày kìa thằng Hoàng vỗ vai em với Thành. -kia có phải là em Hoa và ông S không. Thằng hoàng chỉ tay về phía đầu thác. Đúng rồi cả em và hai đứa kia đều thấy không thể là ảo giác được bọn họ đang nằm ở đầu thác cách nhau không xa. Có chuyện gì xảy ra vậy nhỏ Hoa nữa làm sao lại như thế em cố chạy thật nhanh lại đấy cả thằng Thành và Hoàng chạy theo.... Rầm!... tiếng rầm khá to làm bọn em lùi lại. Trong bụi cây gần chỗ nhơ Hoa em bắt đầu thấy nó rung rung dần dần nó hiện ra là một con trăn khủng lồ to cỡ bằng cái cột chống nhà. Thằng Hoàng hoảng loạn la hét. Còn thằng Thành đang lục túi đồ để lấy thứa gì đó. Bình tĩnh phải bình tĩnh lại nhỏ Hoa người yêu mình à người mình yêu đang nằm kia h sợ cũng không giảu quyết được vấn đề gì. Em cố chấn tĩnh -à đúng rồi chiếc vòng của cái My nó chỉ có mộtmình thì sợ gì em mừng trong lòng.... a a a a a a em lao đến -mày làm gì thế thằng điên kia. Thằng Thành hét lên nhưng không kịp nữa rồi. Cộp chiếc vòng chạm vào thân con trăn mà em đếu thấy hiện tượng gì xảy ra luôn.(cảm giác em ghét nhì sau cảm giác bị cgai từ chối :)) )chưa kịp hiểu chuyện gì nó dùng đuôi quật cho em một phát bắn ra đau ê ẩm. Nó bắt đầu tiến lại gần... -tản ra.... thằng Thành hô to. Lúc đấy em cũng cố đứng dậy chạy đến cái cây gần nhất rồi chèo lên. Truyện sẽ tươi đẹp hơn nếu thằng Hoàng *** treo lên cái cây cùng em. Nó bắt đầu đến cố lấy thân đập vào cây để cây đổ hai là em rơi. Kiểu này không trụ đươc lâu nữa rồi em đang nghĩ bất chợt giật mình hét toáng lên(cành cây em đang cầm có con sâu dóm mà em sợ nhất là sâu) bất cần biết em tụt mạnh xuống ... cộp mông em đập vào đàu thằng Hoàng (vì em ở trên nó ở dưới) nó giật mình khi bị đập vào đầu va bung tay ra.... vâng em vừa có một hành động cao cả "cứu đời mình giết đời thằng bạn" Thằng Hòag nó la lên lộn cổ dơi trúng vào đầu chon trăn.... chạy đi em cố dục nó để bù lỗi lầm thằng cu loáng choáng đứng dậy và chạy với vận tốc 80km/h con trăn cũng bị choáng trong vòng 2-3s rồi phi theo thằng Hoàng... con trăn phi nhanh hơn vả lại bọn em mất quá nhiều sức để đi lòng vòng. Nó khè cặp danh năng to và nhọn hoắt của nó ra đinh đớp lấy thằng Hoàng.... Bụp một màu khói càng khe trên mặt nó do thằng Thành Đáp. Con trăn co người lại quặn cẹo lại vì thứ bột kia bay vào mắt. Em cung tụt xuống khỏi cây và chạy ra chỗ thằng Thành. -sao bây giờ tuy nó bị mù lòa nhưng nó đăng chắn nối vào đi duy nhất lên hai người kia. Vì nhỏ Hia mình phải liều thôi. Em nghĩ thầm lấy. Hít thở một cái thật sâu để lấy bình tĩnh rồi em tắc thở à chạy đến chỗ con trăn. -mày điên nữa hả kiên.thằng Hoàng cố gọi em lại. Biết là em lại có những ý tưởng điên rồ không căn được thằng Thành cố chạy theo ngăn lại. Nhưng không được rồi em đã đứng sát đầu nó dùng hiết sức em sút mạnh vào cằm nó cảm giác như sút lốp ô tô. Con trăn bị kích động vồ lên em vừa chạy vừa cố nhặt đá đáp nó. Chạy lòng vòng lên được viên đá khá to thì nó cũng đuổi kịp ngay dưới chân viên đá em đứng... hình như nó không nhìn thấy gì thật em cố nhịn thở nó bắt đầu tiến lại gần hơn. Một chút nữa chút nữa thôi.... thời cơ đến em dùng hiết sức lực ép mạnh vào viên đá..... ình em cũng ngã theo viên đá đổ may thay em ngã xuống nước.... Ngóc đầu lên thấy người con trăn đang bị tảng đá em đè không nhúc nhích đc. Em bơi vào bờ rồi chạy lên thẳng chỗ nhỏ Hoa thằng Hoàng và Thành cũng chạy đến đỡ ông S dây. -Hoa ơi tỉnh dậy đi em.... em đỡ nhỏ Hoa dậy và cố lây người nhỏ Nhìn nhỏ hoa tay chân sứt sác mà em thương ứ chịu đc =)). *PHẦN TRẢ LỜI Ý KIẾN GÓP Ý. em thấy có một câu bình luận của bạn " chymkhongcung" với nội dung rất hay em sẽ trả lời câu hỏi của bạn. Chymkhongcung: chỗ anh lắm ng Trung Quốc nhỉ thế h anh có sọng theo tiếng họ không. Kiên zenky: mình xin chả lời thứ nhất xin chia buồn vói bạn và gia đình vì bạn không thể có con (chymkhongcung-chym không cửng thì ls có con đc liệt mnr :v) thứ hai tất nhiên bạn thử nhìn bản đồ xem Trung Quốc sát tỉnh Quảng ninh mình mà không những nhiều mà cả một phố Tên là Phố HỒNG KÔNG mà =)) còn sọng thì mình không họ qua đây nói tiếng VN. Thân Chap16 Nguồn: vozforum Tác giả: kiên zenky *..... Cuối cùng nhỏ Hoa cũng tỉnh. -là anh à vẫn bình ăn vô sự là tốt rồi. Dọng nói yếu ớt nhưng đủ để em nge thấy. ÔNG S cũng tỉnh dậy rất may là cả hai người chỉ bị thương nhẹ. Em lấy trong ba lô ra cuộn băng gạt để anh băng lại chỗ sức sát cho. Nhỏ có vẻ ngại nhưng vẫn đồng ý để em giúp. Chưa bao giờ em dán băng gạt cho một người con gái nào cả.nàn da mịn màng trắng hồng ấy.... đôi lúc em cũng thấy mình là một người ga năng cũng đâu đến lỗi xấu mà các bạn không thèm yêu em là như thế nào. Đang nghĩ đông nghĩ tây thì. Mà mọi người ở đây rồi thế ba con đâu. Thằng Thành lên tiếng hỏi ông S Ờ mà thôi chết từ lúc vào đây tâm chí chỉ nghĩ tới nhỏ Hoa vậy bác Shin đâu. Ta cũng không biết dõ dàng lúc đấy ta thằng Shin và cái Hoa cùng đi vào đây mà.... đúng rồi con nhớ rồi chính ba đã đỡ cho con một phát khi bị con trăn kia tấn công mà con trăn kia đâu rồi các anh. Ui anh đấm phát nó chết luôn rồi xác nó kìa. Thằng cờ hó Hoàng vừa nói vừa chỉ xuống con trăn mà trong khi đó nó vẫn cọ quậy bảo đấm phát chết luôn. Nói đến con trăn em mới bật nhớ vậy ba người vào đây kiểu gì. Ông S trầm ngâm từ lúc con và Hoàng lạc chúng ta có chia ra tìm nhưng không thấy. Thành thì đột nhiên tách ra lúc này ta và Shin chưa biết quyết định như nào cũng không biết bọn con có bình ăn vô sự không nhìn thấy đứa nào cũng không sao là ta mừng rồi. Rồi ông nói tiếp -khi trờ tờ mờ tối chính ta đã nhìn thấy thằng Thành chạy vào trong bụi cây lau kia ta có gọi nhưng không được thằng Shin và cái Hoa lại bảo không thấy gì lên ta biết chắc đó là cãi bẫy. Và kể lại cho thằng Shin cuối cùng bọn ta quyết định đi vào chỗ ta thấy thằng Thành để tìm xem có manh mối gì không vì cả ba đều biết về thuật trừ tà ma lên cũng chẳng có gì sợ nhưng không ngờ vào đây gặp con trăn này vì nó không phải ma quỷ gì lên mới ra lông lỗi này. Sau một hồi kể hiết lại biến cố đã xảy ra trong ngày hôm qua và sáng nay. Cuối cùng mội người quyết định tản xug quanh đây để tìm bác Shin vì theo suy luận bị đánh bay ra thì cũng chỉ ở gần đây. Nhưng rồi tìm mãi chả thấy một dấu vết của bác Shin. Đã hơn 5h chiều cả nhóm quyết định nghỉ ngơi tại chân thác vì trời đã tối và biết đâu bác Shin lại tìm ra. Trên khuôn mặt ai cũng lo lắng ngày cả đặc biệt là Nhỏ Hoa em đã để ý những lúc báo tìm không thấy gì nhỏ đều rơm rớm nước mắt. Chắc bác Shin là người được nó yêu quý nHất. Và em là người thứ hai( mong rằng thế :)) ). Trời cũng tối dần may túi của ông S và nhỏ Hoa có đồ ăn không thì năm người ăn chung cái bánh của em =)). Hoa emkhông ăn à? Sao ra đây ngồi một mình. Vừa nói em vừa xé nửa chiếc bánh của mình đưa cho nhỏ. Nhỏ chỉ nhìn em rồi lắc đầu. Anh biết em rất lo cho bác Shin nhưng bác ấy giỏi thế chắc khi bị làm sao đâu. (Thực ra em biết đếch được nếu con trăn kia là ma thì bác khôg sao cũng đúng. Nhưng đây là con trăn thật bác ấy phải người bắt rắn đâu mà :3) -em cũng mong ba không bị làm sao. Vừa nói nước mắt nhỏ lại rơm rớm. Ngồi lặng im khung cảnh. Em biết nhỏ đang rất lo lắng lên cũng chả nói gì nữa. Thời gian trôi nhanh mới ngồi được một tý mà mà đã 9h đêm rồi. -ngủ thôi em mai dậy sớm rồi sẽ đi tìm tiếp... tìm bằng được thì thôi. Rồi cùng nhỏ đi về chỗ mọi người Nhưng vừa quay vào em chợt có cảm giác lạnh sống lưng theo phản xạ em quay lại. Có một người đàn ông đang bước tới. Hoa à em có phải kia có ai hay không. Em gọi nhỏ Hoa lại Vừa nhìn thấy người đàn ông ấy nhỏ Hoa đã xuông vào ôm người đàn ông ấy rồi gọi ba. Ơ hóa ra bác Shin à thế mà mình không nhận ra.em thầm nghĩ. Đợi bác Shin đến gần. -bác Shin ạ bác đi đâu làm mọi người lo cho bác quá. -ukm. Tiếng ukm cộc lốc rồi tiến thẳng về chỗ mọi người cùng nhỏ Hoa. Bác Shin về là em cũng mừng rồi mọi người đỡ phải lo. Sớmmai lại lên đường được ngay. Nhưng em có cảm giác gì đó rất lạ khi bác quay về cử chỉ lời nói của bác khi gặp em. ? Chap17 Nguồn: vozforum Tác giả: kiên zenky *NHANH TRÍ Bác Shin ai trở lại ai cũng vui mừng. Bác ở đâu ra mà mọi người tìm mãi không thấy. Thằng Hoàng hỏi -à ta bị lạc mãi mới tìm xuống được dưới chân thác thấy ở đây có ánh lửa lên ta đoán mọi người ở đây. Bị lạc? Không phải bị con chăn kia quật sao. Em quay ra hỏi thằng Thành. -chắc ba tao không muốn để mọi người lo lên không nói ra. Nó vừa cười vừa nói. Em cũng ậm ừ chứ biết làm gì nữa đâu. Ngồi nói chuyện một lúc thì ông S kiêu mọi người ngủ để mai tiếp tục lên đường. Sột soạt....tiếng như ai đó đang lục thứ gì chắc lại thằng Hoàng lục đồ ăn đây.em thầm nghĩ. Mất ngủ vì tiếng lục lọi em quay ngang quay ngửa tay văng hiết thằng này rồi vào thằng kia....ơ đệch e giật mình quay hai bên vẫn sờ thấy hai thằng (em nằm giữa) vả lị em còn nge rõ tiếng gáy trâu bò của thăng Hoàng thế thì không phải thằng Hoàng vậy là ai. Em tò mò mắt nhắm mắt mở lồm cồm bò dậy trước mặt em là bác Shin đang lục tung tóe túi đồ của nhỏ Hoa và ông S....em đứng dậy tiến lại gần hơn. -bác đang làm gì thế.em vừa nói vừa ngáp ngủ. Như nge thấy dọng em bác Shin dật mình thu tay vào. -không không có gì .....à tại ta đói quá lên muốn tìm thứ gì Đó ăn rồi bác nhanh tay nhặt những thứ đồ vãi kia ra. Như chết đói mà phải lục nhanh và vất tung tóe thế kia.em nghĩ thầm rồi cúi xuống phụ. Chả may tay em chạm vào tay bác ý.... -a bác ôm tay nhăn nhó. -truyện gì thế bác.em ngơ ngác hỏi. -à không có gì chắc ta bị con gì đốt. Thôi không có đồ ăn thì thôi đi ngủ đi mai còn lên đường bác Shin nói với em rồi đi thẳng vễ chỗ ngủ. Em cũng đi về. Thực sự cảm thấy rất khó hiểu vì hành động của bác Shin... bất chợt en nghĩ ra cái vòng bạc đeo ở tay của cái My đưa cho, đúng bên tay đeo vòng,đúng lúc chạm và đúng lúc có con gì đốt. Sao lại trùng hợp như vậy nhỉ. Chả nhẽ,chả nhẽ thầy pháp cũng sợ cái vòng này. Em đi về chỗ ngủ,nhìn thấy thằng Thành em đưa cánh tay đeo vòng lên thử dí vào mặt nó nhưng nó đâu có phản xạ gì. Chuyện quoái gì đang xảy ra. Bị những câu hỏi lung tung mà không có lời giải khiến emkhông thể ngủ được. Cứ nghĩ lộn hiết cả lên.... sột soạt tiếng lúc nãy lại vang lên,lần này em bật dậy luôn...vẫn là bác shin vẫn túi đồ đấy,dõ dàng là làm gì có đồ ăn trong đấy thứ bác Shin muốn tìm là một thứ khác, lần này lợi dụng lúc bác Shin không để ý em lén nút đi ra dí thẳng chiếc vòng vào đầu ông ý xem có trùng hợp bị con gì kắn nữa không. Á á tiếng hét làm mọi người bừng tỉnh bác Shin vội lùi lại, thằng Thành và mọi người chạy đến. -sao con gì đốt nữa hả bác. Em cười -hai người có chuyện gì vậy. ÔNG S hỏi em. -ông hỏi Bác Shin xem đêm hôm lục lọi đồ mọi người tung tóe lên. Còn nữa khi cháu dí chiếc vòng này vào người bác thì phản ứng rất kì lạ cháu đã thử dí vào thằng tành nhưng nó phản ứng gì đâu. -tức là mày bảo kia không phải bố tao?.thằng Thành hỏi em. Chính xác điều tao muốn nói ở đây là từ khi bác Shin này quay trở lại tao có cảm giác rất lạ. Giường như nó không còn gì để chối cãi sự thật bắt đầu phơi bầy. ÔNG S cũng kéo nhỏ Hoa lui ra. Đột nhiên nó lao thẳng về chỗ em như thây ma thấy người em giật mình theo phản xạ cũng chạy thật nhanh..... Bốp....cú đấm lốc ao của thằng Hoàng làm nó lảo đảo. Choi bạn tao à thằng giả mạo kia? Thằng Hoàng vừa nói vừa sắn tay áo. ÔNG S cũng nhanh chộp lấy túi đồ ngề,thằng Thành cũng rút ra trong người một tấm thẻ gì đó còn nhỏ Hoa vẫn đứng im giường như nhỏ vẫn không tin vào sự thật này. Nó bắt đầu bị bao vây bởi hai người mà nó sợ nhất với một thằng khỏe như trâu.... nó hét lên một hồi rồi tản ra như một làn khói bốc đi. Mặt thằng Hoàng đơ ra... sao có chuyện gì thế mà sao nay anh hùng vậy cứu tao đó nha. Em vỗ vai nó -thứ...thứ tao vừa đấm khoogggggg phải người..người à. Nó ấp úng(trời hóa ra nó tưởng người lên mới anh hùng thế) Truyện vừa sảy ra do chúng ta quá mất cảnh giác. Dường như thứ chúng ta đối mặt biết được hiết điểm yếu của chúng ta. Bây giờ mọi người phải cẩn thận hơn,thôi nghỉ đi lấy sức thằng Shin chắc vẫn sung quanh đây thôi. Mọi người đồng ý rồi tản về chỗ cũ ngủ thằng Hoàng có vẻ hơi sợ lên bám váy thằng thành về chỗ ngủ. Em cũng định quay về ngủ thì thấy nhỏ Hoa vẫn ngồi đấy mặt thững thờ...em tiến lại gần. Hoa à anh xin lỗi! Anh không cố ý làm như thế vừa nói em vừa ngồi xuống chỗ nhỏ. -không sao đâu anh... anh có lỗi gì đâu mà phải xin lỗi em. Nhỏ ngừng một hồi rồi nói tiếp nhẽ ra em phải cảm ơn anh vì anh đã bảo vệ được mọi người tránh khỏi cãi bẫy.... và cứnhư thế em ngồi với nhỏ đến sáng. Bác Shin vẫn chưa tìm ra. Bọn em vẫn chưa theervleen đường được đây cũng là ngày thứ 4 ở đây rôi. P/s: tình hình là chưa về lên voz trả lời bình luận và viết truyện thì không thấy bài mình đâu. Nhận được tin ad xóa vì post sai nội quy nản chả muốn viết nữa.

Chap18 Nguồn: vozforum Tác giả: kiên zenky Trước khi vào truyện em muốn trình bầy một việc là em không hiểu sao tại voz, zingforum , truongton xóa truyện của em. Chắc do em đăng sai nội quy. Thực sự em rất nản chả muốn viết nữa nhưng biets vẫn còn vài người đọc được lên em cố tóm tắt lốt. Vì là truyện kinh dị-tình cảm-hài hước lên em biết không thể kết thúc nhanh thế được. Một ngày nào đó em sẽ viết phần hai khi đăng đc đúng nọi quy trên forum em xin chấp nhận ăn gạch 0979986017. *thử thách cuối cùg Hôm nay mọi người dậy khá sớm em và nhỏ Hoa đã cố đi tìm trước. Thằng Thành thì rút định vị toàn cầu GPS à. Chiếc la bàn phép mà nó đã giúp bọn em vào được đây nhưng nó chỉ xoay vòng tròn mãi như mất phương hướng. Lúc em nản chí nhất cũng là lúc thằng Hoàng phát hiện ra manh mối là một mảnh vải ở chiếc áo của bác Shin rách mắc vào cành cây. Bọn emmò theo con đường mà thằng Hoàng thấy manh mối. Rần rần khung cảnh hiện ra một cái hang khó to và rộng. Đen khít Nhưng đến đây thì chiếc lá trên la bàn đứng khựng lại ở trong cái hoang. Vậy là ở đây rồi chúng ra vào thôi-ông S nói. Bọn em bắt đầu bước vào từng bước. Với chiếc đèn bin tí tẹo mà cái hang tối đen như mực chỉ soi được một góc nhỏ chả ăn thua. Tóc tách tiếng nước chảy ở những kẽ đá càng tô thêm vẻ bí hiểm của chiếc hang.... kìa bác Shin kìa mày. Thằng Hoàng hô to. Em soi đèn bin vào đấy,đúng quả thật bác đang nằm tựa vào tường ở đó ngực có một viết máu khá to chắc bị thương nặng rồi.... nhỏ Hoa không hề lo sợ nó là một cái bẫy cố lao vào làm em và mọi người cũng lao theo. Bác vẫn còn thở đến ddaayvem cũng mừng vì bác vẫn còn sống và em cũng thử cho chiếc vong tay vào người bác ý nhưng không có phản ứng. Lấy trong túi băng gạt ra băng lại cho bác,ông S thì lấy lọ giầu gió thoa lên thái dương hai bên cho bác Shin.... được một lúc bắt đầu bác Shin tỉnh lại. -nước nước... dọng nói yếu ớt nhưng vẫn đủ nge thấy em rút trong ba lo chai nước ra cho bác uống. Đợi bác dần hồi phục bắt đầu kể lại câu chuyện. Chuyện là khi bị con quật thì con bị bậng vào nối kia(bác nói với ông S và chỉ về hướng cửa hang) tỉnh dậy trời đã tối mà con không thể đi được vì cú quật khá mạnh lên cố bò vào trong hang. Thiếu nước đói lại bị viết thương hành hạ lên kệt sức ngất đi. Đợi bác hồi phục rồi bọn em tính đi tiếp.... -không biết hang còn đường không mà con thấy âm khí nơi đây rất nặng. ÔNG S cũng cho rằng âm khí trong đây không bình thường. Lẽ nào thứ muốn bắt em lại ở trong đây. Quyết định đi tiếp cả nhóm lại lên đường....nhìn kia ở cuối hang có ánh sáng. Cả nhóm chạy thật nhanh cuối hang là một thung lũng khá rộng rãi. Đi xuống thì thấy một ngôi mộ cổ cũng khá lâu rồi rêu cỏ mọc bám sung quanh. -đích đến đây rồi-bác Shin bắt đầu rút đôi kiếm gỗ ra đưa cho thằng Thanh một chiếc,ông S thì móc ra thanh kiếm bằng đồng xu thanh kiếm đã kứu em đó con nhỏ Hoa thì rút ra một đống kiểu như bùa màu vàng. Em chả biets rút gì ra lấy tạm cái vòng ra thằng Hoàng vô dụng thì núp sau lưng em run bần bật. ÔNG S bắt đầu đi đến gần hơn... đưa máu gà đây. Thằng thành rút trong túi bọc máu gà được quấn cẩn thận đang đinh đưa cho ông S thì một vật lao xuống chộp lấy làm bọc máu gà bắn ra xa... chính nó đứa trẻ con đã đuổi em bữa trước. Hất được bọc máu gà ra làm cho ông S và thằng Thành phải lùi lại. Nhưng đứa trẻ kia không tấn công ai thay vào đo nó đến gần cái mộ hơn và ngồi bệt xuống đấy ý là bve ngôi mộ. - cái lề gì thốn kia. Thằng Hoàng lẩm bẩm rồi cầm viên đá Lên nó lấy hiết sức đáp.....ê ê ê e e e em chưa kịp bảo nó thì viên đá đã bay giữa đầu đứa trẻ làm nó ập xuống. -Hỏng rồi Bác Shin hô to quả thật thằng thành đáp xong bọn sói mắt đỏ ngầu bắt đâu tiến đến cầm đầm là bóng đen mà nó định bắt em. Nó lao nhanh như một làn khói đến trước ngôi mộ. Bác S hô to bảo vệ thằng Kiên vs Hoàng. Nguy rồi.thằng Hoàng thấy sợ hơn em chưa kịp tháo chiếc vong ra làm vũ khí thì bầy sói điên bắt đầu lao vào nhưng bị cản lại bởi mấy người kia....đứa trẻ kia cũng guồng lên lao thẳng túm vao ngực áo thằng Hoàng làm em giậtmình lùi ra Thằng Hoàng thì hét ó lên thả tao ra con dị nhan này. Em cũng chả biết làm cách nào xông vào cố lôi nó ra nhưng nó bám chặt quá.... cửi áo ra em hô to. Thằng Hoàng hoảng hốt cửi chiếc áo ra vì đứa trẻ kia bám vào áo lên khi cửi áo n bị cuộn chòn như quả bóng em lấy hiết sức sút về phía cái bóng đen nhưng xuyên qua đập thẳng vào ngôi mộ làm bóng đen hú lên... Á à tao biết rồi nhá.... chưa kịp tìm cách gì để tấn công vào ngôi mộ thì đứa trẻ kia xé toạc áo và xông vào nhưng lần này là nó nhằm vào em. Hoảng hốt em dơ tay ra đỡ. Khợp tiếng cắn đau thấu xướng nhìn lại nó đã gặm trọn nửa cánh tay em. Đau quá em cố lấy bình tĩnh đập thật mạnh nó xuống đất thằng Hoàng lao đến nhưng bị bóng đen chặn lại bóp cổ nó. Còn mọi người không thể ngừng tay ra giúp được nếu ra giúp sẽ để bọn sói vào được đây. Trong tuyệt vọng em nghĩ mình sẽ chết ở đây. Nhưng lạ thay nó nhả dần tay em và hét lên trong nhớt nhãi của nó em vẫn nhìn ra được chiếc vòng tay nó lại cứu em. Vội bật chạy ra cứu thằng Hoàng thì đứa trẻ lại xông tới nó gặm ống quần em làm em không chạy được không còn cách nào khác em rút chiếc vòng ra đáp vào bóng ma nó hét lên rồi tan ra. -anh kiên.... bọc máu gà . Nhỏ hoa gọi em. Không thể đi nếu con hãm tài cứ bám ở chân như này được. Em cố lết ra hòn đá lấy hiết sức sút thẳng vào viên đá. Đầu đứa trẻ đập vào toác ra nó mới chịu buông ra tuy có hơi buốt chân nhưng em cố chạy về hướng thằng Thành. -dậy đi thôi em kéo nó chạy về hướng máu. Nhưng đứa trẻ kia vẫn không tha cho em vs lại mấy con chó sói thấy vậy cũng đuổi theo( vì chúng khá đông) đang chạy thì thằng Hoàng đứng lại được rồi để tao nó định chặn bọn kia lại choem. Không còn thời gian e phi về phia máu gà. Cầm đượcnó lên em lấy hiết sức đinh đáp thẳng vào mộ kia thì bóng đen xuất hiện lao tới chỗ em. Hết truyện =)) Chap19 Nguồn: không có :-s Tác. Giả: kiên zenky Mới đùa hiết truyện tí mà các thím đã đáo gạch :-< *giải quyết xong Bóng đen lao đến rơ tay ra đinh hất tung em ra thì nhỏ Hoa xông ra đỡ cho em. Bị nó hất cũng khá mạnh nhỏ Hoa ngất lịm đi. Mẹ kiếp em lẩm bẩm xông vào nó nhưng cũng bị hất tung ra đập mạnh vào cây. Nhưng nó chưa tha cho em vẫn lao tiếp về phía em lúc này thằng Thành lao ra dùng thanh kiếm gỗ đỡ cho em nhưng vẫn không ăn thua chỉ trong tíchtắc nó đã bẻ gẫy thanh kiếm. Lúc này ông S và bác Shin thực sự điên bác S trống mạnh kiếm xuống đất rồi đá vào cạnh thanh kiếm khiếnnó quay tròn toát ra một hơi lạnh buốt làm cho những chó kia bật ra rồi biến mất. Ngay cả bóng đen từ xa thế khi bị luồng khí kia đi qua cũng lão đảo nhưng nó lấy nhanh lại cân bằng đấp thật mạnh vào bụng thằng Thành làm nó ngục xuống. Bóng đen kia tiếp tục lao vào em nhưng nó bị hút lại bưởi một lực gì đó. Em mở mắt ra nhìn thì bác S và ông Shin đang cầm chiếc gương đọc thần chú. -đáp máu gà vào mộ nó đi con.chúng ta khi trụ được lâu nữa đâu. Em cố đứng dậy căn thật chuẩn rồi đáp. ÔNG S và Bác Shin cũng bung ra bóng đen kia lao tới em khiến em lại bị bật mạnh vào cái cây phát nữa nó phóng lại há mồm định ăn sống em thì đã quá muộn. Choét tiếng máu gà vỡ ra bắn tung toét lên mộ. Nó gàn théo rú lên rồi tan biến. Cố định thần em bò thật nhanh rachỗ nhỏ Hoa. -Hoa em không sao chứ. Em lúc này thực sự đã khóc vì người con gái mà em thích lại vì em mà ra lông lỗi này. Ông S và bác Shin cũng ra đỡ thằng Thành. Còn thằng Hoàng chắc không sao vì em thấy nó đang ngồi thở hổn hển(quần tả tơi :3). Những giọt nước mắt rơi nhẹ trên má nhỏ Hoa.... a à em không....sao mà. Tôi cố ôm lấy nhỏ thật chặt. -lần sau em đừng dại làm như thế nhá. Anh không muốn mất em đâu (cdsht). - thằng Thành tỉnh lại rất may là nó không sao. Nghỉ ngơi một lúc sau khi đánh nhau chí chóe. Bác Shin và ông S bât đầu luyện chú phong ấn lại chiếc mộ. Kết thúc màn phong ấn bằng một thanh kiếm gỗ cắm thẳng giữa mộ xuyên qua lớp đá. @@ mọi người dắt nhau về PHẦN 2 TÓM TẮT KIÊN. HOÀNG hai em đi đâu mà bỏ học mấy hôm nay. -chúng em.... đi đanh điện tử hả haibem trượt nhật hiết tuần này cho tôi. Càng ngàng Hoa vs em càng gắn bó hơn.... Ê mày có ẻmxinh lắm mới chuyển vào lớp mình kìa... ....chúng ta lên đường ra Hạ Long chơi nào THÀNH. EM. HOÀNG. MY. HOA VÀ THƯƠNG chuyến đi định mệnh ở Hạ Long sẽ ra sao mời các bác đón đọc phần hai. Lịch ra phần hai thì em chưa biết bay giờ phải tìm cách đăng lại lên forum thì em mới ra tiếp. Bác nào giúp em một tay cũng đc. Thân
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9