Cho 5/9
Những chiều người xuôi ngược
Chẳng mấy ai hiểu mình sẽ bước đi đâu
Chỉ hươ chân theo những người đi trước
Bỡ ngỡ treo vai
Niềm tin gối lên đầu...
Cả chính anh cũng một thời như em vậy...
Đèn sách non phơi nhợt cơn nắng dãi dầu
Tụng niệm tương lai khản hơi loài sáo sậu...
Lời mẹ
Lời cha
May...
giấy trắng chưa nhàu!
Và...
Từng ngày lớn nhìn thấy mình không lớn
Cất sách đi nhìn hiện thực cứ thay màu...
Cố khạc nhổ từng lời thơ tưởng tượng
Ngộ sách bao năm,
còn ám ảnh trong đầu...
Anh tự hỏi...
Những đứa trẻ thần đồng giờ ở đâu?
Những cô gái nhớ quê có quay về nhặt cơn gió rụng?
Mẹ cha ơi có còn vớt mùa trôi trên đất trũng?
Anh ơi,
Em ơi...
Thầy ơi...
Có còn thương lời thưa vụng
đổ bên cầu?
Đưa những chuyến đò chảy như vạn dòng châu!?