Bài thơ không biết để đâu
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
wind.stt 18.08.2013 00:19:36 (permalink)
0
Bài thơ trở thành tối nghĩa
Tối như tiếng cười pha trong nghĩa địa
Tối như tách cà phê...
Tối như bóng ai đi về, hôn mê ngụm đắng
Tối như bóng mờ trên cổ người yêu trám vào vết cắn
Tối như tất cả sự sinh tồn ai lẳng lặng... 
xóa đi!

Còn bài thơ này... 
thật sự chẳng là gì!
Chỉ là chút hoài nghi
Khi vô tình viết một bài thơ như thế!
#1
    wind.stt 18.08.2013 00:23:42 (permalink)
    0
    Tao bỏ cây viết được vài năm
    Giờ lăm lăm gõ phím
    Hay và dở để cho đời tự huyễn
    Mưa gõ giọt long tong
    Cơ cực gánh vòng vòng
    Vai chai
    Mắt thâm
    Tay sần
    Bới tung đồng nuốt hạn
    Không gọi tên kẻ thù
    Lu xu bu kẻ bạn
    Ai treo lương tâm lên mà bán
    Để chó mua
    Loài gặm nhắm lúc nhúc nữa mùa
    Chào thua!
    Sặc hơi chua quả trái mùa
    Dĩ vãng...
    Khất thực cả đời mua mầm loạn
    Nẩy 
    loài dây leo sống bám
    Rút cạn lời tha nhân phỉ báng
    Mà lầm lỡ phân bua!
    #2
      wind.stt 18.08.2013 00:26:02 (permalink)
      0
      tĩnh
      đêm dầy như trầm tích
      cố biệt giam vô định nơi này
      tháo toang lồng nhưng cô tịch chẳng buồn bay
      #3
        wind.stt 18.08.2013 00:28:14 (permalink)
        0
        Một Ván Bài

        Một ngày vui
        Ừ - là ngày vui
        Dù cờ bạc cũng đã thua tay trắng
        Vài mảnh tình trôi đã ướp thành vị mặn
        Đợi gừng cay?
        Ngày mai
        Ai biết trước được là ngày...
        Chút lòng người đã ướp thành vị nào chua như dấm!
        Bài lận tay,
        Người yêu lận hao gầy,
        Đợi chờ đủ dài 
        Ngờ vực đủ dài
        Để những thứ tôn thờ nhạt màu trong trắng
        Loài người nhỏ nhoi
        Chỉ có chút niềm tin gối lên thời gian rơi chầm chậm
        Người lận đận say,
        Dạ tiệc đang bày,
        Cho miếng mồi uất hận,
        Chờ đợi một ngày 
        Ta bất cẩn
        Trận thua vay!
        #4
          wind.stt 18.08.2013 00:31:44 (permalink)
          0
          Tôi lờ đi chính mình,
          Tức là lờ đi vai áo ướt
          Lờ đi cơn mưa
          Và dòng thây ma lướt qua nườm nượp
          Ngã tư
          Lúc trưa phủ bụi - xanh rì
          Còi rú - êm tai
          Tiếng sỉ vả nhau nà nuột,
          Tôi hít làn khói trong lành
          Ánh mắt tranh đường mong manh
          Như người bạn đồng hành từ kiếp trước
          Đang ngõ lời hẹn tôi ở kiếp sau...
          Bã kẹo cao su như cái hôn xa từ phía trên cầu vượt
          Tôi tiếc xiết bao vì nó hôn nhầm chân chứ không phải trên đầu
          Rồi mãn nguyện nhìn sài gòn mưa rợp tận đâu đâu
          Như rắc hoa mềm lên một ngôi sao
          Hôn rì rào lên tóc ướt...
          Tôi muốn cười... như thiếu thuốc...
          #5
            wind.stt 18.08.2013 00:36:29 (permalink)
            0
            đời quá đỗi
            và con người sốc nỗi
            nợ đêm thưa trên nguồn cội lu mờ
            ta vùng vẫy
            lún xuống từng cơ hội
            được một lần
            soi dị dạng...
            trước gương xưa!
            #6
              wind.stt 18.08.2013 00:39:09 (permalink)
              0
              Ta can đảm đương đầu thời cuộc
              Rướm vết đâm 
              Nhơ nhuốc máu chưa mờ
              Đến vòng ôm cũng khiến ta nhói buốt
              Mảnh hoài nghi còn đọng vết thương chờ

              Người yêu lạ bôi lòng ta bằng ngọt mật
              Rồi bỏ đi nương chân sóng dạt bờ
              Để sâu bọ tìm vết thương ta ngồi khóc
              Rồi mở tiệc buồn khâm liệm trước ngây thơ
              #7
                wind.stt 18.08.2013 00:41:46 (permalink)
                0
                Đã là làn khói trắng
                Đã gói vào giấc mơ
                Đã nếm vào vị đắng
                Đã vĩnh hằng ta chưa?

                Có những điều vô nghĩa
                Nhột nhạt nằm trên tay
                Siết ta nằm như thế
                Nợ cả điều chưa vay!

                Như nợ ngày chưa đến
                Nợ nỗi lòng xa xôi
                Nợ con đò rời bến
                Đẩy sóng về hai nơi!
                #8
                  truclam_999 18.08.2013 02:09:29 (permalink)
                  0


                  Bài thơ trở thành tối nghĩa
                  Tối như tiếng cười pha trong nghĩa địa
                  Tối như tách cà phê...
                  Tối như bóng ai đi về, hôn mê ngụm đắng
                  Tối như bóng mờ trên cổ người yêu trám vào vết cắn
                  Tối như tất cả sự sinh tồn ai lẳng lặng... 
                  xóa đi!

                  Còn bài thơ này... 
                  thật sự chẳng là gì!
                  Chỉ là chút hoài nghi
                  Khi vô tình viết một bài thơ như thế!

                  wind.stt
                   
                   
                  BÀI THƠ CHƯA ĐẶT TÊN
                   
                  Một bài thơ tôi viết
                  Chưa kịp đặt cái tên
                  Lời thơ không tha thiết
                  Nên con chữ lăn kềnh
                   
                  Những bài thơ tôi viết
                  Với lời tình nhớ nhung
                  Trải lòng thơ như thiệt
                  Nhưng duy nhất thủy chung
                   
                  Tôi viết các bài thơ
                  Chỉ gửi đến người mơ
                  Nhưng người xa xôi quá
                  Nên ai ngộ nhận chờ
                  ...
                   
                  truclam_999
                  17/8/2013
                  #9
                    wind.stt 19.08.2013 00:13:38 (permalink)
                    0
                    truclam_999


                    BÀI THƠ CHƯA ĐẶT TÊN

                    Một bài thơ tôi viết
                    Chưa kịp đặt cái tên
                    Lời thơ không tha thiết
                    Nên con chữ lăn kềnh

                    Những bài thơ tôi viết
                    Với lời tình nhớ nhung
                    Trải lòng thơ như thiệt
                    Nhưng duy nhất thủy chung

                    Tôi viết các bài thơ
                    Chỉ gửi đến người mơ
                    Nhưng người xa xôi quá
                    Nên ai ngộ nhận chờ
                    ...

                    truclam_999
                    17/8/2013

                     
                    Chào truclam, lâu rồi không vào thăm diễn đàn họa thơ cùng bạn :)
                     
                    Thơ Ta
                     
                    Sinh ra từ tăm tối...
                    Tắm gội phù sinh
                    Thanh tẩy đọng lời kinh
                    Vì những phút trá hình tội lỗi,
                    Từ đó
                    thơ sinh ra từ nguồn cội...
                    Của tâm tư chạm được một bóng hình...
                    Và đôi khi ta dại lòng đánh đổi,
                    Chút âm thừa hư thực vội tồn sinh,
                    Rồi vô thức lại gọi mình hờn dỗi
                    Một u mê,
                    một lầm lỗi,
                    một ngộ hình!?
                    Để trước thơ lại hợm mình bạc bội
                    Một nữa chân tình
                    và một nữa hư vinh!
                     
                    #10
                      wind.stt 23.08.2013 23:23:48 (permalink)
                      0
                      Cánh mưa một buổi lùa sương giá
                      Ta hớp buồn xưa đổ cạn lời
                      Thành mộng ảo loang muộn chiều cuối hạ...
                      Đợi phượng về dành dỗ cánh ve rơi!?
                      #11
                        wind.stt 26.08.2013 00:40:46 (permalink)
                        0
                        Hỏi bài thơ đang thức
                        Sẽ thức nổi bao lâu?
                        Hỏi đôi vai ngờ vực
                        Đã quên chưa tình đầu!?
                         
                        Hỏi son môi độc diễn
                        Quên phổ độ trăm miền?
                        Để lòng ta hướng thiện
                        Đượm tay buồn hóa duyên...
                         
                        Lệ ngày mai chảy mãi
                        Đường không quê rất dài...
                        Nhưng em đừng ngoái lại
                        Bởi đâu còn là ai...
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2013 00:41:48 bởi wind.stt >
                        #12
                          wind.stt 07.09.2013 03:02:20 (permalink)
                          0
                          Cho 5/9

                          Những chiều người xuôi ngược
                          Chẳng mấy ai hiểu mình sẽ bước đi đâu
                          Chỉ hươ chân theo những người đi trước
                          Bỡ ngỡ treo vai
                          Niềm tin gối lên đầu...

                          Cả chính anh cũng một thời như em vậy...
                          Đèn sách non phơi nhợt cơn nắng dãi dầu
                          Tụng niệm tương lai khản hơi loài sáo sậu...
                          Lời mẹ
                          Lời cha
                          May...
                          giấy trắng chưa nhàu!

                          Và...
                          Từng ngày lớn nhìn thấy mình không lớn
                          Cất sách đi nhìn hiện thực cứ thay màu...
                          Cố khạc nhổ từng lời thơ tưởng tượng
                          Ngộ sách bao năm,
                          còn ám ảnh trong đầu...

                          Anh tự hỏi...
                          Những đứa trẻ thần đồng giờ ở đâu?
                          Những cô gái nhớ quê có quay về nhặt cơn gió rụng?
                          Mẹ cha ơi có còn vớt mùa trôi trên đất trũng?
                          Anh ơi,
                          Em ơi...
                          Thầy ơi...
                          Có còn thương lời thưa vụng
                          đổ bên cầu?
                          Đưa những chuyến đò chảy như vạn dòng châu!?
                          #13
                            wind.stt 09.09.2013 01:50:57 (permalink)
                            0
                            Giết Thời Gian

                            Chầm chậm và chầm chậm
                            Tick tick
                            Tiếng đồng hồ vặn vào tai
                            Hay người đem tai đấm vào mặt đồng hồ?
                            Rồi đem xô bồ đấm vào tháng năm tụt dốc
                            Hoặc có lẽ là
                            Đem yếu hèn lấp vào thời gian khóc
                            Hay đem trằn trọc làm nô bộc thói vẽ bày
                            Thay vì vặn đồng hồ con người tự cuồng quay
                            Dỗ dành kẻ đổi thay 
                            Rằng thời gian thay đổi
                            Và tuổi tác con người được nhân lên bằng số lần tự dối
                            Đợi bao lâu khi sinh mệnh hai tư giờ ta đánh đổi từng ngày?
                            Để một lần nuốt chửng vạn đêm vay?
                            #14
                              wind.stt 16.09.2013 02:00:56 (permalink)
                              0
                              Sài gòn một đêm lạnh
                              một đêm nóng
                              một đêm
                              nhiệt độ của ánh đèn
                              khởi nguyên dòng lệ cài then mắt cuồng
                              Sài gòn thích hẹn mưa suông
                              Rồi nâng nhiệt độ... 
                              người buông mất người
                              Sài gòn lạnh lắm không tôi
                              Mà xin cầm hộ tay người với em?
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9