Thơ dương hồng thủy

Tác giả Bài
duong hong thuy
  • Số bài : 5
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.08.2013
Thơ dương hồng thủy - 19.08.2013 13:57:33
0
ĐONG ĐƯA NỖI BUỒN
 
Anh về đào đất đắp nền
Xây nhà lục giác, lầu trên em ngồi
Trước sân có đường dạo chơi
Dưới hồ sen trắng rạng ngời mắt em.
 
Em đi cách biệt mông mênh
Đêm xưa lầu mộng ngọt mềm bóng trăng
Cho anh nhắn gởi chị Hằng
Buồn dâng sóng lượn lăn tăn Biển hồ.
 
Ngày nào em thích đọc thơ
Bây giờ em có mong chờ ý Xuân
Anh về ôm đá ngủ quên
Khi em xỏa tóc phủ lên nắng chiều.
 
Tóc em dài đẹp mỹ miều
Anh đưa tay vuốt bao nhiêu cho vừa
Em ơi trăng lặn sao thưa
Ru anh tỉnh mộng đong đưa nỗi buồn.
 
DHT
 
ANH CHỈ CÒN CÓ EM
 
Nắng úa chiều lên anh nhớ em
Ngày xưa còn đó quá êm đềm
Những ngày nghỉ học đi vườn ổi
Tíu tít niềm vui khi nắng lên.
 
Không duyên chẳng nợ nên xa nhau
Dù lúc kề vai tựa má đào
Mây trắng lạc loài hoa với bướm
Thoảng nghe tình tứ quá ngọt ngào.
 
Có lúc nhớ em anh mộng mị
Miệng cười khóa chặt lấy vành môi
Mắt em sáng lắm anh trong đó
Hồn gởi bâng quơ tận cuối trời.
 
Anh vẫn nhớ em – em biết không
Thu về - nắng muộn lạnh chiều Đông
Mưa đêm ùa đến hoàng hôn lạnh
Nhớ lắm em ơi. Lạnh cõi lòng !
 
Em vẫn còn đi ở viễn phương
Anh nghe đâu đó dậy mùi hương
Của người em gái – muôn năm cũ
Chợt tỉnh chiêm bao thật chán chường !
 
DHT
 
 
 
 

duong hong thuy
  • Số bài : 5
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.08.2013
Trọn đời nhớ em thơ dương hồng thủy - 22.08.2013 10:25:59
0
TRỌN ĐỜI NHỚ EM
(từ Hoài Thu của Kim Quang)
 
Mây chiều rơi nhẹ bờ vai
Nắng bâng khuâng đượm Thu phai cuối ngày
Anh chờ tháng ngắn ngày dài
Em ơi lệ ứa tóc mai trắng dần.
 
Người đi sõi đá cũng buồn
Mây trôi lũng thấp suối nguồn lặng im
Anh về vạch lá đi tìm
Từ muôn kiếp trước như chim lạc bầy.
 
Rượu cần chưa uống đã say
Thuyền tình cặp bến còn ngây ngất tình
Cầu xin tia nắng bình minh
Hư vô sương khói tượng hình bóng em.
 
Anh về đặt vó bẫy chim
Sẩy con én nhỏ đồi sim cuối trời
Em không từ tạ một lời
Anh cô đơn bước- trọn đời nhớ em.
 
DHT ( 22/08/2013)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2013 09:48:55 bởi duong hong thuy >

duong hong thuy
  • Số bài : 5
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.08.2013
Thơ : EM ĐI TRỜI ĐẤT QUẠNH HIU - 25.08.2013 06:22:11
0
EM ĐI TRỜI ĐẤT QUẠNH HIU
 
Em về mang cả bầu trời
Mây bay nắng rợp rạng ngời dáng Thu
Chừng nào dừng bước viễn du
Cho anh chìm giữa ao tù mắt em.
 
Tóc em lay nhẹ bên rèm
Áo em trắng quá trời đêm dỗi hờn
Tay nào em giữ người thương
Môi nào em lịm ngàn phương hẹn hò.
 
Dáng nào khởi thủy ban sơ
Đôi chân cùng nhịp bên bờ suối xưa
Tình nào chở nặng cơn mưa
Dang tay ôm mộng cho vừa lòng nhau.
 
Em về tình cũ ngọt ngào
Gối chăn xô lệch hanh hao nắng chiều
Em đi trời đất quạnh hiu
Anh cô đơn bước buồn thiu một mình.
 
Dương hồng Thủy
( 25/08/2013 )
 
 
 
 

hồng thủy
  • Số bài : 16
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.06.2013
SÔNG NƯỚC VÀO THU thơ Dương hồng Thủy - 26.08.2013 07:13:17
0
SÔNG NƯỚC VÀO THU
 
“Anh đầu sông – em cuối sông”
Sang thăm lạc bước qua đồng cỏ non
Trái bàng vàng rụm no tròn
Rơi theo chiếc lá bâng khuâng Thu về.
 
Bầu trời mây trắng lê thê
Chiều về bến vắng trăng thề buông lơi
Chông chênh thương nhớ dài hơi
Vắng em Thu lạnh bên đời quạnh hiu.
 
Thu về khuất nẽo tiếng chim
Mây trôi mặt nước trăng chìm đáy sông
Sao khuya mờ tỏ mênh mông
Mà sông xưa vẫn lênh đênh nỗi buồn.
 
Từ khi em biết dỗi hờn
Ra đi – anh nặng mõi mòn dáng em
Lá Thu rơi nhẹ bên thềm
Con sông ngày cũ không quên một người.
 
Mưa Thu rơi nhẹ lưng trời
Thương con nắng Hạ chơi vơi giọt sầu
Nhớ em nghe buốt niềm đau
Con sông đục nước bạc màu từ đây.
 
Em giả từ tuổi thơ ngây
Quên dòng sông nhỏ tháng ngày héo hon.
 
Dương hồng Thủy
 

hồng thủy
  • Số bài : 16
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.06.2013
THÌ THẦM GỌI EM thơ dương hồng thủy - 26.08.2013 18:53:58
0
THÌ THẦM GỌI EM
 
Trời bỗng mưa vào lúc quá nửa đêm
Mưa từng giọt ngọt mềm qua mái lá
Con đường xưa bây giờ được trải đá
Không có em – đường sá cũng hững hờ.
 
Anh u buồn đứng dựa cửa mong chờ
Ký ức cũ quay về con đường nhỏ
Anh nhớ em -  nhốt con tim nghẹt thở
Và mệt nhoài chở nặng dáng hình ai.
 
Nhớ ngày xưa cô bé tóc ngang vai
Thường cầm nhánh phượng hồng bên thềm cũ
Bây giờ vắng em hình hài ủ rũ
Em vô tình đi biệt xứ biết không ?
 
Giọt mưa đêm dưới đèn trắng mênh mông
Anh bước nhẹ ra hàng hiên chạm mặt
Mưa lất phất phủ lên hàng nước mắt
Quên sao đành – người con gái ven sông ! 
Dương hồng Thủy