Thơ dương hồng thủy
duong hong thuy 19.08.2013 13:57:33 (permalink)
0
ĐONG ĐƯA NỖI BUỒN
 
Anh về đào đất đắp nền
Xây nhà lục giác, lầu trên em ngồi
Trước sân có đường dạo chơi
Dưới hồ sen trắng rạng ngời mắt em.
 
Em đi cách biệt mông mênh
Đêm xưa lầu mộng ngọt mềm bóng trăng
Cho anh nhắn gởi chị Hằng
Buồn dâng sóng lượn lăn tăn Biển hồ.
 
Ngày nào em thích đọc thơ
Bây giờ em có mong chờ ý Xuân
Anh về ôm đá ngủ quên
Khi em xỏa tóc phủ lên nắng chiều.
 
Tóc em dài đẹp mỹ miều
Anh đưa tay vuốt bao nhiêu cho vừa
Em ơi trăng lặn sao thưa
Ru anh tỉnh mộng đong đưa nỗi buồn.
 
DHT
 
ANH CHỈ CÒN CÓ EM
 
Nắng úa chiều lên anh nhớ em
Ngày xưa còn đó quá êm đềm
Những ngày nghỉ học đi vườn ổi
Tíu tít niềm vui khi nắng lên.
 
Không duyên chẳng nợ nên xa nhau
Dù lúc kề vai tựa má đào
Mây trắng lạc loài hoa với bướm
Thoảng nghe tình tứ quá ngọt ngào.
 
Có lúc nhớ em anh mộng mị
Miệng cười khóa chặt lấy vành môi
Mắt em sáng lắm anh trong đó
Hồn gởi bâng quơ tận cuối trời.
 
Anh vẫn nhớ em – em biết không
Thu về - nắng muộn lạnh chiều Đông
Mưa đêm ùa đến hoàng hôn lạnh
Nhớ lắm em ơi. Lạnh cõi lòng !
 
Em vẫn còn đi ở viễn phương
Anh nghe đâu đó dậy mùi hương
Của người em gái – muôn năm cũ
Chợt tỉnh chiêm bao thật chán chường !
 
DHT
 
 
 
 
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9