Ưu Tình Lạc Khách truyền kỳ
16
Đêm Rừng Chơi Vơi
Tình sống dậy đội mồ từ cõi chết
Uống vầng trăng ai dệt giữa đồi hoang.
Gõ cửa tình trên tửa địa âm vang.
Thêu lại mộng xưa tràn trong bắc hải.
Trăng nhú lơ vọc dòng sông hực cháy
Đậu la đà như chảy tóc đâu đây .
Đợi thuyền ai một chuyến lạc ngõ này
Đường bắc hải đó đây dằm phiêu bạc.
Mây trở về nàng trăng giờ trôi dạt
Gió hẹn hòn đưa cát đến miền xa
Sương bơ vơ đạp lá nuốt trăng ngà
Rừng bặt lặng cỏ hoa sầu tê tái.
Ta với trăng nhưng làm sao buộc lại
Khi đò kia đã chấp cánh cho ai
Khi mùa xuân không thức nổi vạn ngày
Đành chấp chịu đưa tay chào ngưỡng mộng
Tình trở về những hai lần đơn bóng.
Đứng ngại ngùng thấp thoáng giữa rừng hoang.
Khuấy cô đơn vạch gió lộng tiếng ngàn
Vùi điệp điệp trường giang màu tơ úa.
18/3/2014
17
Đừng Em
Anh chỉ là trăng ở lối ngàn
Là gió mùa thu đã khô khan
Là đông mang tuyết về trăm nẻo
Là hạ chiều nao đã úa tàn
Đừng em ... ngõ hạ kìa nắng cháy
Đừng em ...thu đó lá me bay
Đừng em... lạnh lắm mùa giáp tuyết
Cọng gió rồi đây...lạc tháng ngày
Rượu nồng nữa chén...phiêu bạc bạc
Tình câm thả gió...ngẫm cay cay
Tội gì ?.một đóa...hồng đang rộ
Đừng em ! chớ vấn .....
thể nào tô!
17/3/2014
18
Tại ai ?
Anh trở về ...từ đáy mồ địa ngục.
Réo tình ma... những lúc buốt sương sa.
Uống trăng khơi trong lối ngạn âm tà.
Gieo khắc khoải nhuốm pha vầng trăng úa
Khi đêm sang ẩn mình trong áo lụa.
Vấn đầy nhơ ...trên ngưỡng bụt ...trăng nua
Giết chùm thơ đang đón gió giao mùa.
Bằng lưỡi hái chát chua đời ký tặng.
Anh trở về... khi bình minh đã tận.
Áo tình hoang khước hẳn áo giao bôi
Bước ên anh trong cạm bẩy luân hồi.
Ừ năm tháng nổi trôi là nghiệt ngã.
Khi đêm sang sương khuya còn nương lá.
Ngỡ lệ mình lã chã đọng đâu đây
Thôi đi em nô lệ cuộc tình này.
Là nước mắt bủa vây đầy ải mộng.
Anh trở về chuyến đò tình lạc lõng
Nhặt hồn anh như thể chạm băng phong
Hỏi trần ai đâu kẻ gỡ tơ lòng
Hay buộc rối lưu vong đời lữ khách.
Khi đêm sang gói hành trang nặng chạch.
Chỉ chứa tình sờn rách chứ chi đâu.
Áo cà sa há dễ đã quay đầu.
Giờ áo bụi gió khâu đầy cát bụi.
Anh trở về đạp vần thơ tiếc nuối
Tra gươm tình bằng chuổi mộng lưu li
Vén thời gian xô ngã dãy kiên trì
Tô đậm ảo khuân đi niềm khát cháy.
Khi đêm sang đồng khô như sống lại
Bẻ gọng kìm rĩ mãi máu âm dương.
Nói đi em trong gánh mộng nghê thường.
Ai khởi tạo mớm hương đời lạc khách.
14.3.2014
Đêm Gành Hào nghe điệu hoài lang Tác giả: Vũ Đức Sao Biển. Trình bài bài hát : Đình Văn. __________________________
19
Cảm Tác: Đêm Gành Hào nghe điệu hoài lang (Thần Sầu) Gành Hào ơi ! câu hoài lang ai hát Đêm về ngang... mục nát trái tim côi Ký ức giờ... ru một thuở xa xôi Vầng trăng cũ vẫn ngồi.... in ngõ cũ. Trăng ơi trăng...sương khuya đường gió hú Vạt rừng tràm say ngủ đã bao lâu. Sông Gành Hào như lụa trải về đâu Từng cung điệu ....cuối đầu ngân tiếc nuối. Bạc Liêu ơi... ! trăng về không tiếng nói. Điệu đàn kìm như lội giữa rừng tang. Thuở thanh xuân rực rỡ một nẻo ngàn Ngày tiển biệt trái ngang đầy lưu luyến. Sông Gành Hào ... đêm nao buồn đưa tiển . Tím dòng trôi trăng xuống dáng nghiêng nghiêng. Nghĩa tào khang ...ai hát giọng truân chuyên Người trở lại ưu phiền ... trông tin bạn Tóc pha sương ... sao lòng chưa dứt cạn. Điệu sàng xê liu xế vẫn âm vang. Nghe thiết tha ... tha thiết ...ánh trăng tàn Giờ trở lại miên mang sầu điệp điệp. 13/3/2014
20
Đời viễn khách
_______________________
Em ơi trăng chết hồn ai tiển
Gió sầu nhụy phế hỏi ai điên
Ngỡ rằng vạn thuở đời lưu viễn
Để tình rướm máu mộng treo nghiêng
Trăng ơi cõi chết mồ cửa biển
Vi hàn nặng gánh họa luân phiên
Em ơi trăng chết sầu khôn tiển
Bụi gót hành khan bụi liên miên.
___những năm 2009_2010
21
Đời viễn khách 2
Một ...kiếp.... lang thang ...vạn kiếp sầu
Đời.......... người....phiêu lãng biết về đâu
Viễn................xứ lòng đau... ôi vĩnh cửu
Khách ...............lạc ngàn phương ngấn lệ sầu
Khóc..... ...hận vì đâu ...đời lãng tử
Tận .....cùng.. số kiếp tựa cánh âu
Nghìn........ năm... lưu hạ ai còn nhớ
Thu......tà... rớt lại một vết sâu.
_____2009
22
cảm hứng hưng từ bài bình "Tiếng hát chim đa đa"
_______________________
Xin Một Lần 1
Xin 1 lần được nói tiếng yêu em
Đôi mắt em xin như trò đời dâu bể
Muốn yêu em sao cỏi lòng khôn thể
Để linh hồn băng giá nữa đời trai
Đã có lần em nếm cốc men cay
Em có sai cho đời em ngang trái
Giải phương trình còn tình em không giải
Buổi học chiều em cúp tiết để rồi say
Và thế là em buộc phải yêu ai
Phải yêu ai cho đời em đen tối
Lỡ tình tan ngõ hồn ôi nhất nhối
Vết thương sầu xe thủng khối tâm linh
Đã có lần em đứng để làm thinh
Nhìn cuộc tình vấn thân vào rập bẩy
Chung rượu vơi buộc em về bên ấy
Anh bên này mà ngẫu lệ vẫn rưng rưng.
2002-2003
23
Xin một lần! 2
Xin một lần được nói tiếng yêu em!
Đôi mắt em xinh cho đời anh dâu bể
Muốn yêu em nhưng cõi lòng khôn thể
Để linh hồn băng giá nữa đời trai
Xin một lần được nếm cốc men cay
Cốc men cay ...ôi chuổi ngày...tạm bợ
Muốn quên em nhưng cõi lòng cứ nhớ
Chẳng thể nào...cam chở chuyến xe không
Xin một lần trộm vẽ má em hồng
Bờ môi mỏng uốn cong tình phiêu lãng
Vẽ đôi ngươi hệt bài thơ lãng mạng
Vẽ tóc thề chạm trán phất phơ bay
Xin một lần được nói tiếng yêu ai
Rồi vạn nẻo lối riêng nào mãi mãi
Giải phương trình sao tình không thể giải
Tiếng yêu đương rớt lại khóc đầy thu
Xin một lần được chở ẻm ngao du
Trời bật nắng bụi mù mi em đỏ
Ngồi bên nhau quán cà phê chốn nọ
Nghe lại bài hát đó hén em yêu
Xin 1 lần được thốt 1 tiếng yêu
Mà đợi mãi trời ơi ! như muốn xỉu
Hai phương trình gặp nhau bằng vô hiệu
Chẳng thể nào...đối chiếu phải không em
Xin một lần...tất cả được bôi lem
Tà áo trắng chẳng thèm yêu anh nữa
Nóc giáo đường...khắc in sầu đôi lứa
Nhốt đầy tâm...những bữa ...đã mờ xa
Tình ngây ngô bút mực nào cạn tả
Áo học trò..xa lạ...dấu chân hoang
Mai mốt đây lỡ gặp chắc muộn màng
Tay bồng bế ...tay mang vài ba đứa
Bởi thế mà anh giờ không xin nữa
Vì hiểu rằng 2 đứa đã xa nhau
Đứng hai nơi ở hai vùng xích đạo
Điểm vài giây ký ức cũng nghẹn ngào
Đừng cố quên ...khi không còn quên được
Đừng ưu sầu cho nước mắt cười chê
Vài ba năm khi ký ức hiện về
Ờ facebook mân mê vài câu nhé!
22/2/2014
24
Kiếp phù du
Nữa cuộc tình... nữa vầng thơ nhuộm máu
Nữa cuộc đời... phiêu lãng để mồ côi
Kiếp yêu người ...quá vời vợi xa xôi
Từng đêm vắng...đếm nỗi sầu buốt giá
Nữa đoạn đường yêu đương giờ xa lạ
Kiếp phù du duyên nợ cũng mù xa
Nữa vòng đời trôi lạc khúc xuân hoa
Giờ ngán ngẫm xót xa sầu vô mộng
2008-
25/6/2014
25
Suy Tư
Chuỗi thời gian bỗng dưng sao dài quá
Có nhiều khi thật ngắn ở trong ta.
Men cà phê....
ru ký ức thoáng qua.
Như chiếc lá la đà vừa xa cội.
Kéo tí khói
...khói dừng
như muốn nói.
Một đời xuân thực sự đã phai bôi.
Ngày lại ngày đơn giản chỉ thế thôi ?
Người lạc sứ lạc rồi tình ..
đã ngủ.
Có đôi khi...
xây mồ bài thơ cũ...
Như đắp mồ cho giọt lệ tháng ba.
Cảnh sinh thơ ...
thơ héo ...
chẳng sinh hoa...
Người ươm mộng ...
còn ta đi đắp mộng.
Hai vệ đường gợi ta niềm lạc lõng
Khói thuốc tà hong nổi nhớ mênh mông
Ngụm cà phê se đắng tự đáy lòng
Như đồng cảm phố đông...
Người lạc lối.
Có đôi khi...
có bài thơ viết vội.
Chưa điểm hồn cho âm vận lên ngôi.
Giữa đời thường ...yêu cũng hệt thế thôi
Tình xây vội để rồi ....
giờ đắp mộ.
Tám tháng ba... có nhiều năm hoa trổ. Bẻ tặng nàng yêu ánh mắt ngây ngô Và năm nay.... hoa hồng kia vẫn trỗ. Gã si tình chửa bẽ,... kệ hoa khô. 8/3/2014
26
Tống biệt
Đêm sao cùng...
Lá thư đời hấp hối
Dạ bồi hồi trước cõi mộ khăn tang
Đêm thùy dương biển rũ lệ đôi hàng
Tình phiêu lãng quan san dòng lệ tuyết
Tiển đưa ai ...? cõi quan tài hố huyệt Tình ngục tù câm điếc trước mồ sâu Đổi được gì ....? trời ơi ! mộng ban đầu Đời phiêu lãng....bể dâu sầu vạn kiếp ____khoảng năm 2010.
27 Gặp Lại Em
Một cái thoáng..kéo theo ngàn cái ngẫm Ta ngẫm mình hay ngẫm tiếc cho ai Hay tại ta...ước khát cái dong dài Hay cố chấp ...bi ai rồi tự chuốt. Nghĩ đến em ...tự nhiên sầu não ruột Tuổi vào đời bé bỏng lẫn ngây thơ Dạo xuân kia còn giản dị ngố khờ Mà thoáng cái...dây tơ rùng thay vỏ Xưa yêu em...cái hồn nhiên vậy đó Cái thật thà...hết sức vẻ đơn sơ Cái ngây ngô... bím tóc thắt thiệt khờ Cái nũng nịu...đòi thơ..chiều chủ nhật. Vào sài gòn ...em vừa hơn 18 Học đua đòi phân biệt cái kêu sa Dăm lời khen...mấy câu đùa thiên hạ Em đổi mình lột xác dưới vinh hoa Anh cứ nghĩ anh cần gì tánh đó Quên cho rồi...nhưng ... không giết được tâm Mất em từ cái suy nghĩ xa xăm Em sẵn đẹp nay tằm thêm cái đẹp Má tô son sắc già như cưỡng khép 19 mà anh cứ nghĩ 25 Thừa nhận rằng em đã đẹp gấp trăm Và thừa nhận xứng tầm... không còn ...là anh nữa Đôi khi cười ...mừng em xuân rực lửa Sống rong chơi thỏa lựa kẻ giàu sang Đôi khi buồn chẳng hiểu ở đâu vang Và vậy đó... yêu nàng đâu kịp tỏ. 5/3/2014
28
Khoắc Khoải
Khi sinh ra ai muốn mình phận bạc Hỏi càn khôn tạo hóa đã dày công Kẻ ấm no kẻ học cách phiêu bồng Người trong trứng khó mong gì đổi phận Khi sinh ra ...chưa nghĩ mình lận đận Ôm rừng ngàn tâm vấn thú hàn vi Rồi lớn lên...bập bẹ tánh chai lì Rồi bỏ lại quên đi tà áo trắng Sống công cha..nghĩa cài ơn của mẹ Khắp đời thường bao trẻ chẳng thế đâu... Sao riêng ta chữa xóa được chữ sầu Ờ tiếng mẹ....từ lâu rồi chẳng thốt. Tiếng cha ơi...bao năm rồi...mai một Dù thân sinh nguyên vẹn hãy còn trơ Mười năm rồi thân lạc lõng bơ vơ Còn ải hỏi....ai chờ tin ta nữa Dẫu chợ đời nhưng chưa lần sa ngã Nghĩa sanh thành chưa học thói kêu ca Có lẽ nào trong ký ức của ta Là...khoảnh trống...âm ba đầy vết xướt Nghe câu thơ ...thâm tâm nào hãm được Tiếng ầu ơ tạ lỗi hãy chưa tan Tự hỏi mình...mai mốt ở lối ngàn Đâu nghĩa mẹ...cưu mang ngày chập chững " Mười tám rồi đi đi hay ăn bám" Ôi cuộc đời ảm đạm thế thôi sao... Tự hỏi mình đã mắc lỗi chi nào Ừ có lẽ trách sao... nhà dột nát. Dù thế nào chữ sinh thành chẳng nhạt Chỉ tạm thời như trẻ khát tình thương Lâu lắm rồi...quen lối sống lưu hương Từng thăm lại nhưng dường như vẫn thế Mấy xuân rồi quê người... âu cũng kệ Có gì đâu...xá nệ để sầu thêm Nay vô tình nghe kẻ khắc thơ niêm Đầy nghĩa mẹ nỗi niềm ta ưu uất Lối hành trang chỉ mang từ " chẳng nhớ" Đội linh hồn gió chở để phong sương Hái vầng trăng...uống khát lúc chán chường Bẻ tý cát...se vương đời lữ khách. 3/3/2014
29 cảm xúc từ ca dao " anh đi anh nhớ quê nhà. Nhớ canh rau muống nhớ cà dằm tương."
_______________ Nhớ Nhà. Nhớ nhà mua giấy làm thơ Kéo trăng làm bạn cho mơ thêm nhiều. Bỗng đâu nhớ buổi cơm chiều Một nồi cơm trắng bây nhiêu trái cà. Đâu rồi dĩa trứng ướp la. Ngó sen bóp gỏi thịt gà xé phai. Đồng xanh có chú trâu cày Đố ai quên được chuỗi ngày tháng qua. Canh chua khóm với bạc hà Cá rô kho tộ sao mà nhớ nghê. Đêm đêm câu lóc cắm trê Mạ non bất chợt hiện về hò reo. Thèm sao những món quê nghèo. Lục bình chấm với cá kèo kho tiêu. Mùa khô lại nhớ cánh diều Tụm năm tụm bảy những chiều rong chơi. Cỏ đan xanh tận chân trời. Sông quê đẹp mãi một thời trẻ con. Những ngày oánh trổng chọi hòn. Hoặc là chơj mjết với hòn bi ve. Rủ nhau cút bắt trưa hè Chọi bùn trúng mắt khóc nhè chửi nhau. Trời ơi ôi nhớ xiết pao. Cảnh quê đẹp nhất hôm nào tắm mưa. Rồi đâu bổng nhớ hàng dừa. Nhớ cô con gái khj chưa có chồng. Xuồng con 2 đứa men sông. Mấy quài dừa nước trổ bông hoe vàng. Nhịp cò duỗi cánh mênh mang. Trâm bầu mấy rặng vô vàng nhớ quê. ( bản gốc bị lạc tìm không ra ...1999 bản này viết lại theo trí nhớ 2014.)
30 Dù anh biết.
Anh vẫn biết đoạn đường trần mặn chát.
Vẫn bon chen nơi kiếp sống phồn hoa.
Anh đã biết tình yêu em nghiệt ngã
Sẽ rụi tàn khi cạn sắc trăng hoa.
...
Anh vẫn biết tình yêu em sỏi đá
Mọc bên thềm ....có mạ ánh cao sang
Anh vẫn biết nhưng giả vờ không biết
Bởi vì anh tha thiết đã yêu em
.....
1/8/2010__2/4/2014
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: