Thơ Tình Lãng Man...KNAT
CÕI NHỚ
Một cõi nhớ, trong ta xa quá
Một nỗi buồn, mãi lặng trôi qua
Một câu chữ, Nợ Tình chưa trọn
Một tiếng yêu,Theo dấu hình hài
Một trái tim cứ ngỡ sạn chai
Một câu thương lùi xa dĩ vãng
Một tiếng cười còn ngân đâu đó
Một thoáng hương xưa,mãi nhớ hoài
KNAT
LẶNG QUA
Lặng lẽ nơi này chỉ có Ta
Chuyện Tình qua,Như gió mây xa
Chiếc ghế đá, năm xưa im lặng
Một chiếc lá rơi,Lá úa vàng...
Một nỗi nhớ,Nỗi nhớ vô vàn
Nhớ bóng ai,Chiều nắng tay đan
Tựa vai thon ngọt môi hạnh phúc
Để nay xa Ta mãi mơ màng...
KNAT
ANH RU EM NGỦ
Tựa vai Anh,Ngủ ngoan Em nhé
Anh ru Em,Mộng đắm say mê
Trong giấc ngủ,Em mơ chiều nhẹ
Có đôi ta,Đưa dắt nhau về
Quê Anh đó,Mùa này Nắng khẽ
Chiều hanh vàng,nỗi nhớ sắt se
Tiếng ru vọng.Trưa buồn yên ả
Thoáng nghe đưa,Ngọn Gió Thu hè
Con đường làng,Che mát bóng Tre
Em thấy không?Chiều nắng Đồng quê
Vàng lúa chín trãi đều một sắc
Lặng chiều buông,Tìm tổ Chim về
Ngủ đi Em,Tay nhẹ vỗ về
Đưa Em vào,Ngủ giấc như mơ
Cho nhẹ vơi ,nổi buồn xa xứ
Giấc ngủ ngon,Mi khép nhẹ hờ...
KNAT
GIÓ
Gió nhẹ êm,gió ru làn tóc
Gió hờn Em , Em đẹp môi son
Em thật ghét..Sao Em không nói.?
Lúc bên nhau...lặng mắt em buồn.
Có những lúc gần nhau Em hỏi:?
Anh yêu gì,?Yêu ở nơi Em..
Anh không nói..Em quay giận dỗi..
Chuyện tình yêu,khó nói Em ơi!...
Rồi thời gian,Ngày một mãi trôi
Tôi em xa hai ngã cuộc đời
Em có nhớ chiều nao hôm ấy.?
Anh và Em nghe gió giận hờn...
Chiều nay nghe...Anh nghe gió nói:
Gió không hờn..Hờn chuyện hôm nao
Nhưng Gió ơi! còn đâu hờn nữa.?
Chuyện của Tôi..Theo gió xa vời...
KNAT
MỘT THOÁNG TRONG TA
Khi ta nhớ... Phải đâu một thoáng
Bao nỗi yêu,Nỗi nhớ mênh mang
Khi xa cách sao không sầu lệ.?
Nặng nỗi buồn đợi nặng thời gian.
Khi đơn chiếc! Nỗi sầu trống vắng
Thu chiều buồn thả bước chân hoang
Khi biết yêu! biết dài nỗi nhớ...
Biết bâng khuâng và biết mơ màng
KNAT
KNAT
MỘT THOÁNG TRONG TA
Khi ta nhớ... Phải đâu một thoáng
Bao nỗi yêu,Nỗi nhớ mênh mang
Khi xa cách sao không sầu lệ.?
Nặng nỗi buồn đợi nặng thời gian.
Khi đơn chiếc! Nỗi sầu trống vắng
Thu chiều buồn thả bước chân hoang
Khi biết yêu! biết dài nỗi nhớ...
Biết bâng khuâng và biết mơ màng
KNAT
cảm nhận
Nhớ em phải đâu rằng một thoáng
Phải đâu rằng tựa gió trôi hoang
Bỗng nay ngăn cách sầu vô lệ
Nuối tiếc tình câm đã muộn màng
Hỡi ơi...cái chữ tình khó tả
Lặng ngấm vào tâm để vương mang
Ngây ngô cái tuổi đầu bén mộng
Luyến luyến , lưu lưu một kiếp ngàn
24/08/2013
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: