![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
GÓC THƠ BOLSA
NIỀM ĐAU Tôi yêu những bé thơ Sống bơ vơ nghèo đói Tôi yêu người yếu đuối Ðời xua đuổi làm ngơ Thương em gái Việt Nam Vì tối tăm cơ hàn cam tâm làm nô lệ Bán thân đi Ðài Loan Hãy mở mắt cho em Thắp sáng những ngọn đèn Giữa u minh tối ám Em tìm đường đi lên Hãy nói với các em Không thể sống ươn hèn Qua bao trang sử đẹp Của dân tộc Rồng Tiên Tôi yêu trẻ bô côi Từ mở mắt chào đời Ðã thiếu vòng tay ấm Không tiếng mẹ ru hời Thương những trẻ tật nguyền Thiếu kiến thức , thiếu tiền Bao em đành chấp nhận Cả đời trong bóng đêm
ĐÔI BỜ ĐẠI DƯƠNG Đôi chúng ta dù không chung kỷ niệm Bởi thiếu thời đâu có ở gần nhau Nhưng đôi ta chung cả một khối sầu Là Quê Hương , là niềm đau đất nước Đôi chung ta chưa một lần hẹn ước lại như là kiếp trước nợ gì nhau Để giờ đây em tả óan khơi sầu Cho anh đọc thơ em đau từng chữ Quê hương xưa anh vẫn hòai ấp ủ Hình ảnh còn lưu trữ ở thơ em Là sân trường , tiếng dế khóc thâu đêm là cánh phượng rụng bên thềm hạ đỏ Ánh hỏa châu lập loè soi đêm tỏ Tiếng đạn pháo bùng nổ nát đau thương Biến thành đô thành một bãi chiến trường Xua chúng ta ra đại dương sóng Dập Anh theo tàu ngược dòng qua đất bắc Mà thuyền em vội cặp bến trời Âu Một vầng trăng hai đứa đứng hai đầu Quả địa cầu cắt đôi hai đứa ngóng Bên đây nắng đó vào đêm ru mộng Nửa vầng trăng soi chiếc bóng đêm dài Trời hừng đông còn sót ánh sao mai Đó hòang hôn ánh sao hôm lấp lánh Đọc thơ nhau cho tình như chấp cánh Vượt đại dương mà đến cạnh bên nhau Nhưng mưa rơi làm cánh nhạn ướt nhàu Lá tình thư cũng hoen màu lá úa
EM GÁI BOLSA Bao giờ anh sẽ qua
Thăm người em gái Bolsa
Về chơi Sài Gòn Nhỏ
Cali. Mưa nắng hiền hòa
Nơi đây một góc trời Của quê hương nổi trôi
Nơi đây vạt áo dài
Tung bay giữa xứ người Nơi đây chiều nắng hạ
Phất phơ vành nón lá
Em gái dễ thương quá
Manh áo lụa Bà ba Anh về đây sẽ có
Một thoáng Sài Gòn xưa
Ngồi nhìn cà phê nhỏ
Tí tách trong chiều mưa Sáng ra Phước Lộc Thọ
Ngồi ăn phở Hiền Vương
Chiều sánh vai tản bộ
Nhạc Vọng Cổ rơi buồn Đêm ngồi trên bãi biển
Nghe sóng vỗ thì thầm
Nhìn vầng trăng xao xuyến
Nhờ chuyển lời hỏi thăm
PHÂN VÂN Muốn hỏi đôi lời lại ngại ghê
Mà e không hỏi ngộ đam mê
Rồi mai nắng tắt chia hai lối
Không kịp ngỏ lời để tái tê
Thôi thì cứ hỏi để còn vui
Để tránh cho qua chữ ngậm ngùi
Dẫu biết tình như cơn gió thoảng
Hay là thu đến bóng chiều rơi Câu hỏi thăm ai giữ cả đời Lời bay vào gió trả đơn côi
Chưa bao giờ thấy em chào lại
Gặp mặt lần sau hỏi nữa thôi Muốn viết cho em chữ ngọt ngào
Mà lòng không dám ngại duyên trao
Ra đi đi mãi tình tôi chết
Khắc khoải xin đừng hỏi tại sao
CHUYỆN XƯA Tôi lên mười Em sáu tuổi dại khờ Trường làng xa Mỗi ngày tôi đón đưa Bởi nhà ta Hai đứa cùng một xóm Và mẹ cha Cũng tình nghĩa khi xưa Trời gió lẫn trời mưa Hai đứa cùng tay nắm Sương sớm hoặc nắng trưa Hai đứa mình chung đôi Nhảy giây hay đánh chuyền Tôi ngồi bên chờ đợi Đuổi bắt hay chơi cù Em giữ vở cho tôi Tôi hai mươi Em mười sáu trăng tròn Đường còn dài Mà ngại bước đi chung Con đò ngang Nay trái giờ khác chuyến Để mình tôi Qua bến với lạnh lùng Chuyện đón với chuyện đưa Em đã nhờ người khác Đường đất trơn trượt mưa Tôi lạc bước bơ vơ
hihi... anh MinhBolsa! Uyên họa cho vui nhé!
PHÂN VÂN Muốn hỏi đôi lời lại ngại ghê
Mà e không hỏi ngộ đam mê
Rồi mai nắng tắt chia hai lối
Không kịp ngỏ lời để tái tê Thôi thì cứ hỏi để còn vui
Để tránh cho qua chữ ngậm ngùi
Dẫu biết tình như cơn gió thoảng
Hay là thu đến bóng chiều rơi Câu hỏi thăm ai giữ cả đời Lời bay vào gió trả đơn côi
Chưa bao giờ thấy em chào lại
Gặp mặt lần sau hỏi nữa thôi Muốn viết cho em chữ ngọt ngào
Mà lòng không dám ngại duyên trao
Ra đi đi mãi tình tôi chết
Khắc khoải xin đừng hỏi tại sao MinhBolsa Cứ hỏi đi anh! đừng ngại nào Đam mê ngộ nhỡ..cũng chẳng sao Đừng sợ nắng tắt chia hai lối Hãy ngỏ lời thương chốn vườn đào Hãy hỏi đi anh đừng ngại chi Gặp gỡ nhau đi mộng xuân thì Đừng nghĩ ân tình như cơn gió Thu về mùa pháo đỏ vu quy Hãy gửi cho nhau những hẹn lời Đừng ngại gió trời thổi buông rơi Đợi câu anh hỏi may áo mới Gửi vào trong gió mộng lứa đôi Hãy viết đi anh những ngọt ngào Có gì mà ngại hãy cứ trao Duyên trời se kết ta chung lối Hãy đến cho nhau những ngọt ngào. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2014 17:13:35 bởi thuykhuc >
NIỀM ĐAU Tôi yêu những bé thơ Sống bơ vơ nghèo đói Tôi yêu người yếu đuối Ðời xua đuổi làm ngơ Thương em gái Việt Nam Vì tối tăm cơ hàn cam tâm làm nô lệ Bán thân đi Ðài Loan Hãy mở mắt cho em Thắp sáng những ngọn đèn Giữa u minh tối ám Em tìm đường đi lên Hãy nói với các em Không thể sống ươn hèn Qua bao trang sử đẹp Của dân tộc Rồng Tiên Tôi yêu trẻ bô côi Từ mở mắt chào đời Ðã thiếu vòng tay ấm Không tiếng mẹ ru hời Thương những trẻ tật nguyền Thiếu kiến thức , thiếu tiền Bao em đành chấp nhận Cả đời trong bóng đêm
thuykhuc
hihi... anh MinhBolsa! Uyên họa cho vui nhé!
PHÂN VÂN
Muốn hỏi đôi lời lại ngại ghê
Mà e không hỏi ngộ đam mê
Rồi mai nắng tắt chia hai lối
Không kịp ngỏ lời để tái tê
Thôi thì cứ hỏi để còn vui
Để tránh cho qua chữ ngậm ngùi
Dẫu biết tình như cơn gió thoảng
Hay là thu đến bóng chiều rơi
Câu hỏi thăm ai giữ cả đời
Lời bay vào gió trả đơn côi
Chưa bao giờ thấy em chào lại
Gặp mặt lần sau hỏi nữa thôi
Muốn viết cho em chữ ngọt ngào
Mà lòng không dám ngại duyên trao
Ra đi đi mãi tình tôi chết
Khắc khoải xin đừng hỏi tại sao
MinhBolsa
Cứ hỏi đi anh! đừng ngại nào
Đam mê ngộ nhỡ..cũng chẳng sao
Đừng sợ nắng tắt chia hai lối
Hãy ngỏ lời thương chốn vườn đào
Hãy hỏi đi anh đừng ngại chi
Gặp gỡ nhau đi mộng xuân thì
Đừng nghĩ ân tình như cơn gió
Thu về mùa pháo đỏ vu quy
Hãy gửi cho nhau những hẹn lời
Đừng ngại gió trời thổi buông rơi
Đợi câu anh hỏi may áo mới
Gửi vào trong gió mộng lứa đôi
Hãy viết đi anh những ngọt ngào
Có gì mà ngại hãy cứ trao
Duyên trời se kết ta chung lối
Hãy đến cho nhau những ngọt ngào.
uyenuyen
Cám ơn Uyên Uyên đã đến xem thơ và họa nhé , bài họa rất hay , chúc bạn luôn vui và sáng tác nhiều
LỬA PHƯỢNG Ai nhóm lửa giữa lưng trời hoa mộng Sắc phượng hồng lồng lộng với chôm chôm Ai qua bắc Mỹ Thuận một chiều hôm Nhìn đốm lửa hẳn bồn chồn thương nhớ Mùa hạ về những cánh hoa rực rỡ Đỏ sân trường người nức nở chia tay Chiều miền quê đỏ rực những tàng cây Mùa chôm chôm lại đong đầy dấu ái Phượng chia ly bao cõi lòng tê tái Mùa chôm chôm mang lại những mến thương Ngập giữa trời đỏ rực khắp khu vườn Chim hút mật vấn vương còn vỗ cánh Trưa hai đứa chúng mình cùng trốn nắng Trải chiều nằm ngắm lửa đỏ chôm chôm Ngại chim sâu bắt gặp những nụ hôn Giữa bờ môi da đỏ hường trái chín Tô màu cam cho lòng nhiều bịn rịn Cơm trắng giòn ngọt đọng kín chân răng Ai nghỉ hè nhớ ghé lại Vĩng Long Từ Vũng Liêm qua Long Hồ người nhé
BÀI THƠ THÁNG BẢY Tháng bảy trời trong đổ nắng hè Giam mình gác trọ kiếp sầu ve Ngày thi định mệnh treo đầu dốc Mở lối ra đi khuất nẻo về Tháng bảy sân ai cánh phượng hồng Dầm sương ướt sũng sáng hừng đông Vết thương rỉ máu nhàu thân xác Người lính tử thương bãi chiến trường Tháng bảy sụt sùi giọt lệ ngâu Thôi đừng bịn rịn tiễn đưa nhau Cầm bằng tình đã thay màu áo Kẻo lỡ khăn sô trắng mái đầu Đầu hè lửa đổ nắng chôm chôm Tóc bạc lưng còng mẹ tiễn con Nón lá che ngang vầng trán xạm Dấu sau tay áo giọt châu buồn Tháng bảy ra đi chảng trở về Dù rằng chưa chết , biệt xa quê Phượng hồng xứ lạ thay màu tím Nức nở hồn đau nhớ tiếng ve
HÀ NỘI PHỐ Bây giờ Hà Nội phố Xuân thiếu xác đào bay Thu không còn lá đổ Bởi thưa vắng hàng cây Bây giờ Hà Nội phố Hiếm thấy cánh tigon Cánh hoa như tim vỡ Hai sắc hoa ơi buồn Bây giờ Hà Nội phố Vắng cả chiếc lá bàng Nên không còn mong gió Cho lá rơi nhẹ nhàng Bây giờ Hà Nội phố chỉ inh ỏi tiếng còi Vào những giờ tan sở Un tắc bụi xăng hôi Bây giờ Hà Nội phố Chiều đường chật chân người Nhưng vắng tà áo lụa Nghe vội vã mà thôi Bây giờ Hà Nội phố Vắng tiếng ve mùa hè Thiếu lựu hồng phun lửa Chỉ còn tiếng máy xe Bây giờ Hà Nội phố Còn chăng là nỗi nhớ
MỘT HƯỚNG MẮT NHÌN
Đây đất Mỹ , đó trời Âu Hai khung đời lạ , nỗi sầu cùng chia Đây sáng sớm , đó canh khuya Đây tàn cơn mộng , đó lìa giấc mơ Tìm nhau trên những vần thơ Cắn đôi con chữ cho vừa lòng nhau Đây đất Mỹ , đó trời Âu Hai khung trời lạ cùng sầu như nhau Đây nhức nhối , đó buồn đau Đây phiền viễn xứ , đó rầu tha hương Lang thang trên khắp nẻo đường Nhưng mắt cùng hướng về phương trời buồn Em nằm phơi xác tuyết buông Ta theo con sóng điên cuồng nhấp nhô Linh hồn , một cõi trời mơ Phương Nam yêu dấu , còn chờ đợi nhau
BẼ BÀNG Bị lừa gạt anh lên tàu rời bến Cùng đồng đội làm một chuyến đi xa Gói tuổi trẻ bằng những lọn tóc xòa Bỏ quê hương bỏ sân ga bé nhỏ Rất vội vàng lời chia tay chưa ngỏ Biết khi nào nỗi nhớ có như nhau Mà cuộc đời ngắn lắm chẳng bao lâu Nay chia cách mang mối sầu nỗi nhớ Tiếng còi tàu rít lên vội nhắc nhở Các anh đi làm chiến sĩ hùng anh Vào trong Nam đánh Mỹ cứu dân mình Nghe tha thiết rất chí tình đồng đội Trong lòng vui dục anh em bước vội Vượt gian nguy bước tới chiến trường xa Nhìn non xanh mái ngói lửa chưa nhòa Cũng nước nhà cũng dân ta , Người lính Anh không ngại đường ranh giới tử sinh Nhưng đêm đêm soi lòng mình sâu nặng Muốn về Bắc đoàn quân phải chiến thắng Nhưng thương ôi ! cay đắng bước quân hành Ai vào đây gây tội ác chiến tranh Anh pháo kích anh gài mìn đường mới Những cụ gìa đứa trẻ thơ không đợi Sợ các anh như lũ giặc tràn về Người trong thôn thấy bóng các anh đi Đã khẩn khoản các anh đừng trở lại Nhìn cuối đường với bao điều e ngại Lo các anh gục ngã bước đăng trình Biết bao ngày chờ đợi ánh bình minh Sống qua đêm an bình khu ấp nhỏ Người trong Nam cũng da vàng máu đỏ Vốn hiền hòa giầu có tính thương người Họ chẳng khổ không phải sống cút côi Như Đảng dậy , anh nghẹn lời ...Tuyệt vọng
ĐÀ LẠT MƠ Đà Lạt núi đồi muôn thuở mơ Thác Pernn năm tháng toả sương mờ Vãn chùa Linh Phước đầy thương nhớ Than Thở quanh hồ ngập ý thơ Thung Lũng Tình Yêu ngập ánh trăng Langbiang gió nhẹ thưa dần Xuân Hương hoa thắm đồi hai mộ Hoa cúc dại buồn với tuyết băng Cam Ly sóng nhạc rất êm đềm Se lạnh sương mờ dạo Chợ Đêm Hoa nhạt sắc tàn còn luyến nhớ Ánh đèn giăng mắc ướt sương mềm Đầu núi Cáp Treo ánh mắt mong Thăm dinh Bảo Đại giấc mơ hồng Dankia thắm hoa quỳ nở Trúc Lâm thiền viện tiếng thu không Đồi Mộng Mơ kia sầu ngập vơi Hàng thông xanh ngát vút lên trời Gió thổi phấn vàng bay khắp nẻo Rời trời Đà Lạt giọt lệ khơi./.
ĐỢI EM Ngồi chờ chỗ hẹn mình anh Lăng xăng có chú chim xanh nhẩy tìm Nắng vàng trời lặng gió im Dõi quanh mãi chả thể tìm thấy em Hoa chuông trong nắng im lìm Nhẩy qua nhẩy lại chú chim họp đàn Chiều thu hiu hắt hanh vàng Sao em không lại để đàng mình anh Giây leo lá vẫn còn xanh Có hoa tim tím chỉ anh một mình Gió chiều nhè nhẹ lung linh Sao em quên bẵng khối tình hôm qua Dặn lòng phải sống vị tha Nếu em trễ hẹn mua hoa thế này Hay là ngắt cả cành cây Tặng em với cả tình đầy yêu thương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: