![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
GÓC THƠ BOLSA
MẸ Dẫu bạc đầu con vẫn là đứa bé Vẫn ngây thơ trong lòng Mẹ như xưa Mẹ giang tay che chở lúc nắng mưa Mẹ an ủi khi con vừa dợm ngã Mẹ là Phật , là chúa mẹ là tất cả Không có mẹ con chả được nên người Không có mẹ con chẳng có nụ cười Không có mẹ con biết vòi ai nhỉ ** Ôi tình mẹ là cao sang quyền quí Đội trên đầu con giữ kỹ trong tim Trên dương gian con không thể đi tìm Được bất cứ vật gì hơn tình mẹ ** Con mong rằng suốt cuộc đời dương thế Mẹ con mình mãi mãi sẽ bên nhau Cho con có nơi nương tựa gối đầu Khi vấp ngã giữa bể dâu tranh chấp ** Ngày Vu Lan ôi chao con hạnh phúc Cài bông hồng trên ngực áo đem khoe Mẹ của con khăn vấn áo vàng hoe Người đời thấy mắt lệ nhòe chúc phúc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2014 01:55:56 bởi MinhBolsa >
MỖI NGÀY THÊM MỎNG Em hái mùa xuân trên nhánh cây Đem phơi nắng hạ đã bao ngày Để dành mai lỡ mùa đông lại Mà gió vô tình vội cuốn bay Em định muối dưa cả nỗi nhớ Còn toan làm ruốc cái mong chờ Mà tình ngày ấy chừng như mốc Thiếu nắng hong thơ để mực khô Em đừng hâm lại cuộc tình cũ Nét chữ ngày xưa mực đã phai Mái tóc hiền ngoan giờ nhuốm bạc Đêm tàn hoang lạnh cảnh phôi thai Mỗi lúc đời mình càng thấy mỏng Vần thơ rữa mục cả linh hồn Chỉ còn một chút hương xưa đọng Kỷ niệm muôn đời với nụ hôn
GIÒNG LY BIỆT
Quê hương , Nam , Bắc. Ôi ngăn cách Từ thuở tóc dài biết yêu anh Đã mộng một lần ra đất Bắc Mà giòng Bến Hải mãi phân ranh Nam Kỳ con gái lòng chân chất Giọng Bắc anh trai rất ngọt ngào Tình yêu hai đứa như hoa mật Hà Nội , Sài Gòn gắn bó nhau Ngày xuân anh kể quê Hà Nội Thành phố hồng phơi những nhánh đào Tháng hạ nhìn trời anh khẽ nói Sông Hồng căng gió cánh buồm nâu Mây thu anh nhớ mùi hoa sữa Nhớ bánh Cổ Ngư , nhớ cốm Vòng Thăng Long lất phất trời hờn dỗi Anh đội mưa bay chẳng lạnh lòng Cho em mơ mộng về quê Bắc Mong một ngày nao đất nước mình Không còn ranh giới , đường ngăn cách Đào , mai xuôi ngược thỏa xuân tình Ngày ấy không bao giờ đến nữa Thời gian khắc nghiệt tóc thay màu Và anh đã biến đời thiên cổ Góa phụ tha hương cuộc bể dâu Thu trước em về thăm xứ Bắc Nhìn hoa sữa trắng tắm mưa ngâu Cành nào gốc cũ tìm mòn mắt Chiếc bóng hình em dáng lệ sầu
MỘT GÓP Ý Này các anh Bộ Đội Các anh có buồn không Khi mà tàu chúng nói Sẽ nuốt trọn Biển Đông Năm xưa trên biên giới Anh chiến đấu hào hùng Quyết giữ vững bờ cõi Người dân rất vui mừng Các anh ngày xưa đó Có những người hy sinh Mộ bia không ai nhớ Dù chôn trên đất mình Trong khi chúng là giặc Lỡ chết chẳng đáng thương Nhưng nhà nước thì khác Tìm mộ giặc thắp hương Các anh bảo vệ đảng Hy sinh để cho ai Lỡ chết thạt không đáng Quê hương tiếng thở dài Dân thi hành nghĩa vụ Đóng thuế sống hiền hòa Như thế vẫn chưa đủ Góp ý dựng nước nhà Thật lòng yêu Tổ Quốc Tôn trọng ý toàn dân Với giặc không khiếp nhược Ta phục vụ không ngần Tôi chỉ xin góp ý Còn tùy thuộc các anh Hãy bền gan vững chí Quê hương sẽ thanh bình
HY SINH CHO AI Này anh Cảnh Sát Biển Hỡi anh lính Hải Quân Khi biển Đông nguy biến Có Đảng hay có dân Dân cùng anh chiến đấu Dân cùng anh hy sinh Đảng còn lo cắn cấu Đảng đang chống biểu tình Xua dân ra bám biển Bảo vệ nước non mình Đảng tránh xa cuộc chiến Song chiến thắng cầu vinh Vì dân hay vì đảng Anh bảo vệ nước nhà Đừng tiêu thời trai tráng Cho một lũ tà ma
THÁNG CHÍN Tháng chín quay về trời nhạt nắng Em còn tháng tám đợi Trung Thu Trời xanh lơ lửng làn mây trắng Khai trường nhộn nhịp áo tiểu thư Tháng chín bước vào khơi nỗi nhớ Mưa rào ánh chớp nước dâng tràn Áo trắng trường xưa con đường nhỏ Đất phèn dính gót bước chân son Tháng chín dập diù cười rộn rã Con kinh vang động nước khua dòn Gốc phượng đầu làng mùa đỏ lá Ô môi nở rộ lá xanh non Cuồn cuộn dòng sông như thúc hối Cánh bèo đơn độc dập dềnh trôi Mái chèo ngược nước bàn tay mỏi Lãng đãng câu hò ánh nguyệt soi Ao súng đầm sen chen nở vội Thuyền hoa đám cưới ngược trên dòng Tháng chín mòn trông buồn vời vợi Sao người vội vã bỏ theo chồng
Tình Yêu Hóa học Anh mò mẫm đi tìm từng nguyên tố Ðặt ký hiệu đo tỉ số yêu thương Ngồi quan sát những biến hoá bất thường Rồi gia giảm để phương trình cân đối Sẽ chấp nhận , nếu phản ứng thay đổi Nhưng kết quả cho giả dối loanh quanh Lúc khói vàng, khi lại toả hơi xanh Ôi khó quá muốn tạo chu trình kín Lại có khi tim em rắn như đá Bỏ xúc tác mà nó chả biến suy Anh ngây ngô hỏi cấu tạo bằng chi ? Nếu vô cơ lấy gì cho phản ứng !! Mắt môi kia làm hồn anh lúng túng Nhưng tim em sao rắn cứng trơ trơ Bao thực nghiệm vẫn quay mặt làm ngơ Muối không tan hẳn bão hoà dung dịch nhiều công lao không lẽ là vô ích Anh đành liều thử điện giải xem sao Tan cực nam lên cực bắc tụ vào Anh biết rõ chỉ là màu vàng mạ Nhưng lỡ rồi bởi lòng si mê quá Ðành chấp nhận cái giả dối mà vui Chất hữu cơ một khi biến thể rồi Ngoài Thượng Ðế con người sao tái tạo
VĂN TẾ ĐỨC HƯNG ĐẠO VƯƠNG, 20 tháng 8 Âm Lịch
Ô hô thương thay ! Tế huý Nhật còn đợi cuối tuần Mừng Giỗ Tết vẫn cần lễ nghỉ Đời viễn xứ hằng ngàn nỗi bỉ Kiếp tha phương có tỉ niềm sầu Dù sinh kế tất bật ngày ngày ngập đầu , ngập mặt Dẫu Chước mưu khô cằn tháng tháng cạn phế cạn tim Cũng cố nhớ Huý Nhật Đức Thánh Trần cùng chung lòng dâng hương dâng khói Chẳng dám quên lễ giỗ Hưng Đạo Vương hợp góp sức hầu rượu hầu trà Nhớ năm xưa Ngài đã ba lần dụng mẹo phá ngoại xâm giữ vững nước nhà Thánh còn hai bận thề độc lấy thân mình bảo toàn danh tiết Trên trung với vua Dưới yêu tướng sĩ Thề chiến không hoà Bền gan nung chí Lại đọc hịch răn đe quân sĩ Cùng viết sách dậy dỗ dân đen Mà con cháu một đám ươn hèn Cho hậu duệ cả bày nhu nhược Hơn hai mươi năm chinh chiến , toàn bọn yêu ma bày quỹ chước Ba mươi chín năm "thống nhất" những phường rắn rết nắm bạo hành Giặc Trung Cộng vừa nhăn mày vội vàng dâng hải đảo Cướp tàu phù mới sụ mặt mau mau nhượng biên cương Vẽ sơ đồ lùi bỏ Nam Quan Vạch ranh giới chia hai Bản Giốc Ngu ngốc nuôi khỉ dòm nhà Trục lợi rước voi xéo mả Mời lũ chó vào khai thác "bau xít " ở Trung Nguyên chẳng xá chi tới quyền lợi dân tộc Rước bọn quỷ đến kén chọn gái đẹp vùng Đồng Tháp đâu thèm nghĩ đến đạo đức giống nòi Hôm nay đây chúng con Rập người cúi lạy mong ơn đức chư thánh chiếu soi Quỵ gối cung bái cầu Xá ân quí ngài ban xuống Hàng Dân Nam lớp người tha hương tránh nạn cộng nô Toán lính Thuỷ đoàn quân di tản Trốn tù cải tạo Biết đoàn kết một lòng Hiểu chung lưng nhất ý Tạo sức mạnh trở về gìn giữ giang sơn Sinh chính nghĩa đem đi phô trương thế giới Cùng tám mươi triệu đồng bào còn sống trong nước Như tám mươi triệu cọc nhọn chôn kín biển Đông Với hơn ba trăm ngàn oan hồn đã chết ngoài khơi Như ba trăm ngàn chiến thuyền trôi đầy Nam Hải Lấy lại Hoàng Sa Lấy lại Trường Sa Một tấc giang sơn trộn lẫn thịt máu ông cha Một gang ranh giới chôn vùi xương da tử sĩ Hồn đức thánh hiển linh thượng hưởng Kính cẩn Tế Lễ
OAN TRÁI
Tôi đã cố xóa nỗi buồn da diết Cố quên đi giòng sông chuyến đò ngang Quên cây đa và cả ánh trăng vàng Quên cỏ may và nhưng nàng cúc dại Nhưng cuộc đời vẫn có nhiều oan trái Lúc cố quên nỗi nhớ lại đong đưa Những hàng cau khóm trúc tưởng xa mờ Bóng lũ trẻ dắt trâu ra đồng nội Tôi vẫn gọi quê hương là đất mẹ Tiếng sáo diều ru khẽ nhắc trẻ thơ Tiếng võng đưa kẽo kẹt tiếng ấu ơ ... Đêm cổ tích có Hằng Nga chú cuội Quê Hương xưa với nửa đời rong ruổi Nỗi nhọc nhằn oan trái chẳng ngày mai Tôi không than không oán dẫu lệ đầy Nhưng người vẫn hận thù xây sót lại Để cho tôi nửa đời quằn quại mãi Xót lòng đau tê tái dưới trời xanh Chỉ vài giây trong giấc ngủ mong manh Thấy quê hương yên bình không sóng vỗ Ô Biển Đông Hoàng Trường Sa đã đổ Nước mắt nào đã nhỏ rất xót xa Quê hương ơi ôi biển rộng bao la Nhìn hoa biển đã nhạt nhòa mất dấu
LỜI VAN XIN !! Ơi bé thơ ơi ! Lỡ mang phận nghèo Sống kiếp lêu bêu , trôi như bọt bèo Cơm cháo không no , canh dư của người Húp để cầm hơi Liếm để cầm hơi Các em là tương lai dân tộc Các em là mầm non đất nước Sao đày doạ em như là nô bộc Sao đành tâm để cho em ngu ngốc Rôi mai kia tre già măng mọc Một lứa măng non thui chột câm què Thì lấy gì khoe khoang thế giới Thì làm sao chói lọi trời Nam Kìa các "Ma Sơ " Đôi tay dịu hiền Nâng đỡ các em chưa bao giờ phiền Nhưng bàn tay không , dầu lòng bắc ái Bao nhiêu trở ngại Làm được gì đây Làm được gì đây !! Các em là tương lai dân tộc Các em là mầm non đất nước Sao đày doạ em như là nô bộc Sao đành tâm để cho em ngu ngốc Rôi mai kia tre già măng mọc Một lứa măng non thui chột câm què Thì lấy gì khoe khoang thế giới Thì làm sao chói lọi trời Nam Hỡi chú cô ơi Quay lưng sao đành Hãy giúp các em có manh áo lành Giúp bữa cơm canh vài quyển sách hay Ôi ! đẹp lắm thay Ôi ! hạnh phúc thay Các em là tương lai dân tộc Các em là mầm non đất nước Sao đày doạ em như là nô bộc Sao đành tâm để cho em ngu ngốc Rôi mai kia tre già măng mọc Một lứa măng non thui chột câm què Thì lấy gì khoe khoang thế giới Thì làm sao chói lọi trời Nam Ơi bé thơ ơi Chăm lo học hành Công sức xới vun ngang ơn sinh thành Mai sau lớn khôn điều hành đất nước Tùy thuộc các em Ược vọng các em
Mẹ Già Mẹ già bên gánh hàng rong Sau lưng mẹ nhúm lửa hồng ấm thân Mù sương như khói xây tầng Núi đồi Đà Lạt bâng khuâng lòng người Cầu trời hàng mẹ bán vơi Chắt chiu một chút tiền lời nuôi con Dãi dầu mưa nắng không sờn Thân mẹ năm tháng mỏi mòn vì ai Sáng đông trưa hạ nặng vai Cho đàn con nhỏ sớm mai đến trường Thời gian tóc trắng điểm sương Con mẹ khôn lớn lên đường tòng quân Tuổi già còn lại một thân Mẹ chưa bỏ được cán cân gánh hàng Một hôm tin đến bàng hoàng Con trai chết trận đôi hàng lệ rơi Mẹ còn một đứa xa xôi Đi làm cách mạng theo người bên kia Hôm nay chiến thắng tin về Lưng còng gậy trúc chân lê ra đường Mừng con chiến thắng huy hoàng Mừng con đoàn tụ lệ tràn long lanh Mừng ngày chấm dút chiến tranh Mừng thời kiến tạo thanh bình quê hương Con nào mẹ cũng yêu thương Miếng ngon tiếng ngọt mẹ nhường cho con Con trai của mẹ lòng son Dâng đời cho đảng không còn phần me Vệ đường một túp lều che Hàng rong mẹ gánh đi về còn đây Lưng trời mây trắng phủ vây Mẹ già đã ngủ giấc dài thiên thu Đà lạt thành phố sương mù Mẹ già sợi mỏng ráng thu lá vàng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2014 09:05:02 bởi MinhBolsa >
Băn khoăn Khi mà quăng hết nguồn tư lự Buồn hắt buồn hiu quên gió mưa Sáng sáng lò dò ngồi đọc báo Chiều chiều trước cửa ghế đong đưa Chân siêu kiếm gậy cho thêm bạn Đánh bóng cuộc đời một thủa xưa Như chiếc xe tăng mang dấu đạn Sơn còn bóng loáng máy đã hư Sáng dậy thở dài thay áo sống Mang giầy chống gậy , nhủ đi đâu Vòng ra sân trước đường quá rộng Thụt lại vườn hoa cụt ngõ sau Cuối tuần chán ngắt chờ con cháu Ngóng dài cả cổ đứa nào qua Rồi khi chúng lại lo ăn nhậu Ngoảnh mặt rút lui để rác nhà Nơi chốn nào đây còn đứng đợi Đi về nhà cửa đã tang hoang Nằm đây đất lạnh hồn không khỏi Rét cóng lạ lùng vắng khói nhang Thôi thì còn thở là còn sống Sống được muốn vui sống phải cười Trần gian bưng đổ vào biển rộng Rồi đất vùi ta lấp khoảng trời
RỪNG THU
Hôm nay gió giận làm thinh Ðể cho mây đứng một mình Lũ chim lười không buồn hót Lá thì thầm lời nguyện kinh Hôm nay nắng bỏ đi đâu Cho trời nhớ trút thương sầu Viên đá hờn dòng lệ ứa Và hàng cây đứng cúi đầu Hôm nay trời đất âm u Sương nhạt lạnh toả mịt mù Vắt ngang đầu vành khăn trắng Kìa em hỡi đã sang thu Giữa rừng cây nệm lá đỏ Người nằm đó tiếng cuối đời Thoảng nghe như lời nức nở Và muôn lá nhẹ nhàng rơi
BÀI HÁT RU EM À à .... ơi Chim bìm bịp kêu gào nước lớn Con chim quốc lởn vởn bờ đìa Anh đi sao mãi chưa dzìa Quê hương còn đợi lời thề còn ghi À à .... ơi Từ ngày anh bỏ ra đi Má hồng rám nắng , tay thì nổi chai Gạo độn những sắn cùng khoai Áo quần rách nát giật vai , thiếu tà À à.....ơi Con diều hâu bay rà rà ngó Con chim cú như chó sủa đêm Làm thì năng suất tăng thêm Lợi tức không có của riêng sạch rồi À à ....ơi Trong em còn mỗi nụ cười Em dấu rất kỹ trao người hồi hương À à ....ơi Chiều chiều mắt vọng cánh buồm Thuyền ai thấp thoáng người thương có về Nghiêng nghiêng một mảnh trăng thề Chiếu qua vách trống não nề đời ai À à ...... ơi " thức lâu mới biết đêm dài Sống với giặc cộng mới hay đời tàn Anh về diệt lũ tham tàn Dựng lại nước VIỆT cờ vàng tung bay À à ơi À... à ..... ơi
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: