ta - anh và tình yêu
không có tình yêu trong cuộc sống đời thường
cả trong mộng cũng chỉ là hư ảo
thế mà anh và ta bỏ mặc đời cơm
áo cùng mùa thu nhặt những mơ hoang
ta yêu gì hở anh
một chút nắng ban mai rơi giữa trần gian hiu quạnh
một chút long lanh của giọt sương đêm óng ánh
và gió mây êm ả trên cao
ta nhớ gì hở anh ?
hơi thở của ngày xuân bừng lên sức sống
hay tàn dư của một ngày đông ?
đời vẫn trống không
tâm tư ta mỏi mòn cùng yêu - nhớ
chỉ cần một hơi thở
cũng đủ làm sống dậy hồn thơ !
anh ngang qua để lại những ước mơ
ta chợt muốn hoá thân thành hoa diên vỹ
mỗi ngày một nụ hoa cho anh thêm hương vị
và xóa nhọc nhằn của kiếp nhân gian
anh nguyện làm con chiên hiền ngoan
ta sẽ ước là cánh đồng xanh cỏ
để mỗi bước chân anh đều có ta bên đó
và sự sống riêng mình chỉ bởi vì anh
tình yên thế nhân rất mong manh
nhưng bởi ta không thèm điều trẻ nít ấy
những giận hờn vu vơ,
những ghen tuông xằng bậy
khiến tình yêu thành ác mộng đau thương
một đóa hoa ở bên đường
một cụm mây giữa trời xanh ngát
một làn gió mang hơi thở mùa xuân ngào ngạt
tất cả đều đủ khiến ta say ...!
diên vỹ
aug. 21, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2013 14:58:26 bởi diên vỹ >