nvietdung
Con tầu và những nhà ga
Đời người ta như một con tầu
Chở đầy : yêu , ghét với buồn đau…
Bánh xe theo đường ray số phận
Hết ga này lại đến ga sau !
Mỗi ga là một chặng đời người
Cho tàu dỡ xuống những buồn, vui
Cũng chất lên thêm bao cực nhọc
Ga nào mới hết nợ đời tôi ?
Có một ga nào lên tình yêu
Cho tầu bay bổng với phiêu diêu
Duyên phận gặp nhau tầu đỗ lại…
Tại ga Hạnh phúc với người yêu !
Có những ga cay đắng lên nhiều
Chất chồng bất hạnh , khách liêu xiêu…
Lay lắt trên đường ray số phận…
Suốt đoạn đường rên tiếng còi kêu !
Biết bao giờ Ga cuối đến nơi
Trả hết xuống đi những nợ đời
Nhắm mắt mơ về bao kỷ niệm
Chẳng còn mang nặng kiếp chơi vơi !...
nvietdung
Tơ Tằm
Thêm một tuổi, đời bớt một năm
Sức khỏe mỗi ngày đã kém thêm
Cuộc sống dường như đang trì trệ
Mặc sự đời chẳng muốn nhìn xem !…
Bỗng giật mình thấy nhói trong tim
Trời cho chẳng biết được bao lăm
Còn tơ, cố rút cho đời hết …
Rồi ra, hiến nốt một xác tằm !
nvietdung
Thơ muộn
Tôi chỉ là người thích thơ thôi
Bập bẹ đọc thơ thưở thiếu thời…
Cuộc đời lang bạt lo cơm áo
Đã làm khô héo hồn thơ tôi !
Rồi có một hôm ngồi ngắm trăng
Trái tim chai đá chợt vương tình:
Tình bạn, tình đời,tình nhân thế…
Lòng rung nhè nhẹ, tứ thơ thành !
28/12/2012
CẢM THƠ CHÚ NGUYỄN VIỆT DŨNG
Cháu cũng là người rất thích thơ.
Từ khi cắp sách đọc i tờ.
Nghe thơ của chú niềm chân chất.
Vọng lạ trong lòng những ưu tư.
Chú viết cuộc đời trong ý văn..
..vẫn còn lột tả nỗi boăn khoăn..
..của tình và lý về nhân loại.
Vần thơ trải nghiệm dậy đất bằng.
Chuyến tàu số phận chỉ mấy ga.
Một đời chuyên chở lắm phong ba.
Chú đã sắp về nơi bến đỗ.
Để lại vần thơ thắm ngọc ngà.
Buddy 19/09/13