Du Khúc THÊM LẦN RA BIỂN - NhàQuê
NhàQuê 15.09.2013 06:29:21 (permalink)

Những "con đường xưa Em đi"


Du Khúc  THÊM LẦN RA BIỂN


Du Khúc 1: Tản Mạn

Kể từ chuyến 5 ngày đêm vượt biển tìm Tự Do vào năm 1986 đến nay, tôi chỉ có 2 lần qua eo biển Manche rộng độ 36 Km giữa Anh và Pháp  .... Nhiều lần qua biển Long Island Sound giữa 2 tiểu bang New York và Connecticut; Nhưng những lần sau nầy đều với phương tiện hiện đại như tòa lâu đài nổi, trên đó có cả nhà hàng, lẫn các dịch vụ khác như ngân hàng, hiệu sách, cửa hàng bán đồ lưu niệm, có sân thượng ngắm biển và những chiếc phà khổng lồ nầy có khả năng chở cả hàng trăm xe cộ lớn nhỏ dưới hầm của nó ... Người đi xe, trước khi rời tầng hầm để lên tầng trên phải nhớ xe mình đậu ở tầng số mấy tránh bị lạc khi trở xuống.
Mấy đứa con mỗi lần có chuyến đi du thuyền đều có lòng thảo mời cha mẹ đi cùng, nhưng tôi cứ lần lữa mãi chưa đi. Riêng năm 2013 nầy chúng dự định đi chung  tất cả; Nhưng rồi không thành vì thời biểu không khớp nhau được hơn nữa tôi chưa "Ừ" vì cố hữu không thích đi xa ... Cái chuyện đi đó đây ai mà chẳng thích, nhưng riêng tôi bây giờ muốn đi đâu phải mất thời gian chuẩn bị rườm rà nhất là thuốc men lúc nào cũng phải kè kè ...9 cái thứ quỉ quái trường sanh kéo dài tuổi thọ nầy làm mất hứng thú, mỗi ngày sáng ra nốc 7 viên no cành!
Chỉ có gia đình đứa con gái vẫn giữ như đã định, tức đi biển vừa là dịp đi nghỉ Hè vừa tưởng thưởng con gái vợ chồng nó học giỏi ... Chúng tôi ông bà ngoại cũng nhiều lần được ăn ké (ăn theo), "tháp tùng" đi đó đi đây ... Cháu ngoại nầy cũng thuộc dân biết hưởng thụ tối đa ...ở đòi phải khách sạn có SAO ...Ăn sáng phục vụ khách sạn mang khay thức ăn lên tận phòng như xi nê. Cháu nói: Chuyến đi của con mà!" ý nói Ba mẹ nó đã thưởng thì phải tận hưởng! 
Tôi từ chối bao nhiêu lần lời mời của con gái và rể, nhưng cuối cùng chỉ vì một câu nói của cháu ngoại mà tôi thay đổi ý đinh, cháu nói :Con muốn ông bà ngoại đi chơi với con ... Cháu sẽ vào trung học (lớp 9) mùa Thu 2013 nầy ... Tôi thường ngẫm nghĩ có sợi dây vô hình nào đó làm cháu rất khắng khít với ngoại ... Khi  cháu đã được sanh xong, cô y tá khi đem cháu về phòng sơ dưỡng đã đem tận cho tôi nhìn mặt cháu, lúc đó tôi đang ở phòng đợi ngoài phòng sanh .
Như vậy ngoài ba mẹ của cháu, thì ông ngoại là người trong gia đình đầu tiên đón chào cháu, tôi thường nghe người lớn nói rằng ai là người đặt bé vào nôi hay xuống chiếu thì sau nầy đứa bé sẽ có nhiều điểm giống nhất là tánh tình của người ấy ... Có lẽ cháu quyến luyến ông ngoại vì như thế chăng ... không kể ông ngoại đã đưa rước cháu đi học từ khi vào nhà trẻ cho đến khi gia đình cháu dời về miền Nam.
Cho tới nay, tôi chỉ có một cháu ngoại .... Rể tôi thấy vợ sanh khó khăn đau đến 2 ngày, nên thương vợ đi đến quyết định chỉ có một con,  ... cũng tội nghiệp cho cháu không có em chơi cùng .... Dù mới xong lớp 8, nhưng như mọi đứa trẻ ở Mỹ, cháu cũng khá rành về computer ... ngay cả set-up máy hướng dẫn đường (GPS) cho ba của cháu lái xe. Book vé tàu vé máy bay và khách sạn đều do cháu giúp ba mẹ .... Ngoài ra cháu hát cũng có giọng theo mẹ của cháu nói .... Hôm trên tàu cháu đăng ký hát giúp vui ... nghe tiếng Anh, ông bà ngoại nghe lũm chũm tiếng được tiếng mất đâu hiểu ất giáp gì  ... vậy mà hôm sau khi đi vào nhà hàng ăn tối, có bà Mỹ nắm tay cháu và khen hát hay!! Làm cháu thích thú quá cỡ ... Ba mẹ cháu báo là mộng của cháu lớn lên làm ca sĩ, làm gì  miễn lương thiện là được ... Hay là cháu có gene nhạc nhiếc như phía nội ... Ông nội của cháu ngày xưa phục vụ trong ban quân nhạc nào đó thuộc trung ương lâu ngày tôi quên tên . Khi còn bé cháu có được ba mẹ đem về thăm ông bà nội trước khi ông bà mất 5, 6 năm sau đó ... chuyến đi ấy phải vội vã về lại Mỹ vì thời tiết, khí hậu, môi sinh và thức ăn không thích hợp với cháu (sáng đi ăn phở thấy ruồi bay quanh bàn, cháu quơ đuổi và né tránh và khóc mướt làm thực khách ai cũng nhìn đứa bé lạ lẫm nầy).
Hai vé tàu, máy bay, khách sạn được con gái book thêm sau khi ông ngoại bị bà ngoại thúc ép "còn sống bao tăm hơi nữa mà cứ ru rú ở nhà, tối ngày ôm laptop gõ gõ ...!  Dẹp, đi chơi!!" Sách Đông Tây Kim Cổ có câu: Nghe lời vợ mới nên thân .... Quả bóng căng bị xì hơi! OK đi thì đi đâu ngán!
Các confirmations được chuyển đến và tôi đã online check-in, xong in boarding pass và các stags hành lý ký gởi cả tàu và máy bay ... mọi việc xong mấy tuần trước khởi hành .
Xế trưa ngày 12-06-2013 Tư Lịnh và tôi đáp chuyến bay của hãng American Airlines từ phi trường quốc tế John F. Kennedy ở New York City đến phi trường quốc tế Orlando, Florida lúc 5:30 .... Hello Florida! ... Chúng tôi ngồi chờ ở khu nhận hành lý, 1 giờ sau gia đình con gái tôi từ Dallas đến .
Sang bên kia đường nhận chiếc xe van 7 chỗ ngồi đã đặt mướn trước ... trong suốt thời gian ở Florida chúng tôi di chuyển đó đây  với phương tiện nầy... Điểm lạ là sau khi ký giấy tờ xong, tự mình ra garage tự chọn xe nào mình thích, chìa khóa có sẳn và khi ra cổng, nhân viên gác cổng rẹt một cái lên hàng Bar Code; Vậy là xong lái bon bon ...thủ tục thật giản dị!
NhàQuê July 01, 2013

#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9