Vỡ Một Chữ Duyên
Em về trong giấc mơ tôi
Cho tôi nhận thấy rằng đời thiếu em
Yêu rồi sao bắt tôi quên?
Ai người xé nát chữ duyên ngày nào?
Hồn không bám víu chênh chao
Tôi như một kẻ lạc vào trời đêm
Quờ tay mãi chẳng thấy em
Đêm nay tôi thấy rằng đêm thật dài
Duyên tình dẫu có chia hai
Cũng không nên để tim phai sắc hồng
Dẫu rằng xứ lạnh trời đông
Cũng không nên để cho lòng lạnh tê
Người đi không hẹn ngày về
Thì thôi mình cũng vui vì người ta
Thu tàn đông tận sẽ qua
Trời xuân lại đến muôn hoa nở đầy
Nhập vào men rượu lòng say
Đời vui đâu được mấy ngày ta ơi!
Duyên tình cũng thế mà thôi...
Thì thôi không giận, thì thôi không buồn
Phiêu lãng nơi này dấu chân xưa
Còn in trên cỏ đến bây giờ
Để đóa hoa Xuân quên không nở
Đọng lại trong lòng muôn ý thơ
***************************
Tầm Xuân
Face book: Thơ Tình