Mở đầu

Tác giả Bài
mq003sonic
  • Số bài : 13
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.09.2013
  • Nơi: Cánh Đồng Hoang
Mở đầu - 28.09.2013 15:03:38
0
Mở đầu
Nicko và Snorri
Dịch và đánh máy: mq003sonic
 
Có một phiên chợ tuần đang diễn ra trên Con Đường Pháp Sư. Một bé trai và một bé gái dừng bước tại 1 quầy bán những con cá trích được chế biến và bị xiên qua 1 cái que. Đứa con trai có mái tóc vàng nhạt, bốc mùi và thắt bím theo kiểu thủy thủ trong tương lai. Đôi mắt xanh lá của nó mang vẻ buồn và nghiêm trang và nó đang cố gắng thuyết phục đứa bé gái để cô cho nó mua tặng mình 1 ít cá trích
Đứa con gái, cũng giống thằng con trai, có mái tóc vàng nhạt, nhưng tóc đứa con gái chủ yếu màu trắng. Mái tóc nó dài và thẳng, được buộc ngay ngắn bằng 1 chiếc kẹp tóc, loại thường hay được sử dụng để kẹp tóc của những Thương gia Phía Bắc. Đôi mắt xanh xám của cô bé nhìn đứa con trai: “Không!” , cô nói với nó, “Tôi không ăn đâu. Đống cá sẽ làm tôi nhớ nhà đến chết mất.”
“Nhưng cô thích cá trích mà”, thằng con trai nói.
Chủ quầy là 1 người phụ nữ trung niên có đôi mắt xanh xám như đứa con gái. Bà ta đã không bán được dù chỉ là 1 con cá trích từ sáng tới giờ nên bà ta quyết định rằng phải mở hàng cho bằng được: “Này cháu, nếu cháu thích cá trích, cháu nên thử đi”, bà ta nói với cô gái, “Con cá phải được chế biến đúng cách, và đây là cách con cá sẽ được xiên.” Nói rồi, bà ta chặt con cá ra, ghim con cá vào 1 cái tăm  và đặt vào bàn tay cô bé.
“Thôi nào Snorri”, đứa con trai nói, nài xin cô bé, “Ăn thử đi mà.” Snorri cười, “Được rồi Nicko, vì cậu, tôi sẽ thử 1 ít”
“ Ngon không?”, bà chủ cửa hàng hỏi.
“ Nó ngon lắm, bà ạ.” Snorri nói “Tuyệt vời”
Nicko đang suy nghĩ. Cậu bé đang tin rằng bà chủ cửa hang ấy nói năng giống như Snorri. Giọng nói cô ấy du dương và không có những từ ngữ Cổ Xưa trong đó mà giờ đây nó và Snorri đang sử dụng kể từ vài tháng trước từ khi chúng nó bị kẹt trong Thời này. “Xin lỗi bà”, Nicko nói, “Bà từ phương nào tới vậy?”
Một cái nhìn đăm chiêu phả vào thằng nhỏ từ đôi mắt bà ta, “Cháu không hiểu đâu”, bà ta nói.
Nicko khăng khăng, “Nhưng bà chắc chắc không phải dân vùng này”, nó nói, “Cháu có thể nói từ cách nói chuyện của bà. Bà nói y chang Snorri ý!”. Nó đặt tay lên vai Snorri và cô gái đỏ mặt.
Bà già nhún vai: “Đúng là ta không phải là dân vùng này. Nơi ta đến xa nơi này hơn cả như ngươi tưởng tượng ra.” Giờ đây Snorri nhìn vào bà ta. Cô ta bắt đầu nói ngôn ngữ của riêng cô ta, ngôn ngữ mà người ta sử dụng vào Thời của cô.
Con mắt của bà ta ánh lên khi được nghe lại cái thứ ngôn ngữ mà bà đã nói từ lúc còn bé. “Đúng vậy”, bà ta trả lời lại câu hỏi ngập ngừng của Snorri, “Ta là Ells Larusdottir.” Snorri nói tiếp và bà ta trả lời 1 cách cảnh giác, “Đúng là ta có – hay là ta đã từng có 1 người chị tên là Herdis. Sao cháu biết? Cháu là 1 tên tội phạm có khả năng đọc suy nghĩ người khác à?”
Snorri lắc đầu: “Không”, cô ta nói, vẫn sử dụng ngôn ngữ của cô, “Nhưng cháu là 1 Kiến Vong, như bà nội cháu Herdis Larusdottir, và mẹ cháu, Alfrún, người mà chưa được sinh ra khi người dì của cháu biến mất vào Tấm Kính.
Nicko không biết Snorri đã nói cái gì mà làm bà ta nắm chặt cái quầy mỏng của bà ta 1 cách dữ tợn khiến cho khớp tay bà ta chuyển sang màu trắng. Mặc dù Snorri đã dạy cho Nicko ngôn ngữ của cô ấy nhưng khi nói chuyện với bà ta, cô ấy nói nhanh hơn nên Nicko chỉ nhận ra được 1 chữ trong lời cô ấy nói: “Mẹ”. Sau đó thì bà dì vĩ đại Ells đưa Nicko và Snorri tới căn nhà nhỏ, cao ở sát tường Lâu Đài, ném 1 khúc gỗ vào lò và kể lại câu chuyện của mình cho 2 đứa nó nghe. Vài giờ sau, Snorri và Nicko rời khỏi nhà dì Ells nơi mà có đầy các xiên cá trích và niềm hi vọng. Nhưng điều quan trọng nhất, 2 đứa nó giờ đã có tấm bản đổ chỉ đường tới House of Foryx, nơi các dòng chảy thời gian gặp nhau. Tối đó, Nicko làm ra thêm 2 tấm bản đồ nữa và đưa 1 tấm cho Marcellus Pye, nhà Giả Kim Thuật đã cho 2 đứa nhỏ ở lại căn nhà của ông ta. Vài tuần sau, hai đứa nhỏ đã hoàn tất kế hoạch và chuẩn bị bắt đầu 1 chuyến hành trình tới nơi mà 2 đứa nó chưa từng đặt chân tới.
Đó là 1 ngày mưa, trời xám xịt khi Marcellus Pye đứng tại Đại Thất và chào tạm biệt 2 đứa nhỏ. Ông ta thắc mắc rằng chừng nào ông ta mới được gặp lại chúng nó đây. Cho tới giờ ông ta vẫn còn thắc mắc về việc đó!
 
Đang cần người dịch truyện Septimus Heap. Ai muốn tham gia thì PM hay http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=802975.
 
Link diễn đàn (đang dịch): http://diendan.vnthuquan....906&mpage=1#802973
 
Link TA: