Điều ước hoa hồng tím

Tác giả Bài
boypro3666
  • Số bài : 1
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.09.2013
Điều ước hoa hồng tím - 28.09.2013 21:07:05

Vừa mở cửa sân thượng, mắt nó tròn xoe, ngỡ ngàng khi nhìn cây  hồng trơ trụi, chẳng còn lấy một bông nào. Nó nhăn mặt, tim nhói đau,  một giọt nước mắt khẽ rơi, nỗi buồn chợt ùa về ngự trị trên gương mặt.  Nó ngồi xuống cạnh chậu hoa, nhìn quanh một lượt kiếm tìm cành hoa còn  sót lại. Nhưng trước mặt nó giờ đây không còn là một chậu hồng xinh tươi  với những bông hoa đỏ thắm, chúm chím như nở nụ cười rạng rỡ, vươn mình  khoe sắc. Cành hoa bị bẻ ngang không chút xót thương, vài chiếc lá còn  sót lại mong manh như sắp lìa cành. Trống ngực đập liên hồi, cơn tức  giận ập tới, làm mặt nó nóng ran, tay nó run rẩy. Nó lào bào, nó chửi  rủa, vừa nói vừa cắt tỉa lại cây hoa tội nghiệp, đáng thương ấy.
 
Hồng dại là loài hoa dễ trồng nếu biết cách chăm sóc chúng. Chỉ  cần trồng đúng cách, tưới nước, bón phân đầy đủ, sẽ có được những bông  hoa như ý. Nó vốn rất thích trồng hoa, vả lại cây hồng này mang một ý  nghĩa hết sức đặc biệt đối với nó. Chính xvideos.com vì thế nó luôn trân trọng và  dành một tình cảm nhất định.
 
Nó có thói quen sẽ tưới nước cho hoa vào mỗi buổi tối, vì lúc này  trời dịu mát, cây dễ dàng hấp thụ nước và tăng trưởng nhanh hơn. Lúc  sáng sớm, nó có lên sân thượng ngắm hoa. Đó là kết quả nó được nhận sau  hơn một tháng chăm sóc cây hồng thân yêu kể từ khi kẻ phá hoại nào đó  nhẫn tâm làm đau lòng nó. Nhưng bây giờ, nó hoàn toàn không thể tin được  vào mắt mình, trước mắt nó là những cánh hoa vương vãi, dưới nền gạch  và cả dưới gốc cũng thế. Trên cây, chỉ còn lại cuống hoa trơ trội, và  một vài cánh hoa không nguyên vẹn.ditvaolon.com Cố nén cơn tức giận, nó bắt đầu suy  nghĩ: “Thật ra là ai làm nhỉ? mà tại sao lại làm chuyện này? ”. Đoán  biết là nhà bên cạnh, nhưng cũng chẳng biết chính xác là ai.
 
Nó quyết định tung chiêu đầu tiên là nhờ bà chủ nhà quản lý lại  tụi sinh viên ở trọ, để tụi nó không quấy phá nữa. Nói là làm, nó quay  xuống nhà gõ cửa và nói chuyện thật nhẹ nhàng, tế nhị với cô chủ. Lòng  nó mừng như mở hội, khi nhận được cái gật đầu, kèm nụ cười thân thiện  của bà chủ hứa sẽ không để chuyện này tái diễn nữa. Đêm đó, nó tất bật  bón phân, tưới nước, và chăm chút lại cho cây hoa. Nó tin rằng từ đây sẽ  chẳng ai dám nghịch phá nữa cả. Nhìn lại thành quả mình lần nữa, nó tỏ  vẻ hài lòng, bước vào trong, đóng cửa sân thượng và đi xuống.
 
Một tháng sau đó.
 
Vẫn giữ thói quen cũ, nó định bụng sẽ cắt vài nhánh hồng xuống  cắm trong phòng khách. Nhưng khi cánh cửa vừa được mở ra thì cảnh tượng  như tháng trước lặp lại, không thể kiềm chế được. Nó hét lên:
 
-        Bộ điên sao mà cứ hái hoa hoài vậy? Đúng là đồ điên mà, hết chuyện làm rồi.
 
Cây hoa giống như là kẻ thù của một ai đó ở nhà kế bên. Vẫn thế,  kẻ này cứ đợi lúc nào hoa hồng nở là ra tay thôi. Cho đến khi nào chẳng  còn một bông nào trên cành thì kẻ đó mới chịu dừng lại và tiếp tục chờ  đợi hoa nở lần sau. Nó chẳng thể làm được gì, khi “địch trong tối, ta ở  ngoài sáng”, mà nếu cứ tình trạng này, thì công của nó coi như đổ sông,  đổ bể. Nó sẽ chẳng bao giờ có được một chậu hoa hồng như mong muốn cả.  Sau một hồi lục lọi, tìm kiếm cách thức để đối phó với kẻ “cực kỳ đáng  ghét, chuyên gia phá hoại” này. Nó chọn cách an toàn nhất, nhẹ nhàng  nhất là viết thư, để cầu mong sự đồng cảm và một phần nào đó nó muốn  biết về người giấu mặt này. Nó tin rằng, chắc có điều gì ẩn đằng sau  việc làm đó, vì chẳng ai rãnh rỗi đi làm cái chuyện dở hơi này, mà còn  làm một cách đều đặn, bền bỉ, kiên trì và cả lì lợm trong đó nữa.
 
Một lá thư được viết ngay sau đó, với quyết tâm lần này phải tìm  ra “chuyên gia phá hoại” là ai,phatrinh.info hỏi cho ra lẻ, mắng một trận cho sướng  cái miệng, tiện thể bắt đến bù thiệt hại luôn…hehe…Ý nghĩ đó vừa thoáng  qua đầu, đã làm nó khoái trá, cười lên thành tiếng ra vẻ đắc ý với kế  hoạch mình sắp thi hành. Nó bỏ bức thư vào bao thư, cẩn thận đặt lên  cành hoa và yên chí chờ đợi kết quả. Lời lẽ trong thư đầy vẻ cảm thông,  ra chìu nhỏ nhẹ, tỏ ra là hiểu người có nhiều tâm sự, với thiện chí là  bạn, không phải địch. Nó đánh vào nội tâm của kẻ yếu lòng, nhằm mục đích  để được gặp mặt. Nó tự tin rằng, lần này nó nhất định sẽ thắng.
 
Một ngày, hai ngày trôi qua…nó vẫn không nhận được tín hiệu hồi  đáp. Nó bắt đầu sốt ruột, bồn chồn, lòng nóng như lửa đốt. Nó đi lên  ngắm ngía cây hồng, rồi nhìn bức thư vẫn nằm im ỉm đó. Nó tỏ vẻ thất  vọng, mặt bí xị, buồn bã thở dài rồi bỏ xuống phòng nằm đọc sách, cố ý  không nghĩ về chuyện đó nữa. Nhưng lòng nó vẫn không yên, nó lại lò mò  trở lên, mở lại bức thư định xem coi mình viết có đủ độ thành khẩn chưa.  Khi đọc đến những dòng cuối cùng, nó phát hiện ở cuối thư có dòng chữ  khác lạ. Nhìn thật kỹ, thì chỉ vỏn vẹn có 3 chữ: “Số điện thoại???”.  Phải nói rằng kẻ này phim pha trinh ngạo mạng và hách dịch kinh khủng. Chỉ một câu cộc  lốc, gọn lỏn đủ làm nó phát khùng lên. Nhưng manh động bây giờ chẳng  khác nào “dã tràng xe cát”, bấm bụng, giằn cơn tức giận. Nó viết số điện  thoại rồi gấp lá thư để lại chỗ cũ.
 
Nó nằm trằn trọc mãi, đến khi cơn buồn ngủ vừa kéo tới, trong lúc  đang mơ màng, chợt chiếc điện thoại rung lên báo có tin nhắn tới. Nó  bực mình, với lấy định ném phăng đi. Nhưng không hiểu sao, nó vẫn cố  nhướng mắt đọc dòng tin nhắn coi thử đứa khốn nạn nào mà giữa khuya lắc  khuya lơ thế này còn rãnh rỗi chọc phá nó. Nó dụi mắt lia lịa và dường  như tỉnh hẳn khi dòng chữ đập vào mắt nó vô cùng thách thức
 
-        “Neu muon biet ke pha hoai rose, thi bay gio len san thuong ngay. Toi dang dung o do doi em.”
 
Trời! có phải không vậy? phá hoại của người ta mà còn ra vẻ ta  đây, cả cách xưng hô nữa chứ, nghe lạnh lùng và đầy uy quyền thế. Kẻ này  đúng là đang thi gan với nó mà, muốn chọc cho nó tức chết mới chịu mà.  Lên thì lên, sợ gì. Nghĩ thế, nó ngồi dậy, khoác vội thêm cái áo, tay  cầm điện thoại mon men bước từng bước thật chậm trên từng bậc cầu thang  lạnh buốt. Một không gian hoàn toàn tĩnh mịch bao trùm khắp căn nhà. Bậc  nút cửa, nó sửng sờ…mắt tròn xoe, đúng là có một người đang đứng trên  sân thượng đợi nó thật. Hít một hơi thật sâu, nó cố giữ bình tĩnh, tự  trấn an mình: “chắc không sao đâu, hắn không sợ mình thì thôi, mắc mớ gì  mình sợ hắn.”. Nghĩ thế, nó tự tin đi ra, vừa đi vừa quan sát người  trước mặt mình.
 
-        Em sợ tôi à?
 
Lời nói ấy làm nó dừng lại, ngớ ngẩn. Sao mà giọng trầm và ấm thế  nhỉ? Kẻ lạ mặt quay lại và bước về phía nó, dáng người dong dỏng cao,  mái tóc năm năm lãng tử, khuôn mặt góc cạnh nhìn rất đàn ông, vầng tráng  cao và đặc biệt đôi mắt như hút hồn người [URL="http://vmob.asia/phim-sex"]tai clip sex[/URL] khác. Nó hơi lùi lại, người  này bước gần đến chậu hoa hồng, tựa lưng vào lan can, đứng khoanh tay  trước ngực đối diện với nó và nhìn nó thật lâu.
 
Xem thêm:http://www.oppomobile.vn/...=1&extra=#pid56640
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2013 21:10:57 bởi boypro3666 >