Thơ của Lâm Xuân Vi
Khánh Quỳnh 19.10.2005 20:36:26 (permalink)
TRĂNG RIÊNG

Đã là trăng của bao la
Sao vầng trăng ấy lại là trăng riêng
Chạnh lòng thương lá rơi nghiêng
Hạt mưa bay thấm nỗi niềm xa sâu.

Nào mình thương nỗi mình đâu
Vầng trăng chia sẻ đớn đau riêng mình
Dám đâu gian dối với tình
Mà ngang trái đẩy xô mình long đong
Chắt chiu gạn đục khơi trong
Gạn làm sao được mêng mông bể đời.

Vẫn cầu xin thuyết luân hồi
Được đầu thai lại kiếp người thi nhân
Đa mang tiếp nghiệp phong trần
Yêu thương rồi lại nợ nần yêu thương.
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9