TÌNH CUỐI Từ dạo em đi buổi cuối Đông
Chắc rằng em có thấy buồn không
Khi cơn mưa nhỏ lâu không tạnh
Ướt át hồn anh lạnh cõi lòng.
Bước chân em đẫm từng giọt mưa
Bóng nhỏ liêu xiêu góc phố xưa
Gió cũng vô tình như than khóc
Cuối đường đèn đóm cũng lưa thưa.
Em dỗi hờn – không nói một lời
Dù rằng hai đứa sẽ xa thôi
Em đi một bước thêm ly biệt
Không nhớ những chiều ta có đôi.
Phương trời em ở chắc sang Xuân
Nắng ấm vỗ về giởn trước sân
Em vẫn hồn nhiên như hoa nở
Đời vui trong lẽ sống trong ngần.
Thôi thế từ nay cách biệt rồi
Đường đời chia cách ở hai nơi
Chúc em hạnh phúc – niềm vui mới
Anh nếm tình sầu trong lẻ loi.
Dương hồng Thủy