![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
thơ Giọt sương cuộc tình
NHỚ MỘT CHÚT… Nhớ một chút về phương trời tuổi ngọc Níu thời gian khi tóc đã phôi pha Bịn rịn hồi lâu chực chờ muốn khóc Buổi hẹn nào bên góc miếu, cây đa ?! Thương một chút lỡ làng tình thơ dại Trong hộc bàn phơi phới một khối tình Ta buổi sáng - em buổi chiều - cùng lớp Cùng bàn nhì, cánh trái, phía bình minh. Buồn một chút ngày nào thư trống vắng Tờ giấy xếp tư hiện diện trong bàn Là ngày đó cành cây yên, gió lặng Trưa ra về thường rảo bước lang thang… Mừng một chút giấy thơm màu mực mới Chữ viết mượt mà tựa áo eo thon Lòng rực rỡ như tâm hồn mong đợi : Giọt nắng rọi qua đôi má em dòn ! Và bây giờ ngậm ngùi sầu len lén Gởi về nhau e thẹn buổi ban đầu Em ở đâu không hiểu còn hay mất Riêng mình ta nhớ mãi tận nghìn sau … Dương hồng Thủy r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2016 07:08:04 bởi Huyền Băng >
BẠN HIỀN ƠI ! Bạn hiền ơi giờ mái tóc đã phôi pha Bỏ lại sau lưng cả khu rừng kỷ niệm Mưa tháng mười xuyên suốt canh năm chờ sáng Ta và bạn thay nhau đốt lửa đêm nầy. Bạn bè quá xa đâu hẹn được ngày mai Để họp mặt chung vui về miền ký ức Lâu lắm gặp nhau tay trong tay thổn thức Nhớ rạp Lê Thanh cùng lóng nhóng bên ngoài. Cái rạp hát giờ là đống gạch vụn trải dài Rêu cỏ mọc đầy nghe đau lòng xót dạ Hàng me ngoài đường cũng không còn cây lá Người em năm xưa dưới lớp… nay ở đâu ? Bạn hiền ơi về đây đứng giữa cầu Lầu Miệng réo gọi tuổi thơ của thời niên thiếu Sáu chục năm, gặp nhau sai vần lạc điệu Tuổi già ơi, mi chầm chậm đến bao giờ ?! Dương hồng Thủy
Nhớ Em Tháng Mười Tháng 10 chưa cười trời tối Mênh mông lạc lối biển gần Trên mưa dưới bùn lầy lội Thu buồn gió lạnh hờn căm ! Chạnh lòng rong rêu ước hẹn Bên nhau ánh mắt trời đêm Gối đầu trên tay thổn thức Sương khuya ướt đẫm vai mềm. Tình nồng dối lừa man trá Nụ hôn nào giấc ngủ mê Lời ngọt ngào nào như thật Cho tim lạc lối đi về ! Đêm và ngày luôn hào phóng Mưa lặng lẽ, sương tối trời Ta chia tay trên đầu sóng Đêm về - biển lặng, người ơi ! Tháng 10 trận cười mấy chốc Theo gió bay trên dặm ngàn Sau mưa, đâm chồi nẩy lộc Gió mùa Đông Bắc vừa sang !.. Dương hồng Thủy R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2016 12:00:22 bởi Nguyệt Hạ >
CÓ LÚC ƯỚC … Có lúc ước mình như chiếc lá trôi theo dòng suối chảy qua mau nước ra biển lớn sông còn lại bãi cạn buồn hiu cát trắng phau. Có lúc ước mình như áng mây lang thang đây đó tháng với ngày khỏi lo bận bịu hồn thanh thản giởn gió vờn trăng vui ngất ngây ! Có lúc ước mình còn thơ dại trong tay mẹ dắt đến sân trường mỗi mùa Thu qua lòng hớn hở khỏi bận lòng chẳng chút vấn vương. Có lúc ước mình sao sống mãi để xem thế sự ở trên đời để coi trần thế bao thay đổi ảo ảnh phù sinh một kiếp người ! Nhiều khi ước mình cứ chết đi khỏi thấy, khỏi nhìn - kẻ phát phì hút máu dân lành - trời có mắt cuối đời rồi sẽ chẳng ra gì !.. Dương hồng Thủy
ĐI LỄ CHÙA Rằm tháng Chín đi cúng chùa Năm nay lễ muộn một mùa Thu phân Qua hàng sao lão lâng lâng Bóng râm che mát bần thần tóc bay. Vào trong bái Phật Như Lai Đọc kinh sám hối ai hoài hồi chuông Cầu cho thiên hạ bốn phương Hòa bình an lạc phố phường reo vui. Trách người tâm địa tối thui Tham – sân – si , làm rối nùi tâm tư Cuộc đời như thể ngục tù Hãy mau giác ngộ thiên thu phước lành. Sinh lão bệnh tử xoay quanh Ta bà một cõi như cành cây khô Giữ lòng thanh tịnh hư vô Tây thiên tìm đến bến bờ trần gian. Pháp quang soi chiếu thênh thang Gieo duyên gặp phước đầu cành quả ngon Hồng ân tam bảo lửa hồng Làm thiện tích đức miên trường thảnh thơi. Dương hồng Thủy (15/09 âl Bính Thân) r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2016 07:06:29 bởi Huyền Băng >
CHIẾC LÁ PHONG KHÔ (*) Mấy chục năm sống nơi Bắc Mỹ quê hương xa tít tận trời xanh nhớ sông lặng lẽ xuôi dòng chảy cây cối ven bờ uốn khúc quanh. cuộc sống bộn bề nhiều khổ lụy mùa Đông dọn tuyết trước hiên nhà áo bông trùm mặt, khăn quàng cổ vẫn lạnh ùa về… khứa thịt da. Xuân Hè cắt cỏ vui như Tết đôi lúc bờ mi sương ướt nhòa thương dáng mẹ hiền bên gánh lúa về thuyền ba lá ngập hồn thơ… hoặc khi làm cỏ mấy vườn rau xen lẫn hoa trồng chen chúc nhau nắng sớm đong đưa làn gió nhẹ nhớ nhà chi xiết dạ thương đau. thu đến hàng phong đầu ngõ rụng lá khô tràn ngập ở ven đường nhiều khi chiếc lá từ đâu đến cúi lượm bao đầy nghe tiếc thương. mùa Thu hốt lá bên đường ấy chiếc lá cây phong biểu tượng cờ xứ sở cưu mang thân lữ thứ sống nhờ, nương náu khỏi bơ vơ. lá vàng rơi rớt đầy ăm ắp xe rác sáng mai đến hẹn rồi ngồi xuống đứng lên lưng nhức mõi đêm nay lữ khách đứng nhìn trời. dùng cây cào lá vào bao tải đợi đến chiều lên để trước nhà nhộn nhịp cuối Thu gom xác lá yêu người xứ lạ ở quanh ta ! chuyến thăm sắp tới về quê Nội vẫn nhớ bên trời chiếc lá khô ! Dương hồng Thủy (20/10/2016) (* theo tâm sự của chs PTG Tôn thị Mỹ Etobicoke - ON)
MỘT THỜI Một thời tuổi trẻ tình non Xôn xao âm điệu thần hồn ngẩn ngơ Em cho ta mối tình hờ Để ta hăm hở đón chờ lương duyên. Một thời mê hoặc dáng em Cùng ta ru giấc êm đềm đi hoang Em đi đài các điểm trang Ta về ngơ ngẩn bàng hoàng nhớ thương. Một thời ta thấy chán chường Hóa ra thế sự chỉ còn đầu môi Gối đầu nhìn ánh sao trời Trông con nhạc lạc mù khơi bay về. Ta đang sống giữa vùng quê Cỏ hoa là bạn dặm về còn xa Cám ơn em đến cùng ta Tri ân em đã qua phà gió bay. Ta ôm kỷ niệm từng ngày Đem chôn quá khứ chờ mai đổi đời Sông chiều bãi cạn đất phơi Thương con bìm bịp gọi mời nước lên. Dương hồng Thủy r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2016 07:04:44 bởi Huyền Băng >
LÚC VẮNG ANH Vàng lá Thu về đường chớm đỏ Thân em mỏng quá lạnh làn da Đơn lẻ độc hành trên đường phố Sợi mềm tóc rối nắng phôi pha. Mắt em u tịch phương trời vắng Sương phủ hàng cây gió hắt hiu Lặng ngắm hoàng hôn buồn tĩnh lặng Mà thương bụi phấn đám ngo chiều. Em muốn tìm quên trong tiếc nhớ Bước đi trên sõi đá muôn màu Áo em cổ đứng che mùi gió Vẫn lẻn vào tim nghe xót đau. Đứng lại tâm hồn nghe ngơ ngẩn Bàng hoàng vực thẫm bũa vây quanh Nỗi sợ bây giờ em mới nhận Nhan sắc tàn phai lúc vắng anh !.. Dương hồng Thủy
MỘT TỐI CẦN THƠ Bến Ninh Kiều không em cũng là Cần Thơ Nhưng nếu có em sẽ thêm phần quyến rũ Cà phê Hoa Cau cạnh đường anh ngồi đó Từng ngụm cà phê giọt đắng đầu môi… Đường phố buổi chiều trông thật đông vui Em lẫn khuất trong ráng hồng màu tím Mõi mắt trông hoài một bóng hình kiều diễm Em bây giờ… chắc không còn trẻ như xưa ! Du thuyền đêm lầm lũi trong cơn mưa Tiếng mì gõ bên thềm con hẽm nhỏ Giọng rao ngọt lịm “chè đậu xanh đường cát” Đèn ba ngọn ngã ba có cô gái bán xôi… Cần Thơ đang vẫy gọi em - chào mời Anh vẫn ngồi và em còn chưa kịp đến Anh ước gì có trong tay cặp nến Để thắp lên mừng giây phút tương phùng. Mõi mòn đợi một ảo ảnh nhọc nhằn Trong nỗi nhớ chợt lãng quên số phận Tâm sự bùi ngùi như ly cà phê đen đậm Điệp khúc suy tư trong một tối từng giờ… Bến Ninh Kiều không em cũng là Cần Thơ Nhưng em hỡi ! Anh chờ em đến bao giờ ?! Dương hồng Thủy
TÔI TRỞ LẠI Tôi trở lại biển xưa Ninh Chữ Thăm thằng bạn lính thuở xinh trai Lơ thơ cỏ mọc theo năm tháng Nấm đất nghiêng theo bãi cát dài… Nhớ hoài đụng trận làng Ninh Phước Xe mình bị chận đánh giữa đường May sao xe lật làm bia đạn Ta còn bạn mất thật thê lương ! Bốn sáu năm bạn đi biệt xứ Ta theo năm tháng sống lạc loài Vợ bạn khóc than hay tin dữ Ta nhói buồng tim tiếng gọi người ! Hôm nay trở lại vùng Cà Đú Nhớ bạn dạo đàn chiếc ghi ta “Ngày chưa nhập ngũ… “ cao giọng hát “Đưa em về vùng cỏ bông may…” Bạn hỡi có nghe ta khẻ gọi Thâm sâu đáy mộ đợi ta về Chung vui đêm nhạc sầu sâu lắng Bỏ lúc u buồn sương khói che. Bạn hãy yên lòng nằm an nghỉ Ta làm bài thơ gọi nắng lên Cho ấm mộ phần nơi hoang vắng Và mời chung rượu nhạt hương quen ! Dương hồng Thủy r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2016 06:59:50 bởi Huyền Băng >
thuytaylor
TÔI TRỞ LẠI
Tôi trở lại biển xưa Ninh Chữ
Thăm thằng bạn lính thuở xinh trai
Lơ thơ cỏ mọc theo năm tháng
Nấm đất nghiêng theo bãi cát dài…
Nhớ hoài đụng trận làng Ninh Phước
Xe mình bị chận đánh giữa đường
May sao xe lật làm bia đạn
Ta còn bạn mất thật thê lương !
Bốn sáu năm bạn đi biệt xứ
Ta theo năm tháng sống lạc loài
Vợ bạn khóc than hay tin dữ
Ta nhói buồng tim tiếng gọi người !
Hôm nay trở lại vùng Cà Đú
Nhớ bạn dạo đàn chiếc ghi ta
“Ngày chưa nhập ngũ… “ cao giọng hát
“Đưa em về vùng cỏ bông may…”
Bạn hỡi có nghe ta khẻ gọi
Thâm sâu đáy mộ đợi ta về
Chung vui đêm nhạc sầu sâu lắng
Bỏ lúc u buồn sương khói che.
Bạn hãy yên lòng nằm an nghỉ
Ta làm bài thơ gọi nắng lên
Cho ấm mộ phần nơi hoang vắng
Và mời chung rượu nhạt hương quen !
Dương hồng Thủy
r
Đọc bài thơ này của bạn, HB bổng nhớ lại một người bạn thuở xa xưa, nhạc sỹ Anh Thy, cũng đã mất ở Sông Cầu do lật xe. .. Nhớ Chú _ Anh Thy, Mấy mươi năm đọc lời thơ ... chạnh nhớ ! Người bạn xưa, gọi bằng chú ... Anh Thy Tuổi cách nhau chẳng mấy chỉ là vì ... Cái thuở ấy ... thuở ngại ngùng mới lớn Ăn quà vặt, chú rầy, hai đứa vẫn cười giởn Như chiêm bao thoáng đã mấy mươi năm Chú ra đi, "nó" cũng hóa xa xăm! Cháu ngồi nhớ mà lòng buồn vô hạn Dòng đời trôi, tình người theo năm tháng Hoang oải lòng buồn chất, nặng nặng thêm... Ấy mới hay, cuộc sống dài chưa chắc đã dịu êm Cây "năm tháng" nhận thêm nhiều vết cứa ... Huyền Băng *Anh Thy tác giả nhạc phẩm Hoa Biển
Kính gởi chị Huyền Băng Cám ơn chị Huyền Băng một thuở Ghé lều nghèo hoa lá xác xơ Và để lại bài thơ gợi nhớ Hào hoa người nhạc sĩ Anh Thy… Địa danh sông Cầu tôi có bạn Hy sinh tuổi trẻ ở Đồng Xuân Chị nhắc lại tôi nghe một thoáng Trầm mặc tơ lòng chút bâng khuâng ! Dòng đời trôi – con người giới hạn Sống loay hoay phản phất nỗi buồn Kính chúc chị ngày mai tươi sáng Nhiều niềm vui khi… tuổi chiều buông … Dương hồng Thủy
Huyền Băng
thuytaylor
TÔI TRỞ LẠI
Tôi trở lại biển xưa Ninh Chữ
Thăm thằng bạn lính thuở xinh trai
Lơ thơ cỏ mọc theo năm tháng
Nấm đất nghiêng theo bãi cát dài…
Nhớ hoài đụng trận làng Ninh Phước
Xe mình bị chận đánh giữa đường
May sao xe lật làm bia đạn
Ta còn bạn mất thật thê lương !
Bốn sáu năm bạn đi biệt xứ
Ta theo năm tháng sống lạc loài
Vợ bạn khóc than hay tin dữ
Ta nhói buồng tim tiếng gọi người !
Hôm nay trở lại vùng Cà Đú
Nhớ bạn dạo đàn chiếc ghi ta
“Ngày chưa nhập ngũ… “ cao giọng hát
“Đưa em về vùng cỏ bông may…”
Bạn hỡi có nghe ta khẻ gọi
Thâm sâu đáy mộ đợi ta về
Chung vui đêm nhạc sầu sâu lắng
Bỏ lúc u buồn sương khói che.
Bạn hãy yên lòng nằm an nghỉ
Ta làm bài thơ gọi nắng lên
Cho ấm mộ phần nơi hoang vắng
Và mời chung rượu nhạt hương quen !
Dương hồng Thủy
r
Đọc bài thơ này của bạn, HB bổng nhớ lại một người bạn thuở xa xưa, nhạc sỹ Anh Thy, cũng đã mất ở Sông Cầu do lật xe. ..
Nhớ Chú _ Anh Thy,
Mấy mươi năm đọc lời thơ ... chạnh nhớ !
Người bạn xưa, gọi bằng chú ... Anh Thy
Tuổi cách nhau chẳng mấy chỉ là vì ...
Cái thuở ấy ... thuở ngại ngùng mới lớn
Ăn quà vặt, chú rầy, hai đứa vẫn cười giởn
Như chiêm bao thoáng đã mấy mươi năm
Chú ra đi, "nó" cũng hóa xa xăm!
Cháu ngồi nhớ mà lòng buồn vô hạn
Dòng đời trôi, tình người theo năm tháng
Hoang oải lòng buồn chất, nặng nặng thêm...
Ấy mới hay, cuộc sống dài chưa chắc đã dịu êm
Cây "năm tháng" nhận thêm nhiều vết cứa ...
Huyền Băng
[
Re:thơ Giọt sương cuộc tình 6 giờ (permalink)
0
Kính gởi chị Huyền Băng
[
[<font]Cám ơn chị Huyền Băng một thuở
[<font]Ghé lều nghèo hoa lá xác xơ
[<font]Và để lại bài thơ gợi nhớ
[<font]Hào hoa người nhạc sĩ Anh Thy…
[<font]Địa danh sông Cầu tôi có bạn
[<font]Hy sinh tuổi trẻ ở Đồng Xuân
[<font]Chị nhắc lại tôi nghe một thoáng
[<font]Trầm mặc tơ lòng chút bâng khuâng !
[<font]Dòng đời trôi – con người giới hạn
[<font]Sống loay hoay phản phất nỗi buồn
[<font]Kính chúc chị ngày mai tươi sáng
[<font]Nhiều niềm vui khi… tuổi chiều buông …
[<font]Dương hồng Thủy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2016 19:08:21 bởi thuytaylor >
CÓ MỘT … Có một vùng biển rộng Làn nước biếc mênh mông Thênh thang cơn gió lộng Chào đón những dòng sông. Có một miền quê nghèo Mồ hôi hòa lớp đất Nghẹn ngào cơn gió giật Mất trắng đám hoa màu. Có một con sông nhỏ Chở lục bình thảnh thơi Thăng trầm bao vất vả Kiếp bềnh bồng nơi nơi. Có một người cha già Hàng ngày trên đồng ruộng Gánh từng ôm rau muống Gió lạnh cào thịt da. Có một người mẹ đãm Quang gánh buổi sớm mai Dù mưa chiều ãm đạm Hay trưa : trên đường dài. Có một bầu trời xanh Che chở mái nhà tranh Phận đời luôn chất phát Vui cuộc sống an lành. Có một túi mật đắng Mới hiểu giọt mật ong Đời người luôn căng thẳng Hơn nhau một tấm lòng… Dương hồng Thủy
NHỚ CẦN THƠ Thương em tóc xõa ngang vai Ta làm họa sĩ vẽ hoài chẳng xong Ước gì phác họa vòng tròn Đón em vào chốn lầu son phết vàng. Cần Thơ sóng nước mơ màng Em đi soi bóng bên hàng liễu xinh Hàng dừa chiều mưa lung linh Nhớ lần ướt áo chúng mình sang sông. Cơn mưa tê tái cõi lòng Mưa bay ướt mắt chập chờn người yêu Cần Thơ sáng nắng mưa chiều Cho ta chợt nhớ cánh diều ngày xưa. Chiều nay mưa giọt lưa thưa Bay trong gió lộng cuối mùa thu phai Ninh Kiều chợt nhớ dáng ai Em con én nhỏ ta hoài chờ mong ! Dương hồng Thủy
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: