thơ Giọt sương cuộc tình
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 23 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 336 bài trong đề mục
thuytaylor 02.02.2017 16:27:53 (permalink)
0
MONG NGÓNG CHÚNG TỪNG NGÀY
 
Đêm khuya mồi điếu thuốc
Đốm lửa lòe đầu năm
Hơi thở dài thườn thượt
Buồn ơi lạnh chỗ nằm.
 
Sáng đầu Xuân rực rỡ
Ánh sáng chợt chan hòa
Chim chìa vôi hót khẻ
Tiếng còi tàu vang xa…
 
Đưa tay lùa mái tóc
Nhìn gương thấy bạc nhiều
Xe thời gian rung lắc
Tuổi đời còn bao nhiêu ?
 
Tết sum vầy đoàn tụ
Giờ con cái xa bay
Âm thầm gom nỗi nhớ
Đong đầy đôi bàn tay.
 
Búng xa tàn điếu thuốc
Giã từ thói quen hư
Mừng ơi khi bỏ được
Buồng phổi đã nát nhừ.
 
Sáng nay sao vắng vẻ
Tiếng cười nói bên tai
Ôi ! xa bầy con trẻ
Mong ngóng chúng từng ngày…
 
Dương hồng Thủy
(mùng 6 Tết Đinh Dậu – 02/02/2017)
 
thuytaylor 07.02.2017 10:03:38 (permalink)
0
Thơ
LE AN·7 THÁNG 2 2017
BÔI HÔI PH XƯA
 
Ph xưa nay vng em ri
Chim buồn ngưng hót mây trôi ngp ngng.
 Dạo quanh cùng với bâng khuâng
Kềm  lòng mà mt lại rưng l trào.
 
Nh em ngày tháng năm nào
Má môi hng thm tóc ngào ngt hương.
 Guc khua gỏ nhịp đến trường
Gió vờn  vạt áo vn vương lòng mình.
 
Làm đuôi mc cở lng thinh
Vô tình em chẳng biết tình ca tôi
Bây gi người đã xa xôi
Tại sao ray rức bồi  hồi  nh thương? 
Anh Tú
February 6, 2017
 
TÌM NHAU (cãm tác Bồi Hồi Phố Xưa của Anh Tú)
 
Nắng chiều trải nhẹ trên hè phố
Chân bước tìm cuối ngõ cà phê
Giọt đen ru lối đi về
Nhớ xưa hai đứa đam mê cuộc đời.
 
Từng sợi mỏng tuyệt vời khói thuốc
Bay dịu dàng óng mượt tóc mây
Lá me thoảng nhẹ bay bay
Mắt em đen thẩm tháng ngày mộng mơ.
 
Theo thời gian trôi vào quên lãng
Tựa vầng mây lãng đãng tầng không
Xa nhau mới thấy đắng lòng
Quơ tay muốn níu  ngược dòng thời gian.
 
Cà phê cạn khói tàn đêm xuống
Gieo vần thơ muôn hướng tìm nhau
Em ơi kỷ niệm ban đầu
Ta còn giữ mãi nát nhầu buồng tim.
 
Dương hồng Thủy
07/02/2017 – 11/01âl  Đinh Dậu)
 
thuytaylor 09.02.2017 12:05:57 (permalink)
0
 

Làm Chi Cho Qua Một Ngày
 
Làm chi cho qua một ngày
Ngồi im một góc hồn ngoài chân mây
Tưởng như tuổi hồng còn đây
Tóc tơ thả gió bay bay trong chiều
 
Tim còn rộn rã tin yêu
Bao nhiêu tha thiết bao nhiêu nồng nàn
Tưởng chừng quên dấu thời gian
Hằn trên xương cốt, dung nhan tội tình
 
Soi trong gương bỗng giật mình
Ai nhìn ta với cái nhìn không quen
Lẽ nào đó lại là "em"
Lẽ nào một giấc mộng len vào đời
 
Quỹ thời gian sắp cạn rồi
Chia tay chưa kịp nói lời yêu thương
Thì thôi hết kiếp đoạn trường
Hẹn nhau, đã hẹn sân trường ta Xưa
 
Khánh Hà
 
 
                                     NGÀY MAI GOM LÁ SÂN TRƯỜNG
                      (bài họa Làm Chi cho Qua Một Ngày của Khánh Hà)
 
                                       Anh ngồi - ngày lại qua ngày
                             Mân mê sợi nhớ bạc vài tóc mây
                                  Ước chừng em còn đâu đây
                          Dang tay đón nhận hồn say nắng chiều.
 
                                     Em ơi hoang phế tình yêu
                             Anh đang giữ lại bấy nhiêu nồng nàn
                                 Mưa chiều phủ bụi không gian
                          Tim đơn hoang lạnh người đang thất tình.
 
                                  Thương em nghĩ tủi phận mình
                            Áo ta nhăn dúm người nhìn chẳng quen
                                  Dường như đang gọi tiếng em
                           Hẩm hiu thân phận buồn len cuộc đời.
 
                                        Bây giờ ta cách biệt rồi
                                 Nói gì cũng trễ dù lời mến thương
                                    Ngày mai gom lá sân trường
                           Tìm em dốc nắng phố phường ngày xưa.
 
                                 Dương hồng Thủy
                                (Thứ năm 09/02/2017)
 
thuytaylor 17.02.2017 11:45:06 (permalink)
0
 THƠ

Nguyên Nhung

__________________________________________________________________________________________
QUÊN . . . 
Tôi mở tim ra tìm nỗi nhớ
Ôi lạ lùng sao ! Chẳng nhớ gì
Bao nhiêu kỷ niệm, người năm cũ
Lặng lẽ tan vào trong giấc mơ.
 
Tôi lật hình ra tìm bóng cũ
Lạ lẫm nhìn nhau chẳng thấy quen
Ngày tháng đong đưa tình đã cạn
Đời chỉ dài thêm những lãng quên.  
 
 Tôi thấy trùng trùng cơn sóng vỗ
Biển vẫn trầm trầm khóc tỉ tê
Thuyền ngút ngàn xa, bờ bãi vắng
Bầy chim xoải cánh rủ nhau về    
 
Tôi gọi tôi về với gió thơm
Về với niềm vui, với nỗi buồn 
Gió thổi luồn qua hồn trống rỗng
Kỷ niệm khoanh tròn con số không  
 
 Tôi hỏi bóng mình in đáy nước
Hồn ma bóng quế lạc đâu về?
Gợn sóng phù du tan biến cả
Cuộc đời ảo ảnh tựa cơn mê.
Nguyên Nhung 
 
Bài họa : NHỚ
 
Anh cố quên nhưng luôn phải nhớ
Người ta quên sao phải nhớ gì ?
Kỷ niệm trôi hoài ngày tháng cũ
Bây giờ đọng lại mãi trong mơ.
 
Hai đứa chụp hình ghi ngày tháng
Bây giờ nhìn lại thấy quen quen
Em e ấp mãi bên sông cạn
Thử hỏi làm sao anh lãng quên ?!
 
Hai đứa nhìn trời chim cánh vỗ
Từ trên cao gió lộng tái tê
Anh dìu em trên con đường vắng
Chân run khập khễnh lối đi về.
 
Anh vuốt nhẹ nhàng suối tóc thơm
Chia tay sau đó lặng câm buồn
Em qua ngõ vắng tim tôi rỗng
Anh mãi nhìn theo em biết không ?
 
Tôi hỏi em chim trời cá nước
Em đi lâu quá chắc không về
Con sóng trào dâng tan tất cả
Nhưng tình hoài niệm mãi đam mê !!!
 
Dương hồng Thủy
17/02/2017
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2017 11:48:44 bởi thuytaylor >
thuytaylor 19.02.2017 16:43:29 (permalink)
0
QUÁN CŨ NGƯỜI XƯA
 
Quán cũ vẫn còn theo thời gian
Bàn cây ghế cóc gió lay màn
Thời gian hủy hoại lên chòi lá
Bậc đá rêu phong mấy chậu lan.
 
Trời đông lạnh lẽo hoang sơ lạ
Tre nứa rèm phên phơi nắng mưa
Lất phất giọt buồn đêm lãng mạn
Nhớ người  ngồi đó dưới sao thưa !
 
Mõi mắt bới tìm một bóng hình
Trong lòng dậy sóng biển lung linh
Ngày nầy năm ấy ai ngồi đợi
Dõi bước người qua nặng nghĩa tình.
 
Thế mà đôi ngả giấc mơ say
Ngơ ngẩn tìm ai ở chốn nầy
Bóng nắng rời xa vùng kỷ niệm
Người xưa quán cũ nhớ nhung hoài…
 
Dương hồng Thủy
19/02/2017
 
thuytaylor 22.02.2017 05:29:32 (permalink)
0
 
 
CHÁU TÔI
 
 
Đầu năm nay cháu tôi đến lớp
Đi học về nức nở khen hoài
Bảo cô con là… cô giáo mới
Như chim sáo vờn trong nắng say.
 
Cô bảo tụi con sắp hàng một
Tập đi, tập đứng, đếm đến mười
Bạn con liếng thoắng cô rầy khóc
Nhưng rồi nhỏ bạn cũng đùa vui.
 
Lớp con - con tính tròn mười chín
Thêm cô giáo nữa chẳn hai mươi
Bốn mươi viên ngọc tròn hột nhản
Tóc xoăn má nọng mắt môi cười.
 
Cô nói gái dễ bảo hơn trai
Lại thêm đông lắm chẳn mười hai
Mười hai tim nhỏ còn măng sữa
Như gió chập chờn hoa tuyết bay.
 
Dấn thân cực khổ làm cô giáo
Dìu dắt cháu tôi rẽ khúc quanh
Đẹp lắm như người đi giảng đạo
Gieo mầm ươm hạt chớm chồi xanh !
 
Dương hồng Thủy
 
thuytaylor 01.03.2017 08:31:16 (permalink)
0
 
VÉN MÂY TRỜI
 
 
Tôi vén mây trời tìm em nấp
Trao người ánh mắt thuở quen xưa
Không ngờ nhiễu loạn mây thưa quá
Đành thôi – vì sợ gió sang mùa.
 
Tôi đi lầm lũi mưa giăng lối
Hẹn em một tối giữa không gian
Biết đâu nơi đó em ngồi đợi
Trên cầu ô thước bến đò ngang…
 
Mai nầy vườn thơ đưa tôi đến
Tao ngộ đôi ta sẽ thật gần
Mình dựa vai thì thầm trìu mến
Chan hòa mộng đẹp với tha nhân.
 
Tôi vạch mi em tìm lệ nóng
Em cười nhưng nước mắt lưng tròng
Em ơi hạnh phúc như lắng đọng
Ráng tím hoàng hôn mỏng phải không ?
 
Cám ơn em cuộc tình nóng bỏng
Sa mạc hong khô mắt lệ mờ
Sương giăng vai áo tôi hy vọng
Phủ dáng yêu kiều ngây ngất thơm...
 
Dương hồng Thủy
 
thuytaylor 05.03.2017 09:36:25 (permalink)
0
CÁNH DIỀU (*)
 
Lắng nghe buổi sáng lặng thinh
Trời cao rực rỡ bình minh vừa về
An Bình là chợ vùng quê
Chợt vừa nhìn thấy đam mê một thời...
 
Cánh diều cao trên nền trời
Tung tăng đỏ ửng rạng ngời nắng lên
Ngẩn ngơ một sáng bình yên
Trông mòn con mắt chao nghiêng mỹ miều
 
Nâng niu ký ức thân yêu
Trở về tuổi dại lắm điều thân thương
Mây mùa Thu nắng sân trường
Cánh diều năm cũ ruộng vườn ngày thơ...
 
Gió lên ngọn sóng vỗ bờ
Thương diều no gió chẳng chờ đợi ai
Xa em mấy chục năm dài
Tha hương còn nhớ những ngày quen nhau ?
 
Bàn tay nắm chặt diều màu
Anh chạy trước – em chạy sau – tiếng cười !
Bây giờ diều sáo rạng ngời
Nhưng em vắng bóng, tình tôi – vẫn chờ !
 
Dương hồng Thủy
( * ảnh chộp sáng 05/03/2017)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2017 19:04:56 bởi thuytaylor >
thuytaylor 12.03.2017 20:13:19 (permalink)
0

Chiều thứ Sáu 10/03/2017, đi ra bệnh viện thăm một cựu giáo sư dạy toán cách đây gần 60 năm, nay bệnh nặng. Trên đường trở lại nhà, bắt gặp một nhóm nữ sinh đi học về... Ôi ! khiến tôi nhớ lại cái thuở ngày xưa lúc còn đi học :

THƯƠNG THẦM
Chuông tan trường bước chân nàng thong thả
Áo trắng cài phù hiệu nhỏ trường Phan
Biết nhau nhiều nhưng ngại ngần trong dạ
Mình theo hoài em có nghĩ tình chăng ?!

Trong lớp học tôi treo vài sợi nhớ
Dọc hành lang hun hút cạnh sân trường
Giờ ra chơi em cầm theo trang vở
Đã đẹp người chăm học thấy mà thương…

Xe đạp nàng sao nhìn lâu thật lạ
Cũng gam màu cũng sắc lá màu xanh
Em khoan thai - tôi đạp theo hối hả
Vì chậm chân sẽ bị lạc khúc quanh.

Cũng từ đó mưa chiều hay nắng xế
Chạy theo em bất kể… cũng vài năm
Guốc vong nhẹ - chân dịu dàng rất khẻ
Dìu hồn tôi vào ảo mộng thương thầm ...
Dương hồng Thủy










<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2017 20:26:24 bởi thuytaylor >
thuytaylor 14.03.2017 19:32:29 (permalink)
0
LÊ THÊ NỖI SẦU
 
Nhớ em dáng đẹp thanh tân
Nụ cười hoa nở hàm răng sáng ngời
Mắt em rạng rỡ nụ cười
Tình nồng hạnh phúc bên người em yêu.
 
Hôm nay anh thả cánh diều
Gởi theo dấu ái những chiều nắng lên
Chập chờn nước cũng mông mênh
Tình anh theo sóng lênh đênh phận buồn.
 
“Làn thu thủy – nét xuân sơn”
Cho anh gởi lại chút hồn ngày xưa
Thân anh mướp đắng cuối mùa
Khổ qua chung liếp nên chua xót lòng.
 
Ai xui oan trái chập chờn
Ngẩn ngơ tha thiết dỗi hờn người dưng
Để rồi đông lại qua xuân
Lắng nghe khúc nhạc bâng khuâng não nề.
 
Phía sau ngõ tối dặm về
Tương lai trước mặt lê thê nỗi sầu !
 
Dương hồng Thủy
thuytaylor 15.03.2017 14:55:28 (permalink)
0
EM CÒN NHỚ HAY QUÊN
 
Em sống miền thôn dã
Anh cư ngụ thị thành
Chung một mảnh trời xanh
Nhưng cách xa vời vợi.
 
Những lần em hờn dỗi
Mưa nhẹ lên lá khoai
Hoang liêu tiếng thở dài.
Tâm hồn sao khắc khoải
.
Thời gian trôi đi mãi
Bình minh rồi chiều buông
Bóng tối như nỗi buồn
Sông hiền hòa lặng lẽ.
 
Ngọn gió chiều khe khẻ
Sợ trời giận mưa rào
Xa nhau nhớ làm sao
Chuổi sầu dâng chất ngất.
 
Tôi cúi đầu sát đất
Gọi thầm tên người yêu
Em còn nhớ hay quên
Nụ hôn đầu thắm thiết…
 
Dương hồng Thủy
thuytaylor 15.03.2017 14:58:12 (permalink)
0
ĐI TÌM EM
 
Đi tìm em ngàn năm mây bay
Theo thời gian héo úa thân gầy
Mõi gối chồn chân Nam ra Bắc
Một gói tình buồn ai có hay ?!
 
Đi tìm em trên khắp nẽo đường
Từ đồng bằng – đến phố đầy sương
Nơi sông nhỏ - ra miền biển lớn
Hởi người em ngày đó tôi thương.
 
Nhớ ngày nào lúc tỉnh như say
Hai trái tim nhịp đập ngất ngây
Nhưng bây giờ vì đâu lẽ bóng
Để mưa chiều lạnh buốt đôi tay…
 
Mừa Xuân nầy mưa rơi hơi nhiều
Nhớ về em gió lạnh đìu hiu
Tôi đứng lại bên bờ sông tối
Hơi thở dài buồn biết bao nhiêu !
 
Dương hồng Thủy
thuytaylor 15.03.2017 15:01:11 (permalink)
0
HÃY QUÊN ĐI

 
Nụ hôn dù có mềm môi
Yêu thương cho lắm cũng rồi chia xa
Cuối Xuân bỗng nở nhành hoa
Mang về chia sẻ gọi là tri ân.
 
Dấu yêu nhẹ tợ phù vân
Mà nghe sóng vỗ ngại ngần bước đi
Chim trời mõi cánh thiên di
Em còn núm níu những vì sao hôm ?
 
Chân trời chớp bể mưa nguồn
Thân em phước mỏng cánh chuồn nhẹ tênh
Em đi thương lấy phận mình
Chắc đâu còn nhớ bóng hình người dưng ?
 
Thôi thì nếu chẳng đặng đừng
Xem như gió cuốn mây vương tại người
Nếu gặp nhau hãy mĩm cười
Đường đời đôi ngã ngọt lời chia tay.
 
Em đi rượu thắm hồn say
Anh về trăn trở cuối ngày tơ vương
Cho dù trăm nhớ nghìn thương
Hãy quên đi nỗi đoạn trường nghe em !...
 
Dương hồng Thủy


thuytaylor 15.03.2017 15:04:31 (permalink)
0
DUYÊN PHẬN
 
“ Trách em vội lấy chồng xa
Quê hương vời vợi biết nhà má đâu”
Mưa nguồn lụt lội bãi dâu
Thương con kiến đất cành đào sẩy chân..
 
Trách người rồi lại bâng khuâng
Xây chi ảo ảnh trên rừng mù sương
Đời éo le - mộng bình thường
Lỡ rồi - trao gởi tình thương cho người.
 
Nhớ mùa phượng đỏ rạng ngời
Ta cùng nhặt cánh hoa rơi vội vàng
Nhẹ tay cài lên tóc nàng
Em cười bẽn lẽn bên ngàn tiếng ve.
 
Bây giờ tâm sự não nề
Em con nhạn trắng lạc về rừng hoa
Bãi bùn nước cạn mưa sa
Nghêu sò duyên nợ cũng là có nhau.
 
Ngẩn ngơ tâm trạng dạt dào
Do mình phận mỏng như màu lá rơi
Đông về gió chướng ai mời
Mà nghe dậy sóng rối bời tâm tư...
 
Dương hồng Thủy
thuytaylor 15.03.2017 15:07:27 (permalink)
0
CÁNH DIỀU 
 
Lắng nghe buổi sáng lặng thinh
Trời cao rực rỡ bình minh vừa về
An Bình là chợ vùng quê
Chợt vừa nhìn thấy đam mê một thời...
 
Cánh diều cao trên nền trời
Tung tăng đỏ ửng rạng ngời nắng lên
Ngẩn ngơ một sáng bình yên
Trông mòn con mắt chao nghiêng mỹ miều
 
Nâng niu ký ức thân yêu
Trở về tuổi dại lắm điều thân thương
Mây mùa Thu nắng sân trường
Cánh diều năm cũ ruộng vườn ngày thơ...
 
Gió lên ngọn sóng vỗ bờ
Thương diều no gió chẳng chờ đợi ai
Xa em mấy chục năm dài
Tha hương còn nhớ những ngày quen nhau ?
 
Bàn tay nắm chặt diều màu
Anh chạy trước – em chạy sau – tiếng cười !
Bây giờ diều sáo rạng ngời
Nhưng em vắng bóng, tình tôi – vẫn chờ !
 
Dương hồng Thủy
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 23 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 336 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9