![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
thơ Giọt sương cuộc tình
NGẨN NGƠ NƠI NẦY Thương con chim sẻ ngoài sân Nhỏ nhoi số phận phân vân đứng ngồi Trưa hè cháy đọt mồng tơi Biển khơi sóng dậy đất trời gần nhau. Đường đời bất hạnh úa màu Từng đêm ngồi viết vài câu tạ từ Ngày xưa chậm trả lời thư Em hờn em giận chẳng ử - khoát tay. Trời chiều ráng nhạt hồng phai Dìu nhau đi mấy dặm dài phân vân Tay trong tay dạ ân cần Giờ đây cách biệt bần thần chờ trông. Sông chiều bó gối ngồi mong Giận người phương ấy đèo bồng bỏ đi Có khi nào ? Được mấy khi ? Em về ướp mộng xuân thì với thơ ?! Xót xa con nhện giăng tơ Cho tôi cay đắng ngẩn ngơ nơi nầy… Dương hồng Thủy
LÊ THÊ NỖI SẦU Nhớ em dáng đẹp thanh tân Nụ cười hoa nở hàm răng sáng ngời Mắt em rạng rỡ nụ cười Tình nồng hạnh phúc bên người em yêu. Hôm nay anh thả cánh diều Gởi theo dấu ái những chiều nắng lên Chập chờn nước cũng mông mênh Tình anh theo sóng lênh đênh phận buồn. “Làn thu thủy – nét xuân sơn” Cho anh gởi lại chút hồn ngày xưa Thân anh mướp đắng cuối mùa Khổ qua chung liếp nên chua xót lòng. Ai xui oan trái chập chờn Ngẩn ngơ tha thiết dỗi hờn người dưng Để rồi đông lại qua xuân Lắng nghe khúc nhạc bâng khuâng não nề. Phía sau ngõ tối dặm về Tương lai trước mặt lê thê nỗi sầu ! Dương hồng Thủy
MẸ VỀ VỚI CON Mái tranh khói bếp tỏa xa Chiều đi bóng ngã hiên nhà quạnh hiu Mẹ ơi con thương mẹ nhiều Nhớ bàn tay mẹ mỹ miều ngón thon. Nhà nghèo mẹ dạy thảo thơm Nhường nhau hạt gạo chén cơm cuối cùng Tiếng ru của mẹ đêm sương Thoáng vùng kỷ niệm dư hương nghẹn lời. Con bôn ba bốn phương trời Chiều thu nhặt lá vàng rơi ngỡ ngàng Vẳng đâu đây tiếng cung đàn Với hồi kinh tối ngỡ ngàng tịch liêu. Nửa đêm con gọi mẹ yêu Mẹ về - con bắt cầu kiều mẹ qua Ước gì mẹ trở lại nhà Để con đón mẹ từ xa - ra chào. Ngồi buồn con lại làm thơ Yêu nụ cười mẹ hoang sơ nhu mì Mẹ ơi cách biệt sơn khê Nhưng con vẫn muốn mẹ về với con… Dương hồng Thủy
PHẢI CHI Phải chi em là cô gái xấu Anh nguyện làm bảo mẫu chọc cười Em hoa hậu, anh ngậm ngùi Vói tay xa quá góc trời héo hon. Phải chi em là cô bạn học Thường dỗi hờn hay khóc một mình Anh sẽ là ngọn trúc xinh Cho em e ấp đứng nhìn làm duyên. Phải chi em là vần thơ cũ Anh gối đầu - giấc ngủ bình yên Mặc cho thế sự đảo điên Anh mơ tuyết phủ trắng miền phù du. Phải chi em là vầng mây sớm Anh xin làm bướm lượn bên hoa Hoặc em là ánh chiều tà Anh làm ngọn gió ngân nga bên đồi. Phải chi em : anh kêu bằng... vợ Để không còn bỡ ngỡ gọi tên Bây giờ số phận mông mênh Ý tình ngăn cách buồn phiền xẻ chia. Dương hồng Thủy
TRẢ CHO EM Trả cho em đôi bàn tay Suýt soa âu yếm tháng ngày bên nhau Trả cho em mối tình đầu Để em giữ lại mấy câu ân tình. Trả cho em sáng bình minh Cùng đi dưới nắng lung linh đến trường Trả cho em mộng bình thường Cho ta ngồi lại tơ vương não nề. Trả cho em tối đam mê Dựa vai – ta vuốt tóc thề, người ơi ! Trả cho em cả nụ cười Những ngày ướp mật khung trời dấu yêu. Trả cho em những cánh diều Để em tung cánh những chiều không mưa Trả cho em – đủ ! vừa chưa ? Phần anh giữ lại duyên thừa, lẻ loi… Dương hồng Thủy
EM ĐỌC THƠ TÔI Em đọc thơ tôi giữa mùa tuyết rơi Rồi làm thơ tranh như thật tình cờ Ở phương nầy tôi nghe lòng xao xuyến Một chiều nào như rót mật vào thơ. Em đọc thơ tôi từ chân trời xa Mười ngón bàn tay xinh xắn ngọc ngà Tranh thơ đẹp như phượng hồng buông thả Vị đắng nào bỗng chợt ngọt môi ta. Em đọc thơ tôi nói thích thật nhiều Tôi hăng say sáng tác biết bao nhiêu Thế đã đủ chưa nào ai biết được Chỉ biết tương tư… bóng dáng yêu kiều… Dương hồng Thủy
EM LÀ CÔ GÁI NEW HAMPSHIRE Em cô bé New Hampshire Sáng nay tuyết phủ em đi bằng gì Cho anh gởi mối tình si Sao em khép kín bờ mi chẳng nhìn. Nón quai em buộc rung rinh Để anh lạc bước làm thinh dỗi hờn Tóc thề phe phẩy sóng vờn Guốc vong em nhịp bào mòn tim tôi. Bổng nhiên con chim chìa vôi Ngu ngơ lạc bước đầu hồi nhà anh Trao em ước hẹn ngày xanh Nhưng em như sợi chỉ mành đong đưa. Đêm nay gió nhẹ mây thưa Không bằng tuyết phủ trằng mùa bên em Anh ngồi buổi tối bình yên. Thương em buốt lạnh con tim một mình. Dương hồng Thủy ( 8 giờ 30 tối thứ ba 14/03/2017)
CHÚT BUỒN RIÊNG Sáng nay con sóc ghé thăm Anh bèn gởi nụ hôn thầm đến em Tối qua thức trắng một đêm Bâng khuâng nỗi nhớ không tên thẩn thờ. Trăm năm vàng đá còn chờ Tình anh dành trọn ý thơ gởi nàng Cuộc vui chỉ đến một lần Triều dâng sõi đá phân vân bãi bồi. Em còn trẻ đẹp rạng ngời Cho anh gối mộng rối bời tâm tư Tối nay chậm một bài thơ Gió đâu phớt lạnh phiêu du muộn phiền. Dang tay đón hạt mưa mềm Bỗng nhiên một chút buồn riêng kéo về... Dương hồng Thủy
CHO ANH Cho anh số phận tuyệt vời Chỉ riêng em giữ đơn côi một mình Cho anh một sáng bình minh Dù em cam chịu tuyệt tình trăng treo. Cho anh hoa dại bên đèo Chỉ mình em nhận lòng heo hút buồn Gởi anh cả đám mưa luồn Để anh no gió cánh buồm thuyền nan. Cho anh cả mùa Thu vàng Ngàn thông lá lót dặm ngàn bước ai Riêng em ép lá Thu phai Vá buồng tim dại thở dài lời ca. Thôi đành một chuyến đi xa Cho anh cặp bến thuyền hoa tuyệt vời Em đi bước lặng bên đời Cho anh tất cả nụ cười đã trao. Cho anh duyên phận má đào Anh đòi chi nữa mà đau ân tình Thôi thì duyên lửa ba sinh Để em chấp nhận riêng mình đắng cay. Sáng nay mưa giăng bay bay Giọt mưa trĩu nặng mắt ai rưng sầu Thời gian nước chảy qua cầu Em đi sương khói trắng màu tang thương… Dương hồng Thủy (viết thay một người…)
TIÊU ĐIỀU NIỀM RIÊNG Biển chiều phủ bóng hoàng hôn Chập chờn nhân ảnh trên cồn cất xa Gởi em một khúc tình ca Còn riêng nửa đoạn ru ta một mình. Ngày nào như bóng với hình Mà nay bão nổi ân tình tả tơi Đèn ai xa thẵm trùng khơi Cho tôi mồi thắp mãnh đời dở dang. Sương buồn như khói giăng ngang Nửa đêm nghe một tiếng đàn tủi thân. Ước gì xa hóa ra gần Cho thuyền lạc bến mùa Xuân quay về. Tôi đi trên con đường quê Bỏ quên phố thị bốn bề quạnh hiu Ừ thôi ! lầu vắng cô liêu Đành quen số phận tiêu điều niềm riêng. Dương hồng Thủy
MỘT MÌNH TÔI Đêm hững hờ gió tạt bay về đâu Ánh sao rơi trên lũng thấp tình sầu Con nhạn lẻ bay về nơi vô định Cố nhân ơi còn tột đỉnh niềm đau ? Đêm xuống dần sương khuya rơi thềm dốc Dấu chân xưa ẫm mốc ở bên đường Chầm chậm bước bên lối mòn một thuở Tâm sự nào trăn trở một mùa thương. Đêm trở gió cho mối tình vụn vỡ Ta mong sao hè rớt nắng trên cầu Suy ngẫm lại tình đầu ta chợt nhớ Em bây giờ trôi giạt ở nơi đâu ? Chuyện ngày xưa bên bờ suối có đôi Nhưng hôm nay chia phôi cách biệt rồi Ta nức nở mang tâm hồn cô quạnh Em đi rồi bỏ lại một mình tôi ! Dương hồng Thủy
CHIỀU MƯA NGỌT NGÀO Mến nhau xa cũng hóa gần Hàng đêm gỏ phím thay chân bước về Tiếc sao kiếp trước u mê Để cho tiếc nuối lời thề hôm nay. Buồng cau với ốp trầu cay Mâm đầy sính lễ vòng tay hẹn hò Rồi dừng chân bước giang hồ Bên nhau âu yếm ngẩn ngơ cõi người. Anh dìu em giấc mộng dài Qua miền thung lũng trang đài gấm thêu Ngập ngừng buông nhẹ tiếng yêu Đưa nhau về phía ráng chiều vàng Thu. Tím bông hoàng hậu sang mùa Ta cùng đi dưới chiều mưa ngọt ngào. Dương hồng Thủy
TÌNH RIÊNG Chưa chạm mặt nhau dù một lần Mà sao tâm trạng dậy mùa Xuân Nôn nao mong ước ngày xum họp Trong tiết mùa Xuân nắng dịu dàng. Sương trắng bầu trời buổi cuối đông Lao xao tiềm thức áng mây hồng Ngàn hoa ong bướm đầy hương sắc Nắng tỏa buồng tim ấm cả lòng. Có lẽ tình tôi mộng ước nhiều Thương người lãng tử thốt lời yêu Em ơi tha thứ cho anh nhé Gọi gió gom mây rợp cánh diều. Em vẫn hồn nhiên mãi cứ vui Phấn son khoe sắc dậy hương mùi Cho tôi ngơ ngẩn lòng vương vấn Nên chút tình riêng mãi ngậm ngùi. Dương hồng Thủy
TÌNH XA Tội chàng dán đất nhỏ nhoi Gặp nàng cuốn chiếu bồi hồi rét run Thương anh gà nuốt dây thun Mổ rồi mới biết con giun đâu là. Bầy ong giởn đám hoa cà Đợi nàng ong chúa xa hoa cung đình Giăng tơ lưới nhện rung rinh Như tôi mang nặng chút tình… với em. Hư vô sao mãi đi tìm Ngẩng nhìn mây trắng lặng im mắt buồn Em bay cao như cánh chuồn Bỏ người ở lại sầu thương bẽ bàng. Chờ em nóng bỏng tim gan Một vùng bão lửa dung nhan cháy rồi Tình xa – xa quá ai ơi Vắng nhau như lá vàng rơi nắng chiều. Dương hồng Thủy
MƯA BAY CUỐI NGUỒN Đàn ai gảy khúc nguyệt cầm Nhớ em nhớ cả dáng nằm cô đơn Trăng khuya vằng vặc dỗi hờn Dế mèn bãi vắng gáy mòn cả đêm. Thương em mò mẫm đi tìm Triều dâng bến đục cánh chim lạc loài Bàn chân in đậm dấu hài Mà sao hình bóng liêu trai chập chờn. Câu thơ nắn nót ru hồn Ánh trăng đưa gió thâm sơn đêm ngày Thôi rồi ! xa một vòng tay Như chiều bãng lãng mưa bay cuối nguồn… Dương hồng Thủy
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: