![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
thơ Giọt sương cuộc tình
NHỚ BẠN CŨ Chiều xuống hoàng hôn buông rất nhanh Ta đi hờ hững bước loanh quanh Gió về vờn nhẹ hương thoang thoảng Dìu dắt tôi về lúc tuổi xanh. Ta biết rồi đây sẽ mất nhau Chiến tranh tàn phá nỗi hanh hao Bạn thân mất hút không còn nữa Chỉ thấy quạnh hiu uất hận trào. Những đứa bôn ba nơi viễn phương Thoát nhanh kiếp nạn chốn sa trường Bây giờ chốn ấy xa vời vợi Mi ướt lặng thầm nhớ cố hương. Đêm đã trở mình vừa bước sang Sao hôm mờ nhạt ánh trăng suông Bạn ơi ta nuốt từng hơi thở Hạ sớm về mau - xuân đã tàn. Ngồi xuống bực thềm cạnh hiên nhà Nhớ thời quân ngủ của ngày xưa Pon sô che tạm ngồi tâm sự Trong lúc ngoài trời lấm tấm mưa… Dương hồng Thủy Tháng Tư - 2017
TƯỞNG NIÊM THẰNG BẠN THÂN Khuấy nhẹ cà phê “3 trong 1” Lâm râm mời bạn cũ ta về Uống chung ly – uống hoài không hết Để đãi bạn hiền giấc ngủ mê. Ra trường, mùa Thu năm 67 Hai thằng mặt sữa như hòn bi Bạn nắm ban 5 từ dạo ấy Ta coi bệnh xá của quân y. 72 đỏ lửa trời Đà Lạt Giặc về định chiếm đài phát thanh Nắm trung đội đồi Cù ép sát Thọc sườn - địch rút mộng không thành. 75 gặp nhau Tỉnh lộ 7 Ta dùng trực thăng vớt thương binh Bạn lui quân từ vùng đất đỏ Biển Hồ dậy sóng quỷ thần kinh ! Mừng quá kéo bạn cùng bay bổng Từ Phú Túc về lại Tuy Hòa Rồi sau đó mỗi người mỗi ngã Về Nha Trang bạn lội thật xa. Máu lửa ngập tràn không biết mệt Bạn chết vì tai nạn giao thông Từ Phan Thiết tin về tử biệt Buồn làm sao! đau xót ngập lòng! Mai mốt tao theo mầy gặp lại Những chinh nhân : kẻ thượng, người kinh Không hề chi ta cùng sống mãi Cho thắm tình “ huynh đệ chi binh”… Dương hồng Thủy
BÀI THƠ CON CÓC Con cóc là cậu ông trời Khi nào nắng hạn, cóc ời ! trời mưa Da xù xì tội hay chưa Nhưng còn bắt muỗi mấy mùa trăng treo. Sương sa gió hú lưng đèo Sa mạc nóng bỏng nắng hoe sạm người Cóc ta mở miệng phì cười Thế là mưa xuống xuân tươi ngập tràn. Quê tôi vườn ruộng thênh thang Em về ngữi khói miên man đốt đồng Thương nhau chia nửa tấm lòng Cóc kêu bãi vắng cải ngồng ra hoa. Thương con cóc nhỏ xứ xa Nửa đêm trùng dế cóc hòa nhịp vui Xấu mình tốt bụng tuyệt vời Cóc ơi mở miệng có người chờ mong ! Dương hồng Thủy
MƯA ĐÊM Mưa đêm vẳng tiếng à ơi Nhớ ngày tháng cũ chơi vơi ngỡ ngàng Yêu bàn tay mẹ dịu dàng Xẻ chia mấy độ Đông tàn ngày xưa. Ầu ơ một khúc đẩy đưa Lạnh bàn tay mẹ - ấm vừa thân con Sông sâu nước chảy đá mòn Chợt nghe nhớ mẹ ngõ hồn lắt lay. Phượng hồng mõi cánh tìm ai Phương nầy cò lạc cánh bay mỗi chiều Ta ngồi bó gối buồn hiu Tâm không ổn định mang nhiều riêng tư. Thương ai rồi – bỡi hình như Mưa đêm ủ lạnh lắc lư tình buồn. Dương hồng Thủy (đêm 23 rạng 24/03/2017)
EM VỀ Nhớ lần em về tháng Giêng Dòng sông hờ hững muộn phiền đón em Rượu chưa uống đã say mèm Phấn son chi để từng đêm nhạt màu. Chiều nào em đứng trên cầu Mênh mông sóng nước bạc đầu vì ai Hạ tàn - nhạt nắng Thu phai Em về chỉ để lòng ai đượm buồn. Ví dầu gió cuốn mưa tuôn Trời trưa nắng cháy đỏ đồng tháng năm Dâu khô đau đớn lòng tằm Phân vân mấy bận - sang thăm em về… Dương hồng Thủy
GỞI EM MỘT CHÚT DUNG NHAN Nắng chiều hoa cải héo vàng Trăm năm bến đợi bên đàng xác xơ Chờ em cho đến bao giờ Tàn đêm trăng rụng vật vờ gió lên. Nửa đêm anh thầm gọi tên Em ơi còn chút nhớ quên không nào ? Em di chẳng một lời chào Tháng Tư sao có mưa rào về khuya ? Rạch bần ai đó ngân nga “Chim kêu vượn hú biết nhà má đâu ?” Đầu doi bến lỡ, sông sâu Tình yêu năm cũ úa màu thời gian. Gởi em một chút dung nhan : Cho hồng dáng liễu điểm trang cuộc đời ! Dương hồng Thủy
EM ĐI & ĐẾN Em đi vùng San José Bên nầy sương sớm mưa chiều lạnh căm Nhớ em giận cả chỗ nằm Gởi em điệp khúc trăm năm dỗi hờn. Em đi biển lạnh sông buồn Bâng khuâng nhìn ngọn gió luồng về đêm Trương minh Giảng chợ êm đềm Có con hẽm nhỏ dịu êm tiếng cười. Em đi – đến tận cuối trời Dư âm còn lại chưa nguôi lòng nầy Em đi mùa lá thu bay Anh về mắt ướt hong đầy sương khuya. Dương hồng Thủy (kỷ niệm 55 năm ngày quen biết 1962-2017)
MỘT THOÁNG U HOÀI (1) “Có phải xa lâu nên thấy lạ ?” Em bây giờ màu má tươi hồng Không như thể nhìn tôi e lệ Liếc mắt rồi - chợt ngó bên sông. Đường phố vắng bỗng nhiên thấy khác Bãng lãng chiều - mây níu chân ai Nhưng cảnh cũ bao giờ vẫn vậy Không đổi thay - dù tháng năm dài. Tôi trở lại tâm tư vụn vỡ Ngõ ngách nào bỡ ngỡ tìm em Cũng bến sông – cũng con đò nhỏ Ký ức chìm ngờ ngợ chưa quen. “Có phải xa lâu nên thấy lạ ?” Hình hài xưa giờ đã đổi thay Chân lạc bước trên ngàn xác lá Nhớ người xa một thoáng u hoài … Dương hồng Thủy (1) cãm tác tiêu đề trên Dòng Thời Gian : “Có Phải Xa Lâu Nên Thấy Lạ “ của Hội Nhiếp Ảnh Đà Lạt).
MẬN VÀ ĐÀO Eo thon trái mận ngọt ngào Không màng bên cạnh quả đào như mơ Thương em từ lúc ban sơ Mận xanh bông trắng nhởn nhơ sao đành. Tôi về rồi đi loanh quanh Mân mê quả chín ngọt thanh da người Thẩn thờ nhìn cảnh tả tơi Tội cho lá mận rối bời bước chân. Nhớ người lòng dạ tần ngần Buồn cho số phận thời gian cơ cầu Đêm mưa gợi nhớ về nhau Đầu hai thứ tóc bạc màu thời gian. Hôm qua vừa lúc chợ tan Có cô bán mận, bán đào mời mua Hỏi cô đào mận nào chua ? Cô cười khẻ bảo đào chua, mận đường ! Trăm năm chưa có một lần Không ngờ vừa ý - mới từng nghe qua Cô cho tôi một chục nha Mận thơm mát dạ đường xa mang về... Dương hồng Thủy
SẼ ĐEM MẤY SỢI TƠ HỒNG RA PHƠI ! Trầu vàng cuốn với cau xanh Quết thêm vôi đỏ để dành ngày mai Trưa Hè nắng gió lắt lay Ai đem lá quế rãi đầy mặt sân. Đống un chiều – khói xoay vần Làm cay mắt ướt mấy lần nhớ nhau Em cho tôi mối tình đầu Cũng cho tôi - vạn nỗi sầu đong đưa ! Từng đêm ngồi ngắm sao thưa Gom câu lục bát duyên xưa giải bày Cô đơn cánh hạc hao gầy Nửa đêm chao đảo chân mây đầu gành. Em đi ruộng rẫy khô cằn Để người ở lại nhọc nhằn sầu Đông Chừng nào đò ghé bến sông Sẽ đem mấy sợi tơ hồng ra phơi ! Dương hồng Thủy
NGỦ ĐI ANH Anh nằm đấy bên vườn dừa rực nắng Bước em về hoa bưởi trắng vuông sân Hàng xoài cũ khoe bông bên vườn mận Nhớ về anh ray rức biết bao lần. Quê anh luôn xinh tươi đầy bóng mát Con sông hiền hòa lẵng lặng như tờ Chiếc tam bản ai chèo trên sông hát Gió vi vu mây trắng dệt vần thơ. Không có anh nhưng tình như còn mới Mưa đầu mùa cho nỗi nhớ mong manh Bên liếp cà, vườn đậu cạnh cây chanh Anh thường đứng bây giờ xa xôi quá. Hai đứa ta đường trần chia đôi ngã Em cô đơn anh vẫn mãi lặng nhìn Anh vô tâm trở thành người xa lạ Em nghe lòng đau buốt nhói buồng tim. Ngủ đi anh cho em luôn yên dạ Rằng anh yêu an giấc tận nghìn thu… Dương hồng Thủy
LẺ LOI PHẬN ĐÒ Mai vàng nở nụ xuân ưa Hạ về rơi rớt nắng ùa chiều lên Thu phong bước nhẹ gập ghềnh Đông về bao phủ một miền tuyết trôi. Mùa qua… não nuột chia phôi Mùa nào bông bưởi trắng trời ủ ê ? Em đi bỏ lại cơn mê Cho người ở lại lối về cô đơn. Nhớ người ngày cũ dỗi hờn Chia tay bước nhẹ bềnh bồng thang mây Đêm về trằn trọc loay hoay Trách ai hờ hững phương nầy dở dang. Thế là lỡ nhịp cung đàn Bỏ quên tình nghĩa mộng vàng ngàn năm Những ngày biệt xứ xa xăm Chúc em hạnh phúc ăn nằm thảnh thơi. Anh về cất tiếng ầu ơi Nghêu ngao sông nước lẻ loi phận đò. Dương hồng Thủy
TÌNH CHA Cha dìu con giữa sa mac chói chang Nắm tay con vượt trùng dương sóng vỗ Nhắc nhở con chuyện ân tình, bến đỗ Đi bên cha hơi thở mát cuộc đời. Cha nghiêm khắc ít khi có nụ cười Họa chăng cặp mắt rạng ngời trìu mến Cuối hành trình - điểm dừng chưa thấy đến Ngoãnh lại nhìn – người tóc đã trắng phau. Cha oằn mình trồi hụp giữa sông sâu Đi bên cha dù lâu không thấy mệt Vì có cha chở che đùm bọc hết Gian khổ cuộc đời cha gánh một mình. Đôi mắt cha có hình con lung linh Con hạnh phúc bên tình cha ấm áp Con thoải mái trong vùng trời biển hát Con kính yêu người – yêu mãi - cha ơi ! Cha đã truyền cho nghị lực làm người Dạy con trẻ biết bao kinh nghiệm sống Công ơn cha - con làm sao kể hết Chỉ biết trọn đời khắc cốt ghi tâm… Dương hồng Thủy (ngày lễ Cha CN 18/06/2017)
ÁO LỤA MÀU VÀNG Em đưa tôi về thăm lại Phan Rang Đồi cát dài ngổn ngang Phan Rí cửa Gió thổi ngược trên đường đi hai đứa Trời vào Thu hốc đá lạnh hồn hoang. Nắm tay nhau cùng dạo bước lang thang Qua cánh đồng bạt ngàn thu hoạch tỏi Tiếng xe bò - lời gọi nhau ơi ới Rộn biển chiều Ninh Chữ tiếng cồng chiêng. Mái tóc em đang no gió bay lên Bám vào mặt nghe thơm mùi mận chín Tháp Chàm cổ - cô gái Chăm chúm chím Chắc không ngờ hai trẻ lạc vào đây. Nắng lên cao mây hội tụ xum vầy Tụi mình chở nhau lên đèo Ngoạn Mục Đến lưng chừng ta cùng ngừng một lúc Rừng dã quỳ thơm áo lụa màu vàng… Dương hồng Thủy
TIẾNG TRỐNG CƠM Yêu em như yêu trống cơm Buồn đem ra vỗ lon ton rập rình Ai đem sen lá dưới sình Mang về gói trọn cuộc tình đắm say. Nhớ em suốt - trọn đêm ngày Bỡi ai hất hủi phận nầy cũng xong Có người nói tại đèo bồng Cỏ rơm dám sánh cải ngồng ra hoa. Hôm qua cuốc bộ đi xa Bỗng nhiên đứng dưới hiên nhà má em Bác còn khâu vá từng đêm Riêng em biệt tích bên thềm hiên xưa Nhớ đêm hai đứa dưới mưa Bên nhà hàng xóm âm thừa trống cơm Bây giờ tiếng trống không còn Và hình bóng cũ lầu son vắng rồi ! Sông sâu bên lở bên bồi Không em - mây thẩn thờ trôi ngập ngừng Đêm nay mưa gió lạnh lùng Trống cơm vắng tiếng hư không đượm buồn. Dương hồng Thủy
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: