![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
thơ Giọt sương cuộc tình
Đồng Môn Viếng Nhà Mồng một Tết hôm nay màu nắng đẹp Chợt long lanh vì em đến thăm nhà Khắp vườn anh cây cỏ cũng đơm hoa Lòng rộn rã câu ca mừng tình bạn. Em vào nhà như bầu trời rực sáng Chim líu lo ngoài cành nhản reo vui Bạn cùng trường chợt ấm trái tim tôi Từ Sài Gòn em về đây hội ngộ. Nếu biết, sẽ đón em đầu con phố Sợ em lạc đường xóm chợ nhà anh Ta trao nhau với lời chúc tốt lành Anh dẩn em dạo quanh vườn hớn hở. Xa lạ gì đâu mà em mắc cở Tình đồng môn như ruột thịt anh em Tiển em về lòng bỗng thấy say men Đừng bước vội kẻo ruột mềm đau xót... Anh chúc em mùa Xuân nhiều mật ngọt Sức khỏe, niềm vui thật tốt quanh năm !... Dương hồng Thủy (sáng 16/02/2018) (tặng chs/Ds Trần thị Diệp Sg) Bây Giờ Hồi Tưởng Sáng nay gió lạnh ta thầm nhớ Cái thuở Xuân về lúc tuổi thơ Bên Mẹ bên Cha cười hớn hở Lì xì quà Tết mãi mong chờ. Nhớ hoài kỷ niệm hai mươi tuổi Thi đậu ngành y lại đỗ đầu Không học vì ngành nghề dơ dáy Nhưng rồi đành chấp nhận thương đau ! Hai năm phó tướng vùng Hậu Nghĩa Lệnh gọi vào Thủ Đức cuối năm Chuẩn bị hành trang vào cuộc chiến Bỏ đời công chức năm sáu lăm. Không quen nhà bàn - xơi cơm tiệm Thế mà cũng rầm rập vòng sân Một hai ba bốn cùng thao diển Đi ăn cũng nhịp bước quân hành .. Đêm tiền đồn đồi Tăng Nhơn Phú Hồi tưởng ngày xưa thuở học trò Thương lắm hàng me già cuối phố Suốt ngày hái quả chẳng buồn lo. Tám năm lính trận vùng đất biển Mai đen cổ áo, chử thập hồng Chung vui bè bạn như lính kiển Dù vùng hai rùng rợn núi non. 75 không đánh mà buông súng Uất hận trào dâng tuổi 35 Những chiều buổi ấy bên thung lủng Ánh mắt rưng rưng lặng khóc thầm... Ngày nay nhớ lại khi đầu bạc Chinh nhân thời chiến nặng tình thâm Bây giờ hồi tưởng buồn man mác Hiên ngoài mai nở báo mùa Xuân !. Dương hồng Thủy (ngày cuối năm 28 Tết - 13/02/2018) LẶNG KHÓC THẦM... ..."Những chiều buổi ấy bên thung lũng Ánh mắt rưng rưng lặng khóc thầm ...Bây giờ hồi tưởng buồn man mác Hiên ngoài mai nở báo mùa Xuân" Anh chôn tất cả vào quên lãng Không thể nguôi ngoai,nhớ vạn lần! Nhịp bước dập dồn trong dĩ vãng Chiến trường xơ xác,gió gào than! Hồn thiêng sông núi còn vương vấn Trong nắng tàn phai khắp xóm làng!... Đất mẹ cằn khô giòng nhựa sống Uất hờn năm cũ lại trào dâng! "Những chiều buổi ấy bên thung lũng"... Mím chặt bờ môi "lặng khóc thầm"! 15-02-2018 nh239 (Tặng Dương hồng Thủy...tiếp nối những vần thơ buồn man mác của anh!)
Nói Với Má tụi Nhỏ Ta với em một thời không quen biết Cưới em về diễm tuyệt tháng ngày qua Đắp yêu thương vui vẻ sống chan hòa Tình rất đẹp như mưa sa mùa Hạ. Ta cùng bước trên con đường sõi đá Cuộc viễn du nơi hoang dả, mưa ngâu Nhiều vui buồn nhưng vẹn nghĩa bền lâu Càng lớn tuổi càng thâm sâu trĩu nặng.. Ta đến với nhau sáng mưa, chiều nắng Nóng lạnh đã từng chia niềm cay đắng Tay vẫn trong tay thẳng bước trên đường Dù ráng chiều có vẫn đục mù sương Vẫn tiến lên không bao giờ lùi bước Chuyện chúng mình như linh chi, thảo dược! Từ ngày có em Đời như một thỏi son Nủa tím, nửa vàng Nửa phai, nửa nhợt Nhưng màu nào cũng ánh hồng phơn phớt Muôn sắc long lanh dù chuệch choạc bước chân. Ta có nhau hiện diện kiếp phong trần Vững tay lái dù trùng dương sóng vổ Có sá gì những truân chiên gian khổ Dìu dắt đàn con mau lớn tinh khôn Vững nhịp ngũ âm dù giông tố dỗi hờn... Tình duyên chúng mình Lộng giả thành chơn Cùng dìu nhau đến cuối đời tóc bạc Dù hình hài da nhăn thấy khác. Luôn yêu thương đùm bọc lấy nhau thôi Dù chông gai nhiều trở ngại trên đời Vẫn vững tinh thần, chia sẻ ngọt bùi Sống hòa thuận thứ ngôi cho phải đạo. Em lấy anh không cân đai áo mão Chối lợi danh để nương náu đời nhau Dầm mưa gió, chờ mùa nắng ngọt ngào Ta sắp tám mươi - em gần bảy chục Mồng 2 Tết hôm nay Sum vầy sung túc Đồng ca bài Hạnh Phúc Mộng Mơ Lì xì năm mới bằng giọng hát câu hò Mắt chân chim vẫn cho nhau ngày Tết. Đầu năm nay Anh nói một lần cho hết Cám ơn em Người vợ tần tảo thủy chung Bỡi lòng em luôn rộng rãi bao dung Đức hy sinh cho chồng con đúng mực... DƯƠNG HỒNG THỦY 17/02/2018 (Mùng 2 Tết Mậu Tuất)
Kỷ Niệm Đèo Hòn Giao Cách đây không lâu, tôi trở về xứ ngàn hoa Để thăm lại vùng bao la đồi núi Xa lạ lắm – hơn bốn mươi năm gió bụi Đà Lạt bây giờ, ngói đỏ đuổi rừng thông. Tôi hướng về trường Võ bị, hồ Thở than Tìm tỉnh lộ 723 về miền đất biển Rừng thông bạt ngàn như ngẩn ngơ tiếp kiến Người lính già miệng móm mém trở về. Rừng xanh ôm ấp con đường tráng nhựa, ngoằn ngoèo Những nhát cắt taluy, lộ hai bên đất bazan màu đỏ Qua những cánh rừng lá kim, còn nguyên trinh nhịp thở Rồi rừng lá rộng, đón gió đỉnh Hòn Giao. Những đứa trẻ người Cil, người K`Ho chân thấp, bước cao Vai gùi nặng măng rừng, ngô, khoai, gánh củi Những đôi chân mốc cời bước đi lầm lũi Biết bao giờ tìm được hạnh phúc tương lai
Con đường lướt qua trùng điệp rừng núi chạy dài Sương bãng lãng, gió cắt da, vực sâu thăm thẳm Có những đoạn như eo thon cô gái mượt mà biến dạng Phô đường cong duyên dáng giữa cô đơn. Bên vệ đường cô quạnh những miếu cô hồn Phu mở đất, chết vì rừng thiêng, nước độc Cũng có kẻ ngắm mây trời trượt dốc Gia nhập nhóm người, lạc lõng : âm binh ! Hương núi rừng bãng lãng đẹp lung linh Chiều xuống thấp, tiếng mễn kêu ghềnh đá Chào tạm biệt đỉnh đèo hoang xa lạ Hiễm trở ngàn trùng, mà cũng quá nên thơ ! Dương hồng Thủy R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2018 13:54:28 bởi Nguyệt Hạ >
Bạn Hiền (tặng bạn Le Nữ Vien) Chúng ta tình bạn keo sơn Chinh nhân thời chiến, đồng môn học đường Bạn đi từ thưở thê lương Cột đèn cũng muốn tìm đường thoát thân. Bạn xa nhưng thật là gần Tình thâm nghĩa trọng như sân trường nhà Tết về thoáng chốc cũng qua Hai ta mái tóc ngã màu thời gian. Đầu năm kính chúc bạn vàng Sức khỏe như ý, bên đàn cháu con Bây giờ chuyện nước chuyện non Xếp qua cho nhẹ lối mòn dấu xưa... Dương hồng Thủy 27/02/2018
Bền Chặt Mãi Trăm Năm (kính dâng đại hội Thế Giới XXII, CA, 2018 và tặng thầy cô Gs PTG-ĐTĐ Cần Thơ. Riêng tặng thầy Lê đức Cửu P.22 Q. Bình Thạnh Sg) Hằng năm đại hội thế giới một lần Có dịp gặp lại bạn thân, thầy cũ Anh bạn học nếp nhăn càng quyến rũ Tóc thầy cũng ngã bạc theo thời gian. Cả đời thầy thầm lặng chuyến đò ngang Đưa rước chúng em vượt ngàn sóng vỗ Biết bao trò ra trường từ dạo đó Ấm lòng thầy nhìn trò bước trên đường. Chuyến đò nào cũng đầy ắp yêu thương Đưa chúng em vượt trùng dương tới bến Tình thầy trò ôi ngập tràn trìu mến Thầy mong trò cố gắng vượt chông gai. Trí thức thầy tôi - ngàn dặm trải dài Gieo từng đợt - gởi đến từng em mong đợi Biết bao trò theo đường thầy vạch lối Nghĩa nặng bao la trải rộng hồn tôi. 2018 ngập tràn cánh phượng rơi San Jose thung lũng hoa vàng mong ước Họp mặt nhau ba ngày chừng say khước Ơn ân sư bền chặt mãi trăm năm. Dương hồng Thủy. 24/04/2018
Thầy Lê Đức Cửu và nữ sinh PTG ngày xưa - (Ảnh tài liệu CHSLS Hồ Trung Thành)
Còn đây!... ..."Những chiều buổi ấy bên thung lũng Ánh mắt rưng rưng lặng khóc thầm..." (Thơ DHT) Lời thơ man mác còn đây Chiều bên lũng thấp buồn vây núi rừng!... Uất hờn mắt lệ rưng rưng... Trào dâng nỗi hận vỡ tung đất trời!... Giòng thơ anh viết lâu rồi Vẫn còn nguyên vẹn những lời thiết tha! Anh đi đâu mãi xa nhà?! Phòng văn quạnh vắng,bạn xa thấm buồn! Trắng trời nặng hạt mưa tuôn Cây xanh rũ bóng bên đường xác xơ!... 21/6/2018 nh239 (Khá lâu không gặp,tặng bạn nhé!)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: