![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
thơ Giọt sương cuộc tình
EM ĐÃ RA ĐI Thu chưa về, em đã vội ra đi Cho mây trắng giận hờn bay lạc lối Cho hồn anh ngập tràn bờ tóc rối Gió cũng lang thang ngõ tối mơ hồ. Anh trở vào - miệng cắn bút đề thơ Đưa tiển em ngẩn ngơ về bên đó Mưa chiều nay nhẹ nhàng qua phố chợ Bóng hình em mờ ảo tận mây ngàn. Thu chưa về mà lá úa nhuộm vàng Nay vắng em con tim như giẫy chết Thế cũng hay cho cuộc tình đã hết Lửa yêu thương tắt ngấm tự hôm nào. Nhưng quên làm sao được đôi má đào Của một thuở dạt dào tim dậy sóng Để từng đêm ngập tràn niềm ước vọng Sóng bước cùng em lối nhỏ ta về. Em đi rồi mưa nhỏ giọt lê thê Thu chợt đến bào lối mòn ký ức Anh đứng lại tỉnh cơn mê ray rức Cuộc tình nào còn thực ở trong em ?! Dương hồng Thủy
THÌ THẦM GỌI EM Trời bỗng mưa vào lúc quá nửa đêm Mưa từng giọt ngọt mềm qua mái lá Con đường xưa bây giờ được trải đá Không có em – đường sá cũng hững hờ. Anh u buồn đứng dựa cửa mong chờ Ký ức cũ quay về con đường nhỏ Anh nhớ em - nhốt con tim nghẹt thở Và mệt nhoài chở nặng dáng hình ai. Nhớ ngày xưa cô bé tóc ngang vai Thường cầm nhánh phượng hồng bên thềm cũ Bây giờ vắng em hình hài ủ rũ Em vô tình đi biệt xứ biết không ? Giọt mưa đêm dưới đèn trắng mênh mông Anh bước nhẹ ra hàng hiên chạm mặt Mưa lất phất phủ lên hàng nước mắt Quên sao đành – người con gái ven sông ! Dương hồng Thủy
TÂM LINH SÁNG NGỜI Chấp tay nhìn nén nhang thơm Cầu mong cứu rổi linh hồn bá gia Bình yên cuộc sống gần xa Bán buôn lợi nhuận, lúa, hoa được mùa. Chủ Nhật nầy đi lễ chùa Ước sao hơi thở oan cừu lìa tan Khối sầu đừng nặng riêng mang Lợi danh đâu được mang sang kiếp nào. Sắc không vò võ tiêu hao Lỡ mang nghiệp chướng lao xao chốn nầy Nhớ thi ân – chớ cơ cầu Luân hồi thoát kiếp gặp nhau niết bàn. Hồng trần mang kiếp cơ hàn “ Cũng đừng trách bỡi trời gần trời xa “ Thiện tâm mệnh số thăng hoa Gia đạo yên ấm ta bà tìm nhau. Cuộc đời như giấc chiêm bao Con người như thể sóng chao thác ghềnh Phù vân ai biết phận mình Sống cho phải đạo tâm linh sáng ngời. Dương hồng Thủy
HÃY GỞI CHO ANH Hãy gởi cho anh một chút tình Kèm theo dấu ấn bờ môi xinh Với con tim nhỏ màu hoa phượng Để ép vào trang giấy trắng tinh. Hãy gởi cho anh chút nắng hè Rộn ràng tiếng nhạc của loài ve Và trong gió thoảng mây giăng lưới Có dáng người em mái tóc thề. Hãy gởi cho anh một áng thơ Mỏng manh vài chữ dẫu đơn sơ Nhưng kèm hơi thở em trong đó Để lúc đọc thơ khỏi bất ngờ. Hãy gởi cho anh chút dịu dàng Dù em xiêm áo chẳng cao sang Nhưng trong lầu mộng em luôn vẫn Là ánh sao mai tận cuối ngàn. Hãy gởi cho anh ánh mắt em Ngây thơ êm ái như trời đêm Lunh linh như thể ngàn tinh tú Dìu dặt như trăng rớt cạnh thềm. Anh sẽ gởi em… chút nghẹn ngào Mối tình chung thủy của em trao Em ơi anh vẫn luôn thương nhớ Mòn mõi trông chờ dạ khát khao… Dương hồng Thủy
HỐI LỖI (cám tác Sám Hối của Dã Quỳ) Từ lâu tôi vẫn nhớ người Ẩn trong vách đá vang lời hẹn xưa Em đi chiều ấy ngày mưa Tôi về gom khói hương thừa bóng mây. Tình em tôi vẫn đong đầy Quạnh hiu phố nhỏ hàng cây rũ buồn Hoang liêu kỷ niệm mù sương Vắng em tôi bước cô đơn một mình. Trời thương cho một chữ tình Em thương đến vội rồi mình xa nhau Thời gian còn lại hanh hao Chơi vơi tuổi mộng lao đao kiếp người. Dương hồng Thủy
EM LẠI VỀ Hôm qua anh ra đón chào Em về - mang nắng Úc Châu ngọt ngào Ngỡ rằng một giấc chiêm bao Áo em mỏng quá lao xao nắng chiều. Vẫn là dáng đẹp mỹ miều Xênh xang xiêm lụa yêu kiều ngây thơ Sông xưa dậy sóng mong chờ Nhấp nhô nhảy múa vỗ bờ đón em. Giọng cười câu nói êm đềm Đã cho anh nghẹn từng đêm trong lòng Trách ai se sợi chỉ hồng Chưa chi đã đứt mênh mông dặm ngàn. Em về sáng rực nắng vàng Nhưng rồi em cũng bẽ bàng lìa xa Bến chiều một giấc mơ hoa Người đi mang cả ngọc ngà dáng Thu. Tay nâng chén rượu tương tư Đêm nay em đã biệt mù phố xưa Ngẩn ngơ dáng cũ hương thừa Hồn khuya hoang phế em vừa lòng chưa ! Dương hồng Thủy
GỌI TÊN MỘT NGƯỜI Sang sông em mặc áo hồng Dù che hoa nắng theo chồng xứ xa Môi em cười đẹp như hoa Bỏ xiêm y cũ cạnh nhà bến sông. Anh mang ủ ấm trong lòng Tàn y gói lại cuối đông ngậm ngùi Trách ai chia ngọt xẻ bùi Với người xứ lạ xa xôi bất ngờ. Bên đường có một nhà thơ Mò trăng đáy nước mong chờ người thương Nhặt hoa nhặt ở trong gương Tìm người trong mộng như sương khói chiều. Thu về mây tím lưa thưa Người đi xa tít hương thừa còn đây Ân tình còn một chút nầy Loay hoay trăn trở thơ ngây thật thà. Anh như thuyền nhỏ bến xa Biển hồ dậy sóng thu tà lênh đênh Thảo nguyên trở lại buồn tênh Mà sao miệng vẫn gọi tên một người. Dương hồng Thủy
MẬT NGỌT DÂNG ĐẦY ( từ DƯ ÂM của Kim Phượng) Bài thơ anh viết hôm qua Sáng nay cãm tác từ xa gởi về Em buồn kiếp sống xa quê Những đêm trăn trở cận kề khổ đau. Tưởng chừng em đã quên nhau Ngờ đâu tình cũ bạc đầu còn vương Sáng nay giọt nắng vô thường Anh nghe hơi ấm trong hương thu về. Giọt sầu gợi nhớ đam mê Đâu trưa tâm sự lời ve hẹn hò Em sang sông bỡi chuyến đò Trông theo anh đứng bơ vơ một mình. Tình ta như nắng thủy tinh Trông veo mà lửa ba sinh chập chờn Lời thơ than trách dỗi hờn Bây giờ tỉnh mộng như đờn đứt giây. Xa nghe hơi thở bóng mây Bỗng dưng mật ngọt dâng đầy con tim Ước gì anh thành cánh chim Bay về bên đó để tìm người xưa. Dương hồng Thủy (01/10/2013)
MỘT NGÀY BÌNH YÊN sáng sớm ta ngồi trong quán nhỏ cà phê như mọi ngày với những thằng bạn cũ ghép hai bàn từ khi mở cửa sợ quán đông người không có chỗ dung thân. chúng tôi đã từng sống với nhau thật gần rày đây mai đó của một thời áo lính có những bạn mới quen diện áo quần xúng xính cầm chổi quét đường khi nắng đã lên cao. có thằng gãy tay, mù mắt, cụt chân thằng chạy xe ôm thằng ăn bám đàn con khổ cũng có thằng làm thơ đi mây về gió sống bình yên lây lất để quên đời ! cuộc sống vô tình bình lặng đến thảnh thơi dòng đời êm ả trôi như nốt nhạc thế sự thăng trầm như áng mây trước mắt vẫn hững hờ châm điếu thuốc cầm tay. ai hối hả ngoài kia ta bạn chỉ sống một ngày cố quên quá khứ của từng cơn khói lửa mặc ai xênh xang áo xiêm nhung lụa bạn với ta cùng trốn chạy những ưu phiền. Dương hồng Thủy
CẢM THÔNG (từ San Sẻ của Kim Oanh) Em cảm thông nhưng anh rất tiếc Bỡi vô tình xao xuyến lìa xa Chưa ngỏ lời môi cười má thắm Dù hương tình sắp sửa đơm hoa. Anh đi nhập ngủ ra miền biển Em ở quê nhà vẫn học chăm Mỗi bận thăm nhà tuy ngắn ngủi Vẫn tìm em lớp cũ còn chăng ? Lần cuối anh chuyển qua phố núi Có lần về tận xứ Vĩnh Long Bạn thân nói nhỏ em vừa mới Chấp nhận lên xe ngập pháo hồng ! Mỗi lần sau đó qua phà cũ Cố nén đau thương lại nhớ nhiều Em đã xa quê về viễn xứ Âm thầm anh khổ biết bao nhiêu. Dương hồng Thủy
TIẾNG RAO THUỞ HỌC TRÒ (từ TIẾNG RAO ĐÊM của Thầy Mai Lộc) năm 58 khi vừa lên Đệ Tứ ở trọ nhà cô giáo Bảy bà con trước nhà là con rạch đầu nguồn có dòng nước lững lờ trôi trong vắt. buổi xế trưa ngồi gạo bài dưới đất chiếc cầu con - gánh chè nhẹ đong đưa hẽm Hai Địa những chiều vắng không mưa chợt văng vẳng tiếng rao : “ ai ăn chè đậu xanh đường cát ? ”. giọng lanh lảnh ngọt ngào như suối mát len vào hồn kẻ hàn sĩ tái tê chưa một lần dám gọi mua chén chè dù trong miệng nghe mùi thơm ngọt lịm. mỗi buổi sáng lúc năm giờ vừa điểm chú chệt bánh mì quảy cần xé đi ngang miệng khàn khàn “bánh mì nóng hổi đây” chợt rạo rực cồn cào trong bao tử. 55 năm qua đã trở thành bất tử khi tiếng rao đêm của thầy Lộc gọi về cảm ơn thầy dù cuộc sống bộn bề vẫn không quên kỷ niệm xưa thời đi học. Dương hồng Thủy
PHÍA BÊN NẦY ( từ người lính cũ quán cà phê Miller của Lâm hào Dũng) Phía bên nầy – ly cà phê sáng Sóng sánh bọt tan trong đáy ly Khói bốc cuộn tròn niềm vui cạn Bạn ơi đừng nhắc tuổi xuân thì ! Cuối tháng Tư ta thay áo trận Chốn ngục tù quanh quẩn nào quên Mấy chục thằng không gian nhỏ hẹp Nóng hong người… giấc ngủ chưa quen. Ta ngồi nhớ những thằng bạn cũ Đêm từng đêm chung một chiến hào Ta chậm chân nên giờ ở lại Tháng ngày buồn… nên mãi lao đao. Cà phê mềm môi tình huynh đệ Chất đậm đen không phải rượu nồng Trong bèo bọt hiện lên phố núi Tiếng quân hành hờn tủi hư không. Ta và bạn hai tay cấm súng Chưa bắn viên nào đã phủi tay Thế trận người ta bày đặt sẳn Sáng ba mươi – ôi kiếp đọa đày. Bây giờ ngồi quậy cà phê đắng Nhìn bạn hiền xa vắng niềm vui Nhớ lần sau… cà phê buổi sáng Sắc kẹo thêm - ủ ấm tình người ! Dương hồng Thủy
TRĂNG MỚI LÊN Ngày nào đôi ta bên dòng sông Miên man dìu nhau nhưng trong lòng Ngần ngại những lần không dám nói Để hỏi em rằng yêu tôi không ? Cùng vào sân trường ngày qua ngày Châm ngoan nhìn em vén tóc mai Giờ chơi em cười tươi rực rỡ Dưới cội phượng già nắng Thu phai. Tuần qua – em thư về cho tôi Bâng khuâng – hồi lâu nghe bồi hồi Rượu tình phai nhạt ai hâm nóng Nghe ấm buồng tim… buổi sớm mai. Mùi hương ngày nào… còn mông mênh Sông khuya đêm sương sóng dập dềnh Ta về góp nhặt hình với bóng Gợi nhớ năm nào… trăng mới lên. Dương hồng Thủy
KHÓC CHỊ HÀ THANH (1939 Huế VN – 01/01/2014 Boston USA) Sững sờ tin chị Hà Thanh Về miền miên viễn niết bàn xa xôi Nữ sinh Đồng Khánh một thời Tiếng ca luyến láy làm rơi nắng chiều. Thả hồn trong giấc đìu hiu Trở về quá khứ mỹ miều thời gian Tiếng reo như rặng thùy dương Như lời tình tự bên đường nắng Thu. Mộng mơ bước lạc như ru Đền đài lăng tẩm sương mù khói bay Kinh kỳ cung điện thiên thai Ngọt ngào truyền cãm ngất ngây lòng người. Lòng tin đĩa Phật thay lời Rãi nhành dương liễu cuối đời ngát hoa Cúi xin đức Phật thích ca Cứu người tài sắc ta bà tìm vui. Dương hồng Thủy ( 04/01/2014 )
GIA ĐÌNH NGƯỜI BẠN CŨ Tuần rồi – anh đi ngang nhà em Hình ảnh quen chợt đắng môi mềm Lặng lẽ với con bên khung cửa Em âm thầm – uất nghẹn từng đêm. Cha sắp nhỏ đã về miền xa Tội cho em một kiếp đàn bà Thành quả phụ khi còn xuân sắc Nuôi con hiền lòng mẹ bao la. Từ đây dòng đời buồn hơn vui Em vô ra vắng bóng một người Lo toan chợ búa con đi học Gạo cũi tiền nong khổ một đời ! Anh sẽ thư sang nhiều bạn thân Đồng môn – nhập ngũ – cùng đoàn quân Báo anh Trung úy chồng em mất Chút ít gởi em để đỡ đần. Bạn hãy yên lòng… đêm mùa Đông Từ nay bè bạn hứa chung lòng Giúp cho tụi nhỏ đi ăn học Không hiểu bạn hiền có biết không ?! Dương hồng Thủy
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: