Trở về Nha Trang
Lâu lắm mới về bên cầu Đá
Nha Trang sóng biển vẫn mênh mông
Trí Nguyên hồ cá chừng xa lạ
Bên tháp treo cao phủ nắng hồng.
Vẫn cụm ao hồ bên bãi vắng
Băng ngồi bụt đá vẫn còn nguyên
Hoang sơ chợt thấy thân thương quá
Nơi đó tình tôi lỡ chút duyên.
Bốn chục mùa xuân qua liên tiếp
Nay mừng hạnh ngộ chút thời gian
Cám ơn duyên nợ từ muôn kiếp
Được trở về đây để nhớ…nàng !
Mây bảng lảng trôi về đâu mất
Để người tóc xõa phất phơ bay
Cho tôi dậy sóng niềm hoan lạc
Tạo hóa đùa chi đã sắp bày.
Sóng biển từ xa nghe chớm lạnh
Gió len gành đá chạm niềm riêng
Tôi đi trên cát hồn cô quạnh
Ảo ảnh trào dâng những muộn phiền.
Dương hồng Thủy Hòn Chồng, Ngày Trở Lại…
Trở lại Hòn Chồng ngày biển vắng
Bãi buồn gió nhẹ lạnh đìu hiu
Biển trầm tư như dòng nước mặn
Tôi lang thang theo ánh nắng chiều…
Đèo Rù Rì quanh co góc cạnh
Xã Vĩnh Xương vàng võ cuối ngày
Bến chợ nhỏ ngư thuyền bận rộn
Chở khẵm về - gánh cá oằn vai.
Nhớ trưa nào khám Dân sự Vụ
Bất chợt gặp em thấy nhớ hoài
Em nhỏ tuổi nhưng trong ứng xử
Dịu mềm như chiều nắng thu phai.
Tôi trở lại cô đơn điểm hẹn
Tìm nơi em ngồi khám ngày xưa
Hàng cây sao vẫn còn nguyên vẹn
Em ở đâu ngày gió sang mùa.
Đêm nhẹ nhàng tôi về Diên Khánh
Cổ thành ủ rũ dưới hàng cây
Chừng thơ thẩn phần hồn đi lạc
Nghe ngạt ngào mùi tóc em bay.
Dương hồng Thủy