Thầy Trở Về Vài ba năm Thầy trở bước quay về
Thăm quê nghèo với học trò tóc bạc
Thầy vẫn khỏe nhưng sao nhìn thấy khác
Lúa ươm mầm bỡi hạt giống vàng tươi.
Cây phượng xưa vừa rạo rực mĩm cười
Như nao nức đón chào thầy ngoài ngõ
Chân thầy run, mắt mờ, nghe không rõ
Tay dắt thầy bỗng chợt nhói niềm đau.
Thầy trở về - hè gọi nắng lao xao
Học trò cũ áo sờn vai lính trận
Đứng quanh thầy nếm giọt vui – chợt mặn
Thương thân thầy ngơ ngẩn mãi không thôi.
Lớp học xưa – giờ học toán – nhớ đời
Có đôi lúc : em thằng… lười biếng học
Giờ nhớ lại hối hận hoài – muốn khóc
Chuyện đơn sơ mà giờ mới nhận ra.
5 tháng 10 – ngày Nhà Giáo đơm hoa (*)
Tình sư phụ em chưa tròn ân đức
Bọn chúng em đứng khoanh tay thổn thức
Đón nhọc nhằn lẫn công sức thầy ban.
Trời Cần Thơ -Thu phai ! nắng thôi vàng
Gió nhè nhẹ ru mơ màng sâu lắng
Giọng thầy khẻ nhưng vẫn còn nồng ấm
Bọn em mừng xao xuyến mãi, thầy ơi !
Dương hồng Thủy ( 05/10/2014)
(* ngày nhà giáo thế giới)