Hỷ Khúc NGAO DU
Hỷ Khúc NGAO DU
(18 ngày Hè)
Hỷ Khúc 1: Khởi Hành
Sáng sớm ngày 14-08-2013, thay vì khởi hành ra phi trường Laguardia, New York City lại phải chuyển hướng đến phi trường Bradley, Hartford Connecticut vì chuyến bay mua vé từ tháng trước bị hủy bỏ, hãng máy bay American Airlines thông báo ngày hôm trước về sự chuyển đổi nầy. Sau khi check in xong, chúng tôi ăn sáng ở đây .
Phần ban bệ từ Miền Đông Bắc nầy gồm Tư Lịnh, NQ, con trai thứ 5 (cách gọi người Miền Nam), và cháu nội Annie con của trai trưởng. Hành lý mỗi người một kéo tay và một túi nhỏ vật dụng cá nhân .... Riêng Tư Lịnh và tôi còn thêm một va-li 48pounds ký gởi ... Đứa con trai mới vừa leo núi Appalachian về 2 hôm trước gọn gàng như hướng đạo sinh cứ chê cha mẹ hồi nào cũng lỉnh kỉnh đồ đạc ...
Chính đứa con trai thứ 5 nầy lo liệu tất cả từ khởi thủy những nơi sẽ ghé qua, điều chỉnh lộ trình tới lui sao cho hợp với ngày nhập trường của các cháu nội ngoại .
Trong ngấm ngầm đây là chuyến đi mừng tặng sinh nhật tròn 70 của tôi năm nay, còn năm nào trước đây cũng mua vé cho đi xem các vòng trong của giải Tennis "US Open", môn thể thao tôi thích xem thi đấu .
Và cũng ghi nhớ lại những gian khó của cuộc đời cha con phải trải chung trong đoạn đường xa xứ
Với Tới
Lại tới phiên ta mừng bảy chục
Uống ly rượu chúc ấm niềm vui
Đâu người hiểu nổi con đường trải
Tiếp nối nhục đau ... tiếp ngậm ngùi
Rừng mơ ai đốt còn nghi ngút
Đất đá dưới chân biết khóc cười
Thân thể quặn đau từng vết khứa
Mộng tàn vừa mới tuổi đôi mươi
Mị ngữ sao người thấm nhập mau
Trút những trần ai ... giẫm nát nhầu
Hướng thiện từ tâm chiều thượng hạ
Dậy nguồn sinh lực dựng mai sau
Nghiệp khổ coi thường chất nặng vai
Vẹo xiêu xương cốt nhúm hình hài
Dưới làn tóc chớm ... gìn nguyên vẹn
Từ thuở ban đầu đến tận nay
Sống được ngần nầy tạc cốt xương
Thiêng liêng chí những ... những bình thường
Âm thầm hào phóng gieo mầm hạt
Ta nhận ... trái oằn ... hoa ngát hương
Ta được ... à ... à ... những bảy mươi
Nhánh cây mai hậu trỗ xanh chồi
Xoay xoay chén rượu mừng thơm phức
Hoan hỉ chạm lằn mức bảy mươi
NhàQuê Aug 2013
Chuyến bay sớm hơn nguyên thủy 1 giờ nên đến phi trường Dallas sớm gần 1 tiếng ... như vậy thời gian chờ đợi ở đây để tiếp chuyển qua chuyến bay thứ nhì gần 2 giờ 30 phút ... Nhưng hởi ôi khi đến nơi nhìn lên màn hình tìm chuyến kế tiếp cũng bị hủy bỏ. Sau hơn 3 giờ bay mà những gì đã ăn sáng vẫn ấm ách no cành! Và họ ghi tên vào chuyến sáng ngày hôm sau
Lại dò xem có bao nhiêu chuyến bay của hãng AA từ đây đi Las Vegas; Tuy có đến 8 chuyến bay mà đều chật ních, mỗi chuyến có trên 30 hành khách standby ... Đi rời rạc còn may ra chứ đi "bầu đoàn thê tử" những 4 người cùng lúc kể như vô vọng!
Cuối cùng họ chuyển cho sang hãng máy bay khác đó là hãng US Airways chuyến bay vào lúc 9 giờ đêm; Như vậy thời gian chờ đợi là 12 giờ ở phi trường Dallas (DFW)
Hy vọng đi được sớm hơn bằng hành khách standby tắt ngấm khi chuyến chiều lúc 4 giờ của hãng US Airways cất cánh, chỉ còn chuyến đêm lúc 9 giờ tối đi Phoenix, Arizona sau đó chuyển một chuyến khác đến Las Vegas mà không biết chuyến đó có hủy bỏ nữa không ...
Trong lúc đó bộ phận thứ 2 gồm con gái và cháu ngoại đã đến Las Vegas từ lúc 10 giờ sáng, sau khi nghe tin trục trặc của nhóm 4 người nên đã đến thẳng khách sạn đã đặt trước và check in sớm với 30 đô trả thêm và có thì giờ đi dạo Las Vegas trước .
Dù thời gian chờ đợi dài như vậy, cháu nội Annie vẫn giữ khư khư quà tặng cho em cô cậu Emily là món rong biển khô không đụng đến, món nầy cháu ngoại Emily rất thích ... cơm Tàu buổi chiều ngay tại phi trường Dallas trong khi chờ đợi.
Còn những trục trặc khác là khi in Boarding Pass do hãng AA chuyển sang US AirWays lại không confirm với hãng sẽ đi nên việc đáp 2 đoạn bay đều bị mất thì giờ họ điện thoại hỏi lung tung.
Cuối cùng cũng đến Las Vegas đúng 12 giờ đêm, cái đập vào mắt đầu tiên là dọc theo đường di chuyển giữa các cửa đợi và đến khu lấy hành lý đều có Máy Kéo .... Thành phố cờ bạc mà!
Hành lý đã đến trước chúng tôi bằng hãng AA .
Sau khi lấy xe đặt mướn trước, chúng tôi làm một vòng trên lộ chánh Las Vegas Boulevard về khuya và lấy khách sạn và vào đến phòng xong ....Đã là 2:30 sáng ngày 15-08-2013!
NhàQuê Aug 28, 2013
Hỷ Khúc NGAO DU
(18 ngày Hè)
Hỷ Khúc 2: Sa Mạc
Sau khi đưa cháu nội Annie lên ở chung phòng với cháu ngoại Emily mới thấy phòng ở tầng 17 của khách sạn Luxor lan can rất thấp, nguy hiểm cho trẻ em, nên sáng ngày hôm sau đã đổi phòng nầy xuống cùng tầng 3 với chúng tôi ... Điều trở ngại thứ 2 là trong phòng không có Wi Fi, phải ra ngoài cửa hoặc đến các quầy cà phê ... Tôi thử mở cửa nhưng sóng rất yếu .
Tất cả khách sạn ở thành phố giữa sa mạc nầy đều có casino bên trong, mỗi khách sạn xây cất theo những đặc trưng theo tên của nó, thí dụ khách sạn New York có những hình tượng giống các landmarks của thành phố lớn nhất thế giới nầy, tượng Nữ Thần Tự Do nơi đây đẹp hơn tượng thật và mặt không có vết thẹo ... Thí dụ như khách sạn Paris có tháp Eiffel, Khải Hoàn Môn, ... Luxor xây thành Kim Tự Tháp bao trùm những nội dung bên trong, ...
Buổi sáng theo hướng dẫn của GPS, chúng tôi đến tiệm phở 87. Tô đặc biệt thịt bò Kobe giá đúng 87 đồng ... Tôi thử tô thịt bò Mỹ giá 19 đô, mắc hơn gấp đôi tô bình thường giá chỉ 9 đồng ... Thực tình phê bình phở 87 nầy chỉ xếp hạng "thường thường bậc trung" chứ không như quảng cáo và bà chủ môi mép từ Ca Li sang!
Do trục trặc chuyến bay, đáng lẽ chúng tôi có mặt ở Las Vegas lúc 12 giờ trưa ngày 14-08-2013, nên các nơi thăm thú phải điều chỉnh lại; Sau khi ăn sáng ngày 15-08-2013 ở tiệm phổ xong, chúng tôi ghé siêu thị gần nhất mua nước uống, mì gói, đồ hộp và ghé Lee's Sandwiches mua thêm bánh trái và lên đường đến Hoover Dam.
Đây là đập thủy điện cung cấp cho thành phố Las Vegas, cây cầu trong ảnh nằm trên xa lộ nối hai tiểu bang Nevada và Arizona nhìn cóvẻ mãnh khãnh, nhưng đến gần chân cầu mới thấy sự vững chắc và sức chịu đựng của nó .
Bức tượng mô tả công nhân xây dựng
Vạch ranh giới 2 tiểu bang
Thấp hơn một cây cầu khác có dấu mốc ranh 2 tiểu bang và 2 trụ giờ khác nhau của 2 lãnh thổ: Nevada theo giờ miền Tây (PT), trong lúc Arizona theo giờ miền núi (MT) và không theo lệ đổi giờ một năm 2 lần như các tiểu bang khác ... Đây cũng là tính độc lập của Tiểu Bang với Liên Bang ..... cháu Thiên nhà tôi có kể là từ Texas sang đây họp, đã trễ vì sự việc không đổi giờ nầy!
Trụ chỉ giờ phía Arizona
Giữa vùng núi đá, với sức nóng thiêu đốt, việc xây dựng quả là kỳ công ... Đáng bỏ thì giờ tới xem cho biết: Những bộ óc thông thái vô song!
Ngoài thành phố nhìn đâu cũng toàn sa mạc ... Thế mới biết sức người!
NhàQuê Sep 02, 2013
Hỷ Khúc NGAO DU
(18 ngày Hè)
Hỷ Khúc 3: Canyon
Lẽ ra nếu không trục trặc về chuyến bay, chúng tôi sẽ từ Hoover Dam đi tiếp đến Grand Canyon thuộc Arizona, hay chí ít cũng tới Skywalk ... Nhưng nhiều người quen biết ý định của chúng tôi có ý kiến hướng dẫn là Skywalk chẳng có gì để xem mà phải tốn 2 lần vé khoảng trên 80 đồng cho một người mà thời gian ngắm nghía chỉ vài phút ...
Nên chúng tôi trở về hướng Las Vegas và đi xa hơn về hướng Tây Bắc để đến Red Rock Canyon ... ăn trưa trên xe bằng những món đã mua ở Lee's Sandwiches còn thức uống lạnh đầy đủ trong cooler.
Canyon nầy nhỏ, độ hùng vĩ kém xa các Grand Canyon, tuy nhiên cũng là kỳ công của tạo hóa ... Các rảnh không sâu lắm, nhưng xuống rồi lên cũng không phải chuyện giỡn chơi .
Sau khi trả tiền vào cửa, xe đi vào khoảng đường một chiều, quanh co dài 13 miles có những điểm dừng xem phong cảnh, Canyon nầy bao bọc bởi rặng núi đá nhiều màu: Đỏ, vàng , xám ... phần lớn màu đỏ . Bên trong lòng của đường một chiều khép kín nầy là sa mạc xơ xác đến nỗi xương rồng là loài thảo mộc sống ở đây cũng muốn chết khô ... Tôi còn quên một điều là lúc rời Hoover Dam có cơn mưa nhẹ; Đây là lần duy nhất trong thời gian ở Nevada!
Khác hẳn dãy núi Appalachian dù núi đá cũng có cây và rừng, ở đây nhìn đâu cũng toàn núi đá trơ, không có lấy gốc cây nào làm kiểng .
Quả là Rocky Mountain!
Giáp vòng 13 miles đó chúng tôi quay về Las Vegas ngoạn cảnh buổi chiều
NhàQuê Sep 03, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2014 00:59:44 bởi NhàQuê >
Hỷ Khúc NGAO DU
(18 ngày Hè)
Hỷ Khúc 4: Nhái Như Thiệt
Chương trình buổi tối sẽ đi ăn Seafood Buffet ở xa hơn downtown cũng trong nhà hàng của khách sạn có casino, nên sau khi rời Red Rock Canyon về lại Las Vegas còn quá sớm, bàn tính là sẽ đi vào các nơi tiêu biểu ....
Vòng vo một hồi mới nghĩ ra cách là vô garage của Paris đậu xe và đi vào bên trong của khách sạn nầy rồi từ đó đi ra ...
Như đã nói mỗi nơi có những đặc trưng của nó, ta có cảm tưởng đi trên hè phố Paris với những con đường lát gạch bàn ghế khách ngồi tận lề đường, các hiệu tiệm tên Tây, mấy cây cầu thu nhỏ dáng dấp Paris, ... Lối đi mát rượi tôi tưởng trời sắp mưa cứ nhìn lên bầu trời ...ai dè đó là bầu trời giả .. Đúng là Nhà Quê ra tỉnh
Ở đây nười ta làm "bản sao" của những gì nổi tiếng trên Thế Giới "nhái" giống y như thư thiệt, đẹp hơn, chỉ kích thước nhỏ hơn
Bên trên là bầu trời mây giả
Bên ngoài có những landmark của Paris:
Đứng ở ngả tư xoay một vòng thấy đủ cảnh sinh hoạt nhộn nhịp của thành phố giữa sa mạc nầy, nơi mà Trump không xen nổi vào con phố chánh, chỉ đứng xa xa bên ngoài khác với ở Atlantic City, New Jersey, anh chàng nầy oai vệ vô song .
Buổi chiều nhiều cô gái hoá trang đứng chụp hình cùng du khách ... họ đều có giấy phép hành nghề ... đó là lý do tôi bị Tư Lịnh bất ngờ kéo đi; Người thấy gì lạ ưa lân la!
Chúng tôi còn dự khán show trình diễn nhạc nước ... Nước phun cao thấp nhanh chậm theo điệu nhạc giữa hồ nước trông như dòng sông và rực rỡ đèn màu
Xong show nhạc nước, trời đã sắp vào đêm, chúng tôi trở lại Paris lấy xe và trực chỉ đến Seafood Buffet ... Tư Lịnh tôi cứ phàn nàn là chỉ 6 người mà phải trả tới gần 400 đồng trong lúc buffet gần nhà chúng tôi, chỉ trả có 20 đô cho 2 seniors và 5 đô tiền Tip vị chi 25 đồng mà ngon miệng hơn nhiều, nhất là những món tươi sống không phải loại đông lạnh ... Các con tôi biết tính Tư Lịnh nên an ủi "Mẹ à, thành phố du lịch mà!" ... Tôi còn nhớ rõ ràng 22 năm về trước, khi Tư Lịnh mới sang ... đi chợ cầm món gì lên xem giá rồi cũng nói "gì mà bằng mấy chỉ vàng! Ở VN chỉ có vài ngàn cụ Hồ hà!" ... Về sau sự so sánh dần dần giảm đi.
Chúng tôi trở về khách sạn thu dọn trước khi ngủ để sáng mai lên đường, Tư Lịnh và tôi không đi xem Las Vegas By Night, nhưng con và cháu tôi rủ nhau đi riêng tới nửa đêm mới về ... Tôi chỉ lo ngày mai tài xế vừa lái vừa ngủ ...
NhàQuê Sep 09, 2013
Hỷ Khúc: NGAO DU
(18 ngày Hè)
Hỷ Khúc 5: Đường Trường Xa ...Muôn Vó Câu Bay Dập Dồn
Nếu phải "khám phá" Las Vegas thì thời gian bao nhiêu cũng không đủ ... Nếu nhìn vẻ bề ngoài thì một ngày là vừa vặn ...
Sáng 16-08-2013 ngày rời Las Vegas, lần đầu tiên ai cũng thức dậy đúng giờ vì biết rằng phải ít nhất 8 giờ xe mới đến San Jose, California ... Tổng cộng nghỉ dọc đường phải mất từ 10 đến 12 tiếng qua toàn sa mạc núi đồi
9 giờ sáng chúng tôi trả phòng ... tiếp đến Lee Sandwitches mua thức ăn thức uống, trái cây dành cho suốt đường đi chất đầy cả cooler ... Đổ xăng đầy bình vì kinh nghiệm mới vài tuần trước cô con dâu kể lại là mặt mày tái méc khi kim xăng chỉ vào vạch đỏ khi qua sa mạc vùng nầy mà chưa nhìn thấy bảng báo còn bao xa mới tới trạm xăng gần nhất.
Đúng 10 giờ sáng, chúng tôi bắt vào I-15 đi về hướng Tây mà điểm nhắm đầu tiên là thị trấn Barstow trong địa phận tiểu bang California với đoạn đường 160 miles đầu tiên trong ngày, suốt khoảng đường nầy toàn sa mạc ... cũng có những quần tụ nhỏ chừng trăm ngôi nhà ... Primn là điểm cuối cùng của tiểu bang Nevada trước khi qua ranh giới California ... Primn là quần tụ sát biên giới có sòng bài nên tiện lợi cho "Người Cali" tới đây đóng tiền điện biết bao ...
Vào tiểu bang California rồi, sau khi vượt các rặng núi chắn từ cao độ 4000 feets hạ dần, tai ít lùng bùng hơn ... dọc đường có những trang trại chăn nuôi và trồng trọt nhưng độ lớn không bằng những tiểu bang vùng Trung Tây.
Tới Barstow chúng tôi ghé Starbuck uống cà phê, xả hơi và đổ thêm xăng. Gặp giao điểm nầy hình như người đi đường ai cũng mừng không riêng gì chúng tôi sau khi qua sa mạc nhàm chán hoặc chuẩn bi "vào nơi gió cát ... Đêm trăng nầy nghỉ mát phương nao ... Đoàn Thị Điểm-Chinh Phụ Ngâm".
Rời Barstow chúng tôi lấy đường California 58 và điểm nhắm thứ hai là Barkersfield với đoạn đường 165 miles xen kẽ đủ loại địa thế, đủ loại cảnh vật, những khu huấn luyện quân sự, những bãi chứa phi cơ có cả phi cơ Nga gởi nhờ ... Đoạn đường có khoảng là Freeway, có khoảng như Local, có khoảng hoang vu, có khoảng dân cư; Nhưng xe cộ hai chiều xuôi ngược dập dìu vì hình như đường 58 nầy là đường đi tắt tiện lợi tiết kiệm nhiên liệu.
Cảnh hoang vu cuối cùng trước khi tiến gần tới Barskerfield
Lại vượt qua vài rảnh núi, bỏ lại sau lưng sa mạc tiến dần tới Barskerfield hai bên đường bắt đầu có màu xanh thay cho các đồng cỏ khô: Những vườn nho, táo, dưa... trồng ngay hàng thẳng lối như một đại đơn vị xếp theo đội hình cơ bản thao diễn.
Chúng tôi không dừng lại thị trấn giao điểm các xa lộ nầy mà đổi đường qua California 99 một đoạn ngắn trước khi bắt trở lại 58, chúng tôi dừng lại đổ xăng trước khi ra gặp I-5 ... Trên đoạn nầy riêng tôi thấy điều lạ là các xe hái cam ôm gốc mà rung mạnh và cam chín hoặc sắp chín rơi vô lồng hứng ... chứ không phải dùng lồng đưa người lên cao và hái bằng tay kiểu đốn cây, sửa điện .. Hình như hái táo cũng theo cách thức nầy
Vậy là tính từ Barskerfield đến San Jose, chúng tôi phải vượt khoảng đường 244 miles còn lại ...
Xa lộ Liên Bang I-5 chạy theo chiều Nam Bắc là xa lộ dài nhất bờ Tây tức qua những tiểu bang liên tiếp nhau nằm cạnh Thái Bình Dương, khởi từ biên giới Mexico gần San Diego, của California qua tiểu bang Oregon, Washington State đến biên giới Canada.
Xa lộ I-5 thênh thang mà chúng tôi phải kẹt xe một đoạn dài, hai bên đường vì vào mùa Hè nên không thấy sự xanh mướt liên tục, chúng tôi gặp nhiều khu đang hái dưa, những vườn cây trái xa hơn lề đường nên không biết loại cây trái gì, những kinh dẫn nước tưới đồng đang được máy bơm lên chảy cuồn cuộn ... Đoàn xe truck hạng nặng chở đầy cà chua, chúng tôi chạy trên tốc độ qui định đôi chút tranh thủ đến San Jose trước khi mặt trời lặn. Vượt qua hàng chục xe chở cà, đến khi chúng tôi ghé xả hơi thì họ lại bỏ đi trước và không còn gặp lại ... Phải qua một khu "tập trung bò" có đến nhiều ngàn con với mùi hôi khó chịu luồn vào xe dù xe đã đóng kín cửa.
Cuối cùng thì San Jose chỉ còn chừng 1 giờ lái khi chúng tôi rẽ vào Cali 152 với những núi khô cỏ, rồi đổi qua Cali 101 như đi giữa phố phường ... Lần đầu tôi đến đây nên dùng hết thị lực để quan sát cảnh quang mà những người quen thường ca ngợi về "Thung Lũng Hoa Vàng" hay "Thủ Đô Văn Hóa của người Việt" ... Cả khu vực dân cư thương mại giống như dựa lưng vào dãy núi màu gạch nung, nhà cửa không cao tầng, vườn tược xanh mướt khác hẳn phần lớn đoạn đường dài đã đi qua trong ngày.
Có lẽ đó là đường phố chánh của thị trấn Milpitas khi vừa cuối exit đã nhìn thấy bên kia đường có một dãy phố buôn bán, trong đó có tiệm phở Mai, chúng tôi vô parking lot mà còn lưỡng lự vì nhìn thấy vắng hoe, dấu hiệu không phải là nơi nấu ăn ngon ..... Tìm trong máy thấy hiệu phở SàiGòn bên kia đường và quyết định di chuyển sang bên đó .... Vừa tới thấy vài khách giống như người Lào vừa đi ra, lại nghi ngờ ... nhưng cuối cùng vào đại ... nghe thâu ngân và phục vụ nói nhau bằng tiếng Tàu ... Vậy là không phải "chánh gốc" phải là "Bắc Kỳ" mới được ... NHƯNG phở lại ngon trên điểm trung bình mới là điều lạ! Hình như đó là điểm Trung Tâm Thị Trấn Milpitas
Không xa lắm, chúng tôi đã dừng xe trước garage nhà cô Kim Ngân, chúng tôi chào bà cụ mẹ chồng của cô và cô hướng dẫn xem khu vườn sau nhà, nơi ngày hôm sau sẽ có cuộc họp mặt ... Vài phút sau Chính, ông xã cô Kim Ngân xuống ... Chúng tôi biết nhau vì đã có lần gặp gỡ trước đây.
NhàQuê Sep 11, 2013
Anh NHà Quê đi chơi quá xá nhen
Ah mà, CtLy thấy anh có đi đảo Bahamas nữa mà phải khg?
vậy mà sao CtLy khg gặp trên tàu hén
Chúc anh chị Nhà Quê năm giáp Ngọ nhiều sức khỏe , hạnh phúc và an lành
Hỷ Khúc NGAO DU
(18 ngày Hè)
Hỷ Khúc 6: Một Ngày Nhộn Nhịp
Hình như nhà cô Kim Ngân có khách vừa rời đi hôm trước thì hôm sau "Bầu Đoàn Thê Tử" tôi đến ... Mà hình như năm nào cô cũng có khách xa ghé qua ít hôm hoặc vài tuần, năm nào cô cũng trúng mối!
Mấy đứa con tôi ban đầu định ở ngoài vì chúng ngại bận rộn cho cô và chúng cũng có bạn bè di chuyển về đây từ Connecticut và nhiều tiểu bang khác; Nhưng sau khi gặp gỡ nhất là cách nói chuyện vui vẻ, gần gũi, hiếu khách thành ra chúng thích cô ngay và sinh hoạt tự nhiên .... Đồng thời song song chúng cũng sắp xếp được đi chơi với bạn bè về đêm ... Còn tôi bị cô Kim Ngân cấm trại: "Anh là nhân vật chánh mà khách tới không có anh ở nhà thì kỳ lắm"
Tối hôm mới đến, vợ chồng cô nói chuyện với tôi rất khuya, tôi được xem phim vợ chồng cô vừa đi Âu Châu và Tiểu Á về ... Anh Chính, chồng cô có kiến thức rộng về nhiều thứ ... giải thích rành mạch về lịch sử từng di tích cổ của các nước đi qua và cả ngay về du lịch tham quan các thắng cảnh, lâm viên của nước Mỹ ... Sợ chúng tôi không đủ chỗ nên anh căng sofabed ... nhưng cuối cùng chúng tôi ở 2 phòng cạnh nhau trên lầu ...
Cô học trò Ngô Kim Dung hôm tháng 6/2013, chúng tôi có ghé nhà ở Florida và nghỉ 2 đêm ở đó (Loạt bài Du Khúc THÊM LẦN RA BIỂN), nay em có tới Freemont (cách 20 phút xe) thăm mẹ của em và nghe tin tôi đến, đã điện thoại hỏi cô Kim Ngân và hẹn gặp .
Ngô Kim Dung & Chung Kim Ngân
Sau chuyến đi trở về nhà không lâu, Kim Dung lại gởi cho chúng tôi thùng quà mới có măng tre và lá lốt vườn nhà em .
Mọi chuyện vợ chồng cô đã sắp xếp cho chúng tôi từ mời khách, đặt thức ăn, thức uống ...Sau điểm tâm và cà phê sáng, cô phải đi đâu đó lấy thức ăn đã đặt theo hẹn, con gái tôi cũng nhanh trí tháp tùng cho biết. Và khách từ từ đến:
Gần như cùng lúc vợ chồng Trương Thọ Hiền trên Freemont xuống, đây là lần đầu tiên tôi gặp 2 em Chs/THKH và dâu THKH; Nhưng tôi biết rõ ràng anh chàng nầy có nhiều tài ... lái xe đường trường không mệt mỏi ... nướng barbecue bá phát, ... tếu cũng có hạng ... trả lời cô phóng viên Mỹ Lan phỏng vấn phát hình trên TV nghe cũng được ... Khi nói chuyện từ Connecticut với cô Kim Ngân, cô cho biết hễ không có Trương Thọ Hiền thì không có món thịt nướng ... Và khi anh chàng tới là kiếm góc đặt lò, gầy than và "nổi lửa lên em" ngay!
Cùng lúc là hai anh chàng đặc biệt: -Anh Nguyễn Văn Rốp bạn cùng khóa 25 Thủ Đức, người có hoa tay viết chữ lối Thư Pháp nhiều bà con đồng hương biết tiếng, anh mang tới một chai champagne lớn và bức tranh thư pháp tặng, anh cũng là người nhiệt tình với bạn bè cũ ... muốn hỏi ai anh đều tìm giúp
- Anh Tôn Trọng Nghĩa, anh chàng nầy có 2 "điển tích" là: thứ nhứt đúng ngày 30-04-1975 anh lái trực thăng chở vợ con thay vì bay ra hạm đội 7 ngoài khơi Vũng Tàu, anh lại tách đàn bay về đáp ở sân banh xã An Ngãi Trung gần nhà bỏ máy bay ở đó và cùng vợ nách con đi bộ về quê vợ ở cách đó 2 xã. Chiếc trực thăng nầy bị thiên hạ xúm tháo gỡ chỉ còn cái bọc vỏ ngoài .. sau đó chánh quyền cho kéo vô xã sở tại trưng bày ... Họ nói anh phải đi cải tạo bù tiền chiếc máy bay khi nào đủ thì về.... "Điển tích" thứ hai là vợ của anh là học trò tôi ở tư thục, tôi dạy đúng 2 giờ là bỏ chạy, vì rằng tôi dạy lưng chừng niên khóa nên có thứ gì thiên hạ chê thì giao tôi, tổ trát đâu đời là văn phòng giao tôi dạy môn "Công Dân Giáo Dục" cho lớp toàn nữ mà bài tiếp theo người "tiền nhiệm" là bài: Bổn Phận Đối Với Cha Me, Thầy Cô, ... Thật ra là học sinh trường quận lẻ có người còn "vai vế" chị, cô, dì lớn hơn thầy, học trò học trễ tuổi cũng sít soát thầy, mà lúc đó tôi còn "trẻ măng" lại đi nói chuyện đức dục nầy mắc cỡ miệng lắm! Múa được 2 giờ bèn trả lại văn phòng .. Lý do không hợp Khả Năng ...Phi Thoàn! Môn gì kỳ, đâu phải nghề của chàng!
Tôn Trọng Nghĩa, Nguyễn Văn Rốp, Trãn Bình Trọng, Trần Mỹ Lệ
Đứng: Kim Ngân+Sĩ Chính, Vc Trương Thọ Hiền, Con trai Cường và con gái LệTrinh con NQNgồi: Rốp, Nghĩa, Vc NhàQuê
Đứng:Sĩ Chính, Vc Trương Thọ Hiền, Con trai Cường, cháu ngoại Emily, cháunội Annie và con gái LệTrinh; con và cháu NQNgồi: Rốp, Nghĩa, Vc NhàQuê
NhàQuê Sep 12, 2013
Hỷ Khúc NGAO DU
(18 ngày Hè)
Hỷ Khúc 7: Xin Lỗi Đàn Anh, Tôi Xộ!
Khách mời phần lớn là cựu học sinh Trung Học Kiến Hòa quen biết cô Kim Ngân và chúng tôi ... Toàn khách đặc biệt hết trọi!
Vợ chồng Trương Quốc Hồng và Nguyễn Thúy Huệ cả hai là bạn cùng năm vào trung học với tôi; Nhưng hai cô cậu học giỏi quá xá, mới năm đệ ngũ đã thi bằng Trung Học Đệ Nhất Cấp đậu hạng Bình (tức điểm trung bình các môn từ 14/20 đến 15,99/20) mới là đáng nễ chứ! Thành nhị vị nầy vượt lên trước đi "Thầy Gòn, Mỹ ...Tho" học trường khác ... Tụi cá kèo như tôi trở thành đàn em. ... Trương Quốc Hồng vào sư phạm và tiếp tục học lấy xong cử nhân luật, còn Thúy Huệ học luật và làm lục sự ở tòa án Kiến Hòa .... Do mối giao hảo bạn bè vẫn còn nên chúng tôi chỉ mất tin nhau sau 1975.
Khi từ Nevada vào địa phận California rồi, tôi gọi Trương Quốc Hồng để xác nhận lại là 2 bạn có đến buổi họp mặt được không ... Trả lời là cố gắng ... Anh chàng khi đến than van là máy chỉ đường nói lia nói lịa theo không kịp nó, thành chạy lạc mấy lần ... Nhưng không trễ mới hay! ..Hỏi sao không nhờ con mầy đưa đi, câu trả lời chung của lớp già là: "Tụi nó giờ đâu thích đi chung với tụi mình! Bó tay! ..."
Trương Quốc Hồng, Trần Bình Trọng, Trần Mỹ Lệ, Ngô Kim Dung, Nguyễn Thúy Huệ
Thúy Huệ và Quốc Hồng
Rồi một nhóm 3 người: chị Nguyễn Thị Nhan, vợ chồng Ngô Ngọc Vân và Huỳnh Hữu Hoàng.
- Viết như Truyện Tàu: Đây nói về chị Nguyễn Thị Nhan, từ trước tới nay tôi chỉ biết chị là Nguyễn Thị Hồng Nhan; nhưng gần đây những bạn học chung với chị nhất là chị Dương Bích Liên quả quyết là tên đầy đủ của chị không có chữ Hồng!Với tôi chị vẫn là Nguyễn Thị Hồng Nhan, người bạn láng diềng từ 1956 đến 1961 khi tôi trọ học ở nhà đối diện nhà chị ngang qua con đường Nguyễn Huỳnh Đức ... Chị cũng không ngờ tôi nhớ dai đến nỗi biết từng người trong gia đình chị vốn gốc từ Cái Nứa xuống ...Cái đặc điểm dễ nhớ là nhà chị sao mà con gái đông ơi là đông: Dung, Nhan, Nhuận, Hồng, Hồng Châu nà! Còn sót ai không !? Mà cô nào cũng đẹp lộng lẫy ... (Tôi khen vầy là hối lộ chị đừng khai chuyện của tui nha, chi 5!) ... Tôi chịu chị ở câu "Thằng Trọng nầy hồi đó học giỏi lắm!" Đúng vậy, cả xóm chỉ có mình tui thi gì cũng đậu, chỉ rớt có một lần ở sân nhà có cây trứng cá hơi phía sau nhà chị ... Vụ nầy tôi tằng hắng mấy lần chị mới thắng (phanh) chúi nhủi lại kịp! Vậy là có đến 52 năm sau mới gặp lại chị nơi đất khách quê người .
Chị 5 NHAN mặc áo bông xanh
- Bây giờ nói về cô Ngô Ngọc Vân, nhà cô nầy ở gần chùa Phước Thiện đường Nguyễn Huệ ... Do nhớ dai nên NQ tui nhớ được 3 người thuộc cấp ngang ngang tui: Bá Phước, Ngọc Vân, Thanh Thủy ... chứ còn "đám nhỏ cho tới Ngọc Hà" tui đâu thèm nhớ làm chi cho mệt (phách lối chưa!), riêng cô Ngọc Vân dễ nhớ là có nốt ruồi và ưa ghé nhà chị Nhan do hai bên là bà con cô cậu, và hình như hay đi với cô có tên là lạ là Long Hầu cùng xóm!? ...Chỉ có vậy!
Ngô Ngọc Vân và Huỳnh Hữu Hoàng
- Khi gặp anh Huỳnh Hữu Hoàng, anh hỏi tôi học trường Kiến Hòa năm nào ?
Tôi nổ thao thao bất tuyệt là: Tôi là "đàn anh" của học sinh trường Trung Học Kiến Hòa, tôi kể vung vít nào là cùng năm với Bác Sĩ nầy, Kỹ Sư nọ, ông Tá Quận Trưởng đó, Giáo Sư kia, cho thêm phần le lói .... Đang ngon trớn bỗng bị thắng lại muốn lọi bản họng khi anh "phỏng vấn" tiếp là trước "đàn anh" còn thế hệ nào không ?
Lỡ nổ phải tới luôn bác tài chớ sao! ... Nào là 2 thế hệ trước 1954 và 1955 họ chỉ học 4 năm rồi phải đi Mỹ ... Tho học bậc đệ nhị cấp thành ra không kể ... Với vẻ hãnh diện chỉ có chúng tôi là học suốt 7 năm ở Trường Trung Học Kiến Hòa ... Là ĐÀN ANH
Tôn Trọng Nghĩa và Huỳnh Hữu Hoàng
Đến đây anh Hoàng đưa lý lịch trích ngang, trích dọc cho tôi xem là anh thuộc thế hệ 1955, gồm những ai, những ai .... Thưa độc giả: Tôi xìu liền
Xin Lỗi Đàn Anh, Tôi Xộ !!
NhàQuê Sep 16, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2014 06:12:01 bởi NhàQuê >
Hỷ Khúc NGAO DU
(18 ngày Hè)
Hỷ Khúc 8: Lễ Phép Không Ngờ!
Từ đêm trước khi rời Las Vegas thì Nghĩa, Đặng Trung Nghĩa đã gọi điện thoại cho tôi để xác định lại ngày nào tôi có mặt tại San Jose và ngay sau khi tôi đã đến nhà cô Kim Ngân tôi có gọi lại và nhắc Nghĩa tới ăn sáng và hàn huyên .
Đặng Trung Nghĩa tốt nghiệp khóa 19 Hải Quân Nha Trang và đi du học Mỹ năm 1972 rồi kẹt lại, mất tin tức gia đình rất lâu ... Bạn là con một gia đình giàu có buôn bán đồ gỗ Công Tạo rất tiếng tăm trên đường Minh Mạng, Chợ Lớn, mà ông Nhạc Gia tôi là bạn thân của hai bác thân phụ mẫu của Nghĩa ... Còn chúng tôi biết nhau từ những năm 1961
Đặng Trung Nghĩa và Tôn Trọng Nghĩa
Khi đến Mỹ rồi, liên tiếp cả 5, 6 năm dò tìm tin tức vô vọng, rồi từ khi có phong trào lập Website, tôi lần mò tìm trong trang mạng của Hải Quân VNCH mới hay bác Đặng Trung Tâm đã qua đời 2 năm về trước, tôi nói chuyện với Webmaster và có tin tức về Nghĩa, từ đó chúng tôi liên lạc nhau ... 6.7 năm trước đây, trong chuyến công tác cho hãng ở tiểu bang lân cận Nghĩa đã ghé thăm Tư Lịnh và tôi. Vì sự thân thiết đó, khi đến vùng nầy tôi không thể không ghé thăm bác gái được ... Nhưng lịch trình khít như niêm nên đành ghé mỗi nơi thời gian ngắn!
Tôi đợi Nghĩa cho đến khi đã bắt đầu lai rai khá lâu mới có chuông điện thoại reo, Nghĩa chờ ở cửa ... và trong không khí vui tràn trề, những người có thời trai trẻ trong chiến tranh gặp nhau là tự nhiên, thân thiện nhau liền: Lính Mà Em!
Thêm anh chàng hào kiệt đồng hương Dương Văn Ngởi tới, anh tốt nghiệp khóa 25 Sĩ Quan Đà Lạt rồi lại gia nhập vào binh chủng Pháo Binh như tôi, nhưng lúc đó tôi đã giải ngũ rồi ... Tuy nhiên cùng ông tổ An Dương Vương xây thành Cổ Loa có cái Nõ Thần thì kể chuyện gì cũng biết liền ... Anh chàng Ngỡi nầy cũng có óc khôi hài tầm cỡ .
Như vậy tính đến giờ phút đó thì buổi họp mặt nhỏ vậy mà có đến 3 người tên "Nghĩa": Tôn Trọng Nghĩa, Đặng Trung Nghĩa và Dương Văn Ngỡi ...
Ngô Kim Dung đến trước Dương Văn Ngỡi nhưng tôi kể sau vì có ngụ ý thêm vài dòng về cô học trò ngày xưa nầy: Em tới chậm mà em cho rằng lạc đường, khó tìm nhà, nhưng thật ra tôi đoán là em còn đợi cửa hàng mở cửa để lấy cái Bánh Chào Mừng có ghi hàng chữ "Welcome Thầy Cô To San Jose" .. Cái cô nầy hồi nào cũng rườm rà "Hoa Lá Cành" nhưng lại cho tôi thay đổi không còn cảm thấy thời gian làm Thầy là bạc bẽo như nhiều người nói;
Không! Em đã cho tôi niềm an ủi, một chút ấm lòng.
VÀ:
Hai ngày sau khi gặp lại lần nữa chính Đặng Trung Nghĩa, người đến trước Kim Dung và quan sát thấy nên đã nói với tôi là: Đã lâu lắm, từ xưa còn nhỏ ...đến mãi bây giờ mới gặp lại cảnh có cô học trò gặp khoanh tay cúi đầu chào thầy, Thật Bất Ngờ thấy lại cảnh học trò còn giữ lễ phép như vậy!
Em đã cho tôi thêm niềm hãnh diện!
Ngô Kim Dung va Dương Văn Ngỡi
Ngô Kim Dung, Tôn Trọng Nghĩa và Dương Văn Ngỡi bà con qua lại nhau, cùng quê An Bình Tây, Ba Tri, Bến Tre mà Kim Dung vai cháu phải gọi 2 ông kia bằng Cậu lớn! Đúng vậy không ?! Có lần tôi nghe kể là hôn nhân của vợ chồng Minh Đạt-Kim Dung thì mẹ Kim Dung có hỏi qua ý kiến, góp ý của Tôn Trọng Nghĩa ..Lại phải đúng vậy không!?
NhàQuê Sep 18, 2013
Hỷ Khúc NGAO DU
(18 ngày Hè)
Hỷ Khúc 9: Biết Đến Bao Giờ
Sau khi gặp gỡ bạn bè chỗ nầy nơi khác, trong không khí quyến luyến trước khi chia tay, hình như ai ai cũng muốn có cuộc họp mặt qui mô hơn, tức danh nghĩa toàn thể cựu học sinh của Trường Trung Học Kiến Hòa nhiều thế hệ đang sống rải rác Hải Ngoại ... Không dễ dàng như tưởng, phải có một Ê-Kíp uy tín đầy mình, có bộ óc hay kinh nghiệm tổ chức dày dạn, và nhiều yếu tố nữa mới may ra ...
Trước đây có vài bạn bên Texas đưa ý kiến tổ chức họp mặt trên Cruise, nghe thì cũng được vì khỏi lo khâu ẩm thực, nhưng e rằng không có sự tham gia quãng đại, lại thêm trở ngại về mùa mưa bão, thời tiết, ... nhất là công việc, sinh hoạt riêng ...
Nên cuối cùng từ trước tới nay vẫn còn "du kích" ... Biết đến bao giờ hay mãi mãi chỉ nằm trong trí tưởng!
Trở lại buổi họp mặt do cô Kim Ngân tổ chức mọi chuyện nhân Bầu Đoàn Thê Tử hay gánh hát NhàQuê đến vùng Bắc Cali nầy: Còn 2 vị khách đến trễ hơn ấy là chị Nguyễn Thị Phượng Chs/THKH 1956 và Phu Quân, Rể Kiến Hòa, anh Ngô Hiền ... Chị Phượng có báo trước là ngày thứ bảy chị còn phải đi làm và có thể đến được vào khoảng 3 giờ chiều và anh Hiền phải đợi chị đi cùng ...
Anh Hiền áo đen hàng đứng, chị Phượng áo tím hàng ngồi
Tôi có liên lạc qua lại với anh chị Hiền Phượng đã lâu, tôi chỉ hình dung được dáng chị ngày xưa ... Chúng tôi nhắc nhau về bạn bè ngày trước .... mà trên thực tế chị cũng không nhớ ra tôi, ngay cả nhìn hình có trên Net đã khác lúc trẻ hoàn toàn ... Còn tôi có được hình anh chị vài lần khi Trãn Văn Tự rồi chị Võ Thị Ngọc Huệ tới vùng San Jose và gặp anh chị trước đây ... Thành ra nếu không, chúng tôi tình cờ trong cuộc họp mặt nào đó kể như không biết nhau lần nào!
Cách đây có đến gần 20 năm, tôi đi "ăn nói" đám cưới của một em nam sinh Trung Học Ba Tri, vì đám hỏi cưới một lượt nên chàng rể nầy khi đàng gái mời vô, mới gởi áo cưới vào trong cho cô dâu mặc rồi mọi thứ lễ mới bắt đầu ... Trong lúc trà nước, chuyện vãn qua lại, cô của cô dâu nói rằng chị là cựu học sinh lớp đệ nhất B đầu tiên của Trường Trung Học Kiến Hòa, chị kể vanh vách "nhúm" bạn nữ nào là Trần Thị Quang, Yên Thị Ngọc Điệp, Nguyễn Thị Tuyết, Phan Thanh Vân, Nguyễn Thị Thu Hà, Trần Thị Sương ... Tôi công nhận nhưng nói còn thiếu 1 người là chị Lê Thị Tươi ... Chị nói: TÔI ĐÂY! .... Đó là cô bạn đẹp "hoa khôi" của ban B vốn xưa nay cằn cỗi đang ngồi đối diện tôi, ngày xưa tôi ngồi sau lưng chị ... Tôi là Trần Bình Trọng trưởng lớp đây ...Cả hai kêu Trời cùng lúc!
Trở lại cuộc họp mặt mà vợ chồng cô Kim Ngân có nhã ý tổ chức và bao giàn mọi chuyện nhân dịp Bầu Đoàn Thê Tử hay gánh hát NhàQuê đến vùng Bắc Cali ... Cám ơn tấm lòng cô dượng!
Dàn trận chờ lịnh nổ!
Hôm qua và ngày nay
Tới lúc nầy ngoài 3 vị cùng tên Nghĩa, chúng tôi còn 2 vị tên Hiền: Trương Thọ Hiền và Ngô Hiền.
Anh Ngô Hiền dù là rể Bến Tre nhưng anh rành rẽ quê chúng tôi, nên trong BTH ngoài bút danh "nịnh" bà xã, còn vài tên khác anh lấy địa danh của Kiến Hòa ... Anh đọc sách nhiều và chịu khó sưu tầm nhiều bài viết giá trị đem vô BTH song song với sáng tác sung mãn của anh đủ cả thể loại văn thơ; Do công cán đó từ nay chánh lục bộ NhàQuê cho anh được nhập tịch BT khỏi phải dùng Thẻ Xanh "Rể BT" nữa!
Tất cả chúng tôi đã lâu đều hội nhập với phong thái tự do nên thoái mái trong việc giao tiếp nhất là cuộc hội ngộ đầy tình cảm đồng môn, đồng hương, bạn hữu nầy. Chúng tôi bắt chuyện, kết mối giao tình thân mật dễ dàng với nhau không có chút nào e ngại, dè chừng, không như ở một nơi nào đó khoảng cách nhất là về kinh tế, chánh trị hình như chưa mờ dấu hay vẫn chưa phải theo cách tự nhiên, Điều nầy có thể ý nghĩ của tôi bị dị nghị, bình phê nhưng đó là sự thật dựa vào trải nghiệm bản thân. Nói ngay ra là nếu buổi họp mặt nầy trong khung cảnh ở quê nhà thì đã không vui hay thoái mái được như vậy ...
Lần nữa cám ơn hai bạn chủ nhà Kim Ngân-Sĩ Chính và các bạn hữu đã cho chúng tôi niềm vui trọn vẹn!
NhàQuê Sep 24, 2013
Hỷ Khúc NGAO DU
(18 ngày Hè)
Hỷ Khúc 10: Khó Bắt Chước Lắm!
Con cháu chúng tôi lãng vãng lúc khởi đầu rồi lặn đâu đó, thì ra có bạn bè của chúng tới chơi trong phòng khách nhà cô Kim Ngân và sau đó chúng rủ nhau đi khám phá San Jose (SJ) và San Francisco (SF) đến khuya mới về!
Cùng bạn học ở TH Ba Tri (Lộc con trai anh Trần Văn Linh và cô Lý Nam Trân, Chs/THKH1958)
Hai mẹ con đi SF trước
Trong lúc "Diễn Biến" ngoài vườn đang đến giai đoạn hấp dẫn .. Từng tràng cười vang từng nhóm tự kết nối nhau, xong đổi qua đổi lại tùy theo đề tài đang nói đến hay chuyện cũ được nhắc ra ... Tất cả những ngày xưa tưởng đâu ... vậy mà sống lại thường là chuyện tình cô nọ anh kia, ... tự nguyện cung khai!
Tôi gần như muốn nghẹn lời, đứt khoảng khi nói lên sự hân hạnh gặp gỡ bạn bè và cám ơn sự chu đáo của chủ nhà cùng tình cảm của bằng hữu ưu ái dành cho người phương xa chúng tôi ...
Tôi được những 2 ổ bánh mừng, một chai champagne ngoài tranh tặng mang về mà sau đó tôi đã trang trọng treo nơi phòng khách thảo lư chúng tôi; Đến đây cử tọa yêu câu cắt bánh: Vụ nầy tôi không quen thủ tục giữa đông người nên hơi luộm thuộm và bù lại tôi tạo bất ngờ khi tôi hôn Tư Lịnh yêu quí của tôi, nhiều người không ghi hình kịp nên yêu cầu diễn chậm lại ... Nguyễn Thúy Huệ đòi Trương Quốc Hồng làm bản COPY mà hai Diễn Viên nầy chưa đạt mức " Nhà Nghê" ...Khó bắt chước lắm nha hai bạn!
Ngô Kim Dung đang giúp chia bánh mừng hội ngộ ra từng phần mời khách
Dù là ngày thứ bảy cuối tuần, nhưng ở xứ sở nầy từ lâu nếp sống thành thói quen chung là ngày tiệc tùng, thăm viếng bạn bè người thân, dạo phố mua sắm, và nhất là chuẩn bị mọi thứ cho tuần bận rộn kế tiếp ... Thời gian gói gọn làm sao cho thích ứng với nhịp sống luôn luôn tất bật ...
Chúng tôi lưu luyến chia tay nhau, nuối tiếc về sự họp mặt ngắn ngũi, biết rằng hẹn tái ngộ chỉ là ước lệ vì ngày mai luôn là ngày mai ... Nhưng hôm nay đúng là ngày vui mà riêng tôi mong đợi ... Xin cám ơn những tấm lòng thương quí tôi đã giúp nên ngày hạnh phúc nầy ...
Bức ảnh dưới đây ghi nhận một cuộc trùng phùng vui vẻ đó!
NhàQuê Sep 25, 2013
Hỷ Khúc NGAO DU
(18 ngày Hè)
Hỷ Khúc 11: Có Lộc ĂN
Trước khi khách ra về, cô Kim Ngân đã chu đáo để lại một số vừa đủ ăn sáng và dành chúng tôi đi đường ... Còn bao nhiêu thức ăn chia cho một số bạn đem về "ăn giùm"vì trên thực tế ở đâu cũng vậy là những cuộc họp mặt lấy vui là chính, chuyện uống ăn thì lo cho chu đáo chứ thực tình ai cũng thấy đó chỉ là thứ yếu ... Nên không biết những câu như "Dĩ Thực Vi Tiên" hay "Có Thực Mới Vực Được Đạo" có còn đúng nữa hay không ... Nói vậy chứ về mặt nào đó cũng phụ lòng gia chủ bỏ công dự trù, chuẩn bị, lo toan, mua sắm, dàn dọn, ...
Chúng tôi nghỉ ngơi được vài giờ và lo việc gói gọn để sáng mai lên đường ...cùng giữ sức đi tiệc vào buổi tối mà cô Kim Ngân có báo trước khi tôi đến nhà cô ... Thấy không tôi có lộc Ăn mà!
Mà cái tiệc nầy đối với tôi cũng lạ lắm!
Số là ... gọi là "Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ Thế Giới Kỳ 3" tổ chức kỳ nầy tại San Jose chia ra làm 3 phần: Đầu là Đại Hội bầu bán sao đó . Mình là buổi Dạ Tiệc có khiêu vũ . Chân Tay là Giới Thiệu các sách của hội viên xuất bản, tác giả trưng bày tác phẩm của mình (bán sách)
Đại khái là vậy ... Tôi không có dính dáng gì tới cái đại hội "To Tát" nầy, cũng chẳng quen ai là Văn Chương Chữ Nghĩa tầm cỡ như vậy ... mà chỉ là gã NhàQuê miệt Đông Bắc Hoa Kỳ tình cờ tới vùng Thung Lũng Hoa Vàng lần đầu tiên còn ngơ ngơ ngáo ngáo 2 ngày nay, chỉ mới biết nhà cô Kim Ngân chứ San Jose tôi chưa thực sự thấy mặt mũi ra sao.
Cũng tiếp tục số là: Theo tôi đoán thì Cái Đại Hội phải có sự tài trợ từ các Mạnh Thường Quân thông thường là các nhà thương mại lớn ...À ở chỗ đó! Mà quí bà con của cô Kim Ngân trong số các nhà MTQ ... nên 5 giấy mời dự Dạ Tiệc là do Ban Tổ Chức cám ơn lại sự giúp đỡ hiện kim hay check (đều tốt!) ??? Những vị được mời thực sự thường thì ở xa hoặc đa đoan công việc nên không có thì giờ tới "cà kê dê ngỗng" được và "kêu" cô Kim Ngân đi dự tiệc "giùm" ... có vài vé được gởi từ tiểu bang Virginia miền Đông nước Mỹ đã bay hết chiều ngang của đất nước xinh đẹp nầy sang tận bờ Tây ... Nên nói rằng Tư Lịnh và tôi tới San Jose đúng ngày Hoàng Đạo là vậy đó cũng không ngoa!
Bữa tiệc được tổ chức ở nhà hàng có tên Mỹ ... Tho. Theo cô Kim Ngân nói thì chỗ nầy trước đây là của nghệ sĩ cải lương Thành Được nay sang lại chủ mới, nhà hàng nằm ở góc vuông của hai dãy buôn bán nhỏ, chỗ đậu xe ít ... Bên trong cũng không rộng rãi lắm cho Đại Tiệc có khiêu vũ tầm Thế Giới. Người ngồi trong góc khi muốn đi ra thì người ngồi ngoài phải đứng lên cho "xe qua cầu" và restroom thì dưới tiêu chuẩn của nơi gọi là nhà hàng rất xa!
Khi chúng tôi gồm vợ chồng cô Kim Ngân,Tư Lịnh và tôi tới thì 1 diễn giả đang nói chuyện cũng gần xong, sau nầy tôi biết đó là bà Jackie Bông, bà nguyên là mệnh phụ cố GS Viện Trưởng Học Viện Quốc Gia Hành Chánh NGUYỄN VĂN BÔNG, có nghe nói ông trong số các vị "chuẩn Thủ Tướng" của VNCH ... Như vậy ngày nào đó nếu như. .. thì bà được coi là Nhất Phẩm Phu Nhân của Tể Tướng Triều Đình ... Chúng tôi đưa giấy mời cho Tiếp Tân của Ban Tổ Chức nên không biết bà đã nói gì, còn đứng đợi xếp chỗ nhưng cũng vỗ tay theo đúng phép khi bà chấm dứt phần "phát biểu".
Cái ghi nhận của khách Văn Chương dự tiệc là có nhiều ghế trống mà khi tiếp tân hướng dẫn chúng tôi tới thì người ngồi trước nói là những chỗ đó của người chưa đến kịp, thành ra chúng tôi được dắt đi vòng vòng từ chỗ nọ tới chỗ kia một hồi rồi trở lại bàn tiếp tân đứng đợi tiếp ... Thì ra cũng giống như ngày xưa ai đi học Đại Học Văn Khoa Sài Gòn đều biết: là chỉ cần một cậu sinh viên bỏ công đi trước và rải tập hoặc miếng giấy lên các ghế ngon lành đàng trước gần bục giảng cho "vua biết mặt, chúa biết tên" để cuối mùa lượm được chứng chỉ, nên sự giành xí phần trở nên "sống còn" nhất là cho các cô bạn vốn thủng thẳng, từ từ "lăn Tơ Măng" tới sau, có khi không tới và ghế bỏ trống suốt buổi học với miếng giấy hay cuốn tiểu thuyết vớ vẩn nào đó mà phải bằng ngoại ngữ cho nó có vẻ trí thức ... Các sinh viên không còn chỗ nào phải đứng cửa sổ nghe và ghi chép những gì linh mục Thanh Lãng, đại đức Thích Nhất Hạnh, giáo sư nọ giảng sư kia nói ... Vậy là Ban Tổ Chức không có xếp chỗ hẳn hoi cho khách và khách hay tham dự viên Đại Hội cũng không theo nền Văn Minh Xếp Hàng "First-Come First-Served"
Cuối cùng chúng tôi 4 người với 5 vé được cho vào góc gần sát sân khấu phía vách tường có treo băng Đại Hội và có in cờ VNCH ... Thì ra các diễn giả, nhà thơ nhà văn tham dự Đại Hội tuy phát biểu chống Công tới khuya một cách kịch liệt hùng hồn mà vẫn sợ bị chụp hình, quay phim dính vô cờ vàng, cờ Quốc Gia rồi về VN không được nên né ra xa! Vì thế mới có chỗ trống cho chúng tôi ... Thương thay, cảm động thay!
Xen kẽ diễn giả và văn nghệ nhạc có, thơ có và ca tụng người đứng đầu tàu là ông Quốc Nam một cách râu ria hoa lá cành đến nổi mề đay điều ... Có 2 cô tự đàn tự hát sáng tác của mình rất ư nên được khuyến khích tài năng ...còn ngoài ra chỉ bậc Karaoke ... Còn ông quay phim Nghê Lữ không biết có quay dính chúng tôi không !?
Tôi chú ý tới một ông mặc Côm Bờ Lê màu mỡ gà hay đứng lên đi vòng vòng rồi lúc hứng chí lên sâu khấu nói gì mà câu cú không ra đâu vào đâu, tôi cho là trình độ chữ nghĩa của ông rất bến xe, ông ta nói gì là Chợ Cá giống như trống đánh xuôi kèn thổi ngược giữa Đại Hội Văn Chương ... và cuối cùng thấy ông nhiều lần partner của ba Jackie Bông trên sàn nhảy ... chắc ông hãnh diện được dìu một phụ nữ có danh có vị chăng!?
Điều đặc biệt không quên được là hát Quốc Ca VNCH, nhép miệng thì đa số, việc nầy cũng thông cảm vì lâu ngày; NHƯNG có vị nào đó ca thẳng vào micro đoạn thay vì: " ... vang tiếng người Nước Nam cho đến muôn đời, Công dân ơi, mau hiến thân dưới cờ ..." lại hét rõ ràng, ong óng như muốn chứng tỏ thuộc bài "... mang tiếng người Nước Nam cho đến muôn đời, Công dân ơi, mau hiến thân dưới cờ ..." Nghĩa 2 câu khác nhau, trái ngược nhau giữa tốt và xấu hoàn toàn ... Thôi thì hết chỗ nói! Trời Đất Quỉ Thần Ơi!!
Tuy nhiên các món ăn của nhà hàng trên điểm trung bình, chỉ có sơ suất là nhiều món phải đợi nhắc mới đem tới trong lúc các bàn khác thanh toán gọn gàng từ khuya! ...
Sao mà khó tính vậy lão NhàQuê!
Chúng tôi ra về và với hảo ý của cô dượng Kim Ngân đã đưa tôi đi dạo một vòng San Jose, cho biết "San Jose By Night"và khi về đến nhà thì bộ phân X không nhỏ của tôi cũng vừa từ San Francisco về trước ít phút còn đang cười nói trong phòng.
Trong từ điển chữ ĂN có rất nhiều, không biết dùng tiếng nào cho đúng nghĩa trong trường hợp nầy: Ăn chực, ăn ké, ăn lấy thảo, ăn tiệc mời, .. Thôi thì xin dùng từ dễ hiểu là ĂN GIÙM để tự tui biếm tui cho vui!
NhàQuê Sep 26, 2013
Hỷ Khúc NGAO DU
(18 ngày Hè)
Hỷ Khúc 12: Cựu Kim Sơn
Sáng ngày 18-08-2013 chúng tôi thức sớm với lại chúng tôi còn quen giấc miền Đông, mà chủ nhà cũng dậy sau đó không lâu và chuẩn bị ăn sáng ...
Lâu nay nghe cô Kim Ngân nói là nhiều bạn bè ở phía Nam Cali rất thích món bánh mặn ở vùng cô làm, nên mỗi lần cô đi xuống phía Nam đều mua mang xuống cho, có khi gởi xe đò Hoàng chạy tuyến San Jose-- Santa Ana rồi dưới đó đón lấy. Cô có nói tiệm bán thứ bánh đó, nhưng thường tôi không chú ý nên mau quên ...
Hồi nhỏ xa quê, lên tỉnh học, nơi trọ đầu tiên là nhà người Triều Châu. Bà chủ nhà chỉ có đứa con nuôi trai khoảng 20 tuổi, gọi bà bằng Ý, thành tôi cũng gọi vậy cho tiện ... Thời gian ở đó tôi biết lỏm bỏm ít tiếng Tiều ... Đặc biệt khi trong nhà có đám cúng kiến gì đó thì Ý làm nhiều món ngon miệng ... Tôi cũng thích món bánh mặn hấp trong "Xửn" có nhưn tôm khô trên mặt ...và vì xứ dừa nên độ béo hấp dẫn vô cùng ...nhất là sức đang lớn nên món nầy thỏa mãn thêm được về mặt lượng nữa.
Hôm qua tôi có ăn thử món bánh mặn San Jose quả ngon như tiếng đồn, sáng nay tôi "chiếu cố" lại lần nữa ... Món nầy dù người Tàu làm nhưng phải ăn với nước mắm pha mới tăng độ ngon thêm ... Nhiều món ăn cần phải có sự pha chế đặc biệt gia vị trong nước mắm riêng cho từng loại như: Bì bún, bánh xèo, bánh bèo Huế, gỏi...Bánh mặn ở đây trông giống bánh bèo vì không đúc bằng Xửn ... Hình dáng không cần thiết!
Ăn uống, cà phê cà pháo xong, chúng tôi từ giã gia đình: Cụ bà cũng hiếu khách và ưa nhắc nhở nầy nọ sợ chúng tôi quên, nói lời cám ơn cô dượng và chia tay lên đường ...Trên sân trước garage chủ nhà và khách vẫy chào nhau! Tôi nhìn lại ngôi nhà mang số 943, năm sanh của tôi lần nữa.
Chúng tôi hướng về thành phố San Francisco, ở đây người ta thường gọi tắt là San Fran, cũng như Sacramento được gọi là Sacto chứ không dài dòng ... thành phố nầy có lẽ đặt tên cho vị Thánh Saint Francis theo tiếng Tây Ban Nha ... Còn như thế hệ chúng tôi trước đây vẫn thường gọi là Cựu Kim Sơn kiểu mấy anh Ba Tàu gọi Washington là Hoa Thịnh Đốn, New York là Nữu Ước và khu phố Manhattan là Mã Nhật Tân... Dù gọi là gì đi nữa San Francisco vẫn là thành phố đông dân thứ 13 của Mỹ Quốc, nhưng Chinatown ở đây lớn hàng thứ 2 sau Chinatown của Newyork.
Không biết tôi là người thứ bao nhiêu tỷ đặt chân đến đây, với tôi có cái háo hức của anh người nhà quê lần dầu tiên đến ... Mỗi nơi trên đất Mỹ đều có cái riêng của nó và San Francisco thường được du khách chú ý tới 2 điểm là Phố Tàu và cây cầu Golden Gate
Xe đậu bánh trước phải quay ngang
Phố Tàu (Chinatown) và nói chung downtown San Francisco đường phố hẹp và dốc nên lúc đậu xe trên đường hai bánh trước phải bẻ quay vào lề tránh trường hợp xe bất thình lình tuột dốc, không thì bị ticket phạt rất nặng ... Tương tự ở thành phố New York luôn luôn không được quẹo phải khi đèn đỏ và có nhiều khu phố sang trọng cấm cả bóp còi!
Đường dốc
Đậu xe trong phố Tàu rồi chúng tôi thay phiên đi mua đồ và người ở lại phải giữ xe vì nhiều sự phá tán thường xảy ra ... những bạn bè đi trước cảnh giác chúng tôi như vây... và muốn "giải tỏa áp lực" thì phải vào nhà hàng gọi thức ăn mới dùng được restroom của họ ...Tôi theo cách ấy với tô mì đồ biển và mua thịt quay cùng gà quay đem đi Sacto ... Còn Tư Lịnh và con gái tôi với tràng giang đại hải bánh, chè, ....
Có ai hỏi thích sinh sống những thành phố lớn đông đúc như vầy không, câu trả lời khỏi cần suy nghĩ là KHÔNG, ngột ngạt quá, đắt đỏ quá và rất nhiều thứ QUÁ nữa.
Muốn đến đây từ Milpitas, chúng tôi đi ngõ cầu Oakland,đó là sự sắp đặt của "bác tài xế" vì hôm qua bác đã đi Golden Gate bằng đường 101 ngang qua phi trường Quốc Tế San Francisco rồi
San Francisco nhìn từ trên cầu băng qua San Francisco-Oakland Bay ...
Cây cầu nầy gọi tắt là "Bay Bridge" xây xong năm 1936 và năm 1989 bị sập một đoạn tầng trên do động đất, và chỉ 5 phút sau miền Đông nước Mỹ đã hay tai nạn nầy nhờ hệ thống truyền hình trực tiếp mau chóng. ... Và ngay hôm sau Sep 02, 2013 khi tôi về lại thảo lư, thì cầu sau mấy năm đã sửa và làm xong đoạn mới và thông xe.
Cầu Golden Gate khởi công năm 1933 và xong năm 1937 sáu tháng sau cầu Bay Bridge, là chiếc cầu treo dài nhất vào lúc đó, được bình là kỳ quan thời đại .... như cửa ngõ từ Thái Bình Dương vào vịnh San Francisco, thường hay bị sương mù che phủ ... và hôm tôi đến dù trong thành phố 80 độ F mà chỉ nhìn thấy được chóp đỉnh trụ cầu . Chúng tôi quan sát ở 3 điểm khác nhau: Một ở phía Nam bên phải trên đồi cao, một dưới móng cầu nhìn lên, một ở phía Bắc trên mỏm núi cao ... vị trí nào vào lúc ban trưa cũng không làm "nàng" cảm động mở khăn che ra!
Có nhiều lần những năm trước gió hơn 100 miles/giờ phải đóng cầu, ngưng giao thông cả 2 chiều
Đặc biệt trên cầu không có vách ngăn cố định giữa 2 chiều xe cộ mà số lane mỗi bên nhiều hay ít hơn tùy theo giờ cao điểm
Hình chụp liền bên dưới lấy trên Net, trong điều kiện lý tưởng nhất
Điểm quan sát phía Nam nơi có Coit Tower... sau lưng là hướng cầu không nhìn thấy gì. Nơi đây có thể nhìn được Alcatra Island vốn trước đây là nhà tù trọng án mà tù nhân có cả "Danh Trấn Giang Hồ" Mafia thế giới biết tên!
Điểm quan sát phía Bắc, nhìn thấy đỉnh 2 trụ cầu
Xe đang qua cầu mà chưa nhìn rõ được trụ dây cáp phía trước
Khi trở xuống tài xế dùng đường một chiều dốc cao quanh co rất gắt thay vì đường 2 chiều lên xuống rộng hơn, cheo leo một bên là vực biển và mây mù, một bên là núi đá, Tư Lịnh la oai oái đứng tim!
Cuối cùng cũng tìm được chỗ tạm thở ra và ăn trưa ... Mì! Mì! Mì ăn liền! nóng hổi nhờ lò gas loại nhỏ tháo ráp dễ dàng mang theo và nước suối loại bình 1galon.
Đúng lúc ấy từ Sacramento gọi xuống : "Mầy đang ở đâu vậy ?" ... "Tao vừa rời khu vực cầu Golden Gate, đang dừng ăn trưa!" ... "Ở đó nóng không ?" ... "Gió biển mát rượi!" ... "Mầy khoan lên tao đã! Chiều hãy lên, trên nầy đang 105 độ nóng lắm!... Tối đặt đồ ăn đem về nhà khỏi lo nhà hàng đóng cửa!" ... "OK! đáp hiểu, tao tà tà ghé dọc đường chơi!"
Trước khi trở lại "trần gian", xe phải chui qua đường hầm có một chiều, có an ninh đứng gác điều hành lưu thông, làm nhớ lại khi xưa mỗi lần xe qua cầu Bình Chánh, cầu Chẹt Sậy, cầu Ba Lai, cầu Tân An, cầu Bến Lức, cầu Bình Điền phải chờ người gác giữ cầu quay bảng trắng.
Trước khi rời đầu cầu phía Bắc còn ngoái lại nhìn, nếu tan mây sẽ ghé vớt vát vài Pô! Nhưng "vũ như cẫn"!
NhàQuê Oct 01, 2013
Hỷ Khúc NGAO DU
(18 ngày Hè)
Hỷ Khúc 13: Mới Đó Đã BÌNH NGUYÊN
Bây giờ bắt đầu ghé vài ba chỗ để tự làm chậm bước tiến quân, đầu tiên ghé bến của các chiếc Yacht thường thấy là những điểm trắng trên màu xanh của biển khi trời yên quang đãng ... Đồng thời uống cà phê Ý vốn nổi tiếng ... phải đợi đến 15 phút mới có chỗ ngồi ngắm du khách như mình và dòng xe cộ!
Khi lên đường trở lại, tôi những tưởng qua cầu để bắt vô I-80, nhưng không, máy hướng dẫn đường có sự khôn ngoan riêng của nó tiếp tục chỉ đường đi lên hướng Bắc bằng đường Cali 101 đến tận Novato mới theo đường Cali 37 bọc cạnh Bắc của San Pablo Bay ... phong cảnh ở đây làm chúng tôi liên tưởng đi giữa đồng bằng, những vùng bùn lầy không khác nào về miền Tây của VN ... nhiều điểm dừng hóng gió có cả mùi rơm ... rồi tiếp tục bắt vào I-80 ...
Xa lộ Liên Bang I-80 xuất phát từ San Francisco ở bờ biển phía Tây của nước Mỹ đi mãi đi mãi về hướng Đông có nhiều đoạn nhập chung với I-90 vốn phát khởi từ Seattle, Washington State đến Boston của Massachuttes ... I-80 đến New York ... Đây là những đường thiên lý Đông - Tây
Trên I-80 như vừa thoát khỏi vùng biển với núi non, đầm vịnh dốc cao, giờ đã ra "ngoại ô" với ruộng đồng bát ngát ... Trước đây tôi hình dung vùng nầy cũng là những núi đồi ... Không đi làm sao biết được!
Mà động lực chánh là tôi đã hứa với 3 người bạn cùng niên khóa ở vùng Sacramento, thủ phủ của tiểu bang California ... Các bạn ấy khi hay tin tôi sang đây đã liên lạc liền, sắp xếp gặp nhau sau thời gian dài xa cách tưởng chừng khó có dịp hội ngộ ... Chính hôm qua vợ chồng Trương Quốc Hồng-Nguyễn Thúy Huệ do háo hức muốn gặp ngay nên đã lái xe đi về trên 6 tiếng đồng hồ trong hoàn cảnh tuổi đều đã ngoài 70 ... Nghĩ đến mà thương quí tình cảm bạn bè dành cho!
Những trao đổi email một cách thân tình làm sao tôi không cảm động cho được:
"Trong,I just read your "Go West" and I saw that on Aug. 18,2013 you and your Tong tu linh will go to SF and will sleep over night in Sacramento, my husband and I would like to invite you both to our small home and go out for dinner with Truong Quoc Hong and Thuy Hue (I did not tell them yet because it is 10.25 PM here, I will tell them tomorrow.) Please let me know if you can make it. If you can, you can stay over night with us or with Hong and Hue. You can call us at (916)647-6994 and leave message if we are not home.
Hermy and Nga"
"Kiều Nga thân mến, Trước hết cảm ơn nhã ý của Kiều Nga và ông xã; nhưng chưa dám hứa gì chắc chắn vì Tư Lịnh và tôi đi chơi với vài đứa con cháu mà tụi nhỏ ưa là cà đó đây nên nếu hứa sẽ e rằng thất lễ vì giờ giấc thời biểu . Nhưng dù sao tôi cũng cố gắng thu xếp có cuộc họp mặt ngắn ở địa điểm nào đó như uống cà phê chẳng han. Già hết rồi cũng mong có lần gặp lại (Lần gặp Kiều Nga gần nhất là bữa từ Ba Tri lên nhà Bác Tư dự tiệc cưới Danh-Liên buổi trưa lúc đó Kiều Nga có đem 2 đứa con về, tôi có dắt chúng ra đi dạo ngoài vườn xoài và gặp lại tiệc hôm sau ở nhà hàng Văn Cảnh Sài Gòn có Trương Quốc Hồng). Vậy sẽ điện thoại cho Kiều Nga hoặc Trương Quốc Hồng khi ở San Jose để chắc chắn lại! Thân, Trong B. Tran203-449-9896"
"Trong,We invite you and family out for dinner with us any hour before the restaurant close. From San Jose to San Francisco will take about one hour without traffic and from San Francisco to Sacramento through Bay Bridge without traffic about 2 hours. I will call Hong after I e-mail you. Hope you can make time with us.
Nga"
Tôi phải đi, không lý do nào để làm khác được
Tuần sau khi hội ngộ, khi qua Texas rồi bạn tôi vẫn theo dõi cuộc hành trình chúng tôi ... Thế mới biết như những người đi trước hay nói càng có tuổi con người thường sống về kỷ niệm:
"Trong and Le,
Hermy and I thank you, Le, two kids and grand kids spare your tight schedule to visit us at our home. I am very happy to see my dear old friend after more than 40 years and see you have a nice and happy family. We wish you and Le have a nice trip home.
Regards to all classmates in TX.
Regards to all the kids and their families.
Hermy and Nga"
Tôi đi qua vùng Bình Nguyên nhỏ bằng phẳng nơi đây, nhưng lòng tôi gợn sóng lâng lâng như thời từ quê lên tỉnh nhập trường gặp lại bạn bè sau những tháng Hè dài ... Mùa Hè hôm nay không phải 3 tháng mà những 40 năm và còn dài bất tận!
NhàQuê Oct 02, 2013
Hỷ Khúc NGAO DU
(18 ngày Hè)
Hỷ Khúc 14: Thêm Niềm Hãnh Diện
Ngày Chúa Nhật và từ thành phố lớn đi ra nên I-80 lưu thông thoái mái, không bị nạn ùn tắc phải nhích từng vòng lăn một ... Thủ đô Sacramento của Cali hiện ra trong tầm mắt ... theo dự tính chúng tôi sẽ ghé đó vào sáng ngày mai trước khi trở lại San Jose ... Giờ thì phon phon trên đường đến nhà Trương Quốc Hồng và Nguyễn Thúy Huệ mà địa chỉ đã được ghi vào sổ ngày hôm qua và set up trên GPS sáng nay ... Còn trước đây chỉ liên lạc nhau qua điện thoại.
Khi tách ra khỏi I-80 để vào Cali 99 South nhắc tôi nhớ hai hôm trước tôi đã đi con đường nầy từ Bakersfield hướng lên Bắc giờ từ Sacramento trở chiều Nam ... GPS báo vào Exit khi đến Elk Grove ... qua một đoạn có vẻ khu phố cũ ..xe qua các vòng xoay dần dần đến vùng "giàu có" nhà cửa mới xây mỗi nhà đều có vườn cây và sân hoa kiểng ... Thì ra bạn tôi khá nhỉ!
Xe dừng lại trước địa chỉ destination ... trước khi gọi cửa, nhìn tôi đoán ngôi nhà có đến 4.000 sf vậy mà khi biết ra chỉ có 2 vợ chồng còn con cháu tản mát ở riêng xa gần đâu đó
Gia chủ đón chúng tôi vào và tiếp tục đun nấu món cari thết tôi cùng lúc huyên thuyên hỏi thăm nhau chuyện nầy chuyện nọ ... Hồng gọi thông báo vợ chồng Kiều Nga là tôi đã đến và tôi cũng gọi cho Thanh, Ngô Thị Thanh cô học trò tôi ở Trung Học Ba Tri ngày trước hay . Hôm qua em không tới được dưới Milpitas vì em còn phải đi phát thơ mà em làm việc nầy trong ngành bưu điện Mỹ ... Nhưng em cứ dặn dò rằng em sẽ đến nhà bạn tôi hoặc ở nhà hàng nào đó nếu chúng tôi họp nhau theo cách như đã dự trù, nhưng cuối cùng để thuận tiện Kiều Nga đã đặt thức ăn "To Go" .
Khi đã có chút rảnh rang, Thúy Huệ đưa chúng tôi ra khu vườn phía sau coi cây trái đủ thứ mỗi loại ít vài ... Trong lúc đó Quốc Hồng biến đâu mất, thì ra chủ nhà lên lầu dọn dẹp 2 phòng cho chúng tôi ... Lâu nay hai vợ chồng chỉ ở tầng dưới vì Thúy Huệ lên xuống lầu cảm thấy khó khăn ... Các phòng trên lầu trước đây dành cho hai con gái và đứa con trai ...
Chuyện vãn nhau một hồi thì chuông gọi cửa và vợ chồng Kiều Nga đến với lỉnh kỉnh thức ăn và chúng tôi mừng rỡ gặp lại nhau không sao tả xiết!
Và từ đó chúng tôi 4 cựu học sinh Trung Học Kiến Hòa thế hệ 1956 nói chuyện miên man không thứ tự lớp lang nhưng ráp nối lại thành bức tranh màu sắc một thời xưa trẻ ... Cũng kể nhau nghe những đoạn đời thực từ khi bước xuống gia nhập cuộc phong trần
Chs/THKH1956:Trần Bình Trọng, Trần Kiều Nga, Nguyễn Thúy Huệ, Trương Quốc Hồng
Quốc Hồng+Thúy Huệ--Mỹ Lệ+Bình Trọng--Kiều Nga+Hermy
Và em Ngô Thị Thanh đã đến sau đó, đem theo chè xôi do chính em nấu ... Tư Lịnh và con gái tôi biết em từ ở VN ... Em sang Mỹ đoàn tụ nhưng vì tuổi còn trẻ nên hai chị em Ngô Thị Thanh và Ngô Thị Lệ phải ghé Philippines học Anh Ngữ trong lúc mẹ các em đi thẳng. Em rời Phi vài tháng thì tôi đến nên hai thầy trò biết tin nhau nhưng chưa gặp mặt ...và 2 em thỉnh thoảng có gởi tiền trở qua giúp cha con tôi trong thời gian 6 tháng ở Bataan, Philippines nầy!
Những năm gần đây, các em có đọc qua BTH và trang Blog Trung Học Ba Tri và có liên lạc cho mãi đến hôm nay mới gặp mặt ... Thời gian có đến 27 năm!
Sau lần tái ngộ ít hôm, khi tôi đã xuống phía Nam và đang ở Orange County, CA, tôi nhận được email của em:
Không biết thầy đã đi tới đâu rồi. Chắc là thầy cũng mệt lắm, nhưng bù lại thầy gặp lại được nhiều người quen biết cũ mà từ lâu lắm thầy chưa gặp được.Em xin cám ơn thầy đã cho em có dịp nầy.
Cầu chúc thầy và gia đình bình yên, vui và khỏe suốt phần đường còn lại.
Em, Thanh
Lúc bữa ăn tối đang chuyện trò sôi nổi, khi nhắc đến món ăn cách nấu nầy nọ vụt Thanh sực nhớ ra do gắp rút tới thăm chúng tôi, em đã quên tắt bếp với món bánh chuối còn chưa kịp chín trên đó ... Ai cũng lo cho em khi em vội vã quay về với khoảng đường lái xe 30 phút ... bữa ăn trầm lại cho đến khi em điện thoại cho tôi báo tin em đã về tới nhà sau khi lái nhanh hơn bình thường và đã tắt lửa xong và may mắn là vừa sắp cạn nhờ em đổ nhiều nước!
Mừng cho em, dù hai thầy trò chưa hỏi thăm nhau được nhiều, em chỉ mới kể cho tôi nghe về học hành của đứa con trai duy nhất của em.
Nếu như hôm qua em Ngô Kim Dung đã làm cho khách dự họp mặt ở nhà cô Kim Ngân dưới Milpitas thấy được niềm hãnh diện của người làm thầy có cô học trò còn giữ lòng quí mến, thì hôm nay cô em của Ngô Kim Dung: Ngô Thị Thanh lần nữa cho tôi niềm hạnh phúc ấm lòng và biết bao hãnh diện trước mặt bạn bè tôi về cô học trò có đến 45 năm về trước vẫn còn giữ lòng kính mến nghĩa thầy trò nầy! Tôi biết chính tôi là người khó tính trong việc giảng dạy! Tôi ngỡ ...
CÁM ƠN CÁC EM, CÁC HỌC SINH CỦA TÔI NGÀY NÀO NGHIỆP DĨ!
Ông xã Kiều Nga có người tiếp chuyện là bác tài xế con tôi nguyên là cựu GI, hai người cũng bắt chuyện và chuyển đề tài liên tục
Còn lại 5 chúng tôi cũng thành khẩn khai báo nhất là chuyện tình ngày xưa, thuở học trò nào những vượt tường khác biệt tín ngưỡng, nào qua cổng môn đăng hộ đối, ngó ngang, nhìn dọc, nhìn xuống, nhìn lên sao đó , ... Mới thấy thời chúng tôi và lớp con cháu bây giờ chữ tình yêu khác nhau nhiều góc độ!
NhàQuê Oct 07, 2013
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: