Hỷ Khúc NGAO DU
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 20 trên tổng số 20 bài trong đề mục
NhàQuê 27.04.2014 04:11:00 (permalink)

Hỷ Khúc NGAO DU
(18 ngày Hè)

Hỷ Khúc 15: Gần Bạn Bè

 Sáng sớm Quốc Hồng rủ tôi đi chợ, hai nước láng diềng Mỹ và Canada có đời sống không khác là bao ... . Cứ thành phố thì có một vài shopping center lớn, còn những town ở xa hơn hay ngay cả vùng "nông thôn" cũng có khu buôn bán quây quần nhiều cửa hàng, siêu thị cung cấp đủ các mặt hàng cần thiết khỏi phải đi xa ...Chúng tôi đi mua bánh mì mới ra lò về ăn sáng ... Thức ăn buổi tối còn có đến 75% .... Thúy Huệ còn vô hộp kiến bớt cho "khổ chủ"  mang lùm đùm đủ thứ tới ....
Ăn sáng xong chúng tôi kéo nhau đến nhà Kiều Nga không xa lắm chỉ chừng 10 phút xe, theo được kể lại thì vợ chồng Kiều Nga đã nhờ Hồng và Huệ kiếm giùm ngôi nhà nầy để bạn bè xa xứ còn qua lại gần nhau ... Lâu lâu hai cặp hẹn nhau đi ăn ngoài ...
Từ khi qua đất Bắc Cali, trước và sau nữa, tôi gặp những trường hợp tương tự nhau là nhà nào cũng rộng rãi thênh thang mà chỉ có cu ky hai vợ chồng, còn con cái trưởng thành có gia đình hoặc có công ăn việc làm đâu đó đều ở riêng hoặc ở rất xa ... Hình như trình trạng chung ấy không riêng đây ... Tóm lại là khác xa với ước muốn của bậc cha mẹ Á Đông luôn mong mỏi con cái sống qui tụ gần nhau ...
Tôi biết nếu không ghé thăm ngôi nhà nầy "rằng thì là" một thất lễ không tha thứ được  ... Chúng tôi đến vùng Elk Grove do gợi ý của Kiều Nga chứ ban đầu tôi dự tính chỉ ghé qua thủ đô Sacramento trong giây lát ... Thực tế cuộc hội ngộ ba người bạn xưa nầy, cả Tư Lịnh và các con tôi đều nhận thấy niềm vui rõ rệt của những người bạn thời 1956 mấy chục năm xa cách ... nhất là Kiều Nga đã xa xứ trước chúng tôi   ... mà cô bạn kể rằng có lần gặp "Người Việt"  khi còn ở nước quê chồng, họ cũng xa xứ mà họ lơ là không muốn bắt chuyện làm quen ...
Cô bạn chủ nhà dẫn chúng tôi đi "khoe" vườn cây trái sân sau ... Và nếu như không phải ghé 2 nơi nữa, chúng tôi chuyện trò chưa biết khi nào dứt  ... Hermy còn tặng tôi hộp kẹo "thuốc" phòng xa đi đường.


Từ hôm ở nhà cô Kim Ngân đến nay, hai cháu nội ngoại tôi gặp niềm vui riêng của chúng vốn thích thú vật (Pets): Dưới Milpitas có thỏ, nhà Thúy Huệ -Quốc Hồng có 2 con chó và nhà Kiều Nga có nuôi mấy con mèo
Chuồng thỏ
2 chú chó nhà TQH
Mèo nhà Kiều Nga

Đoàn "cải lương" chúng tôi được 2 vợ chồng chủ nhà hiếu khách yêu cầu chụp một pô hình riêng, máy ai nấy giữ!

Ân cần đưa chúng tôi tận xe và vẫy chào chúng tôi lưu luyến ...
Chúng tôi ghi nhớ hình ảnh và những hàn huyên  cùng các bạn trong cuộc hội ngộ ngắn ngủi mà vô cùng thân mật nầy!

NhàQuê Oct 15, 2013
 

#16
    NhàQuê 17.08.2014 03:56:38 (permalink)

    Hỷ Khúc NGAO DU
    (18 ngày Hè)

    Hỷ Khúc 16: Trước Khi Giã Từ Bắc Cali

     Ghi chú sự chỉ dẫn của Thanh, chúng tôi lên đường trở lại hướng San Jose sau khi đã tiếp thêm xăng và mua mấy món ăn vặt trên xe từ cửa hàng tạp hóa của trạm xăng: Được chiếu cố nhiều nhất là khô bò cho đỡ buồn ngủ, còn hai cô cháu nội ngoại có thứ riêng tự chọn nghe nhai lốc cốc ở hàng ghế sau... Chúng tôi đi một đoạn I-80 xong tách qua I-680 về hướng Fremont ... Nói nghe đơn giản thế chứ thực tế ngồi những 3 giờ xe ngán khan!
    Ra khỏi Freeway quẹo phải trái vài lần GPS báo điểm đến, trước đó tôi đã gọi cho Ngô Kim Dung hay  ... Mục đích là chúng tôi ghé thăm cô hai Anh, thân mẫu của Dung, Thanh và Lệ.


    Cô Ngô Thị Anh là một nhà giáo đã dạy nhiều đứa em tôi, năm nay đã 86 tuổi nhưng còn minh mẫn, nghe tiếng tôi qua điện thoại bà nhận ra ngay  ... Bà vốn là nữ sinh trường trung học Gia Long thời trường còn gọi là "Trường Áo Tím" ... như thế cũng đồng nghĩa để hiểu về sự sung túc của một gia đình miền quê mà gởi con đi học Sài Gòn.
    Các em con của bà được sự dạy dỗ chu đáo nên em nào cũng giữ được sự lễ phép thật đáng quí: ... Dung đứng hầu chuyện suốt cuộc gặp gỡ nầy!

    Bà hiện sống với đứa con gái út Ngô Thị Lệ cũng là cô học trò tôi ở Trung Học Ba Tri, nhưng vào lúc tôi ghé đây thì em cùng chồng con về thăm quê hương và đang ở Việt Nam; vì thế Ngô Kim Dung từ Florida sang phụ chăm sóc bà cùng với thân nhân khác.
    Dĩ nhiên cuộc hội ngộ sau hằng 30 năm biết bao là vui và cảm động  ... 
    Như phần đông vườn sau nhà có đủ "hoa lá cành" từ sả ớt rau thơm, cây táo tàu oằn trái và đặc biệt có tiếng gà gáy ban trưa: Những hình tượng đặc thù của quê hương đang đứng bên cạnh; làm tôi nhớ lại bản nhạc Món Quà Sinh Nhật:



    Sau đó Dung mời chúng tôi ăn trưa ở nhà hàng "Vũng Tàu"  ... Lại đem tên một vùng biển quê hương sang đây ... Giống như lần ở San Diego 7, 8 năm trước: món canh chua với cá kho tộ đã làm nhà hàng tiếp thêm cơm cho chúng tôi muốn không kịp!

    Khi từ giã Dung, tôi quên lững một việc trong lúc con gái tôi nhớ mà không nhắc; Đó là mua một món quà vào mùa Trung Thu gởi nhờ Dung đem về giùm biếu cô hai  ... Tới mãi khi viết lại đoạn nầy tôi vẫn còn hối tiếc về thiếu sót của mình!
    Hình như trên đường đến Cupertino, chúng tôi có ghé qua Lee's Sandwiches trong vùng trước khi đến nhà Đặng Trung Nghĩa ... Hai hôm trước khi gặp nhau ở nhà cô Kim Ngân, Nghĩa và tôi bàn nhau thay đổi chút ít về thời biểu: Dời ngày đi thăm thân mẫu của Nghĩa và thay vì đêm 19-08-2013 chúng tôi "dừng quân" ở Seaside thì chúng tôi ghé nhà Nghĩa ở Cupertino, phía Tây của San Jose khoảng 15 tới 20 phút xe.
    Cô Kim Ngân có kể là giá nhà vùng Cupertino rất cao và Nghĩa có chỉ tôi xem ngôi nhà gần đó đã treo bảng Sold với giá 1.6 triệu  ... Nếu cùng loại như thế nơi tôi sinh sống có lẽ khoảng 180 ngàn ... còn với nhà brand new ở Wylie, Texas chắc vào khoảng 210 ngàn ... Thế mới biết đời sống ở Đất CaLi không dễ dàng cho những ai mới dọn về đây! Và đặc biệt Cupertino nơi đặt "Đại Bản Doanh" của công ty Apple.
    Nghĩa để chúng tôi nghỉ ngơi, tắm mát xong rồi cùng đi dạo một vòng San Jose trước khi ghé qua Mall "Century" của người Việt  ... Nhưng nhằm ngày thứ hai đầu tuần nên khách mua sắm không có là bao!

    Tiếp đó Nghĩa hướng dẫn chúng tôi đến thăm thân mẫu của bạn, bà Công Tạo. Công Tạo là tên thương hiệu.
    Ông bà Công Tạo trước năm 1975 buôn bán đồ gỗ rất phát đạt, có hiệu buôn ở 191 đại lộ Minh Mạng Sài Gòn 5 nay là đường Ngô Gia Tự , Quận 10 và trại mộc đường Triệu Đà. Ngôi nhà 4 tầng, tầng trệt trưng bày sản phẩm gỗ, 3 tầng trên làm nhà ở, khoảng 5 triệu tiền bỏ ra xây cất trong lúc giá vàng lúc đó khoảng chưa tới 2 ngàn một lượng; Cuối cùng bỏ ra đi đoàn tụ với các con ở Mỹ với không còn gì! ... Bác trai là bạn thân của nhạc gia tôi từ thời hai vị còn trai trẻ . Riêng bác gái vào những năm 1960 đã tự lái xe nhà đi giao dịch buôn bán đó đây, trong lúc thuở ấy tôi mới đi xe đạp là chánh chưa biết rành việc chạy xe gắn máy Goebel hay sau nầy chạy xe Nhật như Honda, Suzuku, ...

    Bác nhiều lần căn dặn qua điện thoại: Khi nào con qua Cali nhớ ghé Bác, đừng ở khách sạn, ... Tôi tiếc là khi tìm ra  gia đình Bác thì Bác Trai đã qua đời ... Chúng tôi phải đến thay mặt gia đình thăm Bác Gái và thắp nhang viếng Bác Trai, ... Làm được việc nầy chúng tôi thấy an lòng!

    Khi đến thăm Bác, tôi gặp lại Hiếu (Toại), con trai út của hai bác, khi xưa mỗi lần từ quê lên cả 3 em liền nhau Thành, Danh, Toại đều mừng xoắn xít: anh Hùng lên! anh Hùng lên! và một hồi thế nào "anh Hùng" cũng dẫn đi chiêu đãi ở tiệm nước người Tàu góc đường Minh Mạng-Sư Vạn Hạnh: uống nước  và một bụng bánh bao, xíu mại,  ... Nay Hiếu và Nghĩa lui tới chăm sóc Bác và nhắc nhở uống thuốc ... Các em khác đều ở xa phía Nam Cali  (San Diego) hoặc tiểu bang miền Đông (North Carolina) lâu lâu mới về tụ họp, ...

    Chúng tôi chờ điện thoại bà xã của Nghĩa: Hương báo đi làm về đến thẳng nhà hàng buffet thức ăn Việt và từ đây chúng tôi cùng đến như hẹn trước .

    Hình như nhà hàng có tên địa danh của Miền Tây VN, tôi ỷ lại vào trí nhớ của mình, giờ quên mất! 
    Đúng là đủ thứ thức ăn Việt từ Phở, canh chua, cá kho, khổ qua dồn nhân thịt cho tới bánh xèo, bánh ú, ... Lần dầu tôi biết có loại buffet món Việt như vậy, thường thì món Tàu  ... Năm trước ở Sài Gòn chúng tôi thấy Buffet có ốc len xào rau răm và cả hột vịt lộn nữa! Sự kinh doanh càng ngày càng khai thác triệt để, nở rộ lá hoa!

    Buổi tối trở về nhà Nghĩa, chúng tôi còn lai rai rượu vang đỏ tới nửa đêm và Nghĩa còn gởi tặng tôi đem về  ... Rượu đặc biệt Nghĩa đã mua thêm có đóng dấu kỳ họp Khóa 19 Sĩ Quan Hải Quân của Nghĩa!
    Nghĩa và Hương có 2 con trai: Một đã đi làm, sống riêng gần, có đến chào chúng tôi lúc chúng tôi đang uống rượu, chuyện trò giây lát xong cháu đi ngay ra phi trường rước khách đối tác của công ty. Cháu đến thăm cô tư mà "cô tư, Tư Lịnh" ngủ đâu mất tiêu khi về tới nhà một lúc  .... Một trai khác còn đang theo chương trình Hậu Đại Học ở dưới Santa Barbara mà vợ chồng Nghĩa vừa xuống thăm cuối tuần và quay về kịp họp mặt nhà cô Kim Ngân . 
    Sáng hôm sau khi chúng tôi dậy chuẩn bị lên đường thì bà xã của Nghĩa đã đi làm ... Lại gặp cảnh nhà mênh mông cũng chỉ có 2 vợ chồng! Không hiếm cảnh vợ chồng làm khác ca rất "trệt chìa"
    NhàQuê Oct 22, 2013

    #17
      NhàQuê 17.08.2014 04:00:03 (permalink)

      Hỷ Khúc NGAO DU
      (18 ngày Hè)

      Hỷ Khúc 17: Non Nước Giao Tình

       Nhiều người Mỹ đã cho rằng con đường chạy cặp sát ven bờ Thái Bình Dương là một trong những con đường đẹp nhất nước Mỹ  ... Trong địa phận California đó là đường Cali 1 và riêng Cali 101 có đoạn nhập chung vào  ... các tiểu bang phía Bắc là 101 ... 
      Khi các người quen, biết chúng tôi dự định lấy đường nầy để đi về hướng Los Angeles đều khuyên cẩn thận vì chỉ có một lane mỗi chiều, riêng chiều về Nam sát bờ biển cheo leo .. .

      Nguyên thủy chúng tôi dự định nghỉ đêm ở Monterey là nơi khởi đầu, nhưng đã thay đổi khi Đặng Trung Nghĩa đề nghị ghé nhà bạn ... Thành ra ban sáng, chúng tôi phải mất hơn một giờ để đi từ Cupertino đến Monterey, con đường nầy cũng hẹp và quanh co, nhiều khúc quanh rất gắt  ... Mọi chuẩn bị xăng nhớt, thức ăn đầy đủ, hoàn hảo trước khi đi vào Cali 1 xuôi Nam!...
      Dự tính đến Cambia sau khi đi được khoảng 150 Miles thì đổi ra I-5 đi tiếp, nhưng được cố vấn nên ghé qua Santa Barbara có bãi biển đẹp nên chúng tôi quyết định đi luôn không rẽ qua I-5 như ý ban đầu
      Đúng là con đường đẹp như tranh sơn thủy, về đất liền rừng núi xanh rì, về biển sóng nhấp nhô bên dưới, những đảo nhỏ lóng lánh như nạm bạc: Trời mây non nước giao hòa!


      Điểm dừng đầu tiên là một bãi biển không thấp hơn mặt đường là bao

      Có đoạn đường hẹp hay đang tu bổ chỉ còn có một lane phải dừng chờ tới phiên cho qua

      Những đoạn cảnh đẹp, có nơi cho phép dừng lại chụp hình, ngắm cảnh

      Có nơi dừng lại ăn trưa phải trả tiền đậu xe phụ vào việc bảo quản công viên


      Cũng dừng lại bãi cả đàn hải cẩu (seal) đông đúc lên nằm phơi nắng


      Nếu tưởng tượng thì con đường nầy hoang vu, ít xe cộ; Nhưng không xe cộ dập dìu cả hai chiều Nam Bắc, cũng có nhà hàng, cũng có khách sạn dĩ nhiên nhỏ hơn nơi đông đúc dân cư, cũng có nơi cắm trại, có nơi xuyên qua rừng Redwwood và cũng có biệt thự cheo leo sát biển, phải hiểu đó là nơi những "Đại Gia"  tới nghỉ mát ... 
      Chúng tôi dừng lại ở Cambia nhưng không đổi đường qua xa lộ liên bang I-5. Mua cà phê và đổ thêm xăng. Từ nơi đây đường Cali 1 không còn chạy sát bờ biển nữa và bắt đầu vào vùng có dân cư ...
      Khi tạm nghỉ xả hơi ở Cambia, tôi mới hay hai chị em con của tôi đã được bạn bè sắp xếp cho hai ngày kế tiếp, làm thay đổi chương trình là chúng tôi sẽ đi thẳng đến Santa Ana thay vì dừng nghỉ đêm ở Santa Clarita  ....
      Qua khỏi Santa Barbara thì GPS báo đường Cali-1 bị kẹt xe dự đoán có đến 2 giờ nên máy hướng dẫn xe chúng tôi đổi hướng qua gặp I-5  ở Santa Clarita và từ đó về Little Saigon ... Nhờ vậy tôi lại được ngang qua và nhìn những vườn cam Novel đang mùa của Cali

      NhàQuê Nov 14. 2013

      #18
        NhàQuê 27.08.2014 03:56:07 (permalink)

        Hỷ Khúc NGAO DU
        (18 ngày Hè)

        Hỷ Khúc 18: Sài Gòn  ... Sài Gòn

         Đáng lẽ Hỷ Khúc 18 về những ngày đến Little SaiGon nầy được viết từ Đông Bắc nước Mỹ, nhưng vì sự mệt mỏi rã rời về thể lực trong chuyến đi xa mới, nên đến nay mới kể lại từ vùng đồng bằng sông Cửu Long phía Đông Nam của Sài Gòn thật, dù rằng từ lâu đã thay tên mà trên vé máy bay vẫn còn ghi là SGN một code trong danh mục Hàng Không Quốc Tế .
        Khi bắt được I-5 South thì đã tối, Los Angeles toàn những đèn màu, chi lo theo GPS để đổi đường đi nhanh đi tắt, cuối cùng chúng tôi đến Wesminster hơn 9 giờ đêm cũng kịp đi ăn tối ... Sở dĩ đổi chương trình vì tối hôm sau "tài xế" có thời gian gặp gỡ thù tạc với bạn bè chứ không đợi tới đêm chót e rằng sáng sớm chưa tỉnh rượu để ra phi trường
        Lo xa như vậy mà suốt ngày hôm sau "tài xế" dậy không nổi để đưa các nhi đồng đi Hollywood làm các cháu thất vọng về "Uncle Lính" quá chừng ... Uncle Lính là NickName của "tài xế" vì cậu GI nầy có thời gian 2 terms trong US AirForce  ... Để vớt vát lại cô bạn trước đây từ Connecticut dời sang sinh sống và lập gia đình ở Santa Ana nầy đã đưa các cháu nhỏ đến Hollywood chơi, tới tận 10 giờ đêm mới trở về  ... Thành ra sáng hôm sau ai cũng mệt mỏi và hy vọng ngủ được khi đang trên chuyến bay về Dallas, TX

        Mọi đào kép trong đoàn lưu diễn chúng tôi đều có đến Nam Cali đôi ba lần. Lần nầy đây là điểm phụ, nên chúng tôi cũng không hứng thú nhiều, không có gì để khám phá thêm; Tuy nhiên  con gái tôi cũng có dịp gặp lại bạn học thân quen hồi còn ở VN, chị em cô bạn từ San Diego lên thăm suốt từ trưa đến khuya mới lái đêm về lại thành phố sát biên giới Mexico .
        Riêng tôi cũng có vài điều toại nguyện: 

        - Đó là buổi họp mặt do cô Nguyệt Hạnh chủ xướng, từ khi hay tin tôi sẽ ghé qua vùng nầy ... Trong cuộc họp mặt nhỏ ấy phần đông quý bạn đến dự đối với tôi đều là lần đầu diện kiến, ngoại trừ cô Tô Thị Hoa, cựu GS Trung Học Kiến Hòa có quen biết nhau khi chúng tôi còn là học sinh trung học ... Không gian ảo BTH đã cho tôi nhận diện được ngay mọi người dù là gặp mặt lần đầu hay hằng hơn 40 năm sau ... 

        - Đó là sau khi gặp nhau trên đường đưa tôi về, Lạc Kim Cương bất ngờ quay sang tôi "Happy Birthday" làm tôi thực sự cảm động. Ít ai biết rằng tôi không có ngày sanh thật sự, vì 70 năm trước tôi ra đời ở miền nông thôn cuối Cù Lao Bảo, rồi liền đó lại chiến tranh ... Không có sổ bộ gì, nên tôi lấy ngày Âm Lịch làm ngày sanh theo Má tôi nhớ mang máng ... Thành ra có nhiều khi tôi đùa trên BTH bằng cách sửa Profile của mình làm cho ngày nào trong tháng 8 cũng đều là ngày sanh của tôi!
        - Đó là Kim Cương đề nghị đi thăm thầy Kiều Văn Chương, tôi thuộc nhóm học sinh Trung Học Kiến Hòa đầu tiên học môn Pháp Văn năm Đệ Nhị thi Tú Tài I thầy vừa ra trường Đại Học Sư Phạm Khóa 1 về dạy ... Tôi được biết Thầy đang dưỡng bịnh nên hạn chế tiếp xúc kể cả email lẫn điện thoại  ... Kim Cương nói "Tới Đại" không lẽ thầy không tiếp  ... Thành ra Kim Cương, Tư Lịnh và tôi là nhóm tiên phong  "mở đường" cho quý thầy cô, cựu học sinh tùng dấu đến thăm sau đó ... Thành ra lại thành ra "Chúng tôi mở hàng ưa bị đắt khách!
        Khi ra về, lần đầu tiên tôi thấy chanh dây chi chít trái trên giàn trước cửa nhà thầy; tôi xin 2 quả đem về khoe với đào kép đoàn chúng tôi


        - Đó là ai cũng chìu ý tôi, đã cùng đi ăn phở "Tàu Bay Lý Thái Tổ, chánh gốc gia truyền"  ... Tôi vốn là anh Nam Kỳ đặc sệt mà lại thích phở (nghĩa đen) ... đến đâu cũng là món đầu tiên  tôi  thử. Ngày xưa tôi ghiền phở Tàu Bay trên đường Lý Thái Tổ rất nặng, và sức trai lúc đó tôi có thể làm một lèo hết 2 tô Xe Lửa  ....  Xe Lửa là tên gọi của tô đặc biệt của tiệm phở không rau không giá nầy, các tiệm khác đều không dùng tên ấy cho đến khi ra ngoại quốc lại dùng tràn lan ... Cái làm tôi ghiền là nước lèo (nước dùng) ở đây có mùi thơm lại tanh tanh không nơi nào giống  ... Cái tiệm phở đi trễ sẽ không còn. Nghe đồn bác đứng nấu đúng mấy trăm hay ngàn tô gì đó là chấm dứt nhiệm vụ, ai nài nĩ cũng không là không dù nước dùng còn đủ cho năm hay mười tô nữa, tức là tô không có rửa rồi lau khô dùng lại trong một buổi sáng từ mở cửa đến đóng cửa ... Các chồng tô thuộc loại bành ky có số lượng cố định ....
         Và  sự mong đợi "Phở Chánh Gốc" lần nầy làm tôi ê càng liền khi vừa ngồi vào bàn đã được người phục vụ dọn lên lổm ngổm nào giá sống, lá quế, ngò gai may là không có xà lách hay hẹ, cần tàu, ... Cái đó cũng tạm tha thứ vì sang dây Phở phải thay hình đổi dạng đôi chút theo thị hiếu của số đông Nam Kỳ giá sống!
        Tôi gọi ngay "cho tô xe lửa" bị cô chạy bàn có da có thịt hơn cả tôi trả lời như nạt "xe nửa gi" và liệng thực đơn trước mặt tôi ... Tôi nóng máy, nhưng cũng mở ra xem thì không có ghi chữ nào là xe lửa trong đó, chì dòng đầu là Tô Đặc Biệt lớn hoặc nhỏ và giá tiền ... cô chạy bàn lại hùng hỗ "bác muốn tô lào" ... Thì xe lửa! ... Cuối cùng tôi gặp chắc là tô phở Bắc Tân (Bắc Kỳ sau 1975) 
         ... Các con tôi giải thích: Ở đây tiền Tip thì chủ hưởng nên người chạy bàn phục vụ rất là "văn hóa"Thì ra hủ tiếu Thanh Xuân kỳ trước và phở Tàu Bay kỳ nầy cho tôi cảm giác SÊM SÊM (same,same) ... Vụ phở nầy là thứ toại nguyện ngược chiều! Và trở thành loại giai thoại "Du Santa Ana" của riêng tôi!
        Gỡ gạc lại, hôm sau, chúng tôi đến hiệu khác khá hơn


        Lại tới bãi biển Hungtington Beach và Phước Lộc Thọ  ... Nhắc các bạn nào đọc xong bài nầy và qua BỄN đừng có dại dột khoe là có vô Phước Lộc Thọ nghe không! Mấy cô bạn Cali hỏi tôi đã ghé những nơi nào, khi biết tôi đến đó thì các cô xầm xì ... Tôi loáng thoáng hiểu là tôi là nhà quê ra tỉnh hay Tư Ếch Đi Sài Gòn (Văn Hường ca) mới quá bước vào chỗ có mấy ông già râu trước cửa!

        NhàQuê Dec 13, 2013

        #19
          NhàQuê 27.08.2014 03:59:44 (permalink)

          Hỷ Khúc NGAO DU
          (18 ngày Hè)
          Hỷ Khúc 19: Trước Khi Về Lại Thảo Lư


           Cất cánh từ phi trường John Wayne, chúng tôi giã từ Orange County, California đến Arizona đúng giờ, vẫn dãy núi khô khốc trong tầm mắt cũng đủ thay lời cho khí hậu ở đây ... 
          Tuy vậy bữa ăn lưng chừng giữa điểm tâm và trưa coi bộ không khô chút nào ... hay là ráng nuốt vì chờ đợi đổi chuyến bay tới chiều mới tới Dallas ... Nơi đó hứa hẹn bữa ăn tối chuẩn bị công phu của chàng con rể tôi: Bún rêu đủ bài bản, ... đặc biệt món heo quay từ thịt miếng da giòn rụm chứ không phải mua từ tiệm #1 Chinese Restaurant ... Bây giờ chuyện bếp núc không còn đặc quyền của phái nữ nữa, đã nảy sinh ra nhiều đấng nội trợ Nam Nhi tài ba xuất chúng, không còn hạn hẹp trong việc làm mồi nhậu như trước đây ... mà luôn luôn phát huy hết khả năng lẫn sáng kiến sáng tạo đáng cấp bằng "sáng chế"
          Cách một năm, chúng tôi không xuống thăm cháu nội, ngoại dưới nầy vì phải về VN, thay vào đó 2 gia đình con trai và con gái tôi lên thăm chúng tôi khi chúng tôi vừa từ VN về lại Mỹ ... Do đó, đây là lần xum họp đầy đủ gần nhất,  vì có cả hai bộ phận phía Nam và phía Đông Bắc ... Các cháu nội ngoại rĩ rịch nhau và trình diễn màn chào mừng ông bà nội ngoại thật bất ngờ dù chúng chỉ mới gặp nhau trong chốc lát
          Kép hóa trang làm đào
          3 nhà đạo diễn và chuyên viên hóa trang
          Các con chúng tôi có ý mong trong thời gian ở đây có dịp thưởng thức các món ngon nổi tiếng vùng nầy




          Bên cạnh đó chúng tôi đi thăm gia đình các bạn chúng tôi : Trần Hoài Thu, Phạm Duy Khiêm, Hồ Văn Phước  .... Nói chung họp mặt vui vẻ



          Và đặc biệt tiệc Sinh Nhựt 70 của tôi được các con cháu tổ chức trang trọng để hôm sau bác tài xế và cháu nội Annie trở về Connecticut kịp nhập học năm học mới, trường mới ở Town mới nơi gia đình cháu vừa mới dời sang ... và Ông nội không còn đi rước cháu nữa, cháu đã có thể theo xe bus của trường mỗi ngày đi học

          Rồi cũng tới ngày các cháu ra phi trường tiễn ông bà nội ngoại về lại thảo lư bằng các chuyến bay của hãng US Airways từ  Dallas qua Minnesota rồi New York, kết thúc mùa Hè 2013 đi túi bụi!
          NhàQuê Jan 13, 2014

          #20
            Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 20 trên tổng số 20 bài trong đề mục
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9