Thư mực tím
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 19 bài trong đề mục
Nguyệt Hạ 06.11.2013 05:11:15 (permalink)
 




 Khi bắt đầu lớn, em có nhiều nick name do gia đình và bạn bè yêu mến đặt cho. Có những tên gắn liền với đời sống không rời. Có những tên vui nghịch ngợm trong một thời gian ngắn, lúc bạn bè gặp nhau, nhắc lại và cười nhớ về kỷ niệm. Gần đây em có thêm một tên rất dễ thương của bạn bè gọi. Các bạn thấy em luôn luôn chọn màu tím khi viết nên gọi em là mực tím. Nghe có lý lắm, thế thì em đặt tên cho những lá thư này là Thư mực tím.
 

 ~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~



Thư mực tím - 02
 
Thư cuối tuần của T đến từ lúc nào nhưng em đọc vào ngày đầu tuần. Những ngày qua em bận việc không có giờ mở máy. Hình như chữ của T nằm đó không yên, nó ngo ngoe làm sao mà em cứ thấy nóng lòng nóng ruột...

T kể với em biển rất đẹp và có nắng nhiều. Đúng như ý em muốn. T nói buổi chiều có thể sẽ ra biển, thế T có đi không? Giá mà em đi biển với T, em sẽ nhặt thêm những vỏ sò vỏ ốc. Em có thói quen này từ ngày còn bé tí, lúc nào ra biển cũng có vài cái mang về. Để rồi khi nhớ biển, em sẽ nhìn vào hộp kỷ niệm của mình..., hay là nhìn vào đó lại nhớ biển tha thiết.

Sẽ có ngày T thay em đi về thăm lại biển cho em nhé.

Nhắc đến biển em lại nhớ, hình như nhà gần biển trời hiếm khi lạnh như vùng phố núi. Ngày ấy, đêm em vẫn để cửa sổ và ngủ không chăn mền gì cả. Đó là biển ở quê nhà. Biển bên này có lạnh hơn, nhưng em biết không lạnh bằng phố núi của em bây giờ.

Nơi em mấy ngày qua trời tự nhiên trở lạnh, gió nhiều dù vẫn có nắng vàng tươi tắn. Năm nay em cũng có nhiều hoa cúc và hoàng anh, vàng rực rỡ, đẹp tuyệt vời.

Rõ ràng là ngày bắt đầu ngắn lại và đêm giống như dài ra. Mùa thu năm nay hình như chỉ đi ngang và sẽ ra đi vội để mùa đông đến sớm hơn. Chiều qua đi chợ, em thấy các tiệm quán người ta đã bầy đủ các món cho Giáng sinh, lạ thật, trước cả ngày Lễ Tạ Ơn.

T gọi là Thư cuối tuần 02. Thế Thư cuối tuần 01 ở đâu? Nếu tính đúng có lẽ phải lên đến số mấy chục rồi chứ. Mà thôi. T để vậy thì em cũng để thư của em 02 cho đồng đều. T nói đánh số để xem thử mấy ngón tay T có thể gõ đến đâu. T gõ đến đâu em cũng sẽ gõ trả lại T đến đấy. Thử xem ai bỏ cuộc trước nhé.

Em đang nhìn ra cửa sổ ngắm đám cúc vàng. Em biết T chả trồng hoa trái gì cả. Chỉ có lá cây từ ngoài đường bay vào và "lá rơi hàng xóm, lá bay sang" (Tản Đà), thế nhưng hàng ngày T vẫn phải thu dọn ... Có đếm được bao nhiêu lá chưa hả T ? Không biết T có còn nhớ những câu thơ kế tiếp, “vàng bay mấy lá năm già nửa, hờ hửng ai xui thiếp phụ chàng” ?

Ngày xưa hàng ngày em quét lá vì nhà có quá nhiều cây và lá rụng đầy vườn. Lúc đó làm gì có máy thổi lá như bên này, nếu có cũng không được dùng, vì Thầy em chủ trương con gái phải làm việc cử động thân thể, không được ngồi yên lười biếng... Có lẽ nhờ vậy mà mấy chị em không ai phải diet hay tập thể dục gì cả :)

Cho em xin lỗi đã không trả lời thư T sớm hơn.

Em ngừng ở đây. Đừng để gió biển làm T "lạnh" nhé.

Nguyệt Hạ
Nov 5, 2013

Hoa em trồng trong vườn:



 






 
#1
    Nguyệt Hạ 09.11.2013 02:30:56 (permalink)
     
     
     
    Thư mực tím - 03

    Vậy là tháng mười một. Có nghĩa là chưa đến hai tháng nữa sẽ hết năm và lại thêm một năm mới... Em nói hoài cái điệp khúc cũ mèm là sao thời gian trôi nhanh quá, em vẫn muốn nhắc lại. T. nói khi mình chờ mong một điều gì thấy thời gian đi qua chậm chạp nhưng thật sự thì thời gian đã qua đi vội vàng trước khi mình nhận thấy. Đôi khi em nhìn đồng hồ thấy mấy cây kim chả chịu chạy... Chả bù khi cần thì thấy kim chạy thật nhanh.
     
    Mùa thu qua nhanh và mùa đông sẽ đến vội phải không T.?

    Sáng thức dậy thấy ngoài trời mờ mờ sương khói, mùa thu năm nay hiu hiu lạnh. Em nhát lạnh lắm, lúc nào cũng áo ấm, co ro, qua rồi cái tuổi dang nắng dang gió... Cám ơn T. thường nhắc em mang áo lạnh, em không quên đâu.

    Em vẫn luôn mong đến ngày đi ngắm biển với T. Chân trần dẫm lên bờ cát ướt mềm, thích thì thôi ... Tha hồ mà nhặt vỏ sò vỏ ốc, tha hồ mà tha thẩn... Tha hồ nhìn theo những con còng chạy đuổi nhau trên cát, rồi biến mất thật nhanh. Chỉ là những điều thật nhỏ, bình thường mà sao khó ghê. Từ nhà T. nhìn ra thấy biển phải không? Nhưng trời đã thay mùa và lúc này biển xám em không muốn thấy, buồn lắm. Em chỉ muốn nhìn biển xanh, sáng rực rỡ dưới ánh nắng phản chiếu nền trời.

    Em thường ước mơ được ở vùng biển, nhưng biển ấm kia, không phải lạnh và sương mù như nơi ấy. Em sinh ra ở cao nguyên nhưng em mê biển hơn mọi thứ. Và em có quá nhiều kỷ niệm với biển... Ước mơ chắc cũng chỉ là mơ ước.

    Chả biết khi nào mới được về thăm lại biển của em.

    Thêm một đêm một mình, T. có ngủ yên không?

    Nguyệt Hạ
    Nov 08, 2013
     

    #2
      NgụyXưa 10.11.2013 00:43:37 (permalink)
      Hôm qua đi biển nhặt dùm NH chiếc vỏ ốc này để thương để nhớ mãi vùng biển xưa. 
       

       
      Tình thân,
       
      NX
      #3
        Nguyệt Hạ 14.11.2013 01:49:17 (permalink)
         

         
         
         
        Thư mực tím - 04

        Mãi hoài là những điều bất di bất dịch của cuộc đời, sanh. lão, bệnh, tử... biết là thế nhưng em sợ lắm, khi nhắc đến bệnh và tử. Không phải em muốn sống lâu sống hoài, nhưng mỗi khi bệnh thì không tránh khỏi bi quan và nghĩ đến chết.

        Cái câu nói ở cửa miệng "Rồi thì ai cũng phải chết" theo em thật là đãi bôi. Nói như thế để tự an ủi mình hay an ủi người? Nếu an ủi mình thì kệ mình. Mình có gan đối diện với cái chết như thế nào thì kệ mình. Nhưng nếu để an ủi người thì thật là vô duyên. Một người đang bệnh hoạn, đau đớn, lo sợ đủ một trăm thứ, đã không giúp cho người ta được tí xíu an ủi nào về tinh thần còn chơi cái câu ấy, thật là không biết suy nghĩ. 

        Từ ngày có con, em đâm ra sợ đau ốm và chết. Mỗi khi bệnh gì đó, nằm liệt giường, đau đớn, em lại hay khóc và nghĩ quẩn. Cứ sợ chết bỏ con không ai lo. Chỉ chừng đó thôi. Khi còn trẻ, lì lợm gan góc, ​không bệnh hoạn gì, và chỉ lo chơi tối ngày, làm gì còn thì giờ để nghĩ đến chuyện "bệnh tử" ... Từ ngày chịu trách nhiệm thêm một mạng sống nữa, lại đâm ra sợ lây cho mạng mình .

        T nói sorry cà kê với em những chuyện buồn, em cũng sorry lại, vì tự nhiên nói đến những chuyện này. Nhưng thà cứ nói với nhau, chuyện gì thắc mắc trong đầu còn hơn để vướng bận mãi trong tâm, phải không T?


        Hôm nay cũng tại đọc thư T có chuyện buồn nên em dở chứng viết lý sự cùn... Em ngừng ở đây, hẹn T thư sau.
         
        Nguyệt Hạ
        Nov 12, 2013
         


        ***************************
        NH cám ơn anh Ngụy Xưa nhặt cho cái vỏ ốc thật đẹp.
        Sẽ nhớ mãi không quên biển xưa anh ạ.
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2013 04:54:15 bởi Nguyệt Hạ >
        #4
          Nguyệt Hạ 18.11.2013 02:25:58 (permalink)
           
          Thư mực tím - 05
           
          Sáng nay đọc  “Thư Quối Tuần” của T khi nhâm nhi ly cafe và bánh em mới làm hồi sớm. Hay, T nghĩ ra chữ Quối tuần như thế hay lắm. Thỉnh thoảng có vài chữ mới của T, em bỏ vào kho làm vốn nhé.
           
          Còn vài tuần nữa đến lễ Tạ Ơn. T hỏi em ai sẽ đến trong party ThanksGiving năm nay. Đó là chuyện em đang suy nghĩ... Hàng năm cả gia đình tụ tập nấu nướng ăn uống chụp hình vv... Nhưng ăn mãi turkey thì hết muốn ăn, nên dần dần thay thế bằng thức ăn Việt nam. Riêng em, vẫn thích có một ít gà tây ăn với các thứ râu ria như một bữa ăn chính thức của người ở đây, và làm thêm các loại bánh mì, bánh ngọt này khác.
           
          Năm nay, em muốn có gì thay đổi khác đi. Suy nghĩ mãi chưa biết sẽ làm gì. Cả nhà ai cũng muốn có gì lạ lạ chứ "bổn cũ soạn lại" hoài thì nhàm thật. Như thế, em chưa trả lời câu hỏi của T được. Nhóm trẻ muốn đi chơi tuyết nhưng nhóm "lớn tuổi" lại không muốn. Em nhớ ngay cả T nếu có đi cũng chui vào nhà ngắm tuyết và uống cà phê nóng... Vậy thì plan đi chơi tuyết coi bộ không xong rồi. Thời tiết cuối năm cũng không tiện để lái xe đi chơi xa... Nếu chỉ có nhóm choai choai thì dễ lắm T ạ.
           
          Tự nhiên em lại nhớ đến hồ cá vàng của T. T bảo rằng phải nhặt lá và thay nước đều đều. Em nhớ vài năm trước đây trong nhà cũng có hồ cá, em thích cho nó ăn nhiều đến mức bụng cá phình ra nặng nề và bơi hết nỗi, nước trong hồ bị đục vì thức ăn nhiều quá :(
           
          Em nuôi con gì cũng vậy, kể cả con "người" trong nhà em. Em feed mọi người nhiều lắm, thiên hạ bị "overweight" la làng, em mới tỉnh ra mà nấu nướng bớt lại. Chả bù với T lâu lâu lại bỏ đói bọn cá vàng. T kể bọn nó giận, không thèm nhìn T, không thèm ăn, phải đến vài ngày sau mới hết giận. May cho T, bọn nó mà lăn ra chết thì có án mạng và T mang tội sát sinh đó nhé.

          Thư quối tuần không nói chuyện lãng mạn mà chỉ lan man ...
          Em ngừng nhé, hẹn T thư sau.

          Nguyệt Hạ
          Nov 17, 2013
           
           



          #5
            Nguyệt Hạ 22.11.2013 04:09:51 (permalink)
             

             
             
            Thư mực tím - 06
             
            T viết về bài hát "Lời Tình Buồn" có những câu rất thích:
            Anh đi rồi còn ai vuốt tóc
            Lời tình thơm sách vở học trò
            Đêm xuống rồi em buồn không hở ?
            Trời sa mù tầm tay với âu lo 
             
            Đây là bài thơ của Chu Trầm Nguyên Minh do Vũ Thành An phổ nhạc. T nói thích bản nhạc này, và cứ tường tác giả bài thơ là đàn bà vì cái tên và lời thơ rất ướt át, không ngờ tác giả là người đàn ông lớn tuổi.
             
            "Thường thì người ta, nhất là dân Bắc Kỳ, hay hỏi “em buồn không hả”, nhưng thay “hả” bằng “hở” lời thơ thật là dịu dàng và thân thiết. Nghe bài này cứ luống tiếc là ngày xưa lúc phải xa người yêu dấu sao mình không nói được những lời thiết tha như vậy." 
             
            Ha ha ha.... Lâu lắm em mới nghe T nói những câu mềm như thế. Tiếc nhỉ, giá mà ... ngày xưa... Nhưng không đúng tí nào, nếu khi xa người yêu mà T nói được những lời như thế thì sẽ không xa nữa mà ngược lại, dính chặt hơn là đàng khác ...
             
            Tự nhiên em thắc mắc không biết có ai viết những lời thơ da diết ấy mà thật lòng? Có thật luyến tiếc hay viết chỉ để mà viết?  Nhưng hình như khi xa rồi thì thiên hạ mới tiếc nuối để rên rỉ đau thương cho ra vẻ lâm ly bi đát ...Có người nói với em, họ chỉ giả vờ đau khổ để làm thơ buồn. Họ nghĩ rằng như thế thơ họ sẽ hay hơn. Vậy mà có người đọc thơ họ cứ tưởng thật rồi tương tư mới chết chứ....
             
            Nhiều lúc nghĩ đến chuyện tình yêu thiên hạ ca tụng, em vẫn thắc mắc, không hiểu những người yêu nhau và sống với nhau từ mối tình đầu tiên, bao nhiêu phần trăm được bền lâu? Những người không trọn vẹn với tình đầu, chắc gì nếu họ sống với những người cũ đã hạnh phúc hay êm đềm như cuộc đời họ đang có? hay chỉ vì một chút không vừa ý nhỏ nhặt nào đó mà người ta có ý tưởng đứng núi này trông núi nọ, so sánh người này với người kia? T có nghĩ vậy không? Em biết, khi yêu người, mình chỉ thấy những cái đẹp của người ấy, mà quên đi những cái râu ria chung quanh ... Nói ra thì phủ phàng, sự thật khi vác nhau về nhà thì mới hỡi ơi ...
            Bởi vậy mới có câu,
            Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
            Cưới nhau rồi nham nhở lắm em ơi ...
             
            Thôi thì cứ giữ lại những hình ảnh đẹp để viết văn làm thơ, còn lại bỏ sọt rác hết cho xong chuyện.
            Trời ỉu xìu giống như đồng lòng với những người đang nhớ người yêu cũ kìa....  (Cấm giận nhé)

            Nguyệt Hạ
            Nov 21, 2013
             
             
            #6
              Nguyệt Hạ 04.12.2013 04:11:40 (permalink)
               
               

               
               
              Thư mực tím - 07
               
              Thời gian trôi qua, vẫn là những giây phút chờ đợi. Khắc khoải lo âu, chỉ biết cầu xin bình an cho những người thân của em. Đã có quá nhiều điều không hay xảy ra rồi, giờ đây em chỉ biết cầu nguyện. Xin cho mọi người được bình yên, người trong gia đình, họ hàng, bạn bè thân quen...

              Từ những tháng ngày trước, khoảng giữa năm, em nghe tin một người thân yêu đang gặp nạn. Chỉ chừng đó thôi, em không được biết thêm một tin tức nào về người ấy, về gia đình của họ. Bao nhiêu ngày qua, em vẫn cầu nguyện mong rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Từng tháng qua, thêm tin xấu của người thân, bạn bè. Người đau ốm, người mất việc...

              Tuần trước người bạn thân thương của em có một cuộc giải phẩu. Hôm qua ngày cắt chỉ và biết kết quả biopsy. Ôi thời gian chờ đợi sao mà sợ. Đến bây giờ em vẫn chưa biết được kết quả của bạn. Mong nhận tin và cũng hồi hộp không biết sẽ là tin gì...

              Hình như chưa đủ, hai hôm nay, em bặt tin của T. Tối Chúa Nhật, chỉ một dòng ngắn ngủi cho giấc ngủ của em. Em hiểu những gì ồn ào náo nhiệt trong ngày CN có lẽ làm T bận rộn và về muộn. Ngày thứ hai, em chỉ biết đoán và phỏng đoán chương trình của T. Vậy mà. Chiều, rồi tối. Không được tin của T. Em bắt đầu lo lắng. Hôm nay cũng vậy. Buổi sáng qua đi, lòng em không yên. May nhờ có công việc làm, em quên được sự bồn chồn lo âu.

              Nếu T không một mình, em không thèm lo nghĩ đến vậy đâu. Biết không?


              Nguyệt Hạ
              Dec 3, 2013
               
               
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2013 11:17:31 bởi Nguyệt Hạ >
              #7
                Nguyệt Hạ 13.12.2013 07:15:08 (permalink)
                 

                 
                 
                Thư mực tím - 08

                Thời tiết cuối thu giống như vào đông. Buốt giá vào sáng sớm và đêm khuya. Mùa Lễ cuối năm đến, hàng quán rộn ràng người mua kẻ bán tấp nập. Đèn trang trí được giăng lên trên mái nhà làm con đường bớt thấy lạnh lẽo. Chừng đó thứ giống như bảo mùa thu hãy ra đi để nhường bước mùa đông đến. Mùa thu năm nay đến vội và đi vội. Em chưa kịp nhìn ngắm lá thay màu từ xanh sang vàng mà đã thấy những cành cây trơ ra trong giá lạnh. Mặt trời đi ngủ sớm khi giờ làm việc vẫn còn. Nhiều buổi lái xe về, trời tối và đường lên đèn. Em cố tình lái xe vào trong những con đường có nhà giăng đèn để tưởng tượng mình đang đi trong một giòng sông sao, lấm tấm sáng giữa một màn đêm bao bọc.

                Những khóm hoa cúc trong sân bắt đầu tàn. Cuối tuần em phải dọn vườn, thấy thương. Xen lẫn trong đó có hoa mới nở và có hoa úa đổi màu. Em phải tháo chúng ra thật nhẹ nhàng vì không muốn làm gãy những thân cây cúc mỏng manh. Đứng thật lâu ngoài trời lạnh nhưng em không thể nào bỏ dở chừng. Xong việc em mang vào nhà khá nhiều hoa cúc trắng. Thương quá nên không đành lòng bỏ chúng được. Năm nào cũng thế, hoa cúc vàng dai sức hơn, cây thấp và ít bị gãy. Hoa cúc trắng thì vươn cao lên và thường bị gãy khi đụng đến.

                Hôm nay trời có nắng thật đẹp, dù khá lạnh. Em nhát lạnh nên co ro, khăn choàng áo mũ bao tay đầy đủ.  Nhớ khi xưa, lang thang quanh bờ hồ Xuân Hương, trời không có tuyết như bên này nhưng đủ lạnh để ai nấy đều thở ra khói. Cũng áo mũ, bao tay khăn quàng, xuýt xoa trong những buổi chiều mùa đông... Vậy mà thích. Vậy mà vẫn đi cho dù lạnh cóng tay chân mặt mày ... Bây giờ những lần em đi biển buổi tối trời lạnh, lại nhớ về một thuở xa xưa. Và nhớ lại những lần thánh lễ nửa đêm, cũng lạnh, cũng gió, xuýt xoa và rủ nhau chạy thật nhanh cho ấm người.
                 
                Chiều nay T sẽ ra biển ngắm mây trôi ngang trời, mùa này có còn hải âu nữa không? Có lẽ em sẽ ra biển và gặp T, hy vọng mình sẽ nhìn được những ngọn sóng bạc đầu và ngắm dã tràng đuổi nhau trên cát ướt.

                Thế đó, mùa đông đến em lại nhớ về kỷ niệm và không quên được một phần đời đã qua. T cũng như em, phải không?

                Nguyệt Hạ
                Dec 12, 2013
                 


                #8
                  Nguyệt Hạ 26.12.2013 01:14:52 (permalink)
                   
                   
                   
                   
                   
                  Một ngày Giáng sinh thật vui và ấm cúng cùng gia đình nhé T và tất cả các bạn của em.
                  Đặc biệt cám ơn anh Người Nhớn, anh CD, anh DCT, TD, NH, PM và MS.
                  MERRY CHRISTMAS TO YOU ALL
                  Love
                  Nguyệt Hạ
                   
                   
                   
                   
                   
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2013 01:16:36 bởi Nguyệt Hạ >
                  #9
                    NgụyXưa 28.12.2013 01:59:11 (permalink)
                    Nguyệt Hạ

                    Một ngày Giáng sinh thật vui và ấm cúng cùng gia đình nhé T và tất cả các bạn của em.
                    Đặc biệt cám ơn anh Người Nhớn, anh CD, anh DCT, TD, NH, PM và MS.
                    MERRY CHRISTMAS TO YOU ALL
                    Love
                    Nguyệt Hạ 
                    Danh sách "người dưng" của NH dài quá há! Trong đó ít ra cũng có một hoặc hai "gã khờ".  
                     
                    Best  wishes & Happy New Year, NH.
                    #10
                      Nguyệt Hạ 01.01.2014 06:11:28 (permalink)
                       
                      Nguyệt Hạ cám ơn anh NX đã đọc chữ của em, và cho em lời chúc năm mới.
                      Happy New Year to you two and have a safe and nice trip.
                       
                      ------------------------------------------------------------------

                       
                       
                       




                      Thư mực tím - 09

                      ... trước Christmas ...

                      Mùa lễ năm này có nhiều thứ lằng nhằng nên em bận hơn mọi năm. Hay tại vì đầu óc nghï ngợi nhiều thứ nên loạn và thấy "nhiều" sự hơn?

                      Em đi mua sắm nhiều lần mà vẫn chưa xong, sáng hôm nay chợt nhớ ra mình chưa mua quà cho hai người thân yêu, hai người không thể thiếu. Thật là dật dờ. Khổ nỗi hai người ấy không thiếu thứ gì và không cần thứ gì cả. Nghĩ tới nghĩ lui hoài vẫn chưa biết sẽ mua gì. Chạy xuống tiệm rượu mua rượu và một thùng nước trái cây cho cái party đón năm mới ở nhà bạn, trong tiệm rượu có một ngăn là gift shop, đi vòng trong đó tự nhiên thấy nhiều món thật vừa ý để làm quà. Thế là xong. Mua một mớ đủ các món linh tinh quà cáp. Đi về lòng thảnh thơi vì không còn thiếu ai.

                      ...

                      ... trước New year 

                      Viết ngang đây phải ngừng vì bận việc, và ngừng luôn từ mấy ngày qua, để rồi quên bẵng đi mình đang viết dở dang.

                      Công việc lu bu, với tâm trạng nửa vui nửa buồn những ngày cuối năm. Lễ lượt nhiều, gặp gỡ người thân vui mừng có nhưng stress cũng không phải ít. Bao nhiêu thứ phải làm cho xong trước khi năm mới đến. Nhiều thứ quá, dù đã ghi xuống mà vẫn quên trước quên sau. Xong phần Giáng sinh rồi, đến Năm mới. Trong hai tuần có ba cái sinh nhật. Mệt nghỉ luôn. Dủ muốn dù không, em cũng phải tổ chức và chung vui với gia đình, bạn bè. Thời gian trôi qua, năm này sang năm khác, người lớn tuổi hết còn hứng thú ngày kỷ niệm sinh nhật mình, nhưng con trẻ vẫn còn thích thú với những món quà, những niềm vui chung quanh.


                      Và như thế, hôm nay, khi xong xuôi việc bếp núc, em viết vài hàng tâm sự với T và bạn bè. Nếu em không nhớ ra thì sẽ qua năm mới trước khi em gửi lời chúc đến mọi người.

                      Vài tiếng đồng hồ nữa, năm cũ qua, sẽ bắt đầu một tờ lịch khác. Đối với chúng mình, có lẽ không có gì để bắt đầu mới. Qua rồi những phút giây náo nhiệt count down như thiên hạ, cũng hết rồi những náo nức thức đêm đón phút giao thừa giữa ngày cũ và ngày mới. 

                      Em chúc T và các bạn thêm một năm sẽ có thêm nhiều điều bình an trong tâm hồn, nhiều sức khỏe và nhiều niềm vui thật sự. Đêm nay, em sẽ cùng người thân và bạn bè đón năm mới với nhau, dĩ nhiên em sẽ count down với mọi người và có lẽ sẽ im lặng hơn chứ không ồn ào náo nhiệt như những lần trước. Em sẽ nhớ đến T và các bạn.


                      Nguyệt Hạ
                      Ngày cuối năm 2013

                      #11
                        Nguyệt Hạ 16.01.2014 06:03:45 (permalink)
                         
                         

                         
                         
                        Thư mực tím - 10
                               
                        Trời vẫn lạnh dù có nắng vàng tươi ngoài kia. Em vẫn ngày hai buổi đi về và quanh quẩn với những ý nghĩ trong đầu. Sẽ có nhiều thứ để kể cho T nghe khi gặp nhau. Gần Tết rồi, nghe nói đã có chợ hoa. Sẽ đi xem chưng bày hoa lan và tha hồ xuýt xoa trầm trồ. T sẽ bận rộn, có dịp đi chợ Tết với em không? Em sẽ đi chợ Tết buổi đêm vì năm rồi đi ăn các món quà vặt thích lắm. Nhất định sẽ không bỏ qua năm này.

                        Chợ Tết buổi chiều trời lạnh co ro, đang lơ ngơ ngắm cây ngắm cảnh, nghe tiếng léo  nhéo thì ra một cô bạn đã không gặp nhau trên mười năm, đang đứng trước mặt. Ôi không ngờ, thật là trái đất tròn. Tíu ta tíu tít, hai đứa nói quên trời quên đất, quên ngắm hoa, quên mua hàng, nói đến khi chia tay vẫn không muốn dứt. Nếu mỗi năm, đi chợ Tết cho em gặp lại một người quen thì thích lắm. Em vẫn còn nhiều người lạc nhau từ mấy mươi năm, chỉ mong sao được gặp lại mà chưa biết đến khi nào.


                                Anh đi rồi còn ai vuốt tóc ...
                               (Lời Tình Buồn - thơ Chu Trầm Nguyên Minh, nhạc Vũ Thành An)

                        Mấy câu thơ này trở lại với em. T có ngạc nhiên khi thấy em nhớ mấy câu thơ T đọc cho em nghe hôm nọ? Em vẫn nhớ lời T: thật sự buồn nếu mình trong hoàn cảnh ấy. Chỉ cần nghĩ đến lúc người yêu dấu không còn ở bên cạnh... Bao nhiều thứ muốn nói, bao nhiêu điều muốn làm, trước kia chần chừ ... giờ đã không còn dịp nào nữa.


                        Nghe với em bài nhạc này T nhé. 

                        Ở Nơi Nào Em Có Biết
                        Thơ: Trương Định
                        Nhạc: Ngô Thụy Miên

                        ...
                        Em như nắng thu trên giòng sông cũ
                        Sóng đã chia phôi xóa dấu tình người
                        Ru em giấc mơ cho lỡ một thời
                        Có đóa Quỳnh Hương và Em, nỗi nhớ tuyệt vời...
                         
                        [youtube]http://www.youtube.com/watch?v=sA51e3HJ92k[/youtube]

                         
                         
                         
                        Nguyệt Hạ
                        Jan 15, 2014
                         
                        #12
                          Nguyệt Hạ 04.02.2014 13:10:35 (permalink)
                           
                           

                           
                           
                          Thư mực tím - 11
                           
                           
                          Thư xuân

                          Đêm qua, em đi trên đường. Trời đang mưa trận mưa đầu tiên của năm mới. Không nặng hạt nhưng cũng đủ để ướt lòng đường và ướt mặt ướt tóc. Trời lạnh se sắt. Nếu em không mang áo khoác có lẽ bị chết cóng rồi.

                          Dù trong lịch vẫn đang mùa đông nơi đây nhưng em thích gọi mưa xuân, vì đang là ngày mồng ba Tết. Buổi chiều em thấy đường phố không đông đảo như những chiều Chúa nhật khác. Em ngạc nhiên, vào chợ cũng thưa thớt, vào tiệm ăn cũng không phải xếp hàng chờ bàn như những lần trước. Thì ra mọi người đang ở chỗ hội chợ Tết. Tụi em chủ ý đi hội chợ của hội Sinh Viên VN tổ chức nên không vào hội chợ này.

                          T hỏi em, nơi em đi có gì vui? Em thấy tùy theo tâm trạng của từng người mà nói vui hay không. Đối với em, lúc nào cũng thấy vui vì em có những người thân yêu bên cạnh. Không những vui mà còn yên tâm vì không phải lo lắng cho người vắng mặt vv và vv. Tính em hay lo T biết rõ như thế.  Ngoại cảnh đôi khi ảnh hưởng đến tâm trạng của mình, nhưng khi em đi chung với cả nhà, mục đích chính là mọi người cùng vui, cùng thoải mái. Em không quan tâm mấy đến chung quanh và ít khi để chuyện bên lề chi phối.

                          Trên đường về, trời mưa, xe nối đuôi trên freeway, hình như họ chạy chậm lại hay vì có khoảng đường lên dốc. Em nhìn hai bên dày đặc những đèn, một bên đỏ rực trước mặt và bên kia ngược chiều vàng chói chang. Giàu óc tưởng tượng, có thể nghĩ là hai giòng sông sao luôn luôn chuyển động. Giòng sông vàng và giòng sông đỏ. Giữa màn đêm, mặt đường loang loáng nước, hai hàng màu chói chang cho người ta cảm giác bực bội nhức mắt. Em chỉ muốn nhắm mắt lại để không phải nhìn thấy. Bình thường, nếu đường vắng, em thích lái xe trong trời mưa nhè nhẹ như thế này. Em có thể để giòng suy nghĩ trôi đi tự nhiên và tâm trí nhẹ nhàng. Nhưng tối hôm nay, mưa không làm phiền mình bằng giòng xe hai bên, trước mặt và sau lưng.

                          Từ vài ngày trước, nơi em có gió nhiều. Cây cối ngả nghiêng. Dưới gốc cây đào phủ dày một lớp hoa bị rụng. Những cái wind chime em treo quanh nhà, reo rắt liên hồi. Có người nói họ không chịu được tiếng wind chime, nhưng em lại thích nghe. Đi chơi nơi nào, em cũng mua một cái làm kỷ niệm. Hết chỗ treo ở sân sau, em mang ra trước hiên nhà. May mắn em chưa nghe hàng xóm nào than phiền. Hôm nay cũng đang gió nhiều ngoài sân, những cành hoa giấy rung rinh dạt bên này, bên kia và những tiếng leng keng, lóc cóc vui tai ...

                          T có hỏi em về ước mơ cuối đời. Hình như còn quá sớm để em nghĩ về chuyện đó. Đôi khi em có những mong ước này khác nhưng có lẽ, chưa là một điều mơ ước thật sự cho cuối cuộc đời. Suy nghĩ chính chắn dần theo thời gian. Ước mơ cũng thay đổi theo năm tháng. Có lẽ thêm một thời gian dài nữa, em sẽ có câu trả lời cho T.

                          Thư đầu năm thăm T. Trời chưa vào mùa xuân nhưng nắng vàng rất đẹp ngoài kia. Chúc T một mùa xuân ấm êm. (Đừng bắt em phải nói bây giờ đang là mùa đông.)

                          Nguyệt Hạ
                          Feb 03, 2014
                           
                           
                           
                          #13
                            Nguyệt Hạ 22.02.2014 14:35:31 (permalink)
                             
                             
                             

                             
                             
                            Thư mực tím - 12
                             
                            Chiều qua nhìn thấy tựa đề "Lời Tình Buồn" trên một diễn đàn nọ, em tò mò mở vào xem, tưởng rằng bài viết về bài thơ mình yêu thích. Không ngờ bài viết báo tin tác giả Chu Trầm Nguyên Minh vừa qua đời ngày 19 tháng 2 năm 2014.

                            Một chút bâng khuâng khi đọc những giòng chữ báo tin buồn. Bài viết nói thêm về bài thơ Lời Tình Buồn và ý muốn của tác giả CTNM dịch bài thơ ra các thứ tiếng. Hiện nay có tiếng Anh, Ý và Pháp.


                            T biết không, mình vừa mới nói với nhau những câu thơ đẹp ấy vài tháng trước đây, và mình cũng nói với nhau về tác giả CTNM. Bây giờ người viết ra những câu thơ đó không còn nữa. Em có tìm đọc thêm tiểu sử tác giả. Được biết, ông viết tiểu sử mình, giao cho người bạn thân và dặn chỉ được phổ biến sau khi ông qua đời. Em đọc hết phần tiểu sử và rất khâm phục sự chịu đựng và ý muốn vươn lên của con người ấy. Cuộc đời ông từ nhỏ trải qua quá nhiều đau thương, khốn cùng. Và ông đã vươn lên bằng ý chí nghị lực và sự quyết tâm của mình. Thật xứng đáng để được ca tụng.


                            Bài thơ Lời Tình Buồn được viết từ năm 1967, và Vũ Thành An phổ nhạc từ năm đó, hơn 45 năm rồi, nghe vẫn hay. T sẽ nghe lại phải không?


                            Nguyệt Hạ
                            Feb 21, 2014


                            Lời Tình Buồn

                            anh đi rồi còn ai vuốt tóc
                            lời tình thơm sách vở học trò
                            đêm xuống rồi em buồn không hở?
                            trời sa mù tầm tay với âu lo

                            anh đi rồi còn ai đưa đón
                            áo em bay khuất mất thiên đường
                            tuổi hai mươi trong vòng tay chờ đợi
                            ngôn ngữ nào anh nói hết yêu thương

                            anh đi rồi còn ai chiêm ngưỡng
                            cổ em cao tay mười ngón thiên thần
                            tóc em xanh trùng dương sóng lượn
                            anh chợt buồn đứng ngóng bâng khuâng

                            anh đi rồi còn ai tình tự
                            đêm đầy trời ru tiếng nhớ bơ vơ
                            phúc yêu em dấu lần quá khứ
                            nụ hôn đầu rụng xuống hư vô

                            Chu Trầm Nguyên Minh
                            1967
                             
                             
                            #14
                              Nguyệt Hạ 11.07.2014 04:07:25 (permalink)
                               
                               
                               
                               

                               
                               
                               
                               
                              Thư mực tím - 13


                              Dần dần những tờ lịch rơi xuống, càng lúc càng nhanh. Hình như tâm lý của một người khi chờ đợi điều gì đó thấy như vậy. Nếu mong ngóng tin vui, cảm thấy ngày tháng đi chậm lại. Chờ trông lo âu, thời gian đi thật nhanh và càng lúc nỗi niềm đậm đặc hơn.

                              Gửi cho em món quà ngày lễ Mẹ và sau đó em bặt tin T. Không một chữ cũng không tin nhắn, không điện thoại gì cả. T làm em lo lắng lắm T biết không? Mấy tháng trước T bảo đang sửa soạn đi xa. Trả lời câu hỏi của em, T nói là cuối năm. Vậy mà đang giữa năm T biến mất.

                              Từ lúc em có tin buồn, T gọi em hầu như mỗi ngày, cho đến ngày lễ Mẹ. Lúc nào cũng an ủi, hỏi han, lo lắng cho tinh thần và sức khỏe của em. Ngay cả thời gian T ở bên kia một tháng, dù bận rộn T cũng nói chuyện với em thường xuyên.

                              T ơi, cũng như những năm trước, em lo lắng mỗi bận đi về của T. Lần nào cũng vậy, đi đường xa, lên xe bao giờ T cũng điện thoại nói chuyện với em. Lúc đi cũng như lúc về. Đến nơi và về nhà. Em là người T báo tin. Và em yên lòng.

                              Lần này thì ? T ra sao và đi đến đâu? Em không biết T đang trên đoạn đường nào. Kiếp phiêu lưu, đời lữ thứ, ngừng nghỉ chưa được bao lâu lại lên đường phải không? Mong sao lần này T tìm thấy bến đợi và dừng chân. Được như thế, em chúc mừng T.

                              Đang còn mùa hè ở đây, em và cả nhà mong tin T để đi thăm Cổng Trời đấy.

                              Bình an luôn nhé T.

                              Nguyệt Hạ
                              Jul 9, 2014

                               


                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 19 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9