CÁM ƠN TÌNH ĐẦU
Nguyen Khiem 10.11.2013 08:46:23 (permalink)
0
Có một lần bạn tôi đã thoáng đăng
Một thông điệp về tình yêu và cuộc sống
Bạn ấy bảo tình đầu khó quên lắm
Tôi âm thầm bình chọn mục kế bên
 
Tấm chân tình tôi nhớ mãi không quên
Những người bạn thời phổ thông, thời đại học
Tình nghĩa ấy quý hơn vàng hơn ngọc
Bởi chúng mình trong khó nhọc đi lên
 
Xa cách nhau mười mấy hai mươi năm
Qua facebook, viber mình sum họp
Gặp mặt nhau mỗi năm mùng hai Tết
Vắng những bạn bè nơi đất khách xa xăm
 
Thương mến nhau chắc cũng bởi nợ duyên
Mới gặp gỡ năm lớp mười là đã mến
Rồi đêm đêm ôm bóng hình bên gối chiếc
Bao năm trường ray rứt cả con tim
 
Một buổi trưa trong cái nắng tháng giêng
Đường Trần Nguyên Hãn - Mỹ Tho cơn gió lộng
Đôi bướm trắng bên khung trời thơ mộng
Bóng áo dài tha thướt, dáng hồn nhiên
 
Rồi chúng mình bất chợt thẹn nhìn nhau
Em má đỏ, tôi nụ cười gượng gạo
Con tim bảo: quay trở lại, bám theo nàng đi chứ ?
Sao tím lòng, đạp xe lướt qua mau
 
Mến người ta không một tiếng đổi trao
Qua bài thơ tình được đọc lên trước lớp
Bao thương mến đều gửi vào đây hết
Phút tan trường, lệ rướm, trái tim đau
 
Mười tám năm gặp lại vui biết bao !
Trên đất khách em giờ hai con nhỏ
Tôi nơi đây cũng giống em như thế đó
Cái mến của năm nào xao xuyến cả con tim
 
Ôi tình đầu lưu luyến thật khó quên !
Tâm hồn thơ đã ngủ yên, nay sống lại
Ba mươi mấy tuổi tưởng như thời trai gái
Sức sống tràn về … không hiểu nổi con tim
 
Bởi cái nghèo chia rẽ mối tơ duyên
Biết yên lặng, rút êm là đúng nghĩa
Nhưng nghịch cảnh, nàng đau trong lặng lẽ
Cái mến của năm nào như muốn nói yêu thương
 
Đã qua rồi, xin một chút vấn vương
Vì thực tại đã an bài trong thực tại
Cái già nua đánh tan thời trẻ dại
Để ươm mầm cho thế hệ tương lai
 
Vợ tôi bất ngờ, khen tôi viết thơ hay
Mười mấy năm sống bên chồng em chẳng biết
Lại có nàng thơ ? Ui da … đừng nhéo, đừng hỏi miết
Để cái dỗi hờn ôm nũng nịu hoá nên duyên
 
Tôi không lầm vì đã cưới được em
Tôi không thẹn, thương cái mến ngày xưa đó
Duyên chúng ta hai đường nhưng chung ngõ
Sống chan hoà, yêu hạnh phúc, phải không em !
 
(Nguyễn Phương Khiêm, My first love, happiness to you!)
#1
    Nguyen Khiem 10.11.2013 08:57:26 (permalink)
    0
    Xin lỗi em ngàn lần xin lỗi em
    Bài thơ xưa tôi viết đã phiền em
    E thẹn, cúi đầu bên chúng bạn
    Ngại ngùng, e ấp nét tươi duyên
     
    Xin lỗi em ngàn lần xin lỗi em
    Hình bóng xưa tôi lỡ ghép vào tim
    Còn thực tại tôi chưa hề dám nhận
    Sợ chồng em vô cớ nỗi cơn ghen
     
    Xin lỗi em ngàn lần xin lỗi em
    Bài thơ xưa tôi đã cố tìm quên
    Còn đọng lại đoá mai vàng và chín điểm
    Phút tan trường không dám gửi trao em
     
    Xin lỗi em ngàn lần xin lỗi em
    Hoàn cảnh tôi thật chẳng khác gì em
    Bao khó nhọc đang chờ tôi phía trước
    Nên đành thôi ôm trọn nỗi niềm riêng
     
    Xin lỗi em ngàn lần xin lỗi em
    Có nhiều đêm hiu quạnh chốn phòng riêng
    Tôi không phải là người trao tâm sự
    Chỉ sợ rằng tôi giữ trái tim em
     
    Cỏ non xanh tận chân trời nhớ
    Ai biết ai thương để đợi chờ
    Cách trở bao trùm lên cách trở
    Mộng mơ, mơ mộng viết thành thơ
     
    Trải qua bao cảnh trái ngang
    Biển khơi lặng sóng, xuân sang gọi mời
    Định cư ngày tháng quê người
    Trông về đất mẹ bồi hồi xuyến xao
     
    Cô ấy giờ đây đã có đôi
    Đừng nên trêu ghẹo nữa ai ơi
    Vòng tay bè bạn, tình thân ái
    Kết chặt yêu thương, lẫn tiếng cười
     
    Tôi đã thương rồi em gái ơi
    Tình thương chan chứa ở trong tôi
    Tình thương nhân loại vô bờ bến
    Hơn cả tình thương của lứa đôi
     
    Tôi đã yêu rồi em gái ơi
    Tình yêu muôn thuở, khắp muôn nơi
    Tình yêu nhân loại vô bờ bến
    Chân lý rạng ngời soi sáng bước chân tôi
    #2
      Nguyen Khiem 10.11.2013 09:04:03 (permalink)
      0
      Lòng tự trọng của con người là có hạn
      Tôi hay quên nên làm bạn với trăng sao
      Nàng thơ ơi ! Tha thứ được không nào ?
      Hay đùa cợt nên bây giờ hối hận
       
      Lời răn dạy ta đây còn nhớ rõ
      Trong tình duyên và trong cả nói năng
      Gặp lại nàng lời dạy ấy ta quên
      Nàng im lặng giúp ta liền tỉnh mộng
       
      Ôi vũ khí của một người con gái
      Chỉ lặng im và nước mắt rưng rưng
      Đơn giản thôi mà chết đám đàn ông
      Còn quyết liệt thì đám này ôm hận
       
      Tiến một bước nàng lùi năm bảy bước
      Ngỏ tâm tư nàng khoá cửa tâm hồn
      Để trong tôi một khoảng trống mênh mông
      Mang giá lạnh cả mùa đông ập đến
       
      Cám ơn nàng đã giúp ta dừng bước
      Cám ơn nàng cho ta khoảng mênh mông
      Trong lặng yên ta định lại cái tâm
      Trong giá lạnh ta ôn lòng tự trọng
       
      Ta biết nàng thích sống trong yên lặng
      Ta biết nàng đã chững chạc hơn xưa
      Ta biết nàng không còn khóc những chiều mưa
      Ta biết nàng đối với ta là quý trọng
       
      Tấm lòng nàng bao dung và rộng lớn
      Cuộc sống nàng bình dị hoá đơn sơ
      Học theo nàng ta nắn nót những lời thơ
      Cũng bình dị, cũng đơn sơ như nàng vậy !
       
      Bài thơ xưa không còn ghi trên giấy
      Đoá hoa xưa ta đã cố tìm quên
      Tình yêu xưa nay ngã lối đi riêng
      Tâm trong sáng xin trao cho nàng vậy !
       
      Cám ơn nàng giúp thơ ta sống lại
      Mười mấy năm mà như thuở còn thơ
      Gặp lại nàng ta cứ ngỡ trong mơ
      Ôm gương sáng của nàng ta đi vào cuộc sống !
      #3
        Nguyen Khiem 10.11.2013 09:26:55 (permalink)
        0
        Quê hương tôi rực rỡ xóm thanh long
        Nắng bình minh xen lẫn sắc tươi hồng
        Dây gai góc nhưng lòng người không gai góc
        Vẫn ngọt ngào như hương vị trái thanh long
         
        Bạn đến quê tôi vào một sớm ban mai
        Hoa thanh long đang sung sức, hãy vươn mình
        Thân cánh mõng, nhụy vàng, khoe áo trắng
        Như nô đùa, ong bướm lượn chung quanh
         
        Bạn đến chơi, mời ăn trái thanh long
        Ruột trắng xinh xinh, ruột đỏ sắc tươi hồng
        Ôi ngon lắm ! Chứa đầy hương vị ngọt
        Có cả sức người, công tưới nước, vun phân
         
        Bạn muốn nghe khúc tài tử dân quê
        Dưới ánh điện quang, hoà lẫn ánh trăng thề
        Mang năng lượng vun bồi thêm nhựa sống
        Nụ sớm nảy mầm, dây nhánh trĩu say bông
         
        Bạn gánh dùm ư, liệu có gánh nỗi không ?
        Chia sẽ niềm vui, góp sức với dân đồng
        Thương “em gái” chùng chân khi gánh nặng
        Thương “chú ba” bụng đói vẫn chưa ăn
         
        Quê hương tôi bình dị hoá đơn sơ
        Mang trái thanh long xuất khẩu tự bao giờ
        Nhà xây mới, đàn em khoe áo mới
        Đổi thay đời, e ấp những trang thơ
         
        Cuộc sống dân quê bình dị lắm ai ơi !
        Khách đến vui xuân, vui chẳng muốn quay về
        Hương sắc thanh long hoà cùng non nước Việt
        Mảnh đất Thanh Bình vương vấn khắp nơi nơi
        #4
          Nguyen Khiem 10.11.2013 09:29:56 (permalink)
          0
          Một căn phòng nhỏ gió hiu hiu
          Đêm đã về khuya gió lạnh nhiều
          Bên hai con nhỏ em nằm ngủ
          Anh ngắm nhìn em, em có hay …
           
          Hương ơi, em đẹp nhất đời !
          Tình yêu muôn thuở đây rồi em ơi.
           
          Anh biết em từ khi hai mươi bốn tuổi
          Em cũng bằng anh, tuổi đó thôi
          Gia cảnh của anh, em đã biết luôn rồi
          Nhờ mai mối, hai đứa mình gặp gỡ
           
          Em vẫn là em cô gái ngoan
          Đẹp xinh duyên dáng lại đoan trang
          Em nơi thành thị, anh đồng ruộng
          Hai đứa nên duyên, thật ngỡ ngàng
           
          Gia cảnh của em anh cũng hiểu
          Cha bị bệnh lâu em rất lo
          Khổ nỗi anh giờ cha đã mất
          Mẹ già côi cút anh đắn đo
           
          Nhớ lại chi nhiều thêm hổ thẹn
          Quen biết người yêu, thiếu hụt tiền
          Đi chiếc sáu bảy, gần hết tuổi
          Nghĩ lại buồn thiu … hết muốn quen
           
          Em đã gầy hơn, trông héo hon
          Làn da xinh xắn ấy đâu còn
          Tim anh đau nhói, lòng quặn thắt
          Hai lần em mổ để bắt con
           
          Anh hứa với em, hứa hứa nhiều
          Không tiền mua nỗi chiếc phiêu chờ
          Anh ơi anh hứa sao khôn quá
          Anh bắt người ta phải đợi chờ
           
          Tình yêu muôn thuở của tôi ơi
          Đẹp nhất lòng anh, đẹp nhất rồi
          Giàu sang, đầy đủ em không chịu
          Lại chọn yêu anh, khổ cuộc đời
           
          Em là lẽ sống của lòng anh
          Anh đi đo đạc mấy năm trời
          Cũng không đo nỗi tình em nữa
          Em giữ tim anh, giữ cuộc đời
           
          Ấm áp thật nhiều ở quanh tôi
          Ở giữa vòng tay của mọi người
          Có tình thương mến nơi xa vắng
          Có cả tình em tuổi đôi mươi
           
          Đôi dòng tâm sự bạn bè ơi
          Cuộc sống đầy vơi chỉ thế thôi
          Trước mắt ta đây nhiều thử thách
          Chung sức chung lòng vượt qua thôi !
          #5
            Nguyen Khiem 10.11.2013 09:36:41 (permalink)
            0
            Nhớ thuở còn thơ khi con còn nhỏ dạy
            Chưa hiểu được nhiều về nghĩa mẹ tình cha
            Mẹ bảo : Tý ơi, quét dùm mẹ cái nhà.
            Con chẳng mấy thiết tha
            Con mắc học bài. Bước chân đi bèm bẹp
             
            Khi lớn lên con đi vào đại học
            Gia cảnh cơ hàn, thiếu trước lại hụt sau
            Cha với mẹ ở nhà, nay bệnh mai đau
            Mẹ tầng tảo, vừa nuôi cha, vừa lo cho con ăn học
             
            Trường Đại học Nông Lâm vào nửa năm thứ nhất
            Ký túc xá u buồn, hiu quạnh một đêm mưa
            A lô ! Tý à, em tắm rửa xong chưa
            Mau thu xếp về nhà, cha mới vừa nhắm mắt
             
            Một chuyến xe đò trong bóng đêm
            Cũng như cha đã … mãi không còn
            Cha đi biền biệt, đi biền biệt
            Đau thắt trong lòng, dạ héo hon
             
            Cha đã đi rồi, cha hỡi cha ?
            Bài thơ cha viết vẫn đây mà
            Bài thơ năm ấy chưa đề tựa
            Cha đã đi rồi, cha hỡi cha ?
             
            “Bớ Tý giờ này con ở đâu
            Để cha đau khổ để cha sầu
            Con thơ cùng mẹ đi biền biệt
            Tựa cửa mong chờ chẳng thấy đâu”
             
            Rồi sau đám tôi bước vào học tập
            Mơ ước trong đời đã đạt được ai ơi
            Một năm ở Sài Gòn làm việc để mua vui
            Lương không đủ, để mẹ già trong hiu quạnh
             
            Tôi đã bay về Phú Quốc ơi !
            Phú Yên tàu lửa đón chào tôi
            Đà Nẵng thân thương tôi đã đến
            Nhung nhớ thật nhiều Bạc Liêu ơi !
             
            Nhớ những lúc khi con về thăm mẹ
            Ôm chặt mẹ vào lòng mà nước mắt rơi rơi
            Mẹ được con hôn, mẹ hiểu ý con rồi
            Thằng nhóc nhỏ ! Để mẹ lo tiền cho ăn học.
             
            Theo năm tháng tôi trưởng thành, khôn lớn
            Mẹ bảo rằng : Mẹ sẽ cưới vợ cho con
            Gia cảnh tuy nghèo nhưng còn có chị em
            Mau cưới vợ còn sanh con nối dõi
             
            Em ở nơi nào em ở đâu ?
            Tình thơ năm cũ đã phai màu ?
            Còn đây kỷ niệm trong lưu luyến
            Hình bóng tôn thờ mãi khắc sâu !
             
            Bây giờ tôi đã có đôi
            Bao nhiêu khó nhọc, chung vay gánh gòng
            Mẹ ơi con đã hiểu thông
            Bao năm khổ cực làm lòng mẹ đau
             
            Nhưng giờ con biết tính sao ?
            Tuổi già xế bóng, nay đau mai sầu
            Cầu xin Phật pháp nhiệm mầu
            Ban ơn cho mẹ bình an tuổi già !
            #6
              Nguyen Khiem 10.11.2013 09:39:29 (permalink)
              0
              Ôi ba ba, ôi ma ma …
              Lại đây cha bảo chút coi nàh
              Con cha xinh quá, xinh xinh quá
              Nên đám bạn bè cứ ghẹo cha !
               
              Ông Lĩnh này thôi thật quá tay !
              Con gái người ta bảo giống Ai
              Do nhớ do thương nhiều mới vậy
              Ai mà biết được, cũng vui lây
               
              Ôi ba ba, ôi ma ma
              Đứng yên ! Xem kỹ chút coi nàh
              Mẹ con : không giống. Cha : không giống
              Cha nhớ rồi con đã giống Bà
               
              Ngoại con đôi mắt thật to tròn
              Một cặp chân mày rất rất đen
              Miệng con mũm mĩm, cười mũm mĩm
              Cũng giống như bà, rất có duyên
               
              Con cha hiếu thảo lại ngoan hiền
              Nói chuyện nhẹ nhàng lối xóm khen
              Siêng học ba năm đều lãnh thưởng
              Hết cơ quan tặng đến nhà trường
               
              Không biết năm nay bé thế nào ?
              Mỗi năm mỗi khó, lớp càng cao
              Con cái bạn cha học rất giỏi !
              Mong bé Kiều Trang ráng ráng nào !
              #7
                Nguyen Khiem 10.11.2013 09:41:57 (permalink)
                0
                20 tháng 10 đẹp biết bao !
                Phụ nữ quê tôi rất tự hào
                Nhân đây xin tặng hoa hồng thắm
                Gửi chút tâm tình thương mến nhau !
                 
                Chị em phụ nữ mến yêu ơi !
                Một thoáng bâng khuâng nắng tháng mười
                Còn nhớ hay quên tà áo trắng ?
                Ghế đá sân trường, phượng thắm tươi !
                 
                Ôi tuổi học trò vui rất vui !
                Này em cóc, ổi, mía ghim ơi !
                Này bạn trâm, keo, si rô đá !
                Gửi chút tâm tình, xin chúc vui !
                 
                Bạn học trường nào, sao ở đây ?
                Tìm người em gái, đợi anh trai ?
                Anh Nguyễn Đình Chiểu, em Xuân Diệu
                Trao đoá hoa hồng, vai sát vai
                 
                Em học Nguyễn Đình Chiểu, anh nơi đâu ?
                Tìm thầy ôn toán, luyện văn hay ?
                Anh trao hoa thắm, em xin nhận
                Ghế đá ta ngồi, tay nắm tay
                 
                Cuộc sống hồn nhiên, vui rất vui
                Ngoãnh lại sau lưng, ngắm sự đời
                Còn bao gian khó, trong gian khó
                Đứng giữa quê hương, dạ bồi hồi !
                 
                Này em gái nhỏ, má hay hay !
                “Cô bé lọ lem” dưới nắng trời
                Gia cảnh cơ hàn không đến lớp
                Bắt ốc, mò cua đổi cuộc đời
                 
                Đêm khuya xào xạc, lá rơi rơi
                Chị ở nơi đâu, phố mấy người ?
                Chồng chị bỏ đi, con nhỏ dại
                Nhặt nỗi u buồn hay lá rơi ?
                 
                Mẹ ơi ! Sao mẹ ngồi quạnh hiu ?
                Mẹ ngắm hình cha, mẹ khóc nhiều ?
                Mẹ thương thằng út nơi biển đảo ?
                Thương tuổi thanh xuân lạc bóng chiều ?
                 
                Một thoáng mong lung ngắm đất trời
                Gửi vào trong gió, gửi mây trôi …
                Áo trắng năm nào, trong trắng quá !
                Gửi chút tâm tình, “thương mến” ơi !
                #8
                  Nguyen Khiem 10.11.2013 09:44:30 (permalink)
                  0
                  Con gái hỏi: Cha ơi, hôm nay ngày gì thế ?
                  Cha … hiểu rồi, ngày Phụ Nữ Việt Nam ta
                  Sao trên bàn con không thấy một bông hoa ?
                  Hoa để tặng Bà, tặng con và tặng mẹ !
                   
                  Bà nằm võng, đong đưa, nhìn cháu nhỏ
                  Nhìn cảnh nhà, nhìn vào khoảng xa xăm
                  Những thứ hoa, hình thức ấy … Bà đâu cần
                  Bà chỉ thích gia đình ta đầm ấm !
                   
                  Tình yêu mến của cha con dành cho mẹ
                  Dành cho Bà và dành cả cho con
                  Còn quý hơn biết bao đoá hồng nhung
                  Mới tươi sắc, vài hôm … còn đâu nữa !
                   
                  Mấy mươi năm Bà sống trong gian khó
                  Dành dụm từng đồng nuôi dưỡng cả đàn con
                  Có thương Bà, con cháu tặng nụ hôn
                  Gửi lời chúc, Bà luôn mong đón nhận
                   
                  Có những lúc cha con trông sang lắm
                  Sống theo người mua tặng lắm bông hoa
                  Bình hoa xinh tính ra cũng gần trăm
                  Bữa cơm tối đơn sơ trong đạm bạc
                   
                  Gia đình ta còn sống trong cơ cực
                  Mẹ của con còn khó nhọc hơn cha
                  Nặng gánh bán bưng, lấy đồng vô đồng ra
                  Ngày mưa bão, một giỏ hoa không bán được
                   
                  Đoá hoa ấy đang sống trong yên lặng
                  Bên chồng con, thao thức những đêm khuya
                  Chồng nằm yên, đoá hoa ấy ngủ chưa ?
                  Vẫn lặng lẽ, trong đêm khuya lặng lẽ !
                   
                  Đoá hoa ấy, dưỡng nuôi con bằng tình mẹ
                  Tuổi hồn nhiên, tươi trẻ có còn chăng ?
                  Vầng trán suy tư, khuôn mặt điểm nếp nhăn
                  Bởi lặng lẽ, trong đêm khuya lặng lẽ !
                   
                  Bông hồng cho con là tình cha, tình mẹ
                  Bông hồng của Bà là mẹ với cha con
                  Hai vợ chồng phải giữ dạ sắc son
                  Cũng như mẹ với cha con thời xuân trẻ
                   
                  Xin thương cảm cho những ai đang làm mẹ
                  Công sinh thành, mang nặng đẻ con đau
                  Thuở ban sơ, sớm tầng tảo với gian lao
                  Chiều xế bóng, âm thầm trong lặng lẽ
                   
                  Xin thương cảm cho những ai đang làm mẹ
                  Nghĩa vợ chồng, cha mẹ, nghĩa anh em
                  Việc riêng chung, tình bè bạn, phải chu toàn
                  Ai hiểu được những bông hồng trong lặng lẽ ?
                  #9
                    Nguyen Khiem 10.11.2013 09:48:00 (permalink)
                    0
                    Tình đồng nghiệp, tình thâm như thủ túc
                    Vui bên nhau, cùng chung sức bên nhau
                    Anh dựng gương, anh đứng máy, anh sơ đồ
                    Đời đo đạc sớm vui cùng mưa nắng
                     
                    Ba gói mì tôm bên võng trưa kẻo kẹt
                    Kể chuyện gia đình, toan tính của ước mơ
                    Giúp vui đời, tôi viết một bài thơ
                    Đời đo đạc dãi dầu theo năm tháng
                     
                    Đo đạc và môi trường sao kết hợp ?
                    Có gì đâu Đội Dịch Vụ của tôi mà
                    Mấy bạn Tổ môi trường giỏi lắm đó nha !
                    Rành đo đạc, cũng dãi dầu sương gió
                     
                    Thân con gái mà dựng gương, mang giỏ
                    Lúc thiếu người cũng lập được công to
                    Hôm nay xuống địa bàn lấy mẫu hỡi Minh Trang ?
                    Đợi tí đã, tôi cùng đi với “cậu”
                     
                    Cùng chung sức, chung lòng khi hoạn nạn
                    Trong khó khăn, lúc bệnh hoạn, ốm đau
                    Công việc của anh đang dỡ : Để tôi nào !
                    Cứ nghỉ dưỡng cho mau mau lành bệnh
                     
                    Các anh này ! Đừng to tiếng với nhau
                    Cứ bình tĩnh, chúng ta cùng tranh luận
                    Nắm rõ chưa ? Nếu rõ thì thống nhất
                    Đoàn kết hoàn thành nhiệm vụ cấp trên giao
                     
                    Cuối tuần này đi nghỉ dưỡng chớ có quên
                    Anh cứ đợi đó, tôi rướt dùm hai đứa nhỏ
                    Bãi biển Vũng Tàu giữa trưa hè lọng gió
                    Chụp một bôi hình kỷ niệm các anh em !
                     
                    Giây phút này lưu luyến mãi không quên !
                    Đâu ai biết được những điều ta không muốn
                    Mời các anh chị, hãy từ từ ngồi xuống
                    Nghe Đội trưởng giải trình kế hoạch chuyển nhân viên
                     
                    Đưa nguyên Tổ môi trường về đơn vị kế bên
                    Trung tâm Quang trắc đến nay vừa mới lập
                    Sao ai nấy cúi mặt, nghẹn ngào trong nước mắt
                    Khoảng cách tuy gần, nhưng đã rất xa xăm
                     
                    Buổi họp xong rồi, chúng ta dự liên quan
                    Để đưa tiễn các bạn về sang đơn vị mới
                    Đừng lo lắng quá, vì ở đâu cũng là nhiệm vụ
                    Chung sức chung lòng cùng phát triển cơ quan
                     
                    Buổi tiệc tàn, trong giây phút hân hoan
                    Niềm vui mới đón chào công việc mới
                    Tình đồng nghiệp, tình thâm như thủ túc
                    Cách xa rồi, lưu luyến mãi không quên !
                    #10
                      Chuyển nhanh đến:

                      Thống kê hiện tại

                      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                      Kiểu:
                      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9