Tranh_Thơ TiCa
Hy vọng – mùa Xuân
Chỉ hăm bốn giờ
Mà có lắm gian lao
Cửa trước
Cửa sau
Trong nhà
Ngoài ngõ
Cũng bởi vì thương nên lòng luôn rộng mở
Cả khối ân tình…cứ ngỡ
…tại mùa Xuân ?
Chỉ hăm bốn giờ
Nhưng lắm nỗi bâng khuâng
Tại Xuân qua nhanh
Hay vì Thu đến muộn ?
Trời tháng Hạ – nắng nồng hơn anh tưởng
Nhưng chẳng buồn gì
Bởi tâm trí mãi trào dâng…
Có những nỗi niềm
Chẳng tính toán, cân phân
Chỉ ước muốn trong ngần
…hãy bình yên em nhé!
Một bóng đơn côi
Âm thầm
Lặng lẽ
Anh vẫn bên đời…hy vọng – mãi mùa Xuân.
TiCa
(10.29.14)
Ngỡ… Cứ ngỡ muôn đời ta đã lạc mất nhau
Bởi kiếp trước lao đao
Nên sợ kiếp sau mòn mỏi
Chỉ ước hôm nay
Từ sáng tinh sương đến trời chiều sẫm tối
Đôi bạn giao kề êm ấm giữa mùa thơ.
Cứ ngỡ muôn đời sẽ mãi là mơ
Là mong muốn nằm im hoài trong trí
Là vết cắt hằn sâu trong nếp nghĩ
Là bóng chim trời sãi cánh lạc loài bay. Cũng chẳng là gì khi chiếc lá Thu phai
Rơi lác đác giữa trời chiều tắt nắng
Nơi góc thân quen – Ta ngồi thinh lặng
Nhớ mùa xưa
Phố vắng
…đợi em về. TiCa (11.5.2014)
Chờ…
Ta chờ đếm lá rơi mau
Chờ trăng lặn để trông Sao thiếu_thừa
Chờ ngày nắng
Đợi đêm mưa
Xem thời gian sẽ đủ_vừa đến đâu.
Ta chờ qua hết mùa ngâu
Bình minh rực rỡ tô màu thế nhân
Không còn…
Hỉ – Nộ – Tham – Sân
Hoa Tâm nở rộ trong ngần bao dung.
Ta chờ…
Giữa cõi mông lung
Thiện lương tỏa rạng…quyện cùng vần thơ.
TiCa
(11-14-2014)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2015 15:56:38 bởi TiCa >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: