Thơ của Hoàng Thiên Nga
CHO MỘT NGƯỜI
Chưa qua bỡ ngỡ
Đã là tình nhân
Một lần gặp gỡ
Hóa thành trăm năm
Lúc tràn mê đắm
Khi nhạt thếch lòng
Đọa đày nhau mãi
Thế rồi...cũng xong
Tình yêu len lén
Ngấm say lúc nào
Giật mình xoay lai
Vẫn tròn khát khao
Sợi này vừa bạc
Bởi hay giận hờn
Ngón tay thô ráp
Vì người mình thương
Xin cho nhau ngủ
Chìm sâu giấc mềm
Thấm khô dòng lệ
Đôi vòng tay tiên
Em là suối nhỏ
Chân trời nắng hanh
Em là nỗi khổ
Dịu dàng riêng anh
Co nhau sánh bước
Bóng ngã cuối đường
Chợ chiều rồi vãn
Còn lại sao sương...
ĐỢI CHỜ
I
Biển xanh mà sóng trắng
Chở sâu thẳm thủy triều
Trời cao mà chẳng nắng
Trong mắt em đăm chiêu
Em đợi một cánh buồm
Thuyền trốn sau đảo nhỏ
Em chờ một tiếng chim
Hải âu ngừng cánh vỗ
Biển muôn đời rộng thế
Ôm khát khao không nguôi
Còn ta đời nhỏ bé
Băng qua sóng dập vùi
II
Buồm căng đầy giông tố
Thuyền đi chằng nhớ bờ
Trùng khơi nào khuất bóng
Cho bến xưa chơ vơ
Ôi ngày rộng tháng dài
Chìm nỗi đau vời vợi
Chân người sầu cát phai
Từng qua mùa chấp chới
Trùng dương ơi dẫu rộng
Mây vẫn bay về ngàn
Em dang tay ôm sóng
Nghe mặn cả Nha Trang.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: