Tùy Bút Cố Quận
Xin phép được vào hoạ với Chị Tú cho Bến Lục Bình vui trở lại như ngày nào nghe; mời Bà Chị và các Ace.
Người Đi Hoa Lá Buồn Tênh
Về đâu bỏ bến người ơi
Con đò gác mái dưới trời đêm trăng
Lên chùa nghe kệ lão tăng
Hay qua thôn viếng thân bằng rồi quên
Lục Bình một dãy mông mênh
Lá xanh bông tím buồn tênh! Nhớ người
Chúc cả Bến có một ngày như ý.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2013 04:09:34 bởi Cố Quận >
Bạch Huệ, Lão Lục và các Bạn Ta!
Cám ơn bạn bè đã quan tâm và chia sẻ với nỗi lo trong lòng của nhị nầy về sức khoẻ của Bà Cụ; hôm nay Cụ khoẻ lại rồi Bạch Huệ, Lão Lục và các Bạn Ta. Mong sao là Cụ sống với anh em nhị thêm năm bảy năm nữa thì vui lắm vậy.
Tôi xin từng tuổi thọ
Trời ban cho Mẹ Mình
Tôi vui từng tuổi thọ
Còn nghe tiếng, thấy hình
Mai nầy Người cởi hạc
Lòng buồn lắm! Than ôi
Qua một đêm tóc bạc
Thương đời tôi mồ côi
Cầu xin từng tuổi thọ
Thêm Người bớt phần tôi
Mừng vui từng tuổi thọ
Mẹ còn, chưa mồ côi
Mong rằng Trời Cao không phụ lòng thành của nhị nầy nghe các Bạn Ta.
Thân,
Lão Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2013 00:02:35 bởi Cố Quận >
Xin Gửi Bằng Hữu nơi nầy tám câu lục bát để thưởng thức nhé
Thu Khúc
Thu lên...gió nhẹ xuống đàng
Lay cành rụng chiếc lá vàng trên sông
Một trời mây trắng mênh mông
Nước se sắt lạnh một dòng thẳm xanh
Ngày lên chở dạt nắng hanh
Chở tơ giăng bến Giang Thành ngồi thơ
Thu à! Ta đợi, ta chờ
Đêm về gom ánh trăng mờ mộng thu
Thân,
Nhị
Vào chào Bà Chị một tiếng và gửi bài thơ "Bạch Nga Cất Tiếng Bên Trời" để được làm quen với Bà Chị nghe.
Bạch Nga Cất Tiếng Bên Trời
Bạch Nga cất tiếng bên trời
Hồ thu soi bóng trắng ngời cánh run
Thơ ta vần rớt đáy chung
Âm sa bình rỗng! Tay chùng đề câu
Thơ ta tứ lạc chữ đầu
Nét lơi chữ cuối mực màu nhạt phai
Hay là hồ cạn, thơ say
Hay Bạch Nga giáng nơi nầy thơ vơi!!!
Thân,
Nhị
Vậy là tết nay con không về thăm Mẹ được thật rồi, bởi Mẹ đã bỏ cuộc đời nầy mà đi vào một chiều cuối tháng mười! Đàn con cháu bao năm lưu lạc xứ người vội vã bay qua con biển Thái Bình để về nhìn mặt người lần cuối, để nghe lòng thổn thức đeo lấy vành khăn tang và để tay gạt lệ tiển đưa Người về với lòng đất lạnh. Thế là từ nay Mẹ đã không còn trên trần thế nầy và từ nay con đành phải chịu nửa kiếp đời cài đóa hồng trắng trên ngực mình trong mỗi độ Vu Lan đến.
Từ Nay Con Áo Cài Hoa Trắng
Từ nay con phải cài hoa trắng
Trên áo mình mỗi độ Vu Lan
Hôm nào con góc trời lẳng lặng
Tiễn đưa Người! Lệ đẵm khăn tang
Từ nay con không còn thấy Mẹ
Đâu còn nghe lời nói yêu thương
Mẹ nằm yên quê mình Mẹ nhé
Mai con đi! Cùng kiếp ly hương
Tết nay con không về thăm Mẹ được nữa rồi, bởi Mẹ giờ đã bỏ con đi!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2013 11:27:05 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: