Khà khà chứ không phải hắc hắc chú Ép ơi. Thơ Trúng Tà Tại thơ níu áo trúng tà Nên cứ khà khà sớm tối thơ ơi Nên vần với chữ chúng rơi Hết nửa cuộc đời mà vẫn chưa ngưng Đọc thấy ớn quá chừng chừng Sao thơ tưng bừng tà trắng...khổ tui Ai bảo Chú đọc chi...rồi than ớn; khà khà. Thân, Anh Bảy
Nhạn Về Nam Chiều trên đỉnh núi nhạn về Phương nam trốn lạnh đông hề cánh giăng Lưng trời ló nửa vành trăng Cùm mây thu níu cung hằng áo tơ Ngày không đợi! Ngày không chờ Tháng qua tháng...bóng hững hờ bóng trôi Hoa tàn lại nở hoa thôi Sinh, lão, bệnh, tử cũng rồi trăm năm Đời người đếm được bao lăm Cuộc vui trần tục, đã nằm huyệt sâu Sống lòng niệm chữ Ni Mâu Chết thần thức biết quay đầu, tòa kê Chiều trên núi, bóng nhạn về Phương nam trốn lạnh đàn hề cánh giăng Đâu lưng trời nửa vành trăng Cùm mây thu phủ điện hằng tối đen Đêm nay ông lại say quên đường về, Lại ngủ trên núi nữa rồi ư!!! Khà khà. Thân, Nhị
Út quậy quá! Cái bang trốn hết rồi Út ơi. Út Quậy Út quậy quá! Nên cái bang Trốn lên trên núi vô hang hết rồi Chứ không níu áo đòi xôi Đòi miếng thịt béo thì thôi đói lòng Quậy ít ít thôi...thì cái bang còn nán lại mà quậy cùng Út Nhé; khà khà. Thân, Anh Bảy
Chối Từ! Ừ! Bổng nhiên đổi tánh Hôm kia tiếng xưng em Bà Chị Tôi ớn lạnh " Sao hắn tiếng xưng em!!!" Nghèo! Tiền đâu bốn cử Rượu cung hắn bây chừ Nhận là vào cửa tử Thôi Chị Đây chối từ Đừng xưng em...nhị ôi Nghe Chị ớn lạnh rồi Ngày nhị chơi bốn cử Chục vịm! Chị mạt thôi Tại sao nhận Em Người Ta...không nhận nhị tui làm em vậy Bà Chị Người Ta, tại sao??? Thân, Nhị
Sao Anh Không Đến Chiều Nay!!! Chiều nay anh không đến Sao thất hẹn nữa rồi Mây về giăng trên bến Sương trắng xóa con đồi Em chờ đây bên lối Heo may đổ lá vàng Đã bao lần xin lỗi Giờ lại tái hỡi chàng!!! Anh không đến chiều nay Sương mù trắng bay bay Con lối buồn! Lá đổ Em giận chàng lắm thay Em về rưng rưng mắt Giọt lệ thầm nhỏ vai Quyết lòng không gặp mặt Không tha thứ lỗi ai Chiều một bóng em về! Chắc hắn gặp bạn say nên lại lỗi hẹn nữa rồi chứ gì!!! Khà khà. Thân, Nhị
Thì lâu lâu ăn gian...không được bỏ, làm gì mà chú Rùa đòi kiện tụng anh bảy này thế hỉ??? Click here to view the original image of 570x760px. Ăn Gian Không Được...Bỏ Ăn gian không được...bỏ Kiện tụng tui chi phiền Bùa yêu đương hoa, cỏ Ai thơ áo sân tiền Cây tương tư rụng trái Ai nhặt hạt, ai trồng Ừ! Lọ bùa tình ái Tui tay mở nên phồng Bùa chi mà hơi mạnh khiếp hồn! Mới hé mở đã phồng tay, mở hết cở chắc điếc tai với thơ bảy chữ tám câu tình; khà khà. Thân, Anh Bảy Hynos
Lối Thu Vàng Lá Bay Giờ heo may lối thu vàng Xạc xào tiếng lá trên đàng lá bay Hun hút con ngõ thu gầy Tôi, em hai kẻ bờ này bến kia Nắng vàng dạt nắng nghìn tia Soi rừng thu úa, soi bìa suối trong Tôi, em hai kẻ tách dòng Một vùng bể bắc, một đồng cỏ nam Cùng trời viễn xứ sương lam Không chung bóng kiếp tục phàm! Buồn thay Giờ thu vàng lá heo may Xạc xào trên lối thu này mất nhau Nhờ mất nhau! Lối thu vàng này mới yên tỉnh và thơ mộng thế, chứ không ngõ thu nơi đây đâu còn đẹp vậy; khà khà. Thân, Nhị
Mắc Gì!!! Say ngồi nhớ lụa vạt hương Nhớ môi mắt của người thương năm nào Mắc gì Anh bảo đừng gào Thơ tôi! Tôi khóc...tại sao bảo đừng Thu tôi quét lá trên rừng Đông tôi cào tuyết cho chưn nó lần Xuân mai vàng nở trong sân Hạ màu phượng vĩ hoa nâng niu à Mắc gì cấm nhớ thương a Thơ tôi âm chữ ngân nga...mắc gì!!! Thơ tôi! Tôi viết, tôi ngâm...mắc gì đến Chú mà Chú bảo đừng hả chú Ép??? Khà khà. Thân, Anh Bảy Hynos
Nhờ tô Bún Cá Kiên Giang và tô Hủ Tiếu Tiều Châu mà Chủ Nhân Áo Dài Ơi về thăm nhà, mai này O đi! Biết nấu món gì nữa kêu o Mi về hỉ??? Cảm ơn O đã gợi ý cho nhị tui thơ, nên đời có thêm hai bài nhắc lại một thời thân ái cũ nghe o Mi. Click here to view the original image of 800x600px. Tôi Nợ O Tôi nợ O tặng ý Đời thêm hai bài thơ Thuở xa xưa mộng mị... Đầu hớt ngắn, tuổi thơ Bây giờ đâu còn nữa Làng thôn cũ! Phố phường Cây me già một thủa Bóng mát ngã bên đường Tôi nợ O ý thơ Nợ ý đã trả bằng thơ, còn nợ hai tách cà phê trên kia...ông lấy gì để trả đây ông thần say??? Khà khà. Thân, Nhị
Chiều mà Hạ Muội mời cà phê...uống tối ngủ không được lại thơ. Click here to view the original image of 550x827px. Nhớ...Quên Nhớ...quên màu lụa áo tà Thơ rơi thơ rớt la đà chữ âm Hạ, thu con nước trôi thầm Dòng nào kỷ niệm lá trầm nhớ...quên Có Người "Ép" đó chứ Hạ Muội; khà khà. Thân, Nhị Ca
Ông Già Xách Gậy Rượt Tui Ông già xách gậy rượt tui Bớ làng! Hai lối biết chui ngõ nào Ông già nắm được thì thào "Chờ ta nghỉ mệt...gậy cao tay dần" Bớ chú "Ép" chạy chậm lại...cho anh bảy này nện vài gậy hả giận Chú ơi; khà khà. Thân, Anh Bảy Hynos
Uả! Ba bốn ngày nay o Hạ "Ép dầu ép mỡ...ai nỡ ép thơ" đâu rồi không thấy về nhà mình vậy??? Hạ Giờ Đâu Hạ À!!! O đi đâu ba bốn ngày Ép vần ép chữ...chốn này không thơ Hẳn là chân đuổi nắng tơ Của trời cuối hạ bên bờ sông xanh Mà cười bóng nước long lanh Hai tà trắng áo ngực cành phượng hoa Hỏi "Hạ giờ đâu hạ à Tôi thương tiếc tuổi ngọc ngà năm xưa" À! Thì ra Hạ Muội đang ngồi bên bờ sông nhìn bóng mình soi nước mà nhớ tà với vạt năm nào đấy hỉ; khà khà. Thân, Nhị Ca
Bị "Sếp" đánh là chuyện bình thường ở "Phố" mà, không vạt với tà cũng bị kêu cúi nằm dài ngày này qua tháng khác! Thì tội gì không thơ... Tội gì Không Vạt Với Tà!!! Không thơ vạt với tà áo trắng Cũng bị Người Ta đánh Nên tình tang đấy mà Đòn roi...làm sao tránh!!! Chơi tới bến luôn Bà Chị! Đời đã tả tơi thì có lãnh vài ba chục roi nữa cũng đã rách sẳn rồi đấy mà; khà khà. Thân, Nhị
Chú nhớ "Hè" thật...hay ghẹo Hè??? Hắn Ghẹo "Hè"! Hạ à! Hắn ghẹo Hạ à Rồi cười nghiêng ngả...sao mà để yên Hắn ca bóng áo tóc huyền Hạ à! Lặn đục thủng thuyền hắn nghe Bớ Hạ Muội...Chú Ép ghẹo "Hè"; khà khà. Thân, Anh Bảy Chà Và