Tùy Bút Cố Quận
Nhìn Hình Lệ Rơi!
Sao hình chẳng thấy bóng ta
Ừ quên! Mình kẻ xa nhà bao năm
Bên này thu gió lạnh căm
Nhìn hình nhớ Bạn, ta nằm lệ rơi
Giờ nhị tui đi lấy khăn giấy lau lệ, chút vào viết tiếp nghe các Bạn Ta.
Thân,
Lão Nhị
Có hò...nhớ bỏ dấu chữ cho, chứ nhị tui đang say! Đọc chữ này hiểu nghĩa khác thì khổ lắm nghe cô Huệ Cần Thơ. Hò Nhớ Bỏ Dấu Chữ Có hò...nhớ bỏ dấu giùm
Không say ngồi đọc hiểu tùm lum a
Tết này cũng muốn thăm nhà
Hỏi xin mấy đợt nhưng Bà đâu cho
Bỏ giùm dấu trước khi hò
Không thôi hiểu lộn ý cò nghe Cô
Nói vậy chứ đọc vài lần cũng hiểu rồi cô Huệ Cần Thơ ơi; khà khà.
Thân,
Nhị
Đêm ngồi nghe tiếng gió rít qua song cửa, chợt nhớ bài "Heo May" thu trước!
Heo May (2)
Ngoài hiên thu tiếng gió
Heo may lồng heo may
Hàng cây phong lá đỏ
Cành run dăm chiếc bay
Từng làn vi vu đến
Nghiêng nghiêng ngọn liễu già
Lăn tăn dòng trên bến
Sông thu lặn bóng tà
Trăng vàng treo trước ngõ
Đêm lành lạnh heo may
Vi vu ngoài tiếng gió
Hàng cây phong lá bay
Thu này lại viết tiếp "Heo May" vậy.
Thân,
Nhị
Còn dăm ba hôm nữa là ngày Lễ Tạ Ơn lại về; tạm cư trên xứ Hoa Kỳ băm mấy năm, cứ mỗi dịp Thanksgiving đến, lòng hỏi lòng mình đã làm gì cho những người cùng khổ quanh ta trong mùa Tạ Ơn này chưa??? Chưa làm thì vẫn còn thời gian để trả lại phần nào ân tình cho đất nước này, mảnh đất đã cưu mang ta trong cơn bão dữ, đã cho ta cơ hội để sống cho ra người và đang gìn giữ cho con cháu mình có một hướng đi trong tương lai.
Tạ Ân (2)
Tạ ân Đất Nước Này
Cưu mang trong vòng tay
Qua những ngày bão dữ
Tạ ân đời lắm thay
Tình người xưa ban phát
Giúp manh áo, đôi giày
Chén cơm ngon trắng hạt
Đường chữ nghĩa chỉ bày
Ba năm gầy mộng lớn
Bảy tuế dựng cột nền
Đàn tử, thê hở hớn
Nghiệp an cư, lâu bền
Tạ ân xứ Cờ Hoa
Lòng dặn lòng chính ta
Tình người, nay đền đáp
Giúp nạn gần, nạn xa
Mong sao đất nước Hoa Kỳ này sẽ giữ được sự hưng thịnh lâu dài để còn giúp ích cho những quốc gia nghèo nàn, gặp thiên tai và chiến tranh tàn phá trên thế giới vậy.
Thân,
Nhị
Bốn Nàng Khoe Dáng
Bốn Nàng khoe dáng dịu dàng
Khoe tà lụa mới bên đàng đẹp thay
Nhìn hình chưa uống đã say
Men đời môi, mắt, má, mày lâng lâng
Bốn Nàng khoe nét tuyệt trần
Khoe tà lụa mới lạc thần thức ta
Chưa rượu sao đã ngà ngà
Men hương men sắc ta bà ngất ngây
Thôi ngưng...viết thêm vài câu nữa là lần sau về chết dưới tay Bốn Nàng Này à các Bạn Ta ơi; khà khà.
Thân,
Lão Nhị
Sau một cuộc phong trần bỏ nước ra đi! Sau ba mươi mấy năm sống đời lưu vong, tạo dựng tương lai trên đất khách; con cái giờ đã lớn khôn, thành nhân...lòng đã thảnh thơi nhiều, không còn bôn ba khắp lối, lo toan đủ điều như những ngày mới đặt chân đến tạm cư tại xứ sở Tự Do và đầy Nhân Bản này. Nhìn quanh ta vẫn còn lắm người thiếu may mắn hơn mình, họ đang cần sự giúp đỡ từ vật chất đến tinh thần; mình làm gì được cho người thì làm, xem đó là niềm vui khi đền đáp lại được phần nào ân người đã giúp ta trong những ngày đầu lưu vong vậy.
Tạ Ân (3)
Tạ ân người, tiếp giúp người
Xưa vòng tay đón tươi cười, dưỡng dung
Ngày đầu bước lỡ, đường cùng
Đất này tạm trú, dụng hùng chí ta
Thân yên, thê tử một nhà
No cơm ấm cật quyết mà đền ân
Tiếp giúp người khốn khổ cần
Miếng ăn, manh áo, tinh thần sẻ chia
Mong sao trả được phần nào trong muôn một ân người đã giúp mình là vui lắm lắm rồi bạn.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: