Tùy Bút Cố Quận
Tay cắt từng cành huệ trắng cắm vào bình hoa chưng trên phần mộ mẹ mình, nhìn di ảnh người mà mắt lệ rưng rưng...
Những Nhành Hoa Tiễn Biệt
Tay cắt nhành hoa cắm phần mộ mẹ
Những nụ non trắng một màu tang
Con lạy Người! Để rồi mai đi nhé
Mắt như mờ trong màn lệ tràn lan
Mẹ vội chi không chờ con về ăn tết
Vành khăn tang buồn! Nằm lệch che đầu
Kiếp trăm năm biết rằng ai chẳng chết
Vội vàng chi Mẹ hỡi để con sầu
Tay cắm nhành hoa tiễn Người về đất Phật
Từ nay âm dương, còn mất hai đường
Cuộc tương phùng chỉ là những dư hương
Là kỷ niệm theo làn sương tan mất
Tay cắm nhành hoa nghe lòng đau thắt
Lạy Mẹ lần cuối...con đi!
Quận
Mẹ Đi Rồi!
Mẹ tợ làn khói tan
Hồn theo cơn gió thoảng
Con mắt lệ hai hàng
Ruột đau như đứt đoạn
Đời con nay mồ côi
Đâu còn Mẹ nữa rồi
Trăm ngả đường mất bóng
Thương đời con mồ côi
Giờ đây con biết tìm đâu ra bóng Mẹ Già!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2013 11:54:02 bởi Cố Quận >
Biết rằng đời đã hợp thì ắt có ngày tan! Nhưng sao lòng vẫn nghe đau khi đối diện với cuộc biệt ly nầy...
Tan Hợp Bất Thường
Đời tan hợp vốn chuyện bình thường
Sao niềm đau ly biệt! Sầu vương
Sáng nghe tiếng nói, chiều âm tắt
Thôi từ đây con, Mẹ hai đường
Đưa tiễn Người đi! Giọt lệ dài
Nhìn quanh trăm kẻ, thiếu bóng ai
Tay gom đôi nhánh hoa tang ném
Đất phủ màu đen nắp quan tài
Đời tan hợp chuyện chẳng bình thường
Nên niềm đau ly biệt! Sầu vương
Cuộc hợp tan lần nầy làm đau lòng con trẻ lắm Từ Mẫu ơi!
Cố Quận
Quỳ nghe từng lời kinh tiếng kệ tiễn Mẹ đi mà lòng con đau xót vô vàn...
Mẹ Đi Rồi (2)
Gối quỳ nghe tiếng kệ
Giòng châu nhỏ hai hàng
Lòng đất sâu, dương thế
Con, Mẹ cách hai đàng
Cuộc hợp tan sao chóng
Mẹ đi! Con bạc đầu
Nửa đời qua như mộng
Mẹ đi! Con dạ sầu
Gối Quỳ nghe tiếng kệ
Giòng châu nhỏ hai hàng
Thôi từ nay dương thế
Con một bóng trên đàng
Cố Quận
Được sống có Mẹ hơn nửa đời người âu cũng là phúc lớn cho con; hôm nay Mẹ đi rồi! Con nguyện hương hồn mẹ sớm về tựa Toà Sen Phật.
Thôi Mẹ Đi
Con tiễn Mẹ! Hương hồn về đất Phật
Quên kiếp trần lục dục, thất tình vương
Niệm câu kinh, lời kệ suốt dặm trường
Nhờ mây gió mười phương trời hộ pháp
Con tiễn Mẹ! Tay thắp đôi bạch lạp
Ba nén nhang, chung nước mát, bình hoa
Lòng thảnh thơi chân mẹ bước về nhà
Con lạy Mẹ bốn lạy nầy lễ tiễn
Cố Quận
Ta Thức Mười Đêm
Ta thức mười đêm sầu tóc bạc
Lệ đẵm vai bên cỗ quan tài
Mẹ đâu rồi mình mai, vóc hạc
Nằm yên đây một tấm hình hài
Ta thức mười đêm thương tiếc quá
Người vội! Không chờ buổi xuân nay
Ta thức mười đêm sầu thân rã
Hồn mẹ đà theo khói hương bay
Ta thức mười đêm dạ chất sầu
Lời kinh câu kệ niệm Ni Mâu
Lễ tiễn cuối đầu, tay bốn lạy
Mẹ à! Con khắc tạc ân sâu
Ta thức mười đêm sầu bạc tóc
Xin Mẹ nhận cho bốn lạy nầy để mai đây chúng con tiễn đưa Mẹ về cùng cát bụi vậy.
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2013 11:50:55 bởi Cố Quận >
Có cuộc vui nào không tàn, có nỗi buồn nào mà chẳng phai!!! Đi, về hơn sáu tuần bỏ Phố, bỏ Bằng Hữu, bỏ thơ, bỏ Áo Dài Ơi, bỏ Bến Lục Bình, bỏ những Lụn Vụn trong ngày...nghe nhớ, nghe thương; giáng sinh đang về với dương gian, cành thông xanh, phố xá sáng rực đèn, hàng quán rộn rịp tiếng chân. Sáng nay ghé tiệm mua một chậu hoa Poinsettia và chậu thông về chưng trên bàn làm việc...hồn thơ như sống lại trong ta???
Mùa Chúa Sinh
Phố đêm đèn sáng, thông xanh
Tiếng cười vang khách bộ hành đội sương
Lơi tay nửa hũ hồ trường
Hồn thơ chợt thức xuống đường thưởng đông
Mượn đời đôi nét môi hồng
Mượn trời đôi chút gió đồng chờ trăng
Ta quên phiền muộn, tục trần
Noel ngôi Chúa như gần thơ ta
Cho say quên lối về nhà
Dưới cây nằm mộng thấy tà áo bay
Lại say...chán thật!
Thân,
Nhị
Tường Với Đốc
Nơi nào có Đốc...có Tường
Đốc da thịt, Tường xương sườn liền nhau
Đốc mà té, là Tường đau
Đốc mà khóc, là Tường gào tắt hơi
Có Tường...có Đốc tức thời
Như hình với bóng chẳng rời phút giây
Tường đây thì Đốc ở đây
Tường đi hẳn Đốc chốn nầy cũng đi
Dzong^.
Thân,
Nhị
Các Bạn Ta,
Cám ơn những lời thăm hỏi của Lão Út, Phùng Tiểu Thư và Lão Ngoan Đồng; Lão Ngoan đừng ngại chuyện mình vắng mặt trong buổi tiệc tiễn đưa lần rồi, trong đời sống hằng ngày có nhiều việc mà ta muốn làm nhưng bất khả thi, bởi mình không có phép phân thân Lão Ngoan ạ...bọn mình còn nhiều dịp để gặp nhau lắm mà Bạn Hiền, lo gì!!!
Hãy Sống Hết Tình
Đời có những điều không như ý
Lỡ thành bao cuộc một chữ duyên
Hợp tan giữ lòng vui, trọng, quý
Thân tình theo năm tháng vẹn nguyên
Đời có bao lần ta gặp nhau
Nhắc chuyện nghe thuở áo trắng màu
Thuở hàn vi, phong trần, phú quý
Lòng mến thương bằng hữu trước, sau
Đời có trăm năm thôi chứ mấy
Nầy bạn ơi! Tặng hết môi cười
Rồi mai đây trần gian còn mấy
Người còn...trông, tiếc, nhớ bao người
Hãy sống hết lòng và hãy trân quý những gì mình đang có bây giờ nghe các Bạn Ta, để vài ba mươi năm nữa mình không phải chịu cảnh ngồi hối tiếc là mình đã bỏ đi những cuộc vui của một thời tuổi trẻ, trung niên và tuổi già xế bóng của chính mình vậy; giờ thì mời các Bạn Ta cùng nâng ly, dzo^...khà khà.
Thân,
Lão Nhị
Cảm ơn đời, ta còn em...
Ta Còn Em
Ta còn em dù đời quay lưng cả
Còn rừng cây, núi đá, một con đò
Nhánh sông xanh dòng êm chảy quanh co
Căn lều nhỏ, lời thơ pha khúc nhạc
Ta còn em tay đàn run tiếng hát
Nửa đời qua giờ nhạt! Nửa đời sau
Những vần âm ta tô sắc họa màu
Thu, đông, xuân, hạ mình có nhau em nhé
Ta còn em mười ngón tay em nhẹ
Ru đời ta khe khẻ với nụ tình
Cho đêm nồng, cho nắng buổi bình minh
Bên hiên trước bóng tựa hình dưới mái
Ta còn em từ đây và mãi mãi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2013 09:54:11 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: