Tùy Bút Cố Quận
Mấy Nhỏ Bạn Tui hung thật!
Thương Người Thương Luôn Đôi Dép
Thương Người đôi dép cũng thương
Đôi hài, đôi guốc ra đường cũng mê
Có giận liệng...cười hề hề
Lượm lên bỏ túi mang về làm thơ
Bớ làng! Phùng+Bạch Tiểu Thư rượt nhị tui; khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
Mấy Chục Xuân Tàn Chớm
Em này mấy chục xuân tàn chớm
Đời lưu vong không sắc mai vàng
Không pháo vang giao thừa trong xóm
Trời xuân đây không áo trên đàng
Không nắng tơ giăng hăm mươi tết
Không lửa tàn đêm bếp bánh chưng
Không chợ hoa từng chùm tay kết
Không nêu! Không câu đối...rưng rưng
Em này mấy chục xuân rồi nhỉ
Đời tha hương không cánh mai vàng
Không tóc em mượt mà xuân ý
Trời thơ ta thương nhớ hương nàng
Em này! Ta khóc xuân viễn xứ
Tìm đâu ra nhành nở mai vàng
Mùa xuân đây sương đùn tuyết ứ
Làn rơi rơi ngập trắng cây đàng
Giời ạ! Mùa xuân mà đọc thơ ông thì xuân buồn chết ông thần say ơi; khà khà.
Thân,
Nhị
Thà Mang Danh " Thỏ Đế "
Thà mang danh " Thỏ Đế "
Còn hơn bỏ mạng già
Nhẹ tay là tàn phế
Nặng hồn khói mây à
Thà mang danh " Thỏ Đế "
Còn hơn bỏ mạng mình
Về ăn cây với ghế
Xô xác ba buổi sình
Vậy là năm sau lại ăn tết với Hùm! Buồn...
Thân,
Lão Nhị
Buổi sáng florida thời tiết mát mẽ vô cùng, nắng vàng soi trên từng chiếc lá ngọn cây sau vườn...làm nhớ Việt Nam những ngày đầu xuân xưa. Nắng Bên Này Nhớ Tết! Nắng bên này vàng soi từng chiếc lá Từng ngọn cây làm nhớ quá Việt Nam Những ngày đầu xuân gió mát cửa vàm Sương khói tết màu lam giăng giăng tết Nắng bên này không sắc tà áo dệt Lụa hà đông thêu kết nụ mai, đào Không tiếng guốc khua đầu ngõ xôn xao Phiên chợ cuối người bán rao gọi khách Nắng bên này ta ngồi yên hóa thạch Lòng thương quê hồn phách lạc ngõ rồi Bay ra đường theo ngọn gió đông trôi Về bên ấy cõi xa xôi đó đất Mà một buổi ta xuống thuyền đánh mất Một Việt Nam! Đau thật một Việt Nam Giời ạ! Tết năm nay ông thơ buồn quá ông thần say ơi. Thân, Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: