Tùy Bút Cố Quận
Chàng đi không trở lại thì tội gì mà ngồi nhớ với không nhớ vòng tay Chị Ba...
Chàng Đi Mùa Hoa Đào Xuân Trước Chàng đi mùa hoa đào xuân trước
Một tối tàn năm sương gió lên
Không bóng sao giăng trời biển nước
Trùng khơi! Tàu vượt sóng lênh đênh
Rồi những lần xuân hoa đào nở
Hoa tàn, ngồi nghe ngóng âm tin
Không cánh thư xa từ phương nớ
Hay Người...hồn lạc cõi u minh!!!
Em buồn mấy mươi xuân qua kiếp
Hồng nhan! Tợ xác rụng đào hoa...
Ai là cô phụ, đọc bài này dám nhảy sông lắm à nghe Chị Ba!!!
Thân,
Nhị
Chúc Sinh Nhật Phùng Tiểu Thư Chúc sinh nhật Phùng Tiểu Thư
Mời chút rượu...mình cạn ư chén quỳnh
Ăn miếng bánh, chuyện thân tình
Nhắc thời áo trắng thư sinh năm nào
Chúc vui bè bạn xôn xao
Sân nhà bàn tiệc bày khao suốt ngày
Chúc sinh nhật, một bữa say
Vào chân nhịp vững ra tay vịn tường
Khoan về các Bạn Ta, theo Thơ qua bên đường phá mấy sư chút chơi...rồi hãy về ngủ mới ngon giấc nghe; khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
Không màng mộng...Chỉ Muốn Thật Thôi
Không màng con quán mộng
Ước đối diện, chung bàn
Ta nghìn chung rượu nóng
Nhìn môi mắt cô nàng
Cách hai bờ con biển
Tái ngộ nào dễ ư
Vần âm thơ từng tiếng
Buồn tím nét trang thư
Lòng đâu màng bóng mộng
Ước tao ngộ, tương phùng...
Không muốn mộng...chỉ muốn thật thôi huynh Hải Triều ơi; khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
Bớ làng! Phùng Tiểu Thư bẻ hoa nhà tôi.
Đừng Bẻ Hoa Nhà Tôi... Này đừng bẻ hoa nhà tôi
Nhành bông sứ trắng Nàng ôi! Cô nàng
Để đêm về ánh trăng vàng
Hương nhè nhẹ...nhịp tình tang chén nồng
Bớ làng! Sáu Thơ rinh cha nó nhành bông sứ trắng nhà tôi chạy mất rồi làng ơi; khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
Hẹn Sĩ sinh nhật sau, còn nhị tui nữa chi...sao không hẹn vậy Bạn Hiền!!!
Sao Không Hẹn Tui!!!
Hẹn Người...không hẹn tui
Vần chữ thơ sụt sùi
Năm sau ngày vui ấy
Có Người...vắng bóng tui
Khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
Nhìn bức hình của Phùng Tiểu Thư vừa đăng, chợt nhớ đêm ngồi tại bar Đông Thành xuống vỏ vọt ra tàu đi bỏ lại tất cả, tuổi thanh, gia đình và quê hương! Giờ thì đã ba mươi mấy năm sống nơi đất khách rồi...buồn.
Hàng Phượng Vĩ Năm Xưa
Sông xưa nhành phượng vĩ
Vẫn còn đây đỏ hoa
Bóng in dòng nước chảy
Thời thư sinh giờ xa
Đêm nào đò ra bến
Thuyền đi bỏ quê hương
Mặc biển trời...định mệnh
Mất còn trong gió sương
Hàng phượng vĩ sông xưa
Đỏ màu hoa nắng, mưa
Hè bây chừ không bóng
Chàng thư sinh thuở xưa
Có những lần về thăm Mẹ Già khi Người còn sống, nhị tui thường ra ngồi bên dòng sông này để tưởng nhớ lại một thời còn cắp sách mà giờ đã không còn nữa, Buồn quá phải không các Bạn Ta!!!
Thân,
Lão Nhị
Con đường quanh dòng sông năm xưa này mấy o trường Nguyễn Trung Trực và Lâm Quang Ky thường thả bộ bên nhau sau giờ học để tám lắm Tuyết ơi! Làm hại thơ nhị tui đã nửa đời say đắm áo lụa người, khổ thật.
Phượng Vĩ Bên Dòng Sông Xưa
Có những con đường quanh dòng sông
Áo lụa ai một thời trắng quá
Bay thướt tha dưới bóng phượng hồng
Hương trong gió hiu hiu chiều hạ
Thế là tôi làm những câu thơ
Vần âm lụa trắng mượt tà tơ
Nửa kiếp chưa quên màu phượng vĩ
Bên dòng sông ngày tuổi mộng mơ
Mấy O vào đây viết lời bình mùa phượng vĩ, làm hồn thơ nhị tui sống lại những ngày tuổi trẻ! Lỗi tại mấy O Rạch Giá mọi đàng đấy nghe; khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2015 00:36:17 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 71 bạn đọc.
Kiểu: