Tùy Bút Cố Quận
Nhị tui mê thơ từ cái thuở biết dõi mắt theo tà áo nữ sinh của người ta khuất ở cuối đường, rồi thơ đeo theo nhị dứt không ra, chặt chẳng đứt nên đành phải cõng vần âm trên lưng mình mà đi mãi đến bây giờ vậy!
Tại Áo Người Mà Tôi Mê Thơ
Tại áo người mà tôi mê thơ
Vần âm mang từ đó đến giờ
Đã bốn mươi mùa thu lá đổ
Đầy sân vườn nhẹ nắng vàng tơ
Nghìn tứ thơ về vương vấn ai
Tà sau vạt trước dáng trang đài
Của thuở đầu húi cua mười sáu
Chung trường chưa lần dám so vai
Tại áo người mà tôi mê thơ
Biết rồi, khổ lắm! Ông thơ mãi...đọc mấy chục năm muốn mờ cả hai con mắt thiên hạ; khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
Chị Ba chắc hẳn là thích và thường nghe nhạc lắm hỉ!!!
Chờ Người (2)
Chờ người! Chờ đến thiên thu
Từ thuyền xa bến tình ru lấy tình
Em ngồi ngày nắng một mình
Dưới trăng một bóng cùng thinh không sầu
Chờ người! Người hiểu cho đâu
Tình em giăng cõi giang đầu gió sương
Chờ chi cho đời mình khổ vậy chị Ba...qua Cali chơi một chuyến đi, biết đâu chẳng gặp duyên ở nửa kiếp sau!!! Khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
Nhị tui mê những dòng Nhạc Tiền Chiến từ thời còn tóc húi cua của những năm trung học, tuy không nghe thường bởi đời lưu vong bên này lắm đa đoan, bận rộn với việc mưu sinh mấy mươi năm liền nên ít có thời gian để ngồi nghe lại những dòng nhạc mà nhị tui rất thích dạo nào...dần dần quên mất lời và quên cả cung điệu của chúng. Hôm qua vào FB quen được nhóm bạn thích nhạc tiền chiến, được nghe lại bài "Lá Thư" của Đoàn Chuẩn và Từ Linh, cả một trời thân ái cũ lại hiện về trong trí mình.
Phong Thư Xưa!
Phong thư hương ngào ngạt
Năm xưa tôi gửi người
Đêm nào nghe tiếng hát
Trời heo may tháng mười
Giờ bài thơ tôi viết
Em còn giữ vần âm
Màu son môi mắt biếc
Vườn tóc xõa không trâm!!!
Phong thư xưa hẳn lạc
Mười, hai, ba mươi mùa
Thu ngoài sân trắng hạt
Mưa tí tách! Ngọn lùa
Tình ta dưới dòng trôi...
Nếu em còn giữ phong thư năm nào thì những dòng mực tím giờ chắc cũng đã nhạt màu yêu thương rồi em nhỉ!!!
Thân,
Nhị
Ừ! Nhạc thì không cũ vì cứ nghe đi nghe lại mãi một khi mình đã thích, một khi lời nhạc đâu đó nói lên một phần tâm sự của chính mình; nhưng cảnh vật đổi thay, người đã không còn, tình đã phôi phai theo năm tháng và mình thì đã quên gần hết những kỷ niệm thân yêu của một thời xa xưa...cũ rích, cũ đóng rong rêu hết rồi Cô Bạn Tui ơi.
Tình Xưa! Vỡ Tan Rồi
Rồi cảnh vật đổi thay
Rồi người đã không còn
Rồi tình cũng phôi phai
Rồi kỷ niệm hao mòn
Chỉ còn ta năm tháng
Đi tìm những dư âm
Những dòng thơ lãng mạn
Thời xa xăm...xa xăm
Cảnh vật xưa đâu rồi...
Người ngày xưa mắt, môi
Phai nhòa trong giấc mộng
Tình xưa! Vỡ tan rồi
Biết rồi! Tình xưa tan lâu rồi ông thần say ơi...Đã mấy chục năm qua rồi sao còn viết mãi!!! Khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
Dư Âm của những ngày tháng cũ, tháng ngày mà đời tôi còn có em, dư âm đó không là tiếng tơ run dưới năm ngón tay vàng khói thuốc trên khung đàn, mà là tiếng thơ ngân trong từng dòng mực tím học trò trên giấy trắng...dư âm đó giờ đã phai tàn lâu rồi phải không em!!!
Dư Âm Những Vần Thơ Cũ
Dư âm của những vần thơ năm cũ
Tháng ngày thu quyến rũ tiếng heo may
Đuổi gót chân em giẫm lá phong gầy
Trên lối nhỏ tơ trăng đầy tỏ bóng
Dư âm của những tứ thơ mơ mộng
Tháng ngày thu áo trắng cổng ra trường
Đèo sau xe qua từng ngõ phố sương
Chiều lạnh thấm vai hương làn tóc mượt
Dư âm đó giờ tìm đâu nữa được
Qua rồi em! màu thu trước mù xa
Vần ở bên đây nhớ chữ bên nhà
Âm thơ khóc! Chuyện tình ta cách biệt
Những câu thơ xưa giờ chỉ còn là dư âm thôi em ạ!
Thân,
Nhị
Rượu, rượu đâu...để nhị tui nhậu với lobster tails, nghe nhạc và nhìn mấy Tiên Nữ bên hồ nước xanh mà say một bữa coi nào!!!
Tôm Hùm Hại Nhị Rồi!
Rượu mà đụng phải tôm hùm
Say lọt xuống nước cái ùm không hay
Mấy Tiên sao chẳng ai tay
Nắm cổ áo...vớt nhị này thế ư!!!
Trời! Sao không có bàn tay năm ngón kêu sa nào nắm cổ áo mình kéo lên...mà mười mấy bàn chân thay phiên nhau đạp xác nhị tui chìm xuống tận đáy hồ thế này!!! Khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
Ai đã từng sống trên miền sông nước bên nhà thì ít nhiều gì cũng giữ trong lòng vài ba kỷ niệm của những đêm trăng tháng bảy; nhất trăng rằm Vu Lan ngự trên mái chùa trong ngày lễ hội, khói hương bay trắng sân, âm kinh tiếng mõ vang dội hai bên phố, tín hữu dập dìu ra vào dâng hương không dứt.
Tháng Bảy Mùa Vu Lan
Vu Lan mùa lễ hội
Tín hữu về dâng hương
Khắp sân chùa trắng khói
Ngoài vàng trăng ánh vương
Lời kình cầu nhịp mõ
Ngực đỏ, trắng hoa hồng
Trống từng hồi vang ngõ
Vọng lẫn tiếng chuông đồng
Tháng bảy mùa Vu Lan
Tháng bảy bên này nhớ mùa Vu Lan bên nhà mấy mươi năm trước quá đi thôi.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2015 02:03:38 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: