Tùy Bút Cố Quận
Dạo trước nhị tui thường hay bị mấy Nhỏ Bạn Học chung trường ngạo là tính hay thơ thẩn! Dạo này lại bị mấy Bà Chị Tui ngạo tính tình lãng mạn; thật là oan cho nhị tui biết mấy...tui chỉ hay thường thơ, chứ có thẩn bao giờ đâu!!!
Ngạo Chi Nhị Tui!!!
Thường thơ bởi gió bên bờ
Nước bay hạt nước...nên thờ thẩn chơi
Sao ngạo tôi thế người ơi
Vần âm nó chạy đuổi trời nắng mưa
Nó dòng chi chít tiễn trưa
Nó câu trên dưới cho vừa chiều lên
Nó đeo trăng cạnh một bên
Nó khua canh trống vang rền điểm canh
Thường thơ vần lá hạ xanh
Âm màu lá úa vàng cành thu mơ
Ngạo chi tội tôi thế cơ!!!
Ngạo chi tội nhị tui thế này mấy O Kiên Giang!!! Khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
Bức ảnh này Anh chụp với Má năm 2004, khi em về thăm Việt Nam lần thứ nhì...phải vậy không Anh Năm!!!
Mẹ Tôi Nay Đã Không Còn
Mẹ Tôi nay đã không còn
Đêm nằm thổn thức đâu tròn giấc say
Tam niên thương nhớ từng ngày
Tam niên Mẹ mất! Đau này chưa vơi
Tam niên sầu chất ngất trời
Tam niên hoài bóng tưởng lời mẹ xưa
Mộ Mẹ Tôi! Dãi nắng mưa
Tháng mười thu tới nữa vừa ba năm
Nào tôi đã lần về thăm
Trước thềm mộ thắp hương trầm lạy dâng
Thấm thoát mà Anh-Chị-Em Mình mồ côi Mẹ gần ba năm rồi anh Năm hả...buồn!
Thân,
Nhị
Tôi còn nhớ in trong trí ngày Mẹ Tôi mất! Sáu giờ sáng bên này Nhà Tôi đánh thức tôi dậy mà báo hung tin, tôi đã ngồi trong thế bất động độ 10 phút vì không ngờ Mẹ Tôi ra đi đột ngột thế, bởi chiều hôm trước tôi còn nói chuyện với Người trên đường dây điện thoại kia mà!!! Cuối cùng rồi tôi cũng phải đứng lên đi ra phòng khách gọi Anh-Chị-Em bên nhà, Anh-Chị-Em và Con Cháu Tôi bên đây dặn dò đủ điều chuẩn bị cho việc bay về Việt Nam chịu tang Bà Cụ và gặp mặt Mẹ Mình lần cuối trong đời; sau đó thì gọi Bạn Bè Tôi nhờ vào trông coi việc khách viếng tang phụ với Em Tôi phần nào trong lúc tôi chưa về kịp. Tắm rửa xong, 7:30 phút sáng, tôi nói với Nhà Tôi lo thu xếp hành lý hộ tôi và vài điều ngắn gọn trước khi bước ra khỏi nhà để đi lấy vé máy bay, may thay là vẫn còn chỗ trống cho mấy Anh-Em và cô Cháu Gái về ngay đêm hôm đó; suốt ngày hôm đó tôi cố gắng lo dàn xếp công việc còn đọng lại bên này cho đến 8:00 tối mới bước chân vào ngạch cửa nhà
mình, ăn qua loa chút gì dằn bụng là lên xe ra phi trường ngay...giờ Mẹ Tôi mất đã gần ba năm, thời gian trôi qua nhanh thật.
Ngày Mẹ Tôi Mất!
Ngày Mẹ Tôi mất! Tôi ở xa
Đất nửa vòng xoay Mỹ-Á là
Cách biển, ngàn, mây trời, trăng nước
Đâu lần gặp gỡ cuối cùng a
Thì đã mồ côi! Phận mồ côi
Vắng hình bặt tiếng từ nay rồi
Từ Mẫu vội gì đi Từ Mẫu
Cho đời con trẻ...phận mồ côi
Mùa Vu Lan năm nay là đã ba mùa ngực áo tôi cài hoa trắng...buồn thay.
Kính dâng lên vong linh Mẹ Tôi,
Nhị
Có một dạo nhị tôi rất thích bài này bởi lời nhạc rất mộc mạc, dễ thương nhưng bên trong chứa nhiều ẩn ý (theo sự suy nghĩ của nhị tôi thôi nhé); như hai câu đầu...
Hôm xưa tôi đến nhà em
Ra về mới nhớ rằng quên cây đàn...
Cho là say hương tóc, đắm môi hồng nên ra về mà bỏ quên cây đàn đi...nhưng sao không quay lại ngay để lấy, mà phải chờ đến ngày mai!!! Đúng là tình ngay mà lý gian lắm đấy hỉ.
Bỏ Quên Cây Đàn!
Tôi say hương tóc cô nàng
Đắm môi son để quên đàn lại bên
Nhà ai! Trăng đã soi nền
Thôi thì mai sẽ vượt ghềnh đò qua
Ô sao lòng nhớ thiết tha
Sáu dây run tiếng tơ là tiếng run
Không...hình như nhớ hình dung
Cô nàng với mắt xa trùng trùng xa
Nhớ đàn hay nhớ người a!!!
Hình như năm xưa nhị tui nhớ đàn là đúng hơn!!! Khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
Ối giời!
Tôi Đấy Sao!!!
Tôi đây sao...tôi đấy sao!!!
Trông người ú thế chắc hao tốn nhiều
Sữa bò năm bảy chai tiêu
Nửa đêm xả nước làm xiêu góc nhà
O Huệ này giết nhị tui rồi! Khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2015 00:41:19 bởi Cố Quận >
Chàng Đen Nàng Trắng
Thộp con nữa đủ màu
Chàng đen, nàng trắng phau
Lội qua dòng có cặp
Vô nồi cũng chung nhau
Tôi thịt luộc-tiết canh
Em gỏi bắp-cháo hành
Sống tình kia đã vẹn
Chết xương cạnh giồng xanh
Hai người ven sông chén
Cười vui hỉ hả mà
Tiết tôi hình như bén
Họ nâng, cụng, dzo^ nà
Tôi em cặp đủ màu
Nam đen, nữ trắng phau
Nên hai người họ thộp
Cho sinh tử trùng nhau
Không phải nhị đây muốn thộp cổ bây, tại chị Mỹ Nhân thèm nhậu thịt vịt nên xúi nhị đây làm càng...nhớ khi hiện hồn về báo chủ thì nói là " Mỹ Nhân Ăn Cắp Vịt ", chớ đừng kêu tên nhị này ra nghe bây; khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
Tóc chị tôi năm nay đã bạc trắng cả rồi!
Chị Tôi
Tóc Chị nay bạc trắng
Mắt tôi đây cũng mờ
Đời dầm mưa dãi nắng
Chị em sắc bơ phờ
Đời người qua hơn nửa
Thoáng đấy tuổi đã già
Tình chị em chan chứa
Mỗi lúc mỗi đậm đà
Hình Chị Tôi trắng tóc
Không rõ nét khi xem
Mắt mờ hay lệ khóc
Oán Trời! Cách chị em
Mẹ Con mà đọc bài thơ này của cậu thì thế nào cũng khóc cho coi Con nhé.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 511 bạn đọc.
Kiểu: