Tùy Bút Cố Quận
Bữa trước Nhỏ Bạn Tui viết câu " Sáng ngắm sương rơi, tối thưởng trăng gầy " đầy chất thơ, định mượn ý mà họa thành lời...thì chị Mỹ Nhân với Hiền Tỷ Tui ngoài mé sông hú nhị tui liên hồi, kêu ra thộp cổ vịt! Sau đó thì say mèm, ngủ li bì, một ngày rưỡi mới tỉnh rượu. Giờ vào đọc mới nhớ là mình còn lận lưng tám chữ của Phùng Tiểu Thư chưa họa thành lời thơ, xin lỗi Nhỏ Bạn Tui nhé.
Sáng Ngắm Sương Rơi, Tối Thưởng Trăng Gầy
Sáng ngắm sương rơi, tối thưởng trăng gầy
Thu vần lá rụng, đông chữ tuyết bay
Xuân câu mai nở, hạ bài phượng thắm
Đò giữa dòng xanh...khoang đánh giấc say
Thôn kia bằng hữu chờ mình mâm tiệc
Xóm nọ tao nhân đợi tớ chén trà
Tay ai rót chén rượu mời bạn thiết
Người ngón đàn run âm khúc Tỳ Bà
Tỉnh ngắm sương rơi, say thưởng trăng gầy
Mượn chữ Bạn Hiền Tui họa thơ, làm xong phải mang đến tặng ngay, chứ không thôi Nhỏ Bạn Tui qua đốt quán thơ nhị này thành tro bụi à nghe; khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
Lấy Ai Lùa Vịt!!!
Đùa thôi sao nỡ dứt tình
Tỷ-đệ! Cho nhậu độc bình độc chung
Lấy ai lùa vịt đường cùng
Cho nhị thộp cổ mà dùng thịt đây!!!
Thôi thì lỗi tại nhị em mọi đàng nghe Hiền Tỷ; khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị Đệ
Hoa Ban Tháng Ba
Hà Thành ngập sắc hoa ban
Tháng ba cô với tình lang xưa cùng
Kết duyên cho liễu tựa tùng
Trăm năm giai ngẫu đời chung lối đời
Viết bốn câu tặng Bà Chị để trả ơn đã đem sắc hoa ban gợi ý thơ cho nhị em nghe; khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
Vừa về đến nhà chưa cơm nước gì ráo chọi! Thấy năm bảy bài thơ của o Thùy, liền ngồi vào họa...chắc bỏ buổi cơm chiều nay quá???
Ý Tình Như Bóng Với Hình
Ý tình như bóng với hình
Bên nhau suốt cuộc hành trình trăm năm
Thơ vần huyền dịu trăng rằm
Đò xuôi con nước gối nằm thơ say
Va chân cầu ván đò quay
Ngang nhầm chỗ xoáy mũi quày ngược ra
Rặng dừa xanh,vừa khỏi mà
Sao giờ còn trước mặt cà...lạ thay!!!
Ý tình thơ hoảng kinh bay
Vần câu rụng xuống sông này hết chơn
Tại cái chân cầu ván mắc dịch mà tình với ý thơ chúng chia hình rẽ bóng mất rồi o Thùy ơi! Lỗi tại cái chân cầu mọi đàng; khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
Có ngay đây Hiền Tỷ ơi...
Áo Trắng Tan Trường (2)
Trắng tà áo trắng tan trường
Trắng tà áo trắng trên đường nắng trưa
Trắng tà áo trắng chiều mưa
Trắng nghiêng nghiêng trắng hạt vừa ướt thu
Giờ quê nhà cõi mịt mù
Giờ đây nhạt mất hình thù áo xưa
Trắng tà áo trắng đường trưa
Chiều mây trắng phủ thu vừa khói sương
Vậy được không Hiền Tỷ Tui và chị Mỹ Nhân!!! Khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2015 00:09:05 bởi Cố Quận >
Mời Nàng Thơ
Trải giấy mực ra đấy rồi
Mời Nàng Thơ đến đây ngồi thả âm
Thả vần, thả ý trong tâm
Đàn trổi điệu...cất giọng ngâm nghe nàng
Thơ run rụng lá thu vàng
Heo may vi vút bên đàng thu sương
Sao lời ai oán, đoạn trường
Tình thu xưa đã xanh tường rêu xanh
Nghe Nàng Thơ ngâm khúc đoạn trường, ông nhị đang đứng trên "Cầu Đúc" nhảy cha xuống dòng nước đang chảy xiết không thấy trồi đầu lên nữa rồi các Bạn Ta ơi; khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
Vu Lan! Hai chữ này có rất nhiều nghĩa, nhưng người ta chỉ hiểu đây là Mùa Báo Hiếu trong những ngày cận rằm tháng bảy âm lịch, chùa chiền tín hữu ra vào tấp nập, hương khói trắng sân, kinh mõ thâu đêm, chuông trống vang rền, hoa đỏ hoa trắng cài đầy trên ngực áo.
Tôi Buồn Mùa Vu Lan!
Phải chi tôi còn Mẹ
Tháng bảy cận hầu Người
Nhắc những ngày còn bé
Chuyện xưa cũ Mẹ cười
Phải chi Mẹ Tôi còn
Nghe tiếng Người kêu con
Đầy thương yêu, trìu mến
Cho tôi giấc ngủ tròn
Nhìn ngực cài hoa trắng
Tôi biết! Mẹ mất rồi
Lệ giòng rơi hạt nặng
Mùa báo hiếu xa rồi
Tôi buồn mùa Vu Lan!
Thấm thoát đã ba Mùa Báo Hiếu trôi qua, tháng Bảy đến và đi đối với tôi đã không còn ý nghĩa gì nhiều như xưa! Bởi Mẹ Tôi giờ đã không còn trên cõi đời này nữa rồi bạn ạ, tôi biết lấy ai đây để mà báo hiếu!!!
Kính dâng lên hương hồn Mẹ Tôi,
Cố Quận
Hỡi những ai hạnh phúc khi còn Mẹ bên cạnh cuộc đời, những ai ngực áo còn cài hoa hồng đỏ mỗi độ Vu Lan về, những ai còn nghe tiếng nói Mẹ Già quanh quẩn bên tai hằng ngày...xin hãy chia cho nhị tôi chút Tình Mẫu Tử thiêng liêng này, bởi đời nhị tôi nay đã không còn Mẹ nữa rồi ai ơi.
Hỡi Những Người Con
Hỡi những người con còn cài hoa hồng đỏ
Trên ngực áo mình mỗi độ Vu lan
Hãy chia tôi ít tình mẫu tử vô vàn
Vô bờ bến, biển ngàn xanh khó sánh
Hỡi những người con giờ mồ côi, hiu quạnh
Đời mất mẹ rồi giá lạnh thấm vải tơi
Nhớ tiếng hò ơ ru ngủ một thời
Thơ ngây đó! Hoa trắng màu như tóc
Mẹ còn chia tôi! Mẹ không cùng khóc
Mừng cho những người còn mẹ và xin chia xẻ nỗi mất mát lớn trong đời với những ai phải cài hoa trắng trên ngực áo mình trong mùa lễ Vu Lan năm nay vậy nhé.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2015 13:44:25 bởi Cố Quận >
Trong lòng o Chi cũng đầy tứ thơ đấy mà, tại chưa muốn thả ra thôi.
Tứ Thơ O
Trong lòng O cũng tứ thơ
Giữ chi chẳng chịu thả tơ nắng vàng
Cho thu lá rụng reo đàng
Cho heo may ngọn thu sang O à
Tứ thơ O, hãy tặng ta
Cho vần âm chúng chữ sa giấy hồng
Giữ chi O ở trong lòng
Tứ thơ đọng ánh mắt trong thu buồn
Hôm nào O thử nhìn kỹ ánh mắt mình trong gương là biết ngay tứ thơ đã sẳn trong người o bấy lâu nay rồi đấy mà...viết là ra thơ ngay thôi; khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
Vần Khóc Mimosa!
Đêm qua mưa bão đến
Bật gốc mimosa
Thân nằm trơ dưới bến
Mặc dòng trôi xác hoa
Nay hương biết đâu tìm
Sắc màu như bóng chim
Cát thềm le lói nắng
Vàng soi cánh hoa chìm
Vần khóc mimosa!
Mưa bão chi mà dữ rứa, gió quật ngã cây mimosa bên bờ biển mất rồi o Thùy ơi! Từ nay nhị tui lấy đâu ra ngẫu hứng mà thơ hoa vàng với lá xanh đây O???
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2015 11:24:06 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 512 bạn đọc.
Kiểu: