Tùy Bút Cố Quận
Người đi làm coi vậy mà sướng hơn người uống trà làm thơ đấy chị Ba ơi.
Thơ Buồn! Trà Thảm
Đêm uống trà làm thơ
Buồn thương chốn cũ giờ
Mây có về, mưa xuống
Cho dòng đục sông ơ!!!
Đường quanh co ngập nước
Quê tôi gió biển đưa
Sóng tràn bờ mặt trước
Vườn sau lở giồng dưa
Đêm thơ với chén trà
Nhớ người xa rất xa
Ấy chừ tay chân lấm
Bùn ruộng, đất đồng mà
Thơ buồn! Trà thảm ghê
Thôi thì nhị em cũng chờ đúng 3:00 giờ sáng mới đi...ngủ (vậy cũng dám viết ra) nghe chị Ba; khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
Nhị tôi có Cậu Em một thời làm việc chung, quen nhau mười mấy năm; nhớ một lần Em Nó kể cho nhị nghe về cuộc đời tị nạn của chính Nó! Qua mỹ mang theo Bà Ngoại và Mẹ Mình và Vợ Con, lấy hết sức để lo , làm hết lòng để phụng dưỡng Bà, Mẹ và Vợ Con. Rồi Bà yếu, rồi Mẹ đau phải đưa từng đi chữa trị mà bệnh tình càng ngày càng khó bình phục; lại đưa Bà và Mẹ Mình trở ngược về Việt Nam để chờ ngày nằm xuống, suốt một thời gian dài mười mấy năm Em Nó chắt chiu từng đồng gửi về để Người Thân bên đó chăm sóc cho Bà và Mẹ Mình đến ngày hai Người nhắm mắt. Nhị tôi phục Em Nó thật, phục sát đất...muốn học gương Em Nó mà theo nhưng theo không nỗi.
Bà Tôi
Tôi nhớ Bà Tôi thuở sinh thời
Mắt thường dõi mắt cõi trùng khơi
Trông con tàu khói mờ xa bến
Niệm gió yên, biển lặng, im trời
Rồi Bà đi! Ngày tôi biệt xứ
Không mảnh khăn tang trắng trên đầu
Không hương dâng khấn Người ít chữ
Tiễn hồn đi, bỏ thế gian sầu
Tôi nhớ Bà Tôi lắm bạn ơi!
Nhị tôi làm bài này để tưởng nhớ Bà Nội Mình nhân mùa Vu Lan, mong hồn Bà chứng cho lòng của đứa cháu xa xứ này vậy.
Thân,
Nhị
Ngày Mẹ Tôi còn sống thường hay nhắc nhở tôi xuất ít tiền cho các hội thiện nguyện để họ đi phát gạo tận tay những người nghèo khổ, khốn cùng trong mùa Vu Lan; giờ Mẹ Tôi đã mất! Tai tôi vẫn còn văng vẳng lời Mẹ Mình trong mỗi độ rằm tháng bảy, tôi nhớ Mẹ Tôi nhiều lắm.
Lời Mẹ Tôi
Ngày Mẹ Tôi còn sống
Thường hay nhắc nhở tôi
Giúp người sa cùng khốn
Kẻ bần hàn, cút côi
Vu Lan giờ không Mẹ
Tai tôi văng vẳng lời
Thấy môi cười, nụ hé
Mẹ Tôi tự cõi trời
Bố thí mùa Vu Lan...
Tôi nhớ Mẹ Tôi nhiều lắm ai ơi!
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2015 18:56:26 bởi Cố Quận >
Nhị mà cười O...cho nhị hở mười cái răng đi.
Cười Hở Mười Cái Răng
Nhị cười hở mười cái răng
Mai sao không tím, mai trăng không vàng
Cho vần ý thơ dứt ngang
Nhị cười O sẽ là khan giọng liền
Thùy cứ thơ tiếp tục đi...nhị tui sẽ thưởng thức và sẽ họa nếu có ngẫu hứng Bạn Hiền nhé.
Thân,
Lão Nhị
O nói mấy anh nam sinh thời bây giờ, chứ nam sinh thời nhị em chỉ có biết cúi đầu xuống mà thơ thôi...đâu dám nhìn thẳng mắt giai nhân long lanh màu tình ái o Huệ.
Xưa Chỉ Thơ Thôi
Xưa chỉ biết làm thơ
Màu áo em nắng tơ
Vàng thu hai vạt trắng
Đâu dám nhìn mắt cơ
Chỉ lời thôi đã đắm
Chỉ vần thôi đã say
Tình trôi nghìn vạn dặm
Mịt mờ sương khói bay
Chỉ thơ thôi O ơi
Là gan dạ quá trời
Là Tạ Từ, Phượng Vĩ
Là ý rụng, câu rơi
Thơ thôi...chỉ thơ thôi
Chỉ thơ thôi mà tà áo trắng của mấy O còn đeo theo nhị tui nửa đời, chứ lúc đó mà dám nhìn đôi mắt người sơn tây của em, về hồn tôi say đắm...thì đời nhị tui chắc bỏ xác tại Thị Xã Rạch Giá luôn rồi, phải vậy không o Huệ!!! Khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2015 13:22:13 bởi Cố Quận >
Hễ nói đến hai chữ Duyên và Nghiệp, người đời thường hay quy cho Số Đen và Mệnh Bạc, cho Thần Thánh và Ông Thiên; nhưng theo nhị tôi nghĩ thì...duyên và nghiệp đều do mình mà ra. Mình nghĩ gì trong lòng nó sẽ hiện ra sắc và sẽ dẫn đến bằng hành động; cho nên sướng, khổ, vui, buồn, thất tình, lục dục trong kiếp trăm năm này đều do ta mà có! Ta đã tạo cái duyên thì ta sẽ lãnh cái nghiệp mà thôi bạn ạ, chứ đừng trách Cao Sanh với Thánh Thần làm gì bạn nhé.
Duyên Với Nghiệp Tại Mình
Tại ta mà duyên có
Tại ta mà nghiệp sinh
Đã cười vui đầu ngõ
Thời cuối lối hồn kinh
Đừng quy cho số mệnh
Đừng oán trách thánh thần
Vận cùng hôm nay đến
Quá khứ mưu tục trần
Duyên khởi tự tâm ta
Nghiệp mới chồng chất mà
Cười vui và mắt lệ
Cách tầm vói...nào xa
Duyên với nghiệp tại mình
Bởi thế nên mọi sự xảy ra trên cõi đời này mà nhị tôi cho là không vừa ý mình, suy cho cùng cũng từ cái tâm, cái duyên mà nhị tôi đã tạo trong những ngày tháng qua mà sinh ra cái nghiệp đè lên chính bản thân mình ngày hôm nay đấy thôi! Duyên và Nghiệp đều do chính nhị tôi mà có vậy bạn ơi.
Thân,
Nhị
Say quá rồi nên chữ nhớ, chữ quên! Viết hai chữ Sân Si mà quên mất cha nó chữ "Tham" trong Tam Độc, đã đi nằm, hai mắt mở không muốn lên...chợt nhớ lại chữ tham này, bèn lồm cồm ngồi bật dậy, chân quàng chân xiên đi lại ghế viết tiếp.
Tham!
Sắc, dục, tiền, tài bốn cái tham
Tranh, đua, ganh, ghét cõi tục phàm
Kẻ trước, người sau đoàn tiếp nối
Chờ thời cơ lấy đặng đủ tam
Độc tâm! Sinh tướng độc, độc mưu
Đoạt chiếm nhân gian tích tụ thù
Ắt buổi sa lầy chân lún vũng
Hồn tiêu tan! Thân xác diệt tru
Chữ tham trong tam độc...ghê thay
Chữ "Tham" nó gớm ghiếc thế, mà sao đời khó người tránh được vòng của nó vậy cà!!! Khà khà.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2015 01:23:52 bởi Cố Quận >
Phá giáp vòng rồi...giờ trở lại phá Cô Bạn Tui nghe.
Từ Từ Nhé...Nghe Anh Chồng
Coi kìa Bạn Tui đẹp đôi
Có Chàng có Thiếp trên môi nở cười
Chúc hạnh phúc đến hai Người
Tình luôn bền chặt, thắm tươi như ngày
Mới cưới bên chén rượu đầy
Thiếp Chàng cạn hết mà say men nồng
Từ từ nhé...nghe anh Chồng!!!
Từ từ...từ từ anh Tiến; khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
Hôm rồi viết về Tam Độc-Tham, Sân, Si, hôm nay viết tiếp về Lục Dục cho đủ trong và ngoài vậy. Thơ về Sắc Dục trước cái đã...
Sắc Dục
Lụa xanh, vàng, đỏ, trắng
Tà ngắn với tà dài
Môi son và má phấn
Mạo dung, dáng trang đài
Là quách tan, thành ngã
Là kiện tướng, tráng đinh
Là cổ xe, tuấn mã
Chở mình! Thân hàng binh
Hỡi người sinh sắc đắm
Hồn kề cận đao gươm
Lưỡi đã mài bén lắm
Đầu lìa xác có hôm
Lụa vàng, xanh, trắng, đỏ
Chùm gót sen, chân hài
Dạo vườn hoa, thềm cỏ
Hương thoang thoảng trong ngoài
Thịt da rời! Cốt khô
Bởi vậy nhị tui cứ quanh năm thơ tà xanh, vạt đỏ mãi là lòng đã sa vào vòng lục dục mấy mươi năm rồi người ơi! Khà khà.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2015 10:59:19 bởi Cố Quận >
Giờ xin thơ về Oai Nghi Dục nghe.
Oai Nghi Dục
Đi, đứng, nói, cười oai nghiêm
Không lơ lẳng, không y xiêm lẹt loè
Không lộ da thịt buổi hè
Không hương phấn, không sua se xuân hồng
Oai nghi dục, thuyết phục lòng
Dưới trên hết dạ, ngoài trong phục tùng
Thỏ thẻ lời giết anh hùng
Tiết trinh hai chữ...bạo hung bất thành
Xưa nay, típ người phụ nữ giữ lòng tiết hạnh, dung mạo oai nghi thường làm những kẻ tiểu nhân mê đắm, muốn chiếm đoạt...nhưng hiếm khi được toại ý.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2015 00:45:57 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: