Tùy Bút Cố Quận
Tiếng nói của người thuộc giới Âm Thanh Dục khiến hồn ta mê đắm, tâm ta điên đảo, nói cười ngây ngô...
Âm Thanh Dục
Tiếng oanh thỏ thẻ bên tai
Lời mật ngọt, đấng làm trai mất hồn
Công, hầu, khanh, tướng, tử, tôn
Tài danh mấy cũng vùi chôn đáy mồ
Tiếng oanh làm trí mơ hồ
Làm tâm mê mẩn! Ngây ngô nói cười
Âm thanh dục, nó hại người
Anh hùng kim cổ vạn mươi kiếp tàn
Và làm ta khóc hận một đời! Một khi mình nhân thức ra được thì tất cả đã muộn rồi bạn ạ.
Thân,
Nhị
Có người gửi bức hình của bài "Mua Than" hỏi: Bài này thơ rao bán Than hay bán Thơ vậy??? nhị tui đọc ngồi cười một mình và nhớ thời mới bắt đầu viết lại sau mấy chục năm bỏ hẳn thơ thẩn. Giờ xin đăng lại dưới đây để đọc cho vui nghe Quí Vị, mời...
Mua Thơ???
Mua than còn hai xe than
Mua thơ kéo ghế trải bàn là thơ
Viết xong xin đấy hãy chờ
Mực khô trao giấy một tờ bạc thu
Muốn mưa vần tả ô dù
Muốn nắng thơ nét lù lù vầng dương
Mua than xe đặt bên đường
Mua thơ đây hỏi...đấy vương vấn tình???
Tui mua trả tiền, hỏi chi lắm thế hả ông thần bán than??? Khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
Được tin vui Cô Dượng đãi tiệc Hấp Hôn...muốn qua Úc Châu uống vài ba chục vịm rượu mừng mà bị Bà Hùm Quận Sáu giấu mất Passport, thôi thì gửi lời chúc Cô Dượng trăm năm hạnh phúc nghe.
Passport Tui Đâu!!!
Muốn đi dự tiệc Hấp Hôn
Passport không biết Bà chôn góc nào
Thôi thì thơ sáu tám vào
Gửi qua bên Úc chốn lao xao người
Âm rổn rảng chuyện, kẻ cười
Dượng Cô trang phục hoa tươi sắc cài
Muốn đi dự tiệc kiếm hoài
Passport không thấy vậy Ai...Ai à???
Sổ thông hành của ông, ông giữ...sao lại hỏi Tui??? Khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
Loại hoa Dâm Bụt này có rất nhiều tên, có người nói tên hoa là Dâng Bụt (hoa cúng Phật vì hình dáng giống cái lọng che đầu Phật!!!), người bảo tên hoa là Râm Bụt...v..v nhưng nhị tui thích nhất nó với cái tên Phù Tang; bởi thời còn đi học đại học bên này nhị tui có quen Nhỏ Bạn Dân Xứ Phù Tang, Cô Này có cặp mắt đẹp không còn chỗ nào chê nỗi, mỗi lần Cô Ta nhìn nhị tui là tối hôm đó về nằm ngủ không được, chờ trời mau sáng để vô trường mà tìm đôi mắt đẹp của Giai Nhân.
Cánh Hoa Phù Tang
Đây màu một cánh phù tang
Không hương nhưng sắc hồng mang mang sầu
Nhớ người mắt thăm thẳm sâu
Xưa hồn thơ đã vần câu thơ tình
Bây giờ thơ, mắt dặm nghìn
Thăng trầm với những nhục vinh thói đời
Phù Tang Ta! Phương ấy trời
Chốn đây hoa sắc hồng khơi bóng hình
Nhớ Hoa...Hoa có nhớ mình!!!
Ông mau khai ra cho tui biết Phù Tang là con nhỏ nào nữa đây!!! Không thì tui cho ông phù mỏ liền à nghe; khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2015 00:35:07 bởi Cố Quận >
Ông em còn sầu hơn nhiều Bạn Hiền ơi! Nửa đời sống xa Người, không được kề cận để lo cho Người trong những năm tuổi già bóng xế, đó là điều không may cho kiếp làm người của nhị tôi đấy Bạn Hiền. Giờ Người đã không còn! Biết tìm đâu ra hình bóng Mẹ Già năm xưa, biết làm sao nghe được những lời nói thương yêu của Người được nữa đây Bạn Hiền.
Biết Tìm Đâu Ra Hình Bóng Người!!!
Biết tìm đâu ra hình bóng Mẹ Già
Để nghe được những lời thương yêu xưa cũ
Tiếng ru con những tối trăng ngà
Còn bên tai...giờ Người đã trùng xa
Mẹ mất rồi! Tôi mang sầu nửa kiếp
Tha hương đây, một vạn tám nghìn ngày
Mà tôi ôm mộng đời sum hiệp
Mẹ mỏi mòn...hóa thành bướm trắng bay
Thì từ nay tìm đâu bóng Mẹ Già!!!
Ừ! Giờ nhị tôi biết tìm đâu ra hình bóng Mẹ Già, biết tìm đâu để được nghe lại những lời nói trìu mến của Người...hết rồi Bạn Hiền ơi, nhị tôi đã mất Mẹ rồi.
Thân,
Lão Nhị
Tôi nhìn lại Mộ Mẹ Tôi trong hình mà bên tai còn văng vẳng lời Mẹ Tôi nói trong buổi sáng...để chiều đó Người bỏ cuộc đời này ra đi! Nghĩ lại thì câu "Mẹ Già như chuối chín cây, gió lay Mẹ rụng con rày mồ côi." đúng thật.
Mộ Mẹ Tôi!
Mộ Mẹ Tôi xanh cỏ
Bỏ đời đã ba năm
Quê nhà xa xôi đó
Tôi chưa lần về thăm
Thắp nén nhang cúi lạy
Trước nền giọt lệ rơi
Lung linh vàng nến cháy
Vùng ký ức khôn vơi
Mộ Mẹ Tôi xanh cỏ
Ba năm rồi đấy ư
Bóng hình Người vẫn đó
Đêm nằm mộng hình như...
Mẹ còn sống bên tôi
Tỉnh giấc, ngồi ngỡ ngàng! Mẹ Tôi giờ đã không còn nữa rồi, buồn thay.
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2015 20:48:11 bởi Cố Quận >
Còn vài tháng nữa là đúng ba năm! Từ ngày nhị tôi về VN chịu tang Mẹ Mình, mới thấy lại hình ảnh của Dì và Anh Tôi; Dì Tôi năm nay trông già yếu hơn ba năm trước nhiều, cầu sao Dì Tôi sống an vui bên Anh và Con Cháu thêm năm, mười năm nữa để Anh Tôi còn có Mẹ Hiền bên cạnh cuộc đời vì nhị tôi biết Anh Tôi là Người Con Hiếu Đạo. Tuy xem thước phim ngắn không nghe được âm thanh này, nhưng nhìn cảnh Anh Tôi nghẹn ngào làm nhị tôi cũng rưng rưng lệ vậy.
Anh Tôi chân Hiếu Tử
Anh Tôi chân hiếu tử
Sống chăm nom Mẹ Già
Tiếng hiền vang khắp xứ
Hòn Sơn Rái đây mà
Cầu Dì Tôi bách thọ
Cho đời anh an vui
Tiếng Mẹ à vang ngõ
Ra vào sân cười vui
Anh Tôi chân hiếu tử
Nhớ ngày Mẹ Tôi mất! Anh Tôi vào chịu tang và ở lại cho đến lúc chôn Mẹ Tôi, nhị tôi thương Anh Tôi nhiều lắm bởi từ nhỏ Anh đã phải sống xa Cha Tôi, tội nghiệp đời anh tôi quá đi thôi.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 511 bạn đọc.
Kiểu: